Thiên Hàng Yêu Nghiệt

Chương 7




Một người một yêu, tổ hợp quỷ dị ở chung cũng đã ba, bốn ngày, cuối cùng Tiêu Dương cũng phong trần mệt mỏi mà trở lại.

Hắn cũng không gõ cửa mà thoải mái vào phòng Lãnh Lăng Duệ, ngồi vắt chéo chân trên soopha rung chân. Tiêu Dương cười hướng Lãnh Lăng Duệ ngồi sau bàn làm việc, mở miệng nói: ”chuyện phiền toái muốn ta trở về hỗ trợ xử lý đâu?” Hắn nhíu mày, mắt hướng lên trời nghĩ ngợi: ”cái kia..cái gì …món đồ chơi sống…sủng vật gì đó?”

Lãnh Lăng Duệ khóe miệng co rút lại, ánh mặt trời phía sau cửa sổ chiếu vào bao quanh thân hắn một tầng ánh sáng ấm áp, lại khiến khuôn mặt của hắn sấp bóng càng thêm đen =_=

Tiêu Dương tiếp tục rung chân mười giây sau mới thấy Lãnh Lăng Duệ không thay đổi sắc mặt, chậm rãi trả lời: ”quên đi, ở lại nhà ta làm sủng vật cũng tốt”

“Gì!—“ Tiêu Dương đang rung chân bỗng dừng lại, tạo ra tiếng xương đầu gối cạch một cái, hắn ngoáy ngoáy lỗ tai, nghiêng đầu về phía Lãnh Lăng Duệ , nghiêng nghiêng cả người: ”lỗ tai của ta xảy ra vấn đề sao? ngươi nói..để ai làm sủng vật?”

Lãnh Lăng Duệ nhìn bộ dạng khoa trương của hắn, nhanh chóng bỏ xuống bút máy trên tay, cắn răng, nói rõ từng từ: ”Ta.Tự.Mình!”

Tiêu Dương mất nửa ngày mới gắn lại được hai mảnh cằm rời ra của mình, nhìn Lãnh Lăng Duệ đang có xu thế muốn bùng nổ, đành ho nhẹ một tiếng, nhún nhún vai: ”được rồi! Tùy ngươi!”

Nói xong liền đứng dậy, phủi phủi com-le, đi ra cửa, tay vừa chạm tới cửa, hắn đột nhiên nhớ tới cái gì đó, quay đầu lại, hướng Lãnh Lăng Duệ hất cằm: ”ta mới đi ko bao lâu,sao tóc ngươi đã dài vậy? ngươi là thú sao?”

“ Cạch!!”

bút máy trong tay Lãnh Lăng Duệ gãy đôi,Tiêu Dương lắc mình ra ngoài, đóng lại cửa,hai tay đút túi quần, tiếp tục treo lên mặt nụ cười thân sĩ, bước thong thả về phòng mình,vừa mới đi được hai bước liền dừng lại, quay đầu, cúi người hướng Luna nháy mắt một cái: ””làm phiền tiểu thư Luna xinh đẹp, cho ta một ly cafe.” Nói xong liền nhấc chân đi về phía trước, lưu lại Luna đứng tại chỗ, ngây người, đắm chìm trong dư âm gần gũi trầm thấp mà mê hoặc kia, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Buổi tối, Lãnh Lăng Duệ lái xe rời khỏi công ty, từ sau gương chiếu hậu nhìn tóc mình, quả thật hơi dài, liền rẽ vào quán cắt tóc mới mở mà Tiêu Dương giới thiệu.

“Anh đẹp zai~,cắt ngắn, uốn, hay nhuộm tóc? Tôi thấy chất tóc của anh tốt lắm, màu tóc rất sáng, màu da cũng vừa phải, như vây,tạo hình tóc, lại nhuộm một chút sẽ thực tôn…”,tên thợ cắt tóc có kiểu đầu chỉ có một nhúm bạch mao (tóc trắng), đem đầu cắt tựa như núi Phú Sĩ kia, từ lúc Lãnh Lăng Duệ vào cửa tới giờ, vẫn lải nhải tựa như súng máy,ong ong gào thét bên tai khiến hắn đau hết cả đầu, nhẫn nại ném ra một chữ:n”cắt!!”=_=

