Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 107: Dụ rắn rời hang (6)




Hắn sửng sốt giây lát rồi mới phản ứng lại:

"Mẹ, kịch bản hoàn mĩ, hình thức gia tăng kinh nghiệm, đúng là quá được!"

Hắn liền đứng ngồi không yên, trực tiếp khởi động kỹ năng xung phong, hóa thành một dải bóng mờ lướt qua Hổ Tước, chỉ huy tinh linh, đông đảo lính đánh thuê và vệ đội tinh linh bạc tuyến một, nhấp nhô vài cái đã đứng trước một hàng trường mâu của người thằn lằn. Hắn ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy mười binh lính người thằn lằn đi lên.

"Tới vừa hay!"

Burlando thầm hô to.

Hắn vung kiếm lên, "Keng" một tiếng đỡ được hai cây trường mâu đâm tới. Hắn đạt cấp 24, nhưng sức chiến đấu thực tế đã vượt quá NPC cấp 30 phổ thông. Trường mâu thủ người thằn lằn chỉ là quái vật cấp 19 không thể nào làm đối thủ của hắn. Burlando không cần nhìn hình dạng đối phương, một phát bùng nổ lực lượng phạt ngang tới, hai gã người thằn lằn dùng trường mâu hét lên rồi văng ra phía sau.

Chàng trai tiến lên một bước, hai tay cầm kiếm kéo mạnh từ phải sang trái — gió ép chớp mắt như khiến không gian bị bóp méo, một làn sóng khí trong suốt dài tới bảy, tám mét rít gào xẹt ngang qua thân thể đông đảo người thằn lằn.

Giống như cảnh tượng hắn từng xem ở vùng núi Goran Elson, gió mùa hạ thổi qua bãi cỏ trên núi, lá cỏ ào ạt đổ rạp xuống. Sau khi hàng loạt chữ số nhảy lên trên võng mạc, toàn người thằn lằn trong phạm vi rẻ quạt phía chính diện hắn đều bị chia làm hai, đổ ngã xuống. Hình ảnh này rất có phong cách giống như lúc Medisa đuổi giết hắn và Hổ Tước, thậm chí khiến cả chiến trường chìm trong khoảnh khắc tĩnh lặng.

Gió ép rời thân đả thương kẻ địch, ngoài khai hóa yếu tố chỉ có một số ít chiến kỹ mới làm được. Linh thương của Medisa thực ra thoát thai từ kỹ năng của kỵ sĩ u linh, mà thông thường chiến sĩ tinh linh không có chiêu số cùng loại, cho dù cấp Hoàng Kim cũng không. Chỉ có ở thời kỳ toàn thịnh của khai hóa yếu tố, họ mới sở hữu năng lực giống như vậy.

Burlando thu kiếm, thở một hơi.

Một kiếm này của hắn thực chất cũng chỉ xử lý sáu, bảy người thằn lằn, nhưng lại gây ra chấn động vô cùng lớn. Hắn nhìn thấy giá trị sĩ khí của một số chiến sĩ người thằn lằn cách mình gần nhất xoạt xoạt tụt xuống con số cảnh báo màu đỏ, sau đó ào ạt tách sang hai bên sườn mình, nhất thời hình thành một khu vực trống trải chung quanh hắn. Việc này vừa vặn giúp cho Burlando có thời gian kiểm tra kinh nghiệm bản thân. Hắn phát hiện, mỗi trường mâu thủ người thằn lằn bị xử lý vừa rồi cung cấp cho hắn tới 60 điểm kinh nghiệm. Phải biết rằng, bình thường hắn xử lý một con quái vật cấp 19 cùng lắm chỉ có hơn hai mươi điểm, là gần gấp ba lần rồi, quả nhiên là giống trò chơi như đúc.

