Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 119: Quyết chiến (7)




Tình báo từ các con đường mau chóng được truyền về.

Toàn bộ phần sau tòa thần điện Balugan do đại sảnh tế lễ ở trung tâm và một loạt phòng cầu nguyện cấu tạo thành. Đại sảnh này đã từng là của riêng của Heukire, nối tiếp với bình đài tế đàn phía sau. Bên ngoài dãy phòng ở dành cho tăng lữ là hai bức tường phía sau của di tích tinh linh.

Sảnh tế lễ chẳng những là kiến trúc cao nhất trong cả di tích, là trung tâm của tất cả quần thể kiến trúc này.

Nó cũng là nơi mà Anditina nhìn trúng đầu tiên.

Các lính đánh thuê len lỏi trong phế tích như đàn kiến. Họ nhận lệnh của Anditina đi xuyên qua đình viện trong đại sảnh của miếu thần — đình viện này từng là chỗ cầu nguyện của các tăng lữ tinh linh bạc, nhưng nơi cầu nguyện thanh tịnh, mỹ lệ năm xưa hiện giờ chỉ còn lại tàn tạ khắp nơi. Hành lang gấp khúc màu trắng tinh khiết giờ chỉ còn sót những cây cột trụ. Những cột đá câm lặng đứng trong khu rừng giống như đang thầm thì vương vấn, kể lại dòng lịch sử đã chảy qua nơi đây.

Trong sự tĩnh lặng này, ba lính đánh thuê Rubis xuất phát đầu tiên đã tới đích. Họ ở trong trung tâm của miếu thần Balugan — bố trí phòng tuyến tại bức tường ngoài thứ hai, góc tây bắc của đại sảnh, rồi từ nơi đó quan sát người thằn lằn trong rừng.

Tinh linh bạc vốn xây hai bức tường ngoài làm phòng tuyến cho cấm địa thần thánh này, chẳng qua sau mấy thế kỷ, tường lũy bị phong hóa đã sụp đổ gần như hoàn toàn. Cho đến ngày nay, ngoài hai đoạn tường cao thấp khác nhau ra — phía sau đại sảnh hầu như không có chỗ nào có thể phòng thủ — mà dường như người thằn lằn cũng không tính tu bổ công sự này.

Chủ yếu xuất phát từ hai nguyên nhân. Thứ nhất là chúng không có năng lực; việc quy hoạch phòng ngự của các tinh linh là do các thợ giỏi nghề thực hiện, chỉnh thể phòng tuyến tinh xảo và phức tạp. Với trí lực của Heukire, gã căn bản không thể hiểu làm thế nào chúng mới có thể xây dựng lại tường lũy cứ điểm chỉ còn là đống gạch vụn này. Thứ hai là chúng cũng chẳng cần. Trong cánh rừng này, thiên địch duy nhất trước nay của đám cường đạo người thằn lằn chính là say rượu và đánh lộn, con số thương vong hàng năm gần như tới hai chữ số trở lên.

Đương nhiên, thiên địch hiện tại của chúng lại có thêm một, đó là Burlando.

Đội thứ hai tới lỗ hổng bên mạn khác.

"Người thằn lằn xuyên qua rừng —"

"Chúng bắt đầu tới gần di tích."

"Số lượng không ít hơn một trăm."

"Tìm chỉ huy."

Tin tức mà các lính đánh thuê dùng dấu tay truyền lại vừa vặn rơi vào mắt Anditina.

Thiếu nữ kéo váy bước nhanh qua sảnh tế lễ, một mình bước tới bình đài dùng để chủ trì hoạt động tế bái quan trọng bên ngoài sảnh. Nởi này là điểm cao nhất trong cả di tích. Nàng đứng cạnh bình đài, thậm chí có thể quan sát toàn bộ khu vực phía sau miếu thần.

Hệ thống phòng ngự rắc rối, phức tạp của tinh linh bạc ở trong mắt nàng lập tức trở nên rõ ràng.

Thiếu nữ cúi đầu, đối chiếu với sơ đồ phác thảo trên tay mình — vì thời gian có hạn, lúc trước phải vội vàng vẽ bản phác thảo này, nhưng hiện tại dường như cũng đúng được tám, chín phần mười. Tri thức kiến trúc chuyên nghiệp của nàng vào lúc này đã phát huy tác dụng. Đây là hệ thống cứ điểm của tinh linh bạc vào năm thế kỷ trước, vừa vặn là loại mà nàng quen thuộc nhất.

Nàng quay đầu lại, dùng hết sức lực đẩy cao lá cờ trên mặt đất — thực ra là một tấm vải xám buộc vào với hai cây trường mâu; không có hình vẽ, cũng chẳng có kí hiệu, thậm chí không có bất kỳ dấu hiệu gì để cho người ta phân biệt.

Tấm vải này là từ áo choàng của Burlando.

Nàng dựng lá cờ lên, chỉ về hướng nào đó — hành vi này có hai ý.

Ý thứ nhất là nói cho Namenis và Hổ Tước ở tiền phương, phòng tuyến phía sau còn chưa mất. Chỉ cần lá cờ này còn tồn tại, họ không cần chia quân.

Ý thứ hai chính là: Lính đánh thuê Sói Xám đi phòng thủ lỗ thủng thứ tư.

Thế nhưng, các lính đánh thuê Sói Xám phía dưới nhìn thấy lệnh này lại nhìn nhau.

Vị trí bình đài từng là một chỗ cực kỳ an toàn, nhưng đó chỉ là quá khứ, vì nó đã sụp xuống một nửa. Nếu người thằn lằn đột phá chính diện thì sẽ rất dễ dàng tới được vị trí của Anditina. Burlando từng nói với họ, chức trách của họ là bảo vệ sự an toàn của vị tiểu thư quý tộc này, nhưng bây giờ nàng lại muốn họ tới nơi khác.

"Tiểu thư Anditina?" Một lính đánh thuê lớn tiếng hỏi.

"Nghe mệnh lệnh của tôi."

"Nhưng mà?"

Anditina vung tay một cái, lớn tiếng nói:

"Hiện tại tôi là chỉ huy, tất cả phải lấy phục tùng mệnh lệnh của tôi làm nguyên tắc. Về phần sau này có vấn đề gì là chuyện của sau này."

Các lính đánh thuê cứng miệng.

Thiếu nữ trên bình đài nhíu mày. Nàng ngẩng lên, nhìn thấy người thằn lằn lục tục đi ra từ trong rừng. Đội hình của chúng thật sự phân tán, chứng minh đối phương có lẽ đã phát hiện hoàn cảnh xấu trong binh lực của bọn họ. Nhưng đây còn chưa phải điều tệ nhất, tệ nhất chính là binh lực trên tay nàng chỉ có mười lăm người. Huống chi, sức chiến đấu cá nhân cũng không chiếm được ưu thế.

Hắc Thiết bậc trung, cao đối chiến với bậc thấp, nhiều lắm cũng chỉ có thể một chọi bốn, một chọi năm.

Chỉ có thể cố gắng kéo dài thời gian.

Anditina bất giác cắn răng, nắm chặt cột cờ.

...

Đầu Burlando đầy mồ hôi.

Hắn không còn nhớ đây đã là lần thứ mấy Akane và mình biến hướng. Vì dựa vào quá sát, hắn có thể thoáng cảm thấy Akane căng thăng không kém mình là mấy. Trái tim trong ngực đập bình bịch, tiếng thở dốc của nàng bắt đầu dồn dập. Đây là dấu hiệu của thế lực hạ thấp.

"Cái Xung phong… mà anh nói kia… còn bao lâu nữa mới dùng được?" Akane thở phì phò hỏi.

"Cho tôi thêm hai mươi giây…" Burlando vẫn luôn tính thời gian.

