Thiên Nguyệt Chi Mị

Quyển 4 - Chương 58: Hoàng lăng




Nơi này là?

Trước mắt mọi người là hoàng lăng của Sắc Vi đế quốc.

Đêm khuya, những người này còn cảm thấy khá thú vị.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, người nhát gan liền ngay cả đầu cũng không dám vươn ra, cũng may mấy người ở đây đều có lá gan lớn.

"Nơi này là phần mộ của hoàng gia gia cùng hoàng nãi nãi, khi hoàng nãi nãi còn sống có thói quen ghi chép mọi thứ, sau khi hắn chết, hoàng gia gia đem đồ đạc của hắn vào hoàng lăng, bọn ta có thể đến xem, bản chép tay của hoàng nãi nãi có ghi chép những chuyện kia hay không.” Cách Lực Tân giải thích đơn giải, đây là biện pháp lúc trước hắn nói.

Hạ đoạn thạch trước hoàng lăng xuống, cửa dễ dàng liền mở ra, mọi người nhẹ nhàng tiến vào.

"Đây là bệnh chung hoàng lăng, lưu bảo vật chờ bọn trộm mộ đến." Nhìn lộ khẩu, Thiên Nguyệt Triệt thầm nghĩ, khắp lộ khẩu trồng đủ loại hoa Sắc Vi, hoa nở tươi tốt, nếu không phải người quen, căn bản không biết nơi này là cửa vào hoàng lăng.

"Tiểu điện hạ nói quá đơn giản." Cách Lực Tân không đồng tình, “Nếu bảo vật dễ bị trộm như thế, vậy thì không xứng được gọi là hoàng lăng, cửa ngầm Sắc Vi hoa mở ra, bên trong có chướng khí, dù không lấy mạng người, nhưng tuyệt đối có thể khiến người ta hôn mê mấy ngày, mà trong mấy ngày này, đủ để bọn chuột nhắt đem người dọn đi rồi."

Cách Lực Tân mở cửa ngầm thứ nhất, dẫn đầu đi vào, Thiên Nguyệt Thiên Kỳ theo sát, kế tiếp là Thiên Nguyệt Triệt, Thiên Nguyệt Thần, Liệt La Đặc, phía sau là Kim cùng Mạc Tà, những người khác ở lại Chiến vương phủ.

"Ta vẫn cảm thấy nên mang A Nô theo." Thiên Nguyệt Triệt rầu rĩ nói, "A Nô là Ma vương, nếu nơi này xuất hiện yêu tinh, bọn ta chỉ cần A Nô ra tay là được."

Thiên Nguyệt Thần gõ đầu Thiên Nguyệt Triệt: "Suy nghĩ vẩn vơ."

Thiên Nguyệt Triệt lè lưỡi làm mặt quỷ, bước nhanh hơn.

Ước chừng đi khoảng cách trăm mét, bên trong bắt đầu phát ra mùi nồng đậm: "Mọi người chú ý." Cách Lực Tân nhắc nhở.

Chướng khí không dùng được độc, bởi vì độc phát tác cần phải thời gian, trong lúc đó cũng đủ điều tiết nội tức, thậm chí cao thủ đến gần có thể phát hiện độc.

Mê dược lại khác, nó khiến người ta sinh cảnh giác nhưng không mãnh liệt như độc dược.

Ngưng thở, bước thẳng vào chướng khí, đi hồi lâu cũng không thấy tới cuối, sắc mặt mọi người dần dần đỏ lên, hiển nhiên là bị nghẹn.

"Còn phải đi bao lâu a?" Thiên Nguyệt Triệt dùng phúc âm hỏi Cách Lực Tân.

Cách Lực Tân lắc đầu: "Trên thực tế, là lần đầu tiên ta đến đây."

"Cái gì?" Mọi người suýt nữa té xỉu.

"Thật ra lúc trước ta cũng có ý đến xem, nhưng lại lo sợ, giờ có các ngươi đi chung, dù té xỉu cũng coi như an toàn a." Cách Lực Tân bất tri bất giác khôi phục bản tính.

Thiên Nguyệt Thiên Kỳ không nghe được lời của bọn họ, trong đám người, ma pháp của hắn kém cỏi nhất, thậm chí chỉ biết cơ bản, những người khác đều coi là cao thủ, ma pháp Liệt La Đặc cũng chỉ là da lông, nhưng vì có mộc linh châu, cho nên chướng khí không dễ dàng tập kích hắn, Kim, Mạc Tà lại càng không cần phải nói.

Bất quá khiến bọn hắn tò mò là Cách Lực Tân, hình như ma pháp của hắn cũng rất cao, sao lúc trước không hề phát hiện.

Thiên Nguyệt Thiên Kỳ có chút hