The Marcolini Blackmail Marriage

Chương 8




Đoạn đường trở về khách sạn hầu như yên tĩnh.

Trên đường về Antonio đã nhìn Claire vài lần, nhưng mỗi lần cô đều ngoảnh mặt đi, và những ngón tay của cô bồn chồn không yên khi chúng chơi đùa với cái ví.

“Tôi khiến em quá bối rối sao, cara?” anh hỏi, khi xe đậu phía trước khách sạn.

Cô quay lại nhìn anh, sự không chắc chắn ẩn hiện trong đôi mắt xanh ánh lục sâu thẳm của cô. “Một chút, tôi đoán thế” cô thú nhận khi anh giúp cô ra khỏi xe.

Antonio dẫn cô vào khách sạn, bàn tay anh nắm lấy khuỷu tay của cô, sải chân dài của anh hòa lẫn với bước chân ngắn của cô. Anh ấn vào nút gọi thang máy, và khi đang chờ nó anh quay lại nhìn vào cô. “Tôi đã bảo với em, Claire, chúng ta sẽ không bắt đầu lại mối quan hệ xác thịt cho đến khi cả hai chúng ta đều sẵn sàng. Tôi không dự định bắt ép em. Em có thể hoàn toàn chắc chắc về điều đó”

Môi cô bặm lại với nhau khi cô ngước lên rồi lại hạ ánh nhìn của mình xuống. “Tôi không chắc mình muốn điều gì... Đó là một rắc rối... Hiện tại tôi cảm thấy rất bối rối”

Anh nâng cằm cô lên bằng đầu ngón trỏ. “Tôi muốn em” anh nói. “Tôi nghĩ là em biết điều đó. Đó là thứ không hề thay đổi trong suốt 5 năm qua”

“Nhưng liệu điều chúng ta đang làm... có đúng không?” cô hỏi, đầu lưỡi lén lút liếm lấy môi. “Dường như việc chúng ta quay trở lại với nhau là vì những lý do sai lầm”

Thang máy dừng lại ngay tầng lầu căn hộ của Antonio, anh dùng cẳng tay giữ cửa mở cho Claire bước qua.

Anh tra chìa khóa, dẫn cô vào phòng, khóa cửa lại. “Chúng ta đã có một quá khứ, Claire” anh nói, giam giữ ánh mắt của cô bằng đôi mắt của anh. “Chúng ta cần phải giải quyết nó theo cách này hoặc cách khác”

Cô cắn lấy môi dưới, phía trong cổ họng di chuyển lên xuống. “Nhưng cách đó là đúng chứ?” cô hỏi. “Điều gì sẽ xảy ra nếu như chúng ta khiến nó trở nên rắc rối hơn bây giờ?”

“Như cái gì?” anh hỏi, kéo cà vạt ra.

Cô gặm gặm môi mình một lần nữa, thả nó ra sau giây lát để nói. “Tôi không biết... Chỉ là tôi không muốn có bất kì hiểu lầm nào phát triển giữa chúng ta”

Anh ném cà vạt cùng áo khoác đến cái sô-pha gần nhất. “Chủ điểm của vấn đề này chính là chúng ta nên bắt đầu với cái gì, che giấu đi những gì còn sót lại của sự chia ly của chúng ta” anh nói một cách nặng nhọc. “Tôi không muốn thoát khỏi sự lộn xộn của một vụ ly hôn chỉ để nhận được những giải pháp không thể giải quyết được của một mối quan hệ khác”

Claire cảm thấy tim mình kẹp chặt lại với nỗi đau. “Vậy ra sự hòa giải anh đã sắp xếp giữa chúng ta cơ bản chỉ là một cuộc thử nghiệm thôi hay sao?” Cô hỏi, cau mày nhìn anh.

