Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 120: Quyết chiến (8)




Người thú có một câu ngạn ngữ đọc là "Ors Atrzz Hes Ok", nghĩa là gia súc cùng đường cũng có lực vồ một nhát, đổi thành cách nói tiếng Trung là con thỏ nóng nảy cũng biết cắn người. Burlando cảm thấy những lời này cực kỳ thỏa đáng để hình dung tình cảnh của mình, nhưng chỉ giới hạn trong nửa câu đầu. Điều khác biệt là hiện tại hắn có muốn cắn người cũng không cắn nổi. Bạch Kim Chiến Câu còn dư lực, nhưng bản thân Burlando đã không chống đỡ nổi.

Tục ngữ nói tự làm bậy không thể sống, lúc trước hắn dùng Xung phong trên lưng Bạch Kim Chiến Câu hoàn toàn không cân nhắc về mối qua hệ giữa thể chất và cực hạn linh xảo, khả năng chịu đựng lực tác động trong trò chơi. Nói thật ra, điều này không thể trách hắn. Trong trò chơi, một người chơi cấp độ cực thấp thật sự khó có thể sở hữu vật nuôi có thực lực vượt bản thân quá nhiều, cho nên khi chiến câu bộc phát linh xảo 1320 năng cấp, tốc độ cực hạn của một người một ngựa chớp mắt đã vượt quá 25 lần vận tốc âm thành — xuyên thủng bức tường không khí. Chỉ trong chớp mắt, Burlando đã phải thừa nhận lực cản không khí đến mức quá tải. Thật giống như một con ruồi bay với tốc độ 10 km/s húc vào một khối thủy tinh công nghiệp vậy.

Tuy rằng độ nhạy cảm cao gấp 5 lần người thường giúp Burlando nhận ra sai lầm của mình chỉ trong một phần mười giây, nhưng vẫn chậm. Bạch Kim Chiến Câu bật một cái mà đã vượt qua khoảng cách 16 km, cho nên với tốc độ khủng bố đã hóa thành một ngôi sao băng màu bạc, lao đi trong rừng một cách mất tự nhiên. Burlando nhìn thấy sinh mạng của mình xoẹt xoẹt hạ xuống cận kề điểm báo động; máu chảy ra từ miệng, mũi, mắt, tai hắn; nội tạng chấn động toàn diện. Sinh mạng vượt qua giới tuyến báo động lập tức rơi vào trạng thái suy yếu. Burlando ho ra một búng máu. Điều may mắn duy nhất là hắn còn chưa lập tức về chầu ông bà ông vải.

Đó là hắn còn có thể chất gần gấp 20 lần người thường, năng lực tái sinh cơ thể và tính phòng hộ mạnh mẽ mới không bị tổn hại hoàn toàn nội tạng. Nếu tình trạng tổn thương này đặt ở lúc hắn mới xuyên việt sang, lúc ấy có lẽ đã chết đến không thể chết hơn. Chỉ dựa vào thể chất rất cao đến mức cứng cỏi và năng lực phòng vệ tự thân, hắn tin rằng chỉ cần tu dưỡng một thời gian sau trận chiến là được.

Nhưng hiện nay đang có hai vấn đề.

Thứ nhất là hắn không có thời gian điều dưỡng.

Thứ hai là Thần sứ Đại địa sẽ không cho hắn điều dưỡng lúc này.

Chiến đấu còn đang tiếp tục. Tuy Thần sứ Đại địa có hình thể vĩ đại, chuyển hướng vụng về, tốc độ lại đứng thứ nhất thứ nhì từ dưới đếm lên trong số quái vật cấp 60, nhưng "Cự long một bước bằng mười bước loài người", nó vẫn có linh xảo cơ bản gần 200 năng cấp. Kéo ra xa được 10 km, nó lại chỉ cần 8, 9 giây là đuổi kịp.