Thái độ lạnh nhạt rõ ràng khồn gây trở ngại chút nào nhiệt tình của thợ cắt tóc: ”thế anh muốn cắt kiểu tóc gì? ở đây có rất nhiều kiểu tóc, có rất nhiều loại phù hợp với khuôn mặt anh, xem này! kiểu tóc này có thể khiến người trở nên năng động, loại này khiến ngũ quan càng thêm tinh xảo, này khiến thêm cool…,này..,

Lãnh Lăng Duệ trong lòng thầm mắng Tiêu Dương ngàn lần, mất kiên nhẫn, đánh gãy : ”tùy!”

Gội đầu xong, Lãnh Lăng Duệ ngồi trên ghế mặc thợ cắt tóc tự do phát huy, người nọ mấy lần muốn tán gẫu cái gì đó để thay đổi không khí mà không thành công, đành bỏ cuộc, ngậm miệng lại toàn tâm ý cắt tóc Lãnh Lăng Duệ.

Từ đầu tới cuối, Lãnh Lăng Duệ biểu tình không thay đổi,không nhìn thợ cắt tóc,ngồi nghĩ miên man.

Nếu thật sự giữ lại tiểu yêu tinh kia,vậy không thể để nó tiếp tục trạng thái sống nhờ, ăn, mặc, ở, đi lại, những điều cơ bản này đều phải sắp xếp, chuyện này nguyên bản với người thường sẽ thật dễ dàng, nhưng giờ đổi thành một tiểu yêu tinh hẳn là không bình thường.[khụ=_=]

Giống loài không thường gặp,với hình thể phi thường bé, khiến Lãnh Lăng Duệ thực rối rắm.

Chờ hắn nghĩ tốt phương án giải quyết, tóc cũng vừa cắt xong rồi.

Lãnh Lăng Duệ đem tầm mắt chuyển tới gương, ngây cả người, thợ cắt tóc đứng bên đúng lúc giải thích: ”kiểu tóc này khiến người trở nên ôn hòa một chút”

“…”

Không quen hất phần mái rơi rủ xuống che khuất lông mi, Lãnh Lăng Duệ lại nhìn chính mình trong gương. Mày kiếm thường xuyên nhăn lại bị ngăn trở, ánh mắt màu hổ phách xinh đẹp lập tức trở nên nổi bật hơn, trong ánh mắt thường hiện ánh sáng lạnh cũng có vẻ nhu hòa một chút.

Nhìn kiểu gì cũng thấy kiểu tóc trên đầu mình có chút cổ quái, Lãnh Lăng Duệ vẫn không nhịn xuống được ý muốn lườm thợ cắt tóc một cái, xong mới vén rèm ,ra khỏi cửa.

Dựa theo kế hoạch lúc trước, Lãnh Lăng Duệ lái xe tới siêu thị, khu trẻ em, mua vài bộ quần áo baby, còn có bộ đồ chơi đồ hàng với cốc nhỏ, đĩa nhỏ…,lại từ nhà hàng mua một chút đồ ăn trở về.

Tới nhà, Tiểu yêu tinh đã đói không chịu được, nằm phơi thây thành hình chữ đại tại trước cửa,cạnh giá giầy.

“…”

Lãnh Lăng Duệ dở khóc dở cười, nhấc Bé lên, đăt lên bàn ăn. Tiểu yêu tinh vừa thấy ăn liền như diều hâu chụp mồi, Lãnh Lăng Duệ nhanh nhẹn lấy bát đũa,trước khi Bé ăn hết, theo miệng nó cướp lại bữa tối của mình,nhìn bàn ăn không còn một vụn nhỏ, Lãnh Lăng Duệ tưởng mình xuyên qua tới giai đoạn nạn đói hoành hành.

Hai ngày nay, tiểu yêu tinh dưỡng thành thói quen, cơm nước xong liền nhảy lên sô pha tại phòng khách, chờ Lãnh Lănh Duệ mở TV cho xem, tuy Bé xem mà không hiểu lắm, nhưng Bé vẫn xem thực vui=_=

Hôm nay, Bé con cũng khoanh chân ngồi như tiểu phật Di Lặc tại sô pha cả nửa ngày, chờ xem chương trình trên TV.