"Không được, nếu không... bay lên… chúng ta không kéo dài được lâu như vậy!" Thiếu nữ lập tức lắc đầu.

Burlando quay lại nhìn lướt qua.

Thật ra hắn không hi vọng câu trả lời này là sự thật, nhưng cũng biết đó là một giả thiết không có khả năng thực hiện. Vì Thần sứ Ekmen vẫn đang ráo riết đuổi theo, giống với suy đoán của hắn. Tuy chuyển hướng nhìn ngốc không chịu nổi, nhưng tốc độ chạy trên đường thẳng của con quái vật kia nhanh kinh người, thường nó chỉ cần vài bước là có thể kéo lại khoảng cách do đổi hướng không đúng gây ra.

Nhưng Burlando biết là mình không thể để Akane biến hướng mãi. Còn tiếp tục như vậy, đến khi trời tối cũng đừng mong dẫn con quái vật này tới địa điểm dự kiến.

Bay trên trời có thể giải được nỗi lo nhất thời, nhưng họ dần phát hiện thứ kia đã dần học khôn. Nó dùng trụ nham thạch công kích Bạch Kim Chiến Câu trên trời, vì không có cây cối cản trở, quả thực giống như bắn một cái bia ngắm.

"Không thể bay." Burlando đáp.

Akane cắn chặt răng.

Người trẻ tuổi lại quay đầu, nhìn khoảng cách giữa mình và Ekmen ngày càng gần lại. Hắn không dám do dự, lập tức quẳng một viên pha lên tan vỡ về phía sau. Trong tiếng nổ đùng đùng, con quái thú to lớn giơ tay bảo vệ đầu, dường như không ngừng lại một giây lát nào, chịu đựng lực xung kích của vụ nổ xông ra khỏi khói bụi.

Thiếu nữ tóc đỏ đương nhiên cảm nhận được uy hiếp tới từ phía sau. Cực chẳng đã, nàng chỉ đánh lệnh cho chiến mã bay vút lên không trung. Ekmen đập hai tay xuống đất, cột đá lập tức lao vọt lên từ mặt đất phía sau, bắn thẳng tới hai người.

Mặc dù Akane lập tức lệnh cho chiến mã biến hướng, nhưng thần kinh căng như dây đàn quá lâu vẫn khiến nàng mỏi mệt, phản ứng chậm trong chớp mắt, kết cục chính là cột đá chuẩn xác bắn trúng đùi sau của chiến mã. Nửa thân sau của Bạch Kim Chiến Câu nghiêng đi, đụng thẳng vào một thân cây.

Lực xung kích cực lớn đồng loạt quẳng Burlando và thiếu nữ tóc đỏ còn chưa kịp đề phòng ra ngoài. Đến lúc chàng trai phản ưng slaij, thân thể đã nặng nề ngã xuống đất. Thời khắc đó, Burlando đã cho rằng mình lại quay về buổi tối hôm đó ở nhà cũ của mình tại Bucce — lúc hắn bị con khô lâu hất bay ra ngoài, cũng là cảm giác như lọt vào sương mù, quay cuồng tán loạn này, giống như đầu trúng một quả bom vậy.

Nhưng điều Burlando lo lắng trước hết không phải bản thân có bị chấn động não hoặc bị vết thương xấu nào hay không, vì hắn biết còn có một tên đòi mạng sẵn sàng bổ cho một đao bất cứ lúc nào.

Phiền toái to rồi!

Trong tay hắn đã bắt lấy viên pha lên tan vỡ cuối cùng, đồng thời lắc đầu muốn đứng dậy. Nhưng không đợi hắn có phản ứng, một bàn tay khác đã đè ngực hắn lại.

"Anh hãy nghe cho kỹ."

Đây là giọng Akane. Burlando muốn mở mắt, nhưng tầm nhìn mơ hồ. Hắn chỉ có thể loáng thoáng thấy gương mặt đối phương. Thiếu nữ tóc đỏ đang nhìn hắn:

"Tôi đi kéo chân tên kia, giúp anh tranh thủ chút thời gian."