Burlando cảm thấy máu nóng trong người chạy rần rần. Hắn vốn có 3200/7900 kinh nghiệm, thiếu khoảng một nửa là có thể tăng lên cấp 25. Vừa rồi vệ đội tinh linh bạc đụng vào người thằn lằn, kinh nghiệm của hắn lập tức tăng lên 200 điểm, lại thêm bảy tên thằn lằn vừa xong cung cấp cho hắn 420 điểm kinh nghiệm nữa. Hắn tính toán, bản thân mình chỉ cần giết 23 con nữa, chẳng phải có thể thăng cấp?

Cấp 25 là một lằn ranh, chẳng những có được thiên phú thứ hai mà còn có thể nhận được kỹ năng chức nghiệp thứ ba đi kèm.

Huống chi, tới cấp 25, hắn sẽ có thực lực cấp Bạch Ngân.

Mười chín tuổi, chưa tới hai mươi đã có thực lực cấp Bạch Ngân, đây là trình độ của Người dẫn đường, không bao giờ phải tự ti mỗi lúc nhìn thấy thiên tài nữa. Tuy Burlando chưa bao giờ tự nhận là mình tự ti, nhưng nhìn thấy thời đại mà yêu nghiệt, thiên tài hoàng hành khắp nơi này, trong lòng hắn vẫn không thể xóa nhòa cảm giác khó chịu.

Lại nói, trường mâu thủ người thằn lằn cấp 19 đã có 60 kinh nghiệm, vậy nỏ thủ người thằn lằn cấp 20 và chiến sĩ người thằn lằn tinh nhuệ cấp 23 thì sao? Chưa nhắc tới kỵ binh rồng săn cấp 25, giáo đồ Hắc Hỏa, đúng rồi, còn có Thần quan hắc ám kia nữa! Burlando nghĩ tới gã Thần quan hắc ám có thể trở thành Boss nhỏ kia liền nhiệt huyết sôi trào. Mắt hắn đỏ bừng, không nhịn được nhìn ngó khắp nơi, muốn tìm ra khoản kinh nghiệm khả quan kia đang ở nơi nào.

Nhưng điều đầu tiên Burlando nhìn thấy là một rừng giáo đồ Hắc Hỏa cấp cao tràn lên như thủy triều. Hắn lập tức nghĩ ra, đối phương hiển nhiên không muốn đội ngũ của hắn trùng kích vào trung ương, chia cắt quân đội người thằn lằn thành hai đoạn đầu đuôi. Bởi vì Thần quan hắc ám hiểu rất rõ, một khi bị chia tách, cả đội ngũ khổng lồ sẽ mất liên lạc, hành động chậm chạp, trừ khi có quyết tâm tráng sĩ chặt cổ tay. Thế nhưng chỉ còn một mình y thì quyết tâm này có ích lợi gì đây? Y là kẻ dùng phép thuật, phải được bảo vệ mới có thể thoát ly khỏi chiến trường hỗn loạn.

Bất đắc dĩ, y chỉ có thể điều thủ hạ giáo đồ Hắc Hỏa cấp cao của mình quay về trugn ương củng cố phòng tuyến.

Hơn chục giáo đồ Hắc Hỏa cưỡi ma lùn xanh, khoác áo choàng đen vụt roi vun vút, cuồng nhiệt xung phong quả thật rất có khí thế, đáng tiếc vệ đội tinh linh bạc mặc áo giáp bạc đã xông lên đứng sóng vai với Burlando. Người thằn lằn xung quanh muốn vây tới lại bị nhóm lính đánh thuê không ngừng đả kích viễn trình.

Nếu Thần quan hắc ám chỉ huy tất cả bình tình hơn một chút, có thể lệnh cho người thằn lằn từ bỏ việc bảo vệ y để đánh sâu vào trận địa viễn trình của Burlando ở sườn núi, có lẽ tràng cảnh sẽ tốt hơn một chút. Tiếc rằng nghệ thuật chỉ huy chẳng phải là chức nghiệp vốn có của Thần quan giáo đồ Hắc Hỏa, y chỉ có thể dựa vào bản năng ra lệnh cho người thằn lằn và giáo đồ Hắc Hỏa vây quanh mình, vừa là sợ bị chia tách, vừa để bảo vệ tốt cho y.

