Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 139: Lời ấm áp của hi vọng (1)




"Akane?"

Thiếu nữ tóc đỏ nhìn hắn không nói một lời, chỉ lắc đầu. Sau đó nàng nhìn lên, Burlando bắt gặp thứ gì đó trong con ngươi sáng quắc màu hổ phách kia. Hắn quay lại, quả nhiên trên hành lang gấp khúc ở tầng hai không biết từ bao giờ đã có thêm một vị khách.

Hoặc có thể nói là người đó vốn ở đây, chẳng qua trước đó hắn không phát hiện mà thôi.

Khô lâu cao lớn xách rìu chiến, toàn thân bao phù trong bộ giáp đồng thau cũ kỹ. Cái miệng xương của nó hơi hé, giống như trên xương sọ nứt ra một khe hở trào phúng không lời. Kabais đứng trên cao nhìn thẳng xương Burlando, ngọn lửa màu vàng trong hốc mắt hơi lóe lên. Nó đã nhận ra người trẻ tuổi gặp được từ xa khi phá vây ở Riedenburg này.

"Tử tước Stingan sao?"

Kabais khàn khàn nói:

"Từ biệt ở Riedenburg, có mạnh khỏe không?"

"Ma — da — la."

Burlando rít lên qua kẽ răng vài từ.

Vong linh Madala, sao chúng lại ở đây? Chàng trai lạnh lùng nhìn Grudin, hắn xoay chuyển suy nghĩ, lạnh lùng hỏi:

"Lúc nào Madala cùng quý tộc Erewhon đã thân như một nhà?"

"Theo thời gian trôi đi, sinh mạng đều hóa thành bụi bặm. Thế gian này chỉ có lợi ích là vĩnh viễn không đổi, tiên sinh Tử tước."

Kabais trầm thấp đáp.

Câu trả lời của nó chứng thực suy đoán của Burlando, Grudin lại cấu kết với Madala? Ý chúng muốn thế nào? Burlando nhìn chiếc rìu chiến trong tay bộ khô lâu to lớn đang chỉ vào khoảng cách giữa hắn và Nam tước ti tiện. Chắc hẳn chỉ cần hắn vừa ra tay, Kabais nhất định sẽ không đứng nhìn bàng quan.

Vị tướng lĩnh thủ hạ của Tagus "Độc nhãn", lãnh chúa quốc gia hắc ám, ít nhất cũng có thực lực Hoàng Kim bậc trung. Bản thân Burlando chỉ vừa mới đụng tới biên giới Kim giai, thắng thua dù chưa rõ ràng, nhưng nếu đối phương muốn ngăn cản hắn giết người dưới mí mắt nó thì cũng không phải chuyện khó khăn.

Tagus làm việc thận trọng, lấy cẩn thận làm sở trường, Kabais ở đây, chắc chắn sẽ có phối hợp tác chiến. Burlando quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy một bóng ma lắc lư trong bóng đen sau lưng người, sau đó một người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, mặc áo choàng màu xám đi ra.

Roscoe, lại là một người quen cũ; Burlando nhớ lần đàu tiên mình thấy đối phương ở Bucce chẳng qua mới chỉ là một học đồ phù thủy vong linh hèn mọn, mà hiện tại trên cổ áo nó đã có kí hiệu hai ngọn lửa màu tím.

Phù thủy vong linh trung cấp.

Burlando trầm mặc, ánh mắt dừng tại Nam tước Grudin cách đó không xa.

Tên này hồi phục một chút bình tĩnh sau cơn kinh hoàng. Gã đàn ông trung niên này chống một tay trên chiếc ghế gần vỡ vụn, mặt trầm như nước cố bình tĩnh, chẳng qua mạch máu xanh phình lên trên da làm bại lộ sự căng thẳng của y.

Nhưng kiếm trong tay Burlando đảo một vòng, ánh sáng bạc phản chiếu vào ánh mắt y khiến tên này hơi co rụt lại. Sau đó Grudin mới nhận ra đây là cử chỉ trêu chọc vô thanh, trong lòng y tức giận, chẳng qua trên mặt không thể hiện ra.

"Quả thực ta không đoán được lại có người dám bán linh hồn cho ma quỷ."

Burlando lạnh lùng nói.

"Đám xương hư thối các ngươi xuất hiện ở nơi này chắc hẳn là vì bảo vệ cái mạng chó của tên này?"

Nam tước Grudin tìm về được chút sức lực từ đồng minh. Y nghiến răng ken két như một con dã thú, hai mắt lộ hung quang, trầm giọng nói:

"Người thanh niên, ngươi cứ việc nói gì tùy thích. Nhưng trong lòng ngươi hiểu rõ, cho dù không dựa vào đồng minh Madala này của ta, chẳng lẽ ngươi lại có gan đối địch với gia tộc Randenar sao? Vì tranh giành khí phách nhất thời mà dẫn tới chiến tranh giữa hai gia tộc; xét đến cùng —Tử tước Stingan, chắc hẳn gia tộc của ngươi cũng không thể cho phép ngươi làm bậy bên ngoài đến nước này..."

