Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 125: Kẻ quan sát sau lưng (2)




Cô bé ngồi xổm bên cạnh thi thể Ekmen — trông như đứng cạnh một ngọn núi. Một tay nàng đặt trên đầu gối, một tay mân mê ở đó một lúc lâu, cuối cùng giống như không có phát hiện gì, chỉ đành búng búng lên dây của chiếc trường cung Nham Thạch, sau đó đứng dậy vung vẩy trước mặt Burlando:

"Muốn không?"

"Cô không cần?"

Arous lắc đầu, mái tóc đuôi ngựa màu vàng kim lắc lắc:

"Vô dụng với tôi, tôi chỉ nhìn xem có thứ gì không thôi —"

Burlando nhất thời khóc không ra nước mắt, thầm nói ngươi đã không có nhu cầu thì tự giác tránh xa đi! Hắn cảm thấy phát điên. Nhưng dù sao Thần sứ Đại địa cũng là do đối phương dốc lực giết chết, hắn không có cái lý để oán giận, chỉ có thể ôm một chút hi vọng hỏi:

"Không còn gì sao?"

"Cái gì không có?"

"Chỉ có bộ cung này?"

"Làm sao có thể, còn có không ít thứ, nhưng không hợp với thẩm mĩ quan của ta nên lười đụng vào." Cô bé nhỏ con đáp.

Lý do gì đây? Burlando oán thầm, lại hỏi:

"Cô còn chưa trả lời tôi, cô bôi thứ thú vị gì lên quả táo vàng này? Nếu là quà cảm ơn thì hình như tôi có quyền biết chứ?"

Hắn chỉ chỉ trái cây hoàng kim trong tay hỏi. Vốn hắn muốn đưa thứ này cho Freya hoặc Roman ăn, nhưng bây giờ lại nghĩ may mà không làm như vậy. Trời mới biết trên thứ này có cái gì.

Nghĩ tới đây, hắn liền cách xa quả táo này một chút, tránh bị lây dính thứ gọi là "Thú vị gì đó" trên bề mặt.

"Bí mật." Cô bé con khúc khích cười nói.

"Bí mật?"

Burlando còn muốn hỏi lại, bỗng nhiên nhiên nhìn thấy sắc mặt Arous hơi đổi. Nàng nhìn sang phía khác, đặt ngón trỏ lên môi làm động tác "Xuỵt" với Burlando:

"Có người đến."

Nàng nghiêm túc, nhỏ giọng nói:

"Tiên sinh Burlando, cuộc mạo hiểm của anh thật phấn khích, tôi thích lắm. Có điều lúc này chủ động hiện thân tới tìm anh nói nghiêm túc là vì trong tộc xảy ra chút việc nhỏ. Frufa và tôi đều phải chạy nhanh về xem. Hi vọng anh cẩn thận bảo trọng nha!"

"Đợi đã."

Burlando sửng sốt. Từ lời nói của con bé này, hắn chợt nghĩ tới một khả năng: Không phải tên này luôn theo dõi mình chứ? Sắc mặt hắn trở nên quái lạ. Chẳng qua Burlando vẫn không vứt bỏ sự nhạy bén của mình. Hắn lập tức tìm ra sơ hở trong lời nói của đối phương:

"Trong tộc? Cô là…"

Arous cười mỉm gật gật đầu.

Burlando nhất thời cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh. Hắn không nói nổi thành lời. Không phải loài người, lại thích cách gọi "Trong tộc" để xưng hô sự vật trong tộc của mình, nếu hắn không nhớ lầm thì tại Wanze chỉ có một loại sinh vật — đó là giống loài mà mọi người, bao gồm cả vong linh Madala đều không thích, tộc Rồng. Chủng tộc luôn khoe khoang mình là sinh vật đẳng cấp cao, bình thường kiêu căng phách lối, luôn mặc kệ việc đời, lại chẳng thèm phân rõ phải trái này tiếng thối đồn xa.

Hắn thật không ngờ mình nhất ngữ thành sấm, thật sự chém gió với một con rồng mẹ suốt nửa ngày như vậy. May mà, ít nhất đối phương không có tâm tình bắt hắn tới làm bữa trưa, cho dù bây giờ mới ăn trưa hình như hơi trễ. Thực ra Burlando cũng cảm giác được, dường như cảm tình của Arous đối với hắn cũng không tệ. Nếu thật sự có được một con rồng làm chỗ dựa vững chắc, Burlando nhất thời cảm thấy may mắn.

Đúng là người tốt có hồi báo.

"Được rồi, tiên sinh Burlando, những người kia sắp tới đây. Tôi cũng không muốn đám sinh vật cấp thấp ngu xuẩn kia nhìn thấy tôi. Tôi ở ngay bên cạnh anh. Yên tâm, tôi sẽ không để chúng gây tổn thương tới anh."