Y muốn chuẩn bị phép thuật.

Có điều Burlando phản ứng nhanh hơn — tiếng chém giết vang vọng khắp khe núi.

Trên đỉnh núi, khi gió đảo qua vách đá trụi lủi, không một cọng cỏ, Anditina rùng mình một cái, cảm thấy dưới chân núi và trên này giống như hai thế giới cách biệt. Nàng ho khẽ, nắm chặt áo choàng. Tiểu thư quý tộc le loi đứng một mình trên vách đá, có phần sợ hãi nhìn trái nhìn phải, lại cau mày lo lắng nhìn kẽ nứt khe đá sâu — do dự nửa ngày, mới nhỏ giọng hỏi:

"Roman, còn chưa được sao?"

"Xong ngay đây." Bên trong vang lên giọng nói của tiểu thư thương nhân.

Anditina thở dài, nàng đã nghe đáp án này vài lần. Có điều nàng biết đối phương nhất định không thèm quan tâm đến lòng oán giận của nàng, cho nên chỉ có thể dậm chân một cái, để xua tan cái lạnh trên người.

Chẳng qua là hình như lần này Roman thực sự đã xong. Nàng đi dọc theo vách đá vào trong kẽ nứt — không có bất kỳ nguồn sáng nào, giống như bóng tối là một người bạn thân thiết của nàng. Người thường ở hoàn cảnh chật hẹp, tối tăm thường sẽ cảm thấy sợ hãi theo bản năng, nhưng tiểu thư này lại có vẻ cao hứng dạt dào. Nàng lấy một viên pha lê từ trong túi tiền ra, xoay người tìm kiếm dưới đống đá vụn rồi đặt viên pha lên vào.

Nàng quay đầu lại, bấm ngón tay đếm đêm, nghiêm túc đếm được khoảng năm nơi giống như thế, gật gật đầu, lúc này mới thong thả đi ra ngoài.

Nàng vừa đi ra khỏi kẽ nứt của vách đá liền thấy Anditina nhíu mày, ánh mắt đầy oán trách.

"Tôi rất hối hận, Roman, chúng ta trở về đi." Thiếu nữ điềm đạm cúi đầu ho khan.

"Yên tâm đi, chỉ là một thí nghiệm thôi, Burlando sẽ không phát hiện."

Roman đắc ý, bắt lấy tay đối phương cất bước đi.

"Chúng ta đi xuống phía dưới đi."

"Đợi, đợi một chút..."

"Lại cho tôi một chút thứ kia đi, Anditina."

"Cô muốn làm gì!"

Anditina vội vàng cảnh giác che túi xách của mình lại, không cẩn thận để bà cô này phát hiện bí mật của mình đã không hay ho, nàng không muốn phát điên cùng với vị tiểu thư thương nhân này.

"Nhưng tính toán không có vấn đề gì chứ?"

"Đương nhiên!"

Thiên kim quý tộc nghiến răng nghiến lợi đáp.

"Roman, cô thật đáng giận, tôi là đệ tử danh tự của Hội địa lý học hoàng gia Rantoniran…"

Tiểu thư thương nhân lập tức thở dài thất vọng.



Một phát đạn gióa, một phát hỏa cầu.

Khi không khí bành trướng và khô nóng quét ngang chiến trường, hơn chục giáo đồ Hắc Hỏa cấp cao đã hòa thành tro tàn. Là đạo cụ phép thuật tính chất bùng nổ, tích súc, năng lượng của nhẫn Phong Hậu là 20 Oz, tổn thương 30 điểm, gần như đỉnh cấp Hắc Thiết, lực phá hoại gần bằng Bạch Ngân bậc thấp. Năng lượng của thuật hỏa cầu là 24 Oz, tổn thương 70 điểm, cùng cấp Bạch Ngân bậc thấp, phạm vi bao phủ bằng với trình độ Bạch Ngân.