Anh giữ lấy cái nhìn của cô trong một lát trước khi thở dài ra. “Tôi muốn cuộc sống của mình trở nên tiến triển hơn, Claire à. Em cũng cần làm cho cuộc sống của em tiến triển hơn. Không ai trong chúng ta có thể làm được nó cho đến khi chúng ta vượt qua điều này”

Cô đứng thẳng lên và đối diện trực tiếp với anh. “Vì thế điều anh thực sự đang muốn nói đó chính là anh cần một mối tình 3 tháng với tôi để xem coi có bất kì đáng giá hay không trước khi anh tiến tới với người phụ nữ kế tiếp mà anh muốn. Đúng thế không?”

Anh trao cho cô cái nhìn ủ ê. “Không. Điều đó không đúng một chút nào”

Claire cảm thấy những hy vọng và ước mơ của cô vỡ tan tành một lần nữa. Cô sẽ là một cái gì đó hơn là thứ lắp đầy cho anh sao? Có quá nhiều không khi cô yêu cầu anh quan tâm một chút đến cô?

Sự tuyệt vọng tăng lên khiến giọng nói của cô cao hơn dự định. “Vậy đó là cái quỷ quái gì, Antonio? Tôi không biết anh muốn cái gì từ tôi.”

Anh nắm lấy vai cô một cách nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, đôi mắt anh trở nên đen hơn khi chúng ghim lấy cô. “Tôi nghĩ rằng em hoàn toàn hiểu được tôi muốn điều gì ở em, cara” anh nói, lao người xuống, bắt lấy môi cô bằng sự ấm nóng thiêu đốt của môi anh.

Claire không có hy vọng kháng cự lại nụ hôn cháy bỏng mạnh mẽ này. Ngọn lửa ham muốn tuôn trào trong mạch máu của cô, khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn khi cái lưỡi của Antonio thăm dò miệng cô, nhiệt độ tìm kiếm nóng bỏng của anh làm cho cô rên rỉ đáp trả lại. Cô có thể cảm thấy môi cô sưng phồng dưới áp lực của môi anh, cơ thể của cô tan chảy vào cái ôm ghì của anh khi anh kéo cô lại gần hơn. Cô có thể cảm thấy cái vật gợi tình của anh dựng thẳng đứng tựa vào cô – nó khiến cô nhớ lại tất cả những say mê họ đã chia sẻ cùng nhau trong quá khứ và khiến trời đất quay cuồng như thế nào khi nó xảy ra.

Miệng anh vẫn tiếp tục thực hiện những cuộc công kích khoái lạc lên giác quan của cô khi hai bàn tay của anh di chuyển từ eo cô xuống thấp hơn, áp lực nhẹ nhàng của bàn tay anh lên phần thắt lưng của cô khiến cô ngay lập tức tựa người vào cái vật khuấy động cứng lên đang thăm dò của anh. Bụng cô run lên tại nơi tiếp xúc thân mật, hai chân cô trở nên run rẩy khi cơn thủy triều dục vọng cuồng nhiệt nhấn chìm cô.

Nụ hôn của anh sâu hơn và đòi hỏi hơn, và Claire đáp trả lại với cùng cái lửa nóng. Cô bắt lấy cái môi dưới đầy đặn của anh bằng răng mình, kéo nhẹ nhàng, sau đó mút lấy nó, rối dùng lưỡi quét qua nó trong sự mơn trớn khiến anh phát ra một tiếng rên sâu bên trong.

Hai bàn tay ấn cô vào cái phần thậm chí bây giờ còn cứng hơn, cho dù cách một lớp quần áo cũng không hề làm giảm bớt cái cảm giác về chiều dài nam tính của anh ở quá gần cái nhu cầu của cô. Cơ thể cô đã sẵn sàng cho điều này; cô có thể cảm thấy sự ẩm ướt trơn mượt giữa hai đùi của cô, ngực cô thắt lại và đau đớn với nhu cầu có miệng và bàn tay của anh trên nó.

Nụ hôn của anh trở nên đòi hỏi hơn khi cô tựa sát vào anh, lưỡi anh thêm ham muốn khi nó hòa quyện với lưỡi của cô.