Nàng kiễng mũi chân, nghiễm nhiên ra vẻ trưởng thành vỗ vỗ vai hắn, giống như nàng là chị cả của hắn vậy. Sau đó thân thể nàng dần trở nên trong suốt, rồi biến mất không còn tăm hơi.

"Tổn thương ta? Nhóm Namenis cần phải làm vậy sao?"

Burlando cho rằng người mà nàng nói tới là nhóm Namenis. Hắn thầm nghĩ, tinh linh bạc bảo trì sự cao ngạo lại bị kẻ khác nói thành sinh vật cấp thấp ngu xuẩn, thật không biết có cảm tưởng gì. Có lẽ tiên vương tinh linh bạc nghe xong cũng phải tức giận mà đội mồ sống dậy. Nhưng nàng nói vậy cũng đúng, tộc Rồng là một trong các chủng tộc hiếm hoi còn bảo trì được huyết mạch Hoàng kim khá thuần khiết. Chỉ dựa vào dòng máu của mình, họ đã đủ mạnh hơn các con dân Hắc thiết, Bạch ngân khác. Huống chi điểm biến thái nhất của tộc Rồng chính là, mặc dù khả năng sinh sản của họ cực thấp, nhưng bất kỳ đứa con nào của họ cũng đã có lực lượng yếu tố từ khi mới sinh. Đây là một trong các đặc điểm nổi bật nhất của huyết mạch Hoàng kim.

Có điều Namenis cũng tới muộn quá.

Hắn mắng thầm, rồi khập khiễng đi tới cạnh thi thể, cho rằng nếu đã bị bàn tay thối thăm hỏi một lần, vậy cũng chẳng sợ ô nhiễm thêm lần nữa. Mà nói không chừng vận may tốt, được một món không tệ thì sao? Hắn nhặt cây cung kia lên trước, theo dõi thuộc tính trên võng mạc, phát hiện quả nhiên là trường cung Nham Thạch:

Trường cung Nham Thạch [Phép thuật], lực xuyên thấu: 25-29, +4 linh xảo, +2 lực lượng; khởi động: Chế tạo một mũi tên Hóa đá (một tuần phục hồi).

Burlando ước lượng bộ cung này, coi như miễn cưỡng vừa lòng với thuộc tính của nó. Tuy trường cung Nham Thạch chỉ có cấp Đồng Thau, thuộc tính cũng chỉ ngang với trang bị thông thường cấp 40, có điều thuộc tính khởi động lại cực kỳ thực dụng — mũi tên Hóa đá là một trong các loại mũi tên phép thuật không thể chế tạo rất hiếm thấy. Hiệu quả của nó là hóa đá kẻ địch bị bắn trúng — về phần trình độ hóa đá thì phải coi thể chất đối thủ tới đâu. Nói như vậy, đối thủ Bạch Ngân trở xuống trúng một mũi tên có lẽ sẽ biến hẳn thành tượng đá. Đương nhiên, Burlando cũng không có khả năng dùng mũi tên Hóa đá quý báu như vậy với đối thủ Hắc Thiết. Cho dù đối đầu với cấp Bạch Ngân bậc cao, thứ này cũng có thể gây uy hiếp nghiêm trọng, thậm chí có thể gây ảnh hướng với cả cấp Hoàng Kim bậc thấp.

Nhất là mũi tên Hóa đá cũng giống các mũi tên phép thuật khác, sau khi sản xuất sẽ không mất hiệu lực theo thời gian — ít nhất trong khoảng thời gian ngắn là như thế. Bởi vậy, đối với người chơi thì nó có khả năng dự trữ. Trước đây không thiếu người chơi cung thủ chuẩn bị chiếc cung này để dự trữ mũi tên Hóa đá. Dù sao tên phép thuật không cần thiết phải dùng chiếc cung tương ứng để bắn.

Chẳng qua là, mặc dù trường cung Nham Thạch coi như khá tốt, nhưng vẫn không thể tương ứng với Boss cấp 55 hoàn mỹ. Cho nên hắn khẩn cấp quẳng ánh mắt về phía thi thể khổng lồ của Ekmen. Mặc kệ là đã biết Arous còn đang bên cạnh, nhưng là một người chơi, tìm tòi trang bị ước mơ tha thiết từ trong đống đồ chưa rõ là một sự quyến rũ không thể chối từ.

Hắn thuật tay đặt quả táo vàng bên chân, sau đó lôi ra chiếc vòng cổ bên dưới thi thể:

Ngôi Sao Lửa [Phép thuật], khuếch trương một nửa ao nguyên tố Lửa, cường hóa 10 nguyên tố Lửa.