Chẳng qua chỉ là một số giáo đồ Hắc Hỏa trình độ dưới Bạch Ngân, bị một phát liên chiêu chết tức thời cũng là chuyện bình thường. Burlando từng lo lắng rằng trên chiến trường còn có loại mặt hàng khó giải quyết là Lãnh chúa xích gai, đáng tiếc xem ra lo lắng là thừa. Ngẫm lại cũng đúng, Lãnh chúa xích gai là tinh nhuệ trong ác ma cấp thấp, không thể nào xuất hiện nhiều trên thế giới này.

Trừ khi cánh cửa ác ma rộng mở.

Khói bụi tan hết, điểm kinh nghiệm của Burlando lao thẳng lên hai nghìn đểm, chỉ thiếu một cước qua cửa là đạp tới cấp 25. Hắn lập tức buông kiếm, hạ lệnh cho các chiến sĩ tinh linh:

"Mọi người đi tấn công hai bên sườn, tách người thằn lằn ra. Con Boss ở giữa kia — à không, tôi nói là thủ lĩnh của chúng, giao cho tôi! Hiểu chưa?"

Hai mươi tinh linh bạc đồng loạt gật gật đầu.

"Tôi thì sao, ngài lãnh chúa?" Hổ Tước hỏi.

"Anh và Namenis mỗi người dẫn dắt một bên." Burlando đáp.

"Không cần hỗ trợ?" Quan chỉ huy tinh linh bạc kiệm lời nói.

"Giao cho tôi là được. Tạm thời tôi còn chưa muốn tên kia chết nhanh như vậy." Burlando đáp, nhưng trong lòng hắn còn có một ý tưởng khác. Mặc dù Thần quan hắc ám cấp thấp bị gọi là quỷ nghèo, nhưng tốt xấu gì cũng là sinh vật tinh anh cấp 25, cường độ các phương diện đều sánh với đơn vị phổ thông cấp 35 — đương nhiên, điểm khác duy nhất là hắn muốn một mình đối phó với sinh vật cấp 35 thì khá phiền toái, nhưng đối phó với tinh anh cấp 25 lại dễ dàng hơn nhiều. Huống chi, đó là cả một mớ kinh nghiệm lớn đấy.


Chàng trai nói xong, không cho hai người cơ hội phản bác, đã đơn thương độc mã lao lên.

Trước mặt hắn còn có hai con Batista cao ba mét. Thứ này rất mạnh, bởi vì ác ma loại hình cường công tất nhiên sở hữu năng lực xung phong, có thể nói là một trong các cơn ác mộng đối với cung thủ và phù thủy cấp thấp. Chẳng may là Burlando vừa không phải cung thủ, cũng chẳng phải phù thủy, mà là chiến sĩ. Hắn vọt tới trước mặt hai con ác ma, không đợi đối phương vung đao lên chém xuống đầu, thân thể đã hóa thành u linh vòng ra sau lưng đối phương.

Batista là sinh vật cấp 24, lực lượng 14 năng cấp, nhưng linh xảo chỉ có 7 năng cấp, gần như chỉ bằng một nửa Burlando trong trạng thái bùng nổ. Kỹ năng xung phong và đặc tính da dày đáng để kiêu ngạo của nó không đáng một đồng trước mặt chàng trai. Burlando một kiếm chém xả sau lưng nó rồi lắc mình biến mất trước khi sinh vật ngu ngốc này xoay người lại, vẫn duy trì vị trí sau lưng nó — sau đó lại thêm một kiếm.

Con Batista đáng thương bị tra tấn một cách uất ức đến chết, thậm chí đến lúc máu chảy hết cũng không nhìn thấy kẻ thù rốt cuộc trông như thế nào.