Trong tình thế cấp bách, Burlando chỉ có thể tìm một biện pháp không phải biện pháp, lệnh cho Bạch Kim Chiến Câu dẫn đối phương rời đi, cho dù phải vứt thẻ vào mộ phần. Hắn nhìn lên tìm vị trí mặt trời, nơi này còn cách địa điểm dự kiến một khoảng nhỏ — mặc dù cảm giác như đã bôn ba suốt nửa ngày, nhưng một là vì có thời gian đầy đủ, hai là phải quan tâm tới Anditina và Roman chỉ là người thường, không thể so sánh với hắn và Ekmen một đuổi một chạy như điên được. Bọn hắn truy trốn trước sau mới mấy phút, lại còn chuyển hướng không ngừng, thế nhưng cũng gần như xâm nhập vào sâu trong khu vực núi đồi phía nam đến năm, sáu mươi cây số. Hiện tại, vừa nhớ lại cả quá trình là Burlando toát mồ hôi lạnh toàn thân.

Cách miếu thần năm, sáu mươi cây số đối với cấm vệ quân tinh linh bạc tương đương hồi phục được một nửa thực lực, cũng là tiêu chuẩn Hoàng Kim bậc trung. Hai mươi vị chiến sĩ thực lực Hoàng Kim bậc trung đối kháng với một con Boss cấp 60 là đủ rồi. Bởi vậy, việc mà hắn cần làm hiện tại là tận lực kéo dài thời gian mà thôi. Sau khi Namenis chấm dứt chiến đấu sẽ toàn lực gấp rút tiếp viện. Dựa theo tốc độ chạy thẳng một đường của họ có lẽ cần 10 phút mới tới được đây.

Nói cách khác, ít nhất hắn còn phải kiên trì 30 phút.

Burlando tốn khoảng 1, 2 giây để kiểm tra sơ lược kế hoạch của mình, không phát hiện sơ hở nào mới xuống ngựa, vỗ vỗ khuôn mặt dài băng kim loại của chiến mã — sinh vật cấu tạo bằng máy móc này giống như sản phẩm của thiên thần, nó tinh vi, chắc chắn đến khó tin, giống như vĩnh viễn không biết mỏi mệt, lại phải chịu mấy lần công kích của Thần sứ Đại địa mà không rơi một cọng lông, chính là chọn lựa tốt nhất để thi hành kế hoạch của hắn.

Nhưng mất đi chiến mã, hắn cũng mất luôn năng lực chạy trốn, không khác uống rượu độc giải khát. Không thể phán đoán giống như trong trò chơi, Burlando phải dùng mạng làm tiền đặt cược. Trái tim hắn không thể ức chế mà đập dồn dập.

Nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn quyết đoán hạ lệnh:

"BMW Bạc! Lên!"

Gọi cái tên lâm thời mà hắn cho chiến mã này, hắn chỉ con đường vừa đi qua — về phần mệnh lệnh chi tiết, dù sao cũng có thể bổ sung qua liên lạc tâm linh. Bạch Kim Chiến Câu không phải sinh vật tự nhiên, không có tình cảm sợ hãi. Nó liếc Burlando một cái bằng con mắt ruby — chỉ là để xác nhận mệnh lệnh. Sau đó nó cất đầu lên, xoay mình một cái biến mất trong rừng cây.

Tới đây Burlando mới đè ngực mình, nén cơn đau thở nhẹ một hơi.

Hắn lấy thẻ bài Bạch Kim Chiến Câu ra, nghiêng tai lắng nghe về phương hướng kia. Không tới một lát sau, tiếng rống của Thần sứ Đại địa Ekmen truyền tới, làm chim chóc bay tán loạn.

...

Chỉ cần không thực sự rơi vào điên cuồng, sẽ luôn có lúc cảm thấy tay chân lạnh lẽo như băng.