Cô với tay đến giữa họ và định hình anh bằng những ngón tay của cô, miệng cô vẫn còn bị khóa lại bởi sức nóng thiêu đốt của miệng anh. Anh phát ra một tiếng thỏa mãn nơi yết hầu, và cô tăng dần tốc độ vuốt ve, lên rồi xuống, phóng túng chạm vào anh, cảm nhận anh cực kỳ ham muốn có cô.

Anh kéo miệng mình ra khỏi miệng cô, nhìn xuống cô bằng ánh mắt quá đen vì kích động. “Em có chắc đây là điều em muốn không, cara?” anh hỏi cô với chất giọng khàn khàn. “Chúng ta sẽ không tiếp tục nếu như em chưa sẵn sàng cho điều này”

Claire liếm ướt cái môi sưng phồng lên đầy say mê khi cô giữ lấy cái nhìn của anh. “Em không chắc chắn về bất kì điều gì” cô nói. “Em dường như không thể đặt hai suy nghĩ của mình lại với nhau khi anh ở bên em”

Anh mỉm cười một cách say đắm gợi tình. “Có thể chúng ta không nên nghĩ bất cứ gì, thay vào đó ta hãy tập trung vào những cảm giác” anh nói, di chuyển tay đến khóa kéo phía sau váy của cô, chậm nhưng chắc trượt nó xuống cho đến khi bộ váy sa tanh chụm lại dưới chân cô.

Claire cảm thấy hơi thở vướng lại khi cái nhìn của anh lướt khắp người cô, chiếm lấy bộ ngực trần trụi của cô, cái bụng phẳng lì của cô, phần hông thon thả của cô và cái quần lót ren màu đen cô đang mặc.

Cô hầu như ngừng thở khi anh rê đầu ngón tay giữa ngực của cô, xoay tròn từng cái trước khi cúi đầu xuống và bắt lấy cái nụ hoa se cứng lại của cô trong miệng của anh. Sự tra tấn và khoái lạc cuốn lấy nó, sự ham muốn cuồng nhiệt chạy dọc cột sống cô khi cái lưỡi điêu luyện của anh cuốn bay mọi lý trí còn sót lại trong đầu óc cô. Anh nhấc đầu lên, khóa lấy ánh mắt cô, đưa đầu ngón tay xuống lỗ rốn nơi bụng cô, và sau đó thấp hơn, vuốt ve cánh bướm xuyên qua lớp ren che chắn của cô. “Cởi chúng ra nào” anh ra lệnh.

Claire đá đôi giày cao gót khỏi chân và tuột cái đồ ren nhỏ xíu ấy xuống, tim cô đập rộn ràng khi anh bắt đầu cởi đồ ra. Không thể kiên nhẫn, Claire giúp anh mở nút áo sơ mi, mỗi lần đều dừng lại và đặt lên ngực anh một nụ hôn ẩm ướt nóng bỏng, sau đó thấp hơn thấp hơn nữa, cho đến khi cô đến lưng quần của anh.

Anh cởi áo sơ mi ra, đứng đó với hai đùi tách nhẹ ra khi cô tháo thắt lưng của anh, kéo nó ra quăng nó vào chung chỗ với cái váy đang nằm trên sàn nhà của cô.

Cô nghe thấy anh hít thở thật sâu khi những ngón tay của cô kéo khóa quần của anh xuống; sau đó cô cảm thấy anh giật mình khi cô tuột cái quần lót của anh ra và chạm vào anh.

Vật cứng như thép được bao phủ bởi lớp sa-tanh bên dưới những ngón tay cô, và quá kích động khiến nó trở nên ướt đẫm. Cô thấm nó bằng đầu ngón tay, sau đó nhấc ánh mắt lên phía anh, đem ngón tay đến miệng mình và mút lấy nó.

