Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 141: Địa cầu phế thổ thiên (14)




Edt: Hoconkut3

Ba người bước nhanh vào sâu trong thôn. Trên đường đi, Phong Bất Giác hỏi Hank tình trạng của Thôn Thần Phù Hộ, Cuồng Tung Kiếm Ảnh thì ở bên cạnh giữ im lặng nghe.

Hank không phải là hướng dẫn viên du lịch, hắn không thể nào lần lượt giới thiệu phong thổ của thôn, bất quá lúc Phong Bất Giác đặt câu hỏi rất có kỹ xảo, hắn xảo diệu mà dẫn dắt Hank nói ra một vài tin tức tương đối hữu dụng một cách tỉ mỉ mà xác thực.

Khu cư trú của Thôn Thần Phù Hộ đại khái được chia làm bốn khu vực, khu vực ở tận cùng bên ngoài gần lối ra là khu vực thứ nhất, thuộc về khu dân nghè, nhà của Hank ở trong đó. Người thân duy nhất của hắn là người mẹ đã lớn tuổi, bà làm việc ở phòng giặt quần áo, mỗi ngày làm việc mười giờ, mỗi tuần chỉ có một ngày nghỉ, thù lao ít đến thương cảm.

Hank công tác trong tiểu đội Scavenger kiếm được nhiều hơn một chút, thế nhưng mỗi lần hắn đi ra ngoài cũng có thể vĩnh viễn không trở về được, cha cùng vài tên anh trai của hắn đều là Scavenger, mà kết cục của bọn họ đều là chết oan chết uổng.

Công tác của tiểu đội Scavenger là tìm kiếm vật tư hữu dụng ở trong hoàn cảnh hiểm ác của Cựu Địa Cầu. Thăm dò di tích cổ đại cũng không phải nhiệm vụ thường có, sự tình bọn hắn thường làm hàng ngày chính là đi thu thập tài nguyên tự nhiên ở bên ngoài Thôn Thần Phù Hộ và mang về, chủ yếu là khoáng thạch, thực vật cùng với nguồn nước có mức độ ô nhiễm còn nằm trong phạm vi có thể xử lý được.

Có phát minh như [Đạn Xạ Khí Phản Trọng Lực], công việc này cũng không cần rất nhiều nhân lực. Nhóm Scavenger chỉ cần đóng gói thứ đó lại, "nâng" lên đem trở về kho chứa hàng trong Khoang Thuyền Cá Mập rồi thả xuống là xong.

Công tác này nhìn như không khó mấy nhưng thật ra hệ số nguy hiểm vô cùng cao. Cựu Địa Cầu ngày nay cho dù bão cát đen bốc lên không ngừng nhưng trong sa mạc cũng có một số động vật hung dữ tồn tại, mà trong các khu vực rừng nhiệt đới, đầm lầy, vùng duyên hải kia đã là nơi sinh vật biến dị hoành hành. Đối với nhân loại mà nói, hoàn cảnh cùng sinh vật đều là uy hiếp trí mạng.

Ở khu ngoại vi, hơn phân nửa đều là gia đình giống như Hank. Thời gian thôn dân nơi đây tiếp nhận giáo dục chỉ có ba năm, hai năm đầu học toán học trụ cột cùng học chữ, năm thứ ba học tập một ít tri thức tương quan với công tác. Bắt đầu từ 10 tuổi, bọn hắn phải học dựa vào sức lao động của chính mình để sinh tồn, cả đời chỉ làm một loại công việc lao động chân tay nặng nề hoặc là một ít công việc có tính nguy hiểm. Bất quá chỉ cần bọn hắn tuân thủ quy củ, làm tròn bổn phận hoàn thành công tác, ăn no bụng là không có vấn đề gì.

Xuyên qua khu vực thứ nhất, khu vực thứ hai chính là khu vực có diện tích lớn nhất, nhân khẩu trung bình, khu nông canh.

Kiểu dáng đường phố cùng phòng ốc nơi đây so với bên ngoài có chỗ cải biến. Bên trong ruộng đồng chủ yếu là cây nông nghiệp có bề ngoài giống như cây ngô. Nhưng lá cây không phải màu xanh lá mà là màu vàng kim óng ánh hiện lên gợn sóng, còn có một vài cây thân củ sinh trưởng ở trong đất bùn, lá cây lộ ở bên ngoài là màu cà phê, từ rất xa có thể ngửi được mùi thơm. Phong Bất Giác hỏi Hank những thứ này là cái gì, đối phương trả lời là "Gạo cùng Quả Ngọt", hai thứ này là món ăn chính của thôn dân trong bữa ăn. Hai loại cây nông nghiệp hẳn là do thôn dân trước kia của Thôn Thần Phù Hộ sáng tạo đồng thời đặt tên, dù sao trước kia trên địa cầu là không có thứ cùng loại.

Cuộc sống của người dân ở khu nông canh so với khu vực thứ nhất đỡ hơn một chút, hoàn cảnh sinh sống càng thêm thoải mái dễ chịu, màu sắc trang phục không quá giống nhau. Mỗi gia đình phụ trách một khu vực ruộng đồng trồng trọt, sản lượng thu hoạch bị quản chế nghiêm khắc, toàn bộ đều được giao cho thôn, một hạt gạo cũng không thể lưu lại. Thu nhập của gia đình là căn cứ số lượng lương thực nộp lên mà định ra.

Tương quan mà nói, cuộc sống của bọn hắn không có mạo hiểm quá lớn, tỉ lệ lao động cùng nghỉ ngơi cũng không quá tàn ác, hơn nữa cư dân ở khu nông canh có cơ hội tiến thêm một bước tiếp nhận giáo dục. Dưới tình huống trong nhà có hai người con nối dõi trở lên có thể chọn một hài tử tương đối có thiên phú về phương diện học tập tiếp tục đi học, tiếp nhận "giáo dục cao đẳng". Nếu bọn hắn học thành liền có cơ hội tiến vào khu vực thứ ba.