Dọn dẹp xong, Lãnh Lăng Duệ đi tới, xách tiểu yêu tinh lên, lập tức vào bồn tắm. Đúng vậy! tắm rửa! nếu ở lâu, Lãnh Lăng Duệ sẽ không thể chịu được nó mấy ngày liền còn không tắm rửa.

Trước kia nghe nói nhiều vật nuôi mỗi khi tắm rửa đều rất không phối hợp, làm ầm ĩ, vẩy nước khắp nơi. Tuy Lãnh Lăng Duệ cảm thấy Tiểu yêu tinh bé như vậy, không tới mức nháo tới thủy mạn Kim Sơn (nước tràn qua cả núi),nhưng vẫn phải chuẩn bị tâm lý sẽ bị ướt đẫm cả người.Đặt Tiểu yêu tinh lên bồn rửa mặt,lấy cái bồn nhỏ mới mua, pha nước ấm vừa phải, Lãnh Lăng Duệ ngẩng đầu, định vứt tiểu yêu tinh xuống, lại bị đơ tại chỗ. Khi hắn đang pha nước tắm thì Tiểu yêu tinh đã thực chủ động, tự cởi quần áo!

“……”

Lãnh Lăng Duệ sửng sốt thật lâu, tiểu yêu tinh đông lạnh thật lâu, cuối cùng “Hắt xì”,một tiếng hắt xì thât to, khiến nhúm tóc hồng trên đầu cũng run lên, chim nhỏ phía dưới cũng run theo =_=

“Khụ…” Lãnh Lăng Duệ hoàn hồn, nâng Tiểu yêu tinh lên, bỏ vào trong bồn.

Tắm rửa vô cùng thuận lợi,vấn đề duy nhất là Tiểu yêu tinh rất chủ động, khiến Lãnh Lăng Duệ sửng sốt, có vẻ không theo kịp tiết tấu..

Dùng khăn mặt gói Tiểu yêu tinh lại, thả vào phòng ngủ, thuận tay lấy đống quần áo mới mua ra. Lãnh Lăng Duệ ngồi bên giường, không còn gì để nói, nhìn tiểu yêu tinh ỷ vào độ ấm của điều hòa, không sợ lạnh, liền giãy khỏi khăn mặt, trần truồng trên giường, bèn nắm nó trong tay, làn da bóng loáng nhẵn nhụi, nắm trong tay có một loại xúc cảm kì dị.

Lãnh Lăng Duệ đột nhiên nghĩ tới ban sáng, cùng Tiêu Dương ăn cơm tại căng tin công ty,tên kia nói: ”ngươi đặt tên cho vật nuôi, thể xác và tinh thần của nó đều thuộc về ngươi!”

Đc rồi! Tên. Lãnh Lăng Duệ đối với việc đặt tên cho vật nuôi không thạo, nhớ tới trước kia nghe nói mèo kêu meo meo, chó kêu gâu gâu, sau một lúc lâu, nhấc tiểu yêu tinh lên trước mặt, mở miệng nói: ”sau này ngươi tên là Thầm thì” (=__= tên gì mà nghe quái dị quá vậy)

Một lúc lâu sau, linh khởi tiểu yêu tinh phóng tới trước mắt, Lãnh Lăng Duệ mở miệng: “Về sau ngươi đã kêu Thầm Thì.”

Tiểu yêu tinh lắc đầu “Òm ọp?”

Lắc càng mạnh: ”mẹ nó, thực phiền, gọi là Thầm thì, không muốn cũng phải gọi!”

Một tiếng “hống!” Lãnh Lăng Duệ chỉ cảm thấy ánh lửa chợt lóe trước mặt, phần mái trên trán vừa cắt đã bị thiêu trụi.

Mẹ nó! Ai có thể nói cho hắn, vì cái gì hắn mạc danh kì diệu bị một con tiểu yêu tinh bám lên?!! Lại còn là loại biết phun lửa!!!

Tiểu yêu tinh ngước mắt, thấyđã cháy sạch gần hết, liền quyệt miệng, “piu” một tiếng, lại văng lên một dòng nước.

Lãnh Lăng Duệ bị chỉnh vô lực: ”vậy rốt cuộc ngươi muốn gọi là gì?

“ Kỉ Kỉ”