Thần Y Phế Vật Phi

Chương 4: Mang tuyệt thế dị bảo!




Vân Nhất Mực nghe xong lời này, chỉ cảm thấy mất hết niềm tin! Nhưng vì Vân gia, hắn vẫn cố nén tâm tình, âm thanh khàn khàn lại hỏi: “Dung công tử, tình huống ngài cũng biết, không biết công tử còn nguyện hướng bỉ bỏ hay không?” (không hiểu gì cả nên mình để nguyên văn. Ai có cách hiểu nào khác thì bảo mình nha!)

Không gian bên trong yên tĩnh trước khi Dung Hoàng trả lời, Vân Nhất Mực chỉ cảm thấy khó thở, bởi vì Dung Hoàng trả lời là ý nghĩa hắn có hay không truy cứu chuyện này. Tuy nói Vân Chỉ Tịch gặp chuyện không may, cũng không phải là Vân gia nguyện ý chứng kiến, nhưng nếu vị đại nhân này muốn bởi vì một chuyến tay không giáng tội, Vân gia bọn họ còn không nhiều, thiếu lực phản kháng.

”Được.” Không nghĩ Dung Hoàng lại nói.

Vân Nhất Mực toàn thân cứng đờ, kinh ngạc thở phào nhẹ nhõm: “Đa tạ Dung công tử đại lượng!” Bất kể thế nào, người này không có bỗng chốc phất tay áo rời đi, vấn đề liền không quá tệ.

Nhưng Vân Chỉ Tịch nghe vậy lại đặc biệt buồn bực, Vân gia nàng muốn trở về. Dù sao nàng hiện tại thân thể phá quán tử, làm sơn tặc cũng không phải là đường ra. Chính là muốn cùng tên đăng đồ tử này nhất đạo, đích xác không phải mong muốn của nàng.

”Tịch Nhi, mau tới tạ ơn Dung công tử.” Vân Nhất Mực kêu.

Vân Chỉ Tịch nhíu nhíu mày: “Chuyện của các ngươi, không liên quan tới ta.” Nàng nói xong dạo bước rời đi, không muốn ở trong sảnh nán lại một lát.

Bởi vì nàng cảm giác nhạy cảm, người gọi là Dung công tử, vô tình hay cố ý xem nàng. Trong ánh mắt kia rõ ràng có ý dò xét, giống như chứng kiến thú vị này nọ, mà hắn dự định nghiên cứu.

”Nam nhân đáng chết, giở trò quỷ.” Vân Chỉ Tịch trong lòng thầm nhủ, lông mày cũng vặn cực kỳ sâu, nàng có trực giác, nếu như cùng tên nam nhân kia sống chung một chỗ, bí mật trên người nàng không chừng sẽ bị phát giác!

...

Chờ sau khi trở lại phòng của mình, Vân Chỉ Tịch ngồi xếp bằng xuống, chậm rãi nhắm mắt cảm giác thân thể mình một chút.

Cỗ thân thể này đúng như bọn họ đã nói, xác thực là phế đi. Vân Chỉ Tịch ở trước, gia tộc là thế gia cổ võ, nàng thuở nhỏ thiên phú dị bẩm, võ học thiên tài, cho nên đối với thân thể cơ năng hiểu rõ đủ mặt.

Ấn Vân gia gia của nàng trong thư đã nói, Vân Chỉ Tịch khi đó kinh mạch là toàn bộ rạn nứt. Nhưng nếu thật sự là như thế, nàng bảo đảm là cuộc sống không thể tự gánh vác. Còn vì sao có thể khôi phục, ước chừng là Vân gia khi đó không có quá keo kiệt, cấp nàng dược dưỡng thương rất tốt. Dù là như thế, đối với người tu luyện tối trọng yếu nhất là kỳ kinh bát mạch không có khôi phục được.

Mà ở bên trong hệ thống tu luyện cổ võ, cũng có kỳ kinh bát mạch này vừa nói, là căn bản của người tu luyện. Một khi những kinh mạch này phế đi, người này liền tuyệt đối không thể nào tu nội lực, dù sao quyền cước nhờ ngoại gia công phu lợi hại hơn nữa cũng cuối cùng có cuối cùng.