Khu vực thứ ba là của nhân viên kỹ thuật, số lượng những người này cũng rất ít rồi, nhân khẩu cơ bản duy trì ở khoảng 300. Một số người xuất sắc nhất trong bọn họ cũng chính là những người "công khai" đẩy mạnh khoa học kỹ thuật trong Thôn Thần Phù Hộ, người tương đối kém cũng có thể đảm nhiệm kỹ sư hoặc là nhân viên quản lý, lúc đến tuổi hoặc mất đi năng lực lao động liền phụ trách đi dạy học sinh.

Cư dân khu vực này lấy người lao động trí óc làm chủ, thu nhập khả quan, cuộc sống yên ổn. Không gian một người ở liền đủ cho cả một gia đình khu vực ngoại vi sinh sống, màu trang phục của bọn hắn là màu trắng, địa vị xã hội cũng tương đối cao

Về phần khu vực thứ tư chính là của các "Tế tự", hoặc là nói chỗ ở của quý tộc. Nhà của bọn hắn đối với thôn dân mà nói là tương đối xa hoa, bất quá tại Thôn Thần Phù Hộ, cho dù là gia đình tế tự, phương diện ăn mặc cũng phải thống nhất, điều này là không thể thương lượng. Cả thôn người có thể mặc quần áo tự do chỉ có người của gia tộc Cobain, bộ dáng của bọn hắn mỗi người đều biết, bức họa của bọn họ tùy ý có thể thấy được ở bất cứ đâu, bọn nhỏ từ nhỏ phải học tập sự tích anh hùng của các thành viên gia tộc Cobain, hơn nữa học mấy ca khúc ca tụng công đức để tán tụng bọn hắn.

Các tế tự cơ bản cái gì cũng không cần làm thì cuộc sống vẫn thập phần hưởng thụ. Trên bàn cơm của bọn họ thường thường là nguyên liệu nấu ăn mà các Scavenger dùng tính mạng đổi lấy, đó là thứ bình thường các thôn dân cả đời cũng không được hưởng dụng; nước uống bọn hắn sử dụng là nguồn nước có thể trực tiếp sử dụng, mà nước uống của các thôn dân ngoại vi đều là nguồn nước ô nhiễm mang từ bên ngoài về đã trải qua "lọc".

Chức trách của các tế tự chính là bảo vệ "con của thần", bảo vệ sự thống trị của gia tộc Cobain. Con của bọn hắn vô luận là có thiên phú hay không cũng có nghĩa vụ đi tiếp thu giáo dục hoàn chỉnh nhất, học tập càng nhiều tri thức hơn, trong đó một số người tương đối thông minh có thể được chia sẻ một ít bí mật mà chỉ gia tộc Cobain mới được biết.

Tất cả người phụ trách cùng tầng quản lý các ngành của Thôn Thần Phù Hộ đều do tế tự hoặc người nhà của bọn hắn đảm nhiệm, nhiều thế hệ đều như thế. Ở một số ngành, dù cho có gia học nào đó đối với tri thức chuyên nghiệp dốt đặc cán mai cũng vẫn có thể ngồi ở trên vị trí đứng đầu, dù sao tìm người ở khu vực thứ ba làm phụ tá là được. Hơn nữa với vị đảm nhiệm phụ tá, mọi thứ còn phải xin chỉ thị của vị trưởng quan dốt nát này mới có thể đi làm, nếu tự chủ trương, tội danh thế nhưng là rất nghiêm trọng đấy.

Xuyên qua bốn khu vực này chính là chỗ sâu nhất của thôn, Thần Miếu.

Trên đường phố của ba khu vực đầu tiên, đều có thành viên tuần tra, khu vực thứ ba cư dân tuy ít nhưng cường độ tuần tra lại càng dày đặc hơn. Đến khu vực thứ tư liền không cho phép thôn dân bình thường đi vào. Ngoại trừ người mặc quần áo tế tự đồng thời giữ giấy thông hành, những người khác muốn đi vào phải làm thủ tục rất phiền toái.

Khu vực thứ tư hay là Thần Miếu đã không phải do thành viên tuần tra phụ trách. Chỗ đó có vệ binh riêng biệt, tất cả nhân viên đều trải qua thẩm tra sàng lọc tuyển chọn nghiêm khắc. Loại gia hỏa xuất thân từ khu vực ngoại vi như Hank này nhất định là không được tuyển đấy, ít nhất cũng phải là người xuất thân từ khu vực thứ hai thứ ba mới có tư cách gia nhập hàng ngũ vệ binh... Loại sứ mạng thần thánh như hộ vệ cho tế tự cùng con của thần này làm sao có thể không thận trọng chứ.

"Phía trước chính là khu vực thứ ba." Lúc đi vào chỗ tiếp giáp giữa khu vực thứ hai khu vực thứ ba, Hank nói: "Đến đây là được rồi a, khu vực thứ ba có rất nhiều thành viên tuần tra, vạn nhất bị hỏi ra..."

"Tiếp tục đi." Phong Bất Giác như chém đinh chặt sắt nói. Dọc theo con đường này, bọn hắn đã bị vài thành viên tuần tra tra hỏi, Phong Bất Giác cũng đều dùng cùng một lý do lừa dối vượt qua, nhưng Hank mỗi lần đều là bộ dạng lo lắng.

"Hắc! Hank, là ngươi sao?" Bỗng nhiên, có một âm thanh nữ nhân kêu Hank một tiếng.