Burlando vừa thấy chiếc dây chuyền cũng cấp Đồng Thau liền muốn cười to ba tiếng, xem ra tay thối cũng có chỗ tốt của tay thối. Thứ này là hàng cực phẩm loại nhỏ của Nguyên tố sư hệ Lửa. Nếu trước kia hắn đánh con Boss mà rơi ra thứ này, có khi sẽ muốn kéo cả tổ thiết kế Torrentianl Rain ra đánh cho một trận, bởi vì bất kể là khuếch trương một nửa ao nguyên tố Lửa hay tăng cường tổn thương phép thuật hệ Lửa 10% thì đều vô dụng với một chiến sĩ, nhưng bây giờ lại khác. Mặc dù thuộc tính thứ hai vẫn bằng như không có đối với hắn, nhưng khuếch trương một nửa ao nguyên tố Lửa lại quá mức quan trọng với cái loại cảm ứng nguyên tố như củi mục của hắn.

Thế nhưng ý nghĩa chân chính ở chỗ, dây chuyền này mở ra cho hắn một ý tưởng. Burlando luôn luôn phiền não về vấn đề rãnh nguyên tố quá nhỏ của mình, Ngôi Sao Lửa đã khiến hắn hiểu ra — đối với loại cảm ứng nguyên tố củi mục của hắn thì hoàn toàn có thể sử dụng trang bị của Nguyên tố sư. Nói ví dụ như chiếc Ngôi Sao Lửa này. Có trang bị này, khuếch trương rãnh nguyên tố lên vài lần thật là chuyện đơn giản. Cho dù năng lực cảm ứng nguyên tố có kém cũng có thể miễn cưỡng cải tạo thành một Nguyên tố sư đủ tư cách.

Như thế gọi là tài năng chưa tới, dùng trang bị bù lại.

Burlando thu hồi dây chuyền, chợt nghe thấy tiếng động nhỏ sau lưng. Hắn quay lại, phát hiện có đoàn người tách lùm cây đi ra — Burlando vừa thấy những người này liền ngẩn ra, trong lòng lóe lên câu nói "Không phải oan gia không đối đầu". Bởi vì người tới không phải ai khác, chính là đoàn người Makarow và Burgar đã chơi hắn một vố tại đây. Đương nhiên không chỉ có hai người này, theo sau còn có bảy, tám người, có điều nhìn trang phục thì không phải lính đánh thuê Sói Xám.

Burlando chủ yếu nhìn về phía ông lão đứng giữa hai người kia. Hắn nhíu mày, có cảm giác đã gặp người này ở đâu.

Chẳng qua so với cảm giác kinh ngạc vì trùng hợp của Burlando, Makarow và Burgar càng kinh ngạc hơn — thậm chí có thể nói là chấn kinh. Trên thực tế, khi họ nhìn thấy Burlando chính là sững sờ, đã nhận ra người thanh niên này, chẳng qua lúc này nhìn Burlando có vẻ dũng mãnh. Hắn một tay chống đoản kiếm, dạng chân bệ vệ ngồi trên thi thể tràn máu me của Thần sứ Đại địa Ekmen, bản thân hắn cũng đầy người mình máu đen, nhất thời gây cho người ta ấn tượng:

Tên này vừa trải qua một trận khổ chiến, dùng thực lực bản thân xử lý con quái vật kia.

Phải biết là Burgar cùng với Makarow tự mình trả qua trận chiến trong đêm của mấy ngày trước, đương nhiên cũng từng gặp phải Thần sứ Đại địa Ekmen. Boss cấp 55 gần bằng quái vật phổ thông cấp 70, Burgar và Makarow căn bản không phải đối thủ. Huống chi lĩnh vực yếu tố của Ekmen và Burgar có thể nói là đồng nguyên — mà chỗ xấu hổ của cùng việc thuộc tính đồng nguyên là: Một khi mức độ chiến đấu quá lớn thì chỉ có thể nhìn sự chênh lệch thực lực tuyệt đối. Thế nhưng thực lực tuyệt đối thua kém quá rõ ràng, cho nên một khi đôi bên giao chiến chính là tan tác, vì vậy đoàn lính đánh thuê Sói Xám mới tan thành khói bụi.

Thế nên khi Makarow và Burgar nhìn thấy thi thể kia, con ngươi lập tức co rụt vào.

Người thanh niên này…

"Là cậu!"

Burgar lại là người mở miệng trước.

"Là các người à."

Burlando nhìn những người kia, lười biếng trả lời. Đồng thời trong lòng hắn đang cười thầm, cái này gọi là có thù thì phải báo ngay lập tức. Ngài Martha đã sắp xếp cho các người gặp gỡ ta ở đây, vậy chỉ có thể trách các người xui xẻo. Nói đùa, lần này hắn không xẻo một phát thật ác, làm sao hắn còn tự nhận là người chơi Harcore, chẳng bằng về nhà trồng khoai cho nhanh.

Hắn nói xong câu đó rồi ung dung nhìn nhóm người kia. Vậy nên Burgar vừa nói xong liền nghênh đón một phen trầm mặc xấu hổ —