Thiên Cân

Chương 9




Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng lão ba ra.

Vẫn như cũ a~ Lão ba không thích kéo màn, ánh trăng mềm mại như nước chiếu qua, làm cho trong phòng tất cả đều mang ánh sáng dịu dàng.

Ngạo mạn đi chậm đến bên giường, nhìn hắn ngủ say.

Nửa người trên lộ ra trên giường, mền chỉ đắp đến eo, hai hạt đỏ thẫm nho nhỏ theo tiết tấu của nhịp thở giống như đang khiêu khích ta.

Ta lại gần nhẹ nhàng liếm, sau đó ngậm vào, dùng đầu lưỡi chậm rãi miêu tả đường vân của nó. Nơi nho nhỏ kia giữa môi ta bắt đầu đứng thẳng sau đó nở rộ. Ta biết hắn cũng hưng phấn, bởi vì ta nghe thấy hơi thở của hắn có vẻ không ổn định. Không có việc gì, ta biết, bởi vì trước khi hắn ngủ ta đã cho uống một lượng nhỏ thuốc ngủ.

Ta làm càn đưa tay xoa ngực hắn, sau đó từ từ một đường đi xuống dưới, vuốt ve thân thể của hắn thuận thế vào lòng của ta. Thời điểm hắn hưng phấn ta có chút không kiềm chế được. Ta dừng lại, ta biết bản thân sẽ không thể khống chế, sẽ làm chuyện kịch liệt, mà chuyện đau đớn kia sẽ làm hắn tỉnh lại, sẽ làm cho tất cả kế hoạch bị thất bại…

Thở sâu xuống, ta biết thiếu chút nữa không khống chế được bản thân, sẽ lại làm chuyện kích thích. Ta thay đổi tư thế ôn hắn, nhìn hắn ngủ say chưa.

Hắn ngủ thật sự trầm, thở có chút rối loạn, lông mi dày run rẩy, môi đỏ hồng mang theo ánh sáng mê người. Ta cúi đầu thong thả tiến tới gần, ghé lên trên môi hắn. Lần đầu tiên nhấm nháp mùi vị đôi môi kia, mềm mại lành lạnh, cảm giác làm say lòng người ~~~ Ta đổi góc độ bắt đầu nhấm nháp. Ta thử đưa đầu lưỡi tiến vào, liếm khoang miệng của hắn, thẳng đến lúc hắn có chút hết hơi.

Buông tha hắn, ta mở to mồm thở hổn hển, ta biết mình đã đạt được mục tiêu, không thể để bản thân buông thả. Chính là trong đầu của ta luôn có ác ma nói không ngừng, còn có thể, còn có thể, ngươi cho hắn uống thuốc vừa đủ, hắn sẽ không tỉnh lại.

Ta lắc lắc đầu người hướng phía cửa đi đến.

Ta biết mình không quay đầu lại, chính là ta lại trở về…

Đôi môi đỏ hồng dưới ánh trăng, đỏ thẫm mê người, thân thể trần truồng. Ta nghe thấy tiếng cái cân bị kéo chặt.

Ta mê muội tiêu sái trở về, quỳ bên người hắn, bỏ đi những gì ngăn cản tầm mắt của mình. Tiếng máu chảy ngược tràn ngập, ý nghĩ của ta trống rỗng, thanh âm luôn nhắc nhở ta bình tĩnh ngày càng nhỏ.

Ta mê muội vươn ngón tay, tham lam vuốt ve, giống như một tên ăn mày sau nửa đời người cũng có thể vuốt ve một khối vàng ròng.

Tóc hắn thật mềm, khuôn mặt tuấn dật, đôi môi đơn bạc khiêu gợi, xương quai xanh mê người, đậu đỏ mê người, bụng bằng phẳng, hưng phấn dâng trào.

Thời điểm khi ta vuốt ve khiến hắn hưng phấn run lên. Lấy một ngón tay để ở dưới linh khẩu phía dưới kia, nơi ấy sềnh sệch mang theo theo *** đãng dưới ánh trắng nhẹ nhàng lắc lư không ngừng, gắt gao giữ chặt ta.

Ta nhìn chằm chằm nó, nhìn thấy chất lỏng trong suốt kia, ta đột nhiên muốn nếm thử nó mang theo hương vị gì. Vì thế ta cúi đầu liếm liếm. Ừm, có chút mặn mặn có chút ngọt.

“Ưm…”

Ngẩng đầu nhìn lão ba, vẻ mặt của hắn thật phức tạp, biểu hiện vẻ mặt thoải mái.

Ta loại duỗi đầu lưỡi bắt đầu liếm liếm, không ngờ tiếng rên rỉ của hắn lại bắt đầu vang lên. Ta cứ như vậy cẩn thận liếm, nghe tiếng rên rỉ *** đãng của hắn, thật thoải mái đâm vào xương cốt của ta.

Ta học them phim động tác cẩn thận bỏ nó vào trong miệng, tận lực không để răng nanh tổn thương nó. Nhẹ nhàng hút, cảm giác được hắn đang hưng phấn. Dần dần động tác của ta nhanh hơn, làm cho nó tiến vào sâu hơn, làm cho một khắc nơi đó bắn thẳng vào trong ta.

“Khụ… Khụ…” Không tránh kịp, có một chút đi vào miệng. Ta ngồi bên giường hết sức ho khan, nghĩ muốn đem nó nhổ ra, nhưng là không thành công.

Thời điểm ta dần tỉnh táo lại, đứng dậy đem toàn bộ chứng cứ phạm tội tiêu hủy, thật may mắn thời điểm ta không giữ được lý trí không làm chuyện cứng rắn gì, bằng không ngày mai không biết giải thích thế nào.

Trở lại trên giường ôm chặt thân thể của hắn.

Hắn hơi giật mình điều chỉnh tư thế thoải mái ở trên người ta tiếp tục ngủ.

Ánh trăng chiếu vào trên tóc hắn tỏa ra ánh sáng màu bạc, vài sợi tóc rơi xuống chặn khuôn mặt. Lúc ta lấy ta đẩy tóc hắn ra hai bên, cây thánh giá trên cổ hắn từ từ trượt xuống, dừng ở trên ngực ta, tỏa ra ánh sáng màu xanh thẳm.

Quay đầu nhìn bên nguồi, Thượng Đế ngài đang giúp chúng ta an bài sao? Là lên thiên đường hay tiến vào địa ngục?? Hẳn là địa ngục đi ~ Ta nghĩ mình sẽ không có cơ hội lên thiên đường…

Mây trôi bên ngoài, ánh trăng trong phòng không ngừng biến hóa, giống như đang đàn ra khúc nhạc jazz bi thương, tương lai của chúng ta sẽ ra sao?