"Cô muốn làm gì?"

Burlando lắc lắc đầu, choáng váng hỏi một câu. Hắn cảm thấy lưng mình đau đớn từng trận, quả thực khiến người hoài nghi có phải xương sống đã gãy.

"Anh không cần lo cho tôi. Tôi cũng là Thần sứ, thứ có đầu không não kia cùng lắm chỉ đánh tôi trọng thương —"

"Đặc tính của Thần sứ dường như là do tôi nói cho cô… khụ khụ."

Burlando khép hờ mắt, tầm nhìn vẫn không được rõ ràng. Hắn ho khan, giãy dụa ngồi dậy, sau đó cảm thấy mình được đối phương đỡ lấy.

"Hừ."

Thiếu nữ ghé vào tai hắn hừ lạnh một tiếng, sau đó buông hắn ra.

"Ngựa ở phía sau, đừng lãng phí thời gian."

Nàng bỏ lại một câu, xách cây kích xoay người lại — trong tầm mắt của nàng, con quái vật to lớn đã va gãy ba thân cây vọt tới đây.

Akane đặt ngang kích, cắn răng.

Burlando nhìn bóng lưng Akane, sửng sốt. Có điều hắn lập tức cố gắng đứng dậy, bám lấy dây cương Bạch Kim Chiến Câu. Hắn không dám lãng phí thời gian. Hiện tại không phải lúc tranh chấp. Akane đã lựa chọn, hắn chỉ có thể hết sức phối hợp.

Trong hoạt động đoàn đội, đây là nguyên tắc cơ bản nhất.

Bằng không cơ hội sẽ lãng phí ngay khi đang do dự.

Burlando lên ngựa, sau đó lập tức hạ lệnh chạy gấp. Hắn quay đầu trên lưng ngựa, thấy Akane đã bị Thần sứ Đại địa quét bay ra xa. Thiếu nữ bắn đi như một hòn đá chui sâu vào trong rừng, gây ra tiếng bùm bùm liên tục.

Sau đó là yên lặng.

Hoàng Kim bậc thấp trước mặt lực lượng khai hóa yếu tố không hề có lực kháng cự.

Sau khi Thần sứ Đại địa Ekmen xác nhận kẻ địch đã mất đi sức chiến đấu, mới lại đặt mục tiêu trên kẻ đang tiếp tục chạy trốn kia. Không người ra lệnh cho nó, Thần sứ đã bị tính cách thô bạo do Máu thần mang tới chiếm chủ đạo, mục tiêu hành động số một của nó tất nhiên là giết hết tất cả những vật có thể hành động.

Nhất là Burlando sợ nó tiếp tục gây phiền toái cho con bé tóc đỏ răng cọp kia, còn thuận tay ném cho nó một phát pha lên tan vỡ. Không cần nghi ngờ, lòng thù hận của con quái vật này lại quay về phía người trẻ tuổi.

Nhưng thời gian do Akane tranh thủ dù sao vẫn có tác dụng.

Bởi vì ở giờ phút này, Burlando rốt cuộc khởi động kỹ năng Xung phong đã phục hồi xong. Sau đó hắn liên tục biến hướng ba lần, kéo theo một cái đuôi màu bạc xẹt qua rừng rậm. Được Bạch Kim Chiến Câu tăng cường, tốc độ của Burlando tại thế giới này lần đầu tiên vượt qua 1000 năng cấp.

Con số này đã vô cùng gần tới số liệu thuộc tính linh xảo ở thời kỳ đỉnh cao của hắn kiếp trước.

Mà nếu có người may mắn có mặt ở trong rừng, người đó nhất định sẽ nhìn thấy một ngôi sao băng màu bạc cùng với cái đuôi thật dài của nó lao ngang qua cả cánh rừng, chia cả khu rừng thành hai, sau đó kéo dài vô tận về phương xa.