Nhưng y còn chưa nói xong đã bị tiếng hừ lạnh lùng của Burlando ngắt lời — nhiệt độ đại sảnh giống đột ngột hạ thấp vài độ, không khí lạnh lẽo xuất hiện cả tuyết trắng.

Ở đây ngoài vong linh, mọi người đều rùng mình.

Nam tước Grudin càng cứng đờ, nửa câu sau vĩnh viễn tắc trong cổ họng. Dường như y vĩnh viễn cũng không thể hiểu được là ngay từ đầu bản thân y đã quá sai, bởi vì Burlando vốn chỉ là một tên hàng giả. Thực ra sát khí trong lòng chàng trai đã dâng lên, hắn vung tay, thanh kiếm rung một cái đã đâm thẳng tới cổ họng Nam tước Grudin như một sợi tơ bạc.

Tên kia sợ choáng người. Hiển nhiên y không ngờ được Burlando thật sự nói ra tay liền ra tay, điều này không phù hợp thường quy. Nhất thời, Nam tước Grudin ngây người không biết né tránh — nếu không có một cây rìu lớn từ trên cao giáng xuống đất "Uỳnh" một tiếng, cán búa cực dài đã cản lại trường kiếm trong tay Burlando — e rằng đương trường chỉ còn lại một cái xác chết mà thôi.

"Hình như ta đã nói…"

Đôi tay bằng xương của Kabais cầm cán búa, từ trên cao nhìn xuống chàng trai:

"Nam tước Grudin là đồng minh quan trọng của chúng ta, không thể sơ xuất giao y cho ngươi như vậy."

"Rất xin lỗi, ngươi chưa nói như vậy."

Burlando không khoan nhượng, hai bên đồng thời dùng sức hất mạnh. Burlando triển khai bùng nổ lực lượng, đôi bên đều lui lại ba bước, không ai chiếm được chút phần hơn.

"Người trẻ tuổi, ngươi nên lui."

Kabais dùng rìu chiến chống xuống đất phía sau mới đứng vững, nói:

"Madala và Erewhon đã ngưng chiến, ngươi cần gì phải gây nên một trận chiến với ngài Nam tước? Trong sảnh có động tĩnh lớn như thế, thủ vệ bên ngoài lâu đài không có khả năng không tra xét. Ngươi không lo lắng cho tôi tớ của ngươi trong sân —"

Sắc mặt Burlando trầm xuống, lại muốn tiếp tục ra tay.

"Tiên sinh Burlando."

Chợt, thiếu nữ tóc đỏ bắt lấy tay áo hắn. Nàng cắn chặt răng — Sanvid và đoàn lính đánh thuê Sói Xám còn đang ở bên ngoài.

"Chị Anditina, chị cũng cho rằng tôi không cần giết thứ cặn bã này sao?" Burlando lạnh lùng hỏi.

Tiểu thư quý tộc thoáng ngẩn người, tới lúc này mới thoát khỏi sự thất thần vừa xong. Sắc mặt nàng cực kém nhìn Grudin ngồi bệt dưới đất, trong lòng hận không thể một cước đạp nát cái mặt "Người" của tên kia, kêu to may mà mình không cùng loại với đối phương; nhưng nàng thở một hơi, cố nén cảm giác bực bội trong lòng đáp:

"Thưa ngài, tên này dù sao cũng là lãnh chúa của vương quốc."

Ý trong lời nói của thiếu nữ quý tộc là chỉ ra thân phận của Grudin với Burlando. Thời loạn thế này, quý tộc công phạt lẫn nhau đã thành cái lệ, chỉ cần không thương hại đến căn bản, vương quốc chưa chắc đã có thời gian để ý tới — nhưng nàng muốn nói là nói cho Burlando, phiền toái ở sau lưng Grudin.

Bá tước Randenar là quan hành chính lớn nhất tại một vùng biên giới của vương quốc Erewhon, là Bá tước đặc quyền trên danh nghĩa, trên thực tế thế lực có thể sánh với Hầu tước; từ hai đời Bá tước trước, để đối phó với sự xâm lược của man tộc tại biên giới, gia tộc có lịch sử sâu xa này bắt đầu nuôi dưỡng tư quân quý tộc. Cho tới ngày nay, thế lực tại địa phương của gia tộc này gần như đã trở thành một đội quân tư nhân hợp pháp duy nhất của vương quốc.

Cho dù có người trong hoàng gian không coi trọng đám "Người dã man" kia, cùng với nhân tố chế độ sơn dân tự trị, thế nhưng trong thế giới hỗn loạn này, thế lực hùng mạnh của ngài Bá tước đặc quyền hiển nhiên là một tiêu biểu.