Thần quan hắc ám phía sau cuối cùng đã chuẩn bị xong phép thuật. Y thét lên, quẳng về phía Burlando một tia chớp đen — thứ này cũng không chỉ là tia chớp. Burlando biết phép thuật này gọi là Vuốt ác ma, thực ra là phép thuật hai nguyên tố. Hiệu quả hàng đầu của nó là tổn thương, lợi dụng nguyên tố Ám chuyển hóa thành tổn thương do lửa địa ngục, kèm theo đó là giảm tốc. Là phép thuật ba vòng, thuật giảm tốc này không chỉ đơn giản như mũi tên Băng nứt.

Ngược lại, nó sẽ cố định chặt chẽ mục tiêu trên mặt đất, mà nếu lực lượng của mục tiêu không vượt qua 40 năng cấp, vậy thì trong khoảng nửa phút mục tiêu phải chuẩn bị chịu đòn.

Phép thuật này có thể nói là một trong các phép thuật thực dụng nhất trong giai đoạn đầu của Nguyên tố sư Ám và tế tự tà ác, nữ phù thủy, nhất là dùng khi đánh lén. Thế nhưng, Burlando rất muốn nói cho ngài Thần quan hắc ám đằng kia là — phép thuật này không được dùng như vậy. Mặc dù ở thời kỳ đầu trong trò chơi, người chơi đều thích phô bày loại phép thuật thô ráp này ra, không thèm tân trang, nhưng trên thực tế, cách dùng loại phép thuật này tốt nhất là dùng kèm phép thuật "Bẻ cong ánh sáng" để che giấu hoàn toàn hiệu quả hình ảnh của nó, hoặc dứt khoát dùng khi cận thân.

Bởi vì Vuốt ác ma cần phải nhắm trúng.

Burlando lập tức quật ngược một kiếm đập bay thi thể con Batista đi, ngăn cả tia chớp đen hình rắn kia giữa không trung. Tia chớp bắn trúng thi thể ác ma lập tức nổ tung, bắn ra vô số tia điện quang lan tỏa khắp thi thể lạnh rồi kéo mạnh nó xuống đất, khóa lại — trong toàn bộ quá trình, điện hoa đen thui tung tóe, tràng cảnh đồ sộ, đáng tiếc đối với mục tiêu chân chính của phép thuật này mà nói, hiệu quả có cũng như không.

Lúc này Burlando đã nhấc trường kiếm về hướng khác, bùng nổ lực lượng được pha lê kỵ sĩ u linh tăng cường, lực lượng 30 năng cấp chém bay cả đầu và cái tay của con Batista còn lại văng lên không. Hắn thở dốc. Mặc dù bùng nổ lực lượng rất mạnh mẽ, nhưng cũng tiêu hao thể thực không nhỏ. Cũng may, từ thi thể ác ma bay ra quả cầu ánh sáng bắn vào cơ thể hắn, một dòng nước ấm từ trái tim hắn tràn ra khắp tứ chi bách hải, hàng loạt dòng chữ màu xanh lá lập tức xuất hiện trên võng mạc của người trẻ tuổi:

"Nhân vật đạt tới cấp 25, tiến vào giai đoạn mở ra vận mệnh."

"Nhân vật đạt được kỹ năng 'Đột phá chính diện'. Đột phá chính diện (cấp 0) — tiêu hao 5 lần thể lực, một chiêu kích trúng đánh tan phòng ngự của đối thủ (Áo giáp, bẩm sinh, phép thuật), suy yếu 1,7 năng lực miễn thương."

"Dò xét thấy gần đây có vật phẩm vận mệnh 'Hạt vận mệnh Hoàng kim', có muốn mở ra thiên phú vận mệnh 'Hoàng Kim Thiên Khải' hay không?"

Burlando ngẩn ra, đùa gì thế! Hắn vội vàng từ chối:

"Từ chối, ta từ chối!"