Heukire tựa như dân cờ bạc đỏ cả mắt điều động thủ hạ của mình gia nhập cuộc chiến đấu trong di tích miếu thần Balugan, nhưng quả thực giống như đổ nước vào cái giếng không đáy. Mặc dù ban đầu gã còn thông minh bất chợt, chia người của mình ra một phần vây công phía sau đối phương, chiến cuộc lại xoay sang hướng tốt một lần. Đối phương mất đi yểm trợ từ xa, nỏ thủ người thằn lằn của gã cũng từng bước tập kết. Dưới cuộc so sức bền, các tinh linh bạc rất nhanh từ bỏ trận địa tuyến đấu. Cuộc chiến dần dần xâm nhập vào mỗi góc trong miếu thần, tranh đoạt trong từng ngõ ngách.

Nhưng tin tức tốt dừng ở đây.

Tinh linh bạc phát động một lần phản xung phong, sau đó lại lùi về. Họ tổn thất một chiến hữu, nhưng khiến Heukire không ngừng kinh hãi là tinh linh bạc ngã xuống kia chớp mắt hóa thành ánh sáng trắng phóng lên cao, lao về nơi nào đó ở hướng nam. Gã thực sự rất quen thuộc nơi đó — mộ vua tinh linh bạc.

Lần đầu tiên chỉ huy người thằn lằn nghi ngờ lai lịch của các tinh linh bạc, nhưng một lát sau, gã phát hiện bản thân không có cơ hội này nữa.

Một đại đội người thằn lằn đưa ra phía sau chiến trường không có tin tức truyền về, chỉ có một lá cờ dựng lên cao ở phía đại sảnh tế lễ. Kết quả ngược lại khiến sĩ khí quân ta đại giảm. Thế công vốn thông thuận đều vì thế mà ngừng lại. Các tinh linh bạc thừa cơ phản công, lại cướp được một dãy tường ngoài. Heukire tức giận hộc cả máu, nhưng vẫn không thể làm gì. Ít nhất gã đã triển khai công kích toàn diện, ưu thế số lượng bắt đầu phát huy.

Nhưng đang lúc gã chuẩn bị khuếch trương kết quả chiến đấu, quay đầu lại, kinh ngạc phát hiện bản thân đã không còn bất kỳ đội dự bị nào nữa. Loại cảm giác này giống như một con bạc điên cuồng quay đầu lại muốn bắt lấy thẻ bạc của mình, lại phát hiện hai bàn tay đã trắng trơn. Tất cả thẻ bạc vốn thuộc về gã hiện tại đã bị ném lên chiếu bạc, nhưng cán cân chiến tranh đã dần nghiêng.

Hai mươi tinh linh bạc vẫn vững chãi như một bức trường thành bằng thép, sừng sững đứng trong thủy triều màu lục.

Heukire nhất thời cảm thấy tay chân lạnh như băng.

Nhưng so với các đồng loại còn chưa tiến hóa xong, tốt xấu gì Heukire cũng có thể xem như một kẻ tương đối thông minh. Gã cân nhắc một lát, lập tức hiểu rõ tiền căn hậu quả — đương nhiên chủ yếu là hậu quả. Thế là gã lập tức kêu phụ tá của mình tới, sai bảo:

"Bảo sĩ quan cấp úy tuyến một ép lên, đẩy lùi chiến tuyến về phía trước một chút."

"Sếp, chúng ta phải phát động công kích sao?" Phụ tá xanh lè, xấu xí hỏi.

"Không." Heukire lắc đầu.

"Chúng ta chuẩn bị lui lại, chỉ là chúng ta."

"Nhưng các anh em…"

"Mặc kệ chúng, bây giờ không quản được nhiều như vậy."

Gã thủ lĩnh cường đạo người thằn lằn bất đắc dĩ lắc đầu. Bàn tay ba ngón gầy guộc của gã cầm sợi dây chuyền sáng lòe lòe nói:

"Chỉ cần có thứ này, chúng ta sẽ có thể dựa vào sự giúp đỡ của Nhà nuôi trồng tiến vào khu vực này một lần nữa. Ta nghĩ ta đã biết những tinh linh bạc kia từ đâu ra, tiếp theo ta sẽ chuẩn bị chu toàn."