Nếu Burlando giết đứa con nối dõi của ông ta tại đây, chẳng khác nào tuyên chiến với gia tộc này. Tuy hắn tự xưng là Tử tước Stingan, nhưng giấy không gói được lửa, mấy thứ này không chịu nổi khi bị cẩn thận tra xét — huống chi chàng trai đang cố ý mưu cầu một lãnh địa. Người có thể chạy, lãnh địa mới sinh lại không chịu nổi một đòn, đối diện với cơn giận ngút trời của Bá tước Randenar chỉ sợ cuối cùng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Thiếu nữ quý tộc không đành lòng nhìn thấy tâm huyết của chàng trai dã tràng xe cát, cho nên hi vọng hắn cân nhắc mà làm. Nhưng từ một phương diện khác, nàng cũng không có phần không muốn lộ ra dù chỉ một chút xíu sự e sợ trước mặt tên Nam tước mặt người dạ thú này, mới nói lời ám chỉ như thế.

Có điều nàng tin tưởng vững chắc rằng, nếu là người thanh niên trước mắt này, nhất định hắn có thể tỉ mỉ hiểu được mỗi ẩn ý của nàng.

Burlando lạnh lùng hừ một tiếng.

"Xem xét thời thế, cân nhắc mà làm."

Khe nứt trên cái đầu lâu của Kabais như tượng trưng cho một tiếng người im lặng.

Kiếm trong tay chàng trai tà tà chỉ xéo mặt đất. Mắt hắn nhìn lướt qua bộ khô lâu cao lớn trên cao rồi nhìn chằm chằm Grudin, ánh mắt lạnh lẽo, nhưng đang nhìn xuống một con chó chết —

Cảm nhận được sát ý thẳng băng trong lòng Burlando, Grudin ngược lại càng kiên cường hơn. Có lẽ là vì có Kabais sau lưng, y cười lạnh:

"Nếu hôm nay ngươi không giết ta, tiên sinh Tử tước, ngày sau nhất định sẽ trả gấp bội —"

Nam tước Tuniegel nghiến răng nghiến lợi phun ra những lời này. Từ bé đến giờ y chưa từng chịu sỉ nhục lớn như thế — lúc trước mời đám thân sĩ kia tới xem Burlando bị ê mặt, hiện giờ càng giống như lấy đá đập chân mình. Cảm giác thất bại khiến y giận dữ vô cùng.

Nhưng khi y đang muốn nói thêm gì đó để chọc giận Burlando, khiến gã thanh niên này mất lý trí đấu lưỡng bại câu thương với Kabais, đã nhìn thấy Burlando nhấc tay —

Một tia sáng bạc vụt qua mặt y.

Nam tước Grudin ngẩn ngơ, một bên má lập tức rớt xuống một nửa, mặt đau xót. Từ bên ngoài nhìn vào liền thấy vết thương chói mắt. Y dại ra, dùng tay sờ sờ, hạ tay xuống thấy máu tươi đỏ chót, vị lãnh chúa thực quyền cỉa Erewhon kêu lên như heo bị chọc tiết.

Kabais đứng im không lý tới. Bộ khô lâu cao lớn này không cần nhìn cũng biết kết quả một nhát kiếm của Burlando. Nó không phải hộ vệ của Grudin, không đáng vì một chút thương tích ngoài da này mà ra tay. Với lại, cho tên kia chút bài học cũng tốt, đỡ cho tên quý tộc ngạo mạn, tự đại kia vẫn còn chưa hiểu rõ quan hệ đôi bên.

Nó lại nhìn Burlando. Người trẻ tuổi buông tay, lạnh lùng nói:

"Giữ lại cái đầu chó của ngươi, lần sau tới lấy —"

Dứt lời, hắn liếc một vòng quanh đại sảnh, hơi thở lạnh lẽo khiến mọi người giật lùi một bước. Sau đó người trẻ tuổi quay lại, nhìn Anditina và Akane, một lời không nói liền phủi mông đi ra khỏi đại sảnh.

Lúc hắn đi ra, thủ vệ và vệ binh trọng giáp tập kết bên ngoài đại sảnh lập tức loảng xoảng tách sang hai bên. Đùa gì chứ, cảnh tượng một kích chém bay hai mươi cái đầu kỵ sĩ kia của Burlando vừa khéo lọt vào mắt đa số những người này. Dù không tận mắt nhìn thấy, nghe người khác vừa nói còn có ai không biết là người thanh niên này chính là sát thần. Chỉ cần hắn không gây khó dễ cho ngài lãnh chúa của họ là họ đã phải cám ơn trời đất rồi, nào còn dám cản trở.

Grudin trong sảnh đang tru lên dù vừa tức vừa vội, có lòng muốn lệnh cho thủ hạ giữ Burlando lại, nhưng lời nói đến miệng lại nghĩ tới nhát kiếm lạnh lẽo của Burlando.

Ngài Nam tước há miệng thở dốc, cuối cùng cũng nuốt lại lời nói vào bụng.