”Hô - -” chậm rãi hít một hơi, nếu như là trước kia Vân Chỉ Tịch, khả năng cũng không có cách nào. Mà hiện thời, có lẽ còn không nhất định.

Vân Chỉ Tịch đem sự chú ý tập trung nghĩ về không gian, sau đó ý thức nàng chìm vào một mảnh hỗn độn. Hỗn độn này là khi nàng đi tới nơi này liền xuất hiện, có đôi khi hội tán sắc quang, cũng không biết là vật gì đó.

Bất quá hôm nay thời điểm nàng đặc biệt phẫn nộ, cảm giác dẫn động cái gì, giống như đầu óc bên trong oanh mở cái gì, sau đó mới có năng lực phản kháng đăng đồ tử kia, hơn nữa khoái trá tát hắn một cái! Bất quá tên kia cũng rất mạnh, lúc vội vàng không kịp chuẩn bị, như cũ vững vàng khống chế được nàng! Ngẫm lại đã cảm thấy nghẹn khuất, kết quả tên kia lại còn nói hắn chỉ là giúp nàng “Mò căn cốt”, mò đại gia ngươi căn cốt, rõ ràng chính là đăng đồ tử chiếm tiện nghi! Nhưng là - - tài nghệ không bằng người, chỉ có thể tạm thời chịu đựng...

Lúc này ý thức Vân Chỉ Tịch tiến vào hỗn độn, phát hiện phiến hỗn độn này tựa hồ không đồng nhất? Nàng vô ý thức đi vào, ý thức đột nhiên không bị khống chế cấp tốc rơi xuống!

Chỉ nghe “Pằng” một tiếng, Vân Chỉ Tịch phát hiện mình rơi xuống ở trên một bãi cỏ?! Chân chân thật thật, ngã xuống?!

Bãi cỏ xanh miết mềm mại, chạm mặt có uy phong phất đến, không khí trong sạch, mơ hồ còn có hương hoa mai?!

”Đây là tình huống gì?!” Vân Chỉ Tịch kinh ngạc một cái chớp mắt, mới nhìn cách đó không xa, còn có một khối bia đá, chiều cao ước nửa người, rộng chừng một thước. Đứng sửng ở chỗ đó, ngược lại có vài phần dồi dào đại khí. Mà ở bên cạnh tấm bia đá, còn một cây đại thụ.

Trên tấm bia đá rõ ràng có chữ viết, Vân Chỉ Tịch hồ nghi đứng người lên đi tới, trông thấy trên tấm bia đá bên phải có khắc bốn chữ cứng cáp xưa cũ - - Linh Lung Tiên Cảnh?!

Tiếp theo lại hướng bên trái xem, một hàng chữ từ trên xuống dưới viết: Linh Lung Tiên Cảnh, thiên địa chí bảo biến thành, đã nhận chủ. Trong tiên cảnh chỉ có chủ nhân có thể tiến vào, những nhân loại khác trừ phi đã chết, nếu không không thể tiến.

”Chỉ có chủ nhân có thể vào?” Vân Chỉ Tịch xem câu này, như thế nói nàng chính là chủ nhân của Linh Lung Tiên Cảnh?

Trên tấm bia đá còn có chữ, Vân Chỉ Tịch nhìn tiếp đi xuống.

Trong Linh Lung Tiên Cảnh, linh khí so với bên ngoài nồng nặc gấp trăm lần. Có thể giúp có chủ nhân tốc độ tu luyện gia tăng gấp trăm lần, trong tiên cảnh giống loài sinh trưởng tốc độ tăng gấp trăm lần.

Nhìn đến đây, dù là Vân Chỉ Tịch có định lực kinh người, trong lòng cũng lại không thể bình tĩnh! Tốc độ tu luyện gia tăng gấp trăm lần, giống loài sinh trưởng gia tăng gấp trăm lần! Như thế là nghịch thiên, kiếp trước có công nghệ cao tuyệt đối làm không được a!

Mang tâm tình kinh ngạc kích động, Vân Chỉ Tịch tiếp theo nhìn xuống.

Linh Lung Tiên Cảnh: Nhất cấp, tặng chủ nhân một miếng tiên đan thiên phú, dùng có thể ngẫu nhiên gia tăng một môn thiên phú, tỷ như y thuật, thiên nhãn, thần trộm, không phải chủ nhân dùng không có hiệu quả. Điều kiện dùng, đột phá Huyền Kính huyền sĩ cấp.

Nhìn đến đây, Vân Chỉ Tịch ánh mắt sáng choang! Này chẳng khác nào là có được một hạng nhất đặc dị công năng a! Này thuộc loại quá trâu bò! Này quả thực - - quả thực chính là chuyện tốt trời sập, mặc dù tạm thời không thể dùng...

Tặng chủ nhân một bộ tu luyện công pháp, tên ( Thông Thiên Quyết), không thể mang ra.

Tặng chủ nhân tu một bộ luyện thân pháp, tên ( ẩn thân bí quyết), không thể mang ra.

Tự động sinh trưởng một gốc cây tiên mai, trong tiên cảnh mười năm thành thục, khai tiên hoa mai mười đóa, ăn vào có thể gia tăng thể chất người gấp đôi, bách độc bất xâm. Có thể dùng để chế thuốc, một người chỉ có thể ăn hai đóa, ăn nhiều không có hiệu quả.

Xem hoàn toàn bộ, Vân Chỉ Tịch biết rõ bên cạnh đại thụ chính là tiên mai thụ. Còn như cái khác, nàng nhìn thấy ở tiên mai dưới tàng cây, phóng có hai bản sách, cùng với một con trắng noãn như ngọc bình sứ nhỏ. Nàng đi tới cầm lên xem, quả nhiên một quyển là ( Thông Thiên Quyết), một quyển là ( ẩn thân bí quyết). Còn như bịt kín bình sứ nhỏ bên trong, dĩ nhiên là là thiên phú tiên đan không thể nghi ngờ.

Vân Chỉ Tịch mở ra bản ( Thông Thiên Quyết), sau đó ánh mắt không khỏi sáng ngời! Bởi vì phần đầu tiên bộ công pháp kia, chính là cải tạo kinh mạch!

Nàng nhìn kỹ xuống, lập tức dựa theo khẩu quyết tu luyện, quả nhiên phát hiện không có cách nào dẫn động linh khí thân thể bắt đầu hiểu! Tiếp theo chậm rãi vận chuyển sổ chu thiên! Kỳ kinh bát mạch rạn nứt phế bỏ, lại mơ hồ có từng tia sinh cơ? Giống như là cùng linh khí hợp lại một chỗ, tựa như vương vấn không dứt được.

Đây quả thực vì thân thể nàng ra công pháp a! Bất quá cũng làm cho Vân Chỉ Tịch có chút hoảng hốt, cảm giác hạnh phúc tới quá mau, có điểm giống là đang nằm mơ! Nhưng nàng dù sao cũng đã chết một lần, cách một chút liền trở lại bình thường.

Chuyển vài vòng, xem “Linh Lung Tiên Cảnh”, Vân Chỉ Tịch trong nội tâm sinh ra cảm giác thân thiết! Xuyên việt tới nay không phải là tâm tình rất tốt, bây giờ là xinh đẹp được không thể lại sáng lạng!

Nàng liên tục đang lo lắng thân thể phá quán tử có đập anh danh nàng kiếp trước, nhất là thời điểm bị Dung Hoàng vây khốn không thể phản kháng, nàng buồn bực đến muốn giết người!

Ha ha - - tốc độ tu luyện tăng gấp trăm lần, còn có lập tức sinh ra một môn thiên phú, cộng thêm nàng vốn là nội tình, tin tưởng ở tương lai không lâu, tuyệt đối sẽ không phát sinh tình huống buồn bực.

Quả nhiên làm thói quen cường nhân, không thích hợp làm một con cừu nhỏ a! Đương nhiên, làm một con trang bức con cừu nhỏ đổ là có thể... (trang bức mình k hiểu nhưng chắc là theo kiểu giả heo ăn thịt hổ đó)