“Chúa ơi, em khiến anh phát điên lên mất thôi” anh gầm gừ, khi anh đá bay đôi giày, quần dài và đồ lót của anh cùng chỗ với bộ váy của cô và thắt lưng của anh. Claire hít thở không đều khi anh cùng cô hướng đến chiếc giường, hai tay anh đặt trên hông của cô, cơ thể nóng bỏng của anh lại lần nữa thắp lên ngọn lửa cuồng nhiệt nơi cô. Cô có thể ngửi thấy sự kích động của anh, mùi mằn mặn cùng mùi xạ hương say đắm giống như mùi hương cô cảm nhận được sau khi anh cạo râu.

“Dừng anh lại đi, Claire, nếu không anh sẽ không thể dừng nó lại được” anh rên rỉ khi miệng anh chạm nhẹ vào miệng cô.

Cô đan hai tay vòng qua cổ anh, đẩy hông cô vào anh. “Em không muốn anh dừng lại” Cô nói thì thầm không ra hơi. “Đã quá lâu...”

“Em đúng về điều này” anh nói khi anh đặt cô xuống giường, đôi mắt anh ngấu nghiến toàn bộ cơ thể cô trước khi anh ngã xuống cùng cô. “Đã quá lâu, quá lâu rồi”

Claire run rẩy khi đôi chân dài và mạnh mẽ của anh chạm vào đôi chân mềm mại của cô. Sự nam tính của anh làm tim cô đập rộn ràng. Sự rắn chắc của cơ thể anh tựa vào sự mềm mại ướt át của cô làm đầu óc cô trở nên nhẹ bổng. Cô cong lưng lên mời gọi, đau đớn vì anh, để anh ghim chặt lấy cơ thể cô bằng chính cơ thể của anh, đưa cô đến cái thiên đường mà cô khẩn cầu.

“Không như thế quá nhanh, em yêu” anh nói, dùng hai bàn tay vuốt ve khắp bụng của cô, đến gần cái nơi cô đang rộn ràng vì anh. “Em biết giữa chúng ta sẽ như thế nào mà. Nó luôn luôn có thật nhiều cảm xúc mãnh liệt khi chúng ta đến với nhau”

Claire hít thở khi anh cúi đầu xuống ngực của cô, miệng và lưỡi anh kích thích sự đam mê của cô đến mức độ không thể chịu đựng được. Những vệt dài nóng bỏng từ những nụ hôn của anh tiếp tục di chuyển xuống xương ức rồi đến lỗ rốn của cô, và sau đó là vết rạn mờ nhạt sau khi mang thai trên cả hai hông của cô, trước khi di chuyển đến nơi thầm kín rộn ràng nhất của cơ thể cô. Hơi thở của cô như bị chặn lại ngang ngực khi những ngón tay của anh nhẹ nhàng tách cô ra, vùng da thịt mềm mại như mật ngọt của cô mở ra cho những cái chạm nhẹ vuốt ve của anh. Anh tạo nên một giai điệu chầm chậm như trêu ngươi, mỗi sự di chuyển đem cô đến gần hơn và gần hơn đến sự giải thoát cô có thể cảm nhận đang hình thành và hình thành bên trong cô. Cô ở đây: nhấc lưng lên khỏi giường, các giác quan mất dần kiểm soát, như làn sóng của sự sung sướng cuốn phăng cô đi, cuộn lấy cô, cho đến khi cô mềm rũ ra vì thỏa mãn.

Claire với đến anh, những ngón tay của cô vòng quanh sự cương cứng của anh trước khi cô tuột xuống chạm nhẹ môi cô vào anh. Cô cảm thấy sự rùng mình truyền xuyên qua anh khi tìm kiếm anh bằng đầu lưỡi của mình. Anh vẫn còn trong kiểm soát – nhưng chỉ lúc này thôi. Hơi thở anh gấp rút và không đều, từng cơ bắp căng ra khi cô kéo anh vào miệng của mình, nhắm nháp anh, nhử nhử trêu ngươi với những cái vuốt ve như cánh bướm của lưỡi cô.

“Không” Antonio đột ngột gầm gừ, và kéo cô ra. “Anh muốn vào trong em. Anh đã chờ điều này quá lâu rồi”

Claire cảm thấy bên trong cô run lên vì háo hức khi cơ thể anh đặt vào cơ thể cô, một đùi của anh thúc vào tách hai đùi của cô ra, anh dùng khuỷu tay chống đỡ sức nặng của mình khi anh tiến sâu vào trong cô với tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn. Cô cảm thấy vùng da nơi lưng và hai bên vai anh run rẩy khi cô vội vã quấn chặt lấy anh, sự chuyển động của anh tạo nên lửa nóng khắp người cô. Cảm xúc kích thích bắn xuyên qua cơ thể cô với mỗi cú thúc mềm mại vuốt ve của cơ thể anh. Cô cảm thấy sâu bên trong cơ thể cô bắt đầu run lên, những đợt sóng phản ứng cuộn lấy cô khi anh bắt đầu tăng nhịp độ từng cú thúc sâu đưa cô lên cao hơn và cao hơn. Cô cảm thấy cơ thể mình như thể nổ tung bên trong, quá mạnh mẽ với sự giải thoát anh đã gợi lên. Nó bắn xuyên qua cô như một quả ngư lôi, làm từng dây thần kinh ngâm nga và hát vang với những xúc cảm.

Hơi thở của Antonio trở nên nhanh hơn, bây giờ những cú thúc của anh sâu hơn, có chủ đích hơn làm Claire cảm thấy giây phút này sự kiểm soát của anh đã bị cuốn bay đi. Với tiếng rên rỉ sâu anh bùng nổ bên trong cô, cơ thể anh run lên tựa vào cơ thể cô khi sự hài lòng chảy qua anh, cơ thể chặt kín của cô hút lấy anh cho đến khi anh đổ sụp vì thỏa mãn phía trên cô.

Cô tiếp tục vuốt ve lưng của anh, những ngón tay của cô khiêu vũ khắp cơ bắp của anh, hy vọng câu thần chú kì diệu của sự khoái lạc không trôi qua nhanh chóng.

Antonio đã đúng: Đây là phần mà họ luôn luôn làm đúng. Đó là những chi tiết khác trong mối quan hệ của họ khi họ đã trải qua, những quan hệ lẫn quẫn, những đòi hỏi công việc của anh và sự mất độc lập của cô, đó là chưa đề cập đến những thăng trầm trong cuộc sống, thứ khiến cho hoàn cảnh của họ trở nên tàn khốc một cách đặc biệt.

Antonio nhấc người lên để nhìn xuống cô. “Không có gì thay đổi đúng không em yêu?” anh nói, chạm nhẹ vào lọn tóc xoăn ẩm ướt trước trán cô. “Mặc dù có thể anh đã sai về điều này; nó có thay đổi – nếu có những thứ trở nên tốt hơn”

Claire run lên dưới cái chạm của anh, cơ thể cô nhận ra anh một cách sâu sắc, vẫn còn nằm ngay nơi ẩm ướt trong cơ thể cô. “Cái gì sẽ xảy ra nếu nó không đủ, Antonio? Sự lôi cuốn về mặt thể xác thậm chí có thể thiêu đốt chính bản thân nó. Sau đó cái gì sẽ còn ở lại?”

Đôi mắt anh đen lại như dầu hắc khi chúng giữ lấy mắt của cô. “Nó sẽ không bị thiêu hủy cho dù chúng ta đã chia cách trong 5 năm. Ngay khi anh nhìn thấy em lần nữa anh đã nhận ra nó. Anh muốn em quay trở lại giường của anh bất kể là cái gì đã mang em trở lại”

“Chuyện này không thể đi đến đâu” cô nói, hạ ánh mắt xuống trong trường hợp anh có thể nhìn thấy những cảm xúc của cô. Cô giống như một món đồ chơi mà anh đã xác định sẽ chơi trong một thời gian giới hạn. Cô cần phải nhắc nhở bản thân mình điều này không bao giờ là mãi mãi. Anh chỉ ở đây có ba tháng.

“Nó sẽ đi đến nơi chúng ta muốn” anh nói. “Miễn là chúng ta muốn nó”

Claire cảm thấy một hồi cảnh báo nhói lên khắp da thịt trần trụi của cô khi cô quay trở lại nhìn vào anh. “Em không chắc anh đang nói điều gì” cô nói dùng lưỡi liếm lấy môi. “Đó là một sự tạm thời... phải thế không?”

Ánh mắt của anh đi tới môi của cô, dừng tại đó, sau đó dời khỏi. “Em có dùng thuốc tránh thai không?” anh hỏi.

Một thứ gì đó vụt qua ngực Claire, làm cô không thể thở được như thể một vật vô dạng của sự sợ hãi chôn vùi bên trong trái tim cô. “Um..không” cô nói, cô không thể nhìn vào anh.

Anh thúc cằm của cô lên bằng đầu ngón tay, đôi mắt đen của anh chiếu sâu vào mắt cô. “Không ư?”

Cô mím hai môi lại, cô gắng nghĩ xem chu kỳ của cô là khi nào. “Em không ở trong thời điểm...” cô nói, hơi nhăn nhó.

Anh tiếp tục nhìn vào cô. “Em nghĩ em đang ở trong giai đoạn an toàn?” anh hỏi với biểu hiện không thể nào đọc được.

“Vâng” cô nói, thậm chí cô cũng không hoàn toàn chắn chắn. Thật sự sẽ rất bất hạnh nếu lần nữa cô lại mang thai ngoài ý muốn bởi anh, nó chỉ làm tăng thêm sự tan nát trong trái tim cô, phá hủy mọi ao ước và hy vọng của cô, và...

Chúa ơi, cái ý nghĩ được làm mẹ một lần nữa thật sự rất cám dỗ. Có thể lần này nó sẽ không kết thúc bằng bi kịch như lần trước, bất chấp những thông tin cô đã tìm kiếm được trên mạng. Cô đã đọc được rằng sau khi nhau thai bị đứt lần đầu thì cơ hội có thai lần nữa chỉ khoảng 10 đến 17 phần trăm. Theo số liệu thống kê từ cứ 150 ca sinh thì có 1 trường hợp bị bong nhau thai, thai nhi bị chết, chỉ là 1 trong 500.

Nó là một cơ hội...

“Em chắc chứ?” Antonio hỏi, đôi mắt sẫm lại với cảm xúc mãnh liệt.

Cô gật đầu, nới lỏng người ra khỏi anh, ôm gối tựa vào lồng ngực giả vờ như e thẹn. “Nhưng cho dù nếu chúng ta sử dụng bao cao su thì cũng không có gì đảm bảo việc mang thai không xảy ra” cô nói. “Giống như lần trước, anh nhớ chứ?”

“Đúng thế, nhưng chỉ bởi vì em đã quá lâu không dùng thuốc tránh thai nên nó không phát huy tác dụng” anh nói.

Claire cảm thấy sự tức giận tăng lên bên trong cô giống như một kẻ gian ác muốn lửa đảo kẻ thù của nó vậy. “Vì vậy anh đang khiển trách tôi về chuyện xảy ra trong quá khứ phải thế không? Đó là lỗi của tôi đã quá ngây thơ khi nghĩ rằng mình đã được nó bảo vệ. Chúng ta sẽ không trải qua điều đó nếu như tôi có thời gian đọc mảnh giấy in rời trong cái hộp đó? Đó có phải là điều anh đang nói không?”

Một vết hằn sâu hiện diện giữa hai lông mày của anh. “Đó không phải là điều anh muốn nói, Claire. Việc mang thai ngoài ý muốn có thể xảy ra cho bất kỳ ai”

Cô vẫn còn thấy nổi giận mặc dù đã nghe câu trả lời của anh. “Vậy chính xác điều anh đang muốn nói là gì?”