"Nhưng chúng ta đi như vậy, không báo cho Connord một tiếng?" Phụ tá hỏi.

Heukire do dự, nhưng lập tức lắc đầu:

"Yên tâm, tên kia là đặc phái viên (*), cho dù không có chúng ta cũng đủ tự bảo vệ mình."

Gã thầm ác độc bổ sung một câu: Có vấn đề cũng chẳng sao. Có điều nếu Connord thật sự chết trong khu vực gã phụ trách thì gã vẫn không chịu nổi, cho nên trong chốc lát cảm thấy khá rối rắm.

(* Trong nội bộ Nhà nuôi trồng, thành viên phối hợp, ra lệnh cho thần sứ hành động được gọi là "Đặc phái viên", còn thành viên mang theo Máu thần được gọi là nhà đào tạo hoặc nhà thí nghiệm)

Nghĩ đến đây, gã người thằn lằn lại nhìn chiến cuộc. Tuy rằng nhìn bề ngoài thì người thằn lằn còn duy trì thế công, thương vong cũng duy trì dưới hai phần mười, nhưng tinh linh bạc cũng không có dấu hiệu thất bại. Ngược lại, họ đang liên tục gây thương vong cho người thằn lằn. Cường đạo chẳng có kỷ luật gì đáng nói, Heukire tin tưởng thương vong một khi vượt qua ba phần mười hoặc chiến đấu kéo dài quá 20 phút, đám khốn kia sẽ nhanh chóng tan tác.

Đến lúc đó gã muốn chạy trốn cũng phải nhìn tâm trạng của đối phương mới được.

Con mắt lão luyện của Heukire được tích lũy trong cuộc đấu tranh phản kháng trường kỳ với Đế quốc Kruz. Ở cố hương của gã, người thằn lằn làm nô lệ cho Kruz, phản kháng đấu tranh đã giằng dai suốt mấy thế kỷ. Heukire chính là một thành viên trong đó — chẳng qua việc gã làm giống cường đạo mà thôi. Nhưng đúng là cường đạo mới càng tự tin vào trực giác trước nguy hiểm của bản thân.

...

Trên thực tế, chiến đấu mới diễn ra được 32 phút.

Khi Namenis nhận thấy cảm xúc kỳ diệu nào đó sinh ra từ phía sau quân đội người thằn lằn, sau đó dao động tới quyết tâm công kích tiền tuyến, vị chỉ huy tinh linh bạc có mấy trăm năm kinh nghiệm lập tức bắt được cơ hội. Ông lại thổi chiếc kèn sừng rồng. Các chiến sĩ tinh linh bạc cố dốc lực lượng cuối cùng lại phát động xung phong một lần nữa. Mũi tên nỏ vô lực của người thằn lằn bắn trúng giáp trụ của họ liền ào ào văng ra, hai mươi chiến sĩ sóng vai cùng lên, giống như một bức tường di động.

Người thằn lằn tan vỡ.

Thủy triều màu lục bắt đầu lui bước về sau, sau đó chỉ huy cấp một tan rã. Khi bọn chúng cuối cùng phát hiện thấy Heukire đã biến mất, sự lui bước diễn biến thành cuộc tan tác chân chính. Namenis chỉ bảo thủ hạ truy kích vài trăm mét, người thằn lằn đã la hét ầm ĩ, giẫm đạp lên nhau hoảng hốt chạy trốn vào rừng như lũ chuột.

Từ phía di tích nhìn ra, giống như có một đàn gián màu xanh lá đang chạy tán loạn, ngoài thi thể ra đã mau chóng sạch không còn một mảnh, khiến người ta trợn mắt há mồm. Nếu Burlando ở đây, nhất định hắn sẽ trêu ghẹo các chiến sĩ tinh linh một câu:

Quân địch tiến vào quá nhanh, quân ta theo không kịp…