Dường như một khoảng thời gian rất lâu trước khi anh trả lời. “Đây thực sự không phải là thời điểm thích hợp để nói về đề tài những đứa trẻ”

Claire cảm thấy sự hy vọng mà cô đã giấu kín trong tim tan biến bởi những từ ngữ của anh. Sau một khoảng thời gian thuận lợi, không phải một khoảng thời gian dài. Anh đã thua cuộc nơi đất khách quê người. Không tự hỏi khi anh tìm thấy cô – đưa cô vào một cuộc mặc cả tống tiền để cho cô thấy vào phút cuối chỉ có anh là người chiến thắng. Anh không muốn bị trói buộc, anh không muốn để lại hậu quả sau cuộc chạm trán ngắn ngủi của họ. Giống như lần trước anh chỉ muốn một cuộc tình ngắn ngủi, nóng bỏng, trọn vẹn để bù lại những giờ làm việc căng thẳng.

Anh cũng muốn trả thù cô, cô tự nhắc nhở bản thân. Anh muốn có được những thứ nằm trong điều kiện của anh. Anh sẽ là rời bỏ cô chứ không phải cô là người rời bỏ anh.

“Tôi không thể làm được điều này” cô nói, nhảy ra khỏi giường và với lấy cái áo tắm treo phía sau cửa. Cô xỏ tay vào áo, thắt dây lưng một cách chắc chắn trước khi cô đối mặt với anh một lần nữa. “Tôi không thể làm một việc thiếu suy nghĩ như vậy, Antonio. Tôi không thể xây dựng nó theo cách đó được”

“Đó không phải là một việc thiếu suy nghĩ, Claire” anh nói, khóa lấy cái nhìn của cô. “Chúng ta vẫn còn kết hôn với nhau”

Cô cau mày, tim cô run lên đau đớn. “Anh muốn gì ở tôi?” cô thì thầm hỏi anh.

“Anh muốn em, Claire” anh nói kèm theo cái nhìn không khoan nhượng khi anh bước về phía cô. “Đây không phải là chấm hết. Em biết điều đó mà. Những gì đã xảy ra trên giường cách đây chỉ vài phút chứng minh nó nằm ngoài bất cứ bóng tối nghi ngờ u ám nào”

Claire cố gắng tránh xa anh nhưng cô đã đụng phải tường. “Những gì xảy ra trên chiếc giường đó là lỗi lầm ngu ngốc của tôi” cô nói, lưng tựa vào bức tường lạnh lẽo phía sau. “Tôi sẽ vứt bỏ khiêu vũ và rượu. Tôi sẽ không để nó trong tâm trí mình. Anh nên hiểu rõ điều đó”

Anh nhướng mày lên thành một đường cong nhạo báng hoàn hảo. “Đó dường như chỉ là lỗi của anh khi khiến em phải hối tiếc vì điều đó” anh nói.

“Anh đang cố làm cho tôi yêu anh sao?” cô hỏi.

Anh đi lại gần, hai ánh mắt giao lấy nhau. “Đó là lo lắng lớn nhất của em phải thế không, em yêu?” anh hỏi khi anh kéo rê ngón trỏ theo đường má của cô trước khi vuốt ve lấy phần môi trên của cô.

Lo lắng lớn nhất của Claire chính là ngăn chặn những chuyện xảy ra giữa họ lập lại một lần nữa. Tình dục khiến đầu óc cô choáng váng và thỏa mãn vì hạnh phúc. Thậm chí ngay lúc này đây cô có thể cảm thấy cơ thể cô đang đáp lại sự gần gũi của anh. Cô hoàn toàn khỏa thân bên dưới cái áo tắm cô đang mặc. Cô có thể cảm thấy ngực cô đang đẩy vào lớp vải mềm mại, đầu ngực cô vẫn còn sưng phồng và nhạy cảm vì cái miệng của anh. Cô có thể cảm thấy chất ẩm ướt của anh giữa hai đùi cô. Cô có thể ngửi thấy mùi vị từ cuộc hoan ái của họ – gợi nhớ đến cô đã rơi vào vòng tay anh như thế nào và để điều đó xảy ra một lần nữa dễ dàng ra sao. Không ai có thể ảnh hưởng đến cô như anh. Sự thân thiết họ chia sẻ chỉ làm tăng thêm sự ham muốn của cô. Cô có thể cảm thấy nó đang hình thành trong cô. Nó giống như một công tắc đóng mở nằm sâu bên trong cô.

Cô có thể nhận ra anh nhìn cô như thế nào, với cái nhìn đen tối, lanh lợi của anh, để ý từng sắc thái biểu hiện của cô, từng chuyển động của cơ thể cô khi nó đứng quá gần anh.

Anh đặt hai tay mình ở hai bên đầu của cô, trên bức tường phía sau lưng cô, không chỉ giam cô bằng vòng tay gọng kìm mà còn bởi cái nhìn của anh. “Yêu anh là rắc rối của em sao?” anh hỏi.

Claire chạy đầu lưỡi khắp môi, ngực cô nâng lên hạ xuống với hơi thở không đều đặn khi cô nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh. “Đó sẽ là vấn đề nếu như nó không được đáp trả lại”

Đôi mắt anh đi đến miệng cô. “Nếu chúng ta yêu nhau thì chúng ta không cần tiến hành ly hôn” anh nói, đem cái nhìn trở lại với cô. “Một giải pháp tốt, không phải sao?”

Cô mím môi lại thật chặt. “Cho anh, có lẽ thế, nhưng không phải cho tôi” cô nói. “Tôi không có ý định quay lại Ý với anh”

Anh suy xét cái nhìn lạnh lùng của cô. “Em không thể lựa chọn nếu như em mang thai đứa con của anh” anh nói. “Anh không dự định chia cắt với máu mủ của mình một khoảng cách hàng ngàn ki-lô-mét”

Claire cảm thấy trái tim cô chao đảo, nỗi đau đớn giống như đôi cánh giật giật trong lồng ngực. “Nếu tôi mang thai thì không có gì đảm bảo là đứa bé sẽ còn sống” cô nói, cố phất lờ nỗi đau đang xuyên qua cô khi cô thừa nhận nó một cách lớn tiếng. “Nếu như anh muốn trở thành một người cha, anh tốt nhất nên chọn một ai đó có khả năng làm được việc ấy”

Mắt anh giữ lấy cô trong khoảnh khắc căng thẳng trước khi anh hạ tay xuống khỏi tường. “Anh biết những số liệu đó, Claire” anh nói. “Nhưng nếu kiểm tra cẩn thận thì chuyện đó sẽ không xảy ra lần nữa”

“Tôi không chuẩn bị liều mạng vì nó” Claire nói. “Nếu như chúng ta muốn tiếp tục sự hòa giải lố bịch này, thì tôi muốn anh dùng biện pháp bảo vệ. Tôi sẽ gặp bác sĩ vào sáng mai để tự thu xếp cho mình”

Antonio quan sát khi cô đẩy bản thân ra khỏi tường, hai cánh tay vòng lấy eo như bộ giáp, hai mắt ánh lên sự oán giận và cô dồn sự tức giận về phía anh.

Anh vẫn có thể cảm thấy cơ thể cô chặt kín quanh anh, cái cách cô co giật khi cô nhận từng đợt hạt giống của anh. Anh muốn cô một cách quá tồi tệ, nó đau nhức đến tận xương tủy của anh; nó chưa bao giờ mất đi, cho dù anh có cố gắng phất lờ nó như thế nào đi nữa. Và cô muốn anh, mặc dù cô bực bội vì nó và cô rất giỏi che dấu nó. Cơ thể cô đã phản bội lại cô khi anh làm điều đó. Và nó sẽ phản bội lại cô một lần nữa. Anh chắc chắn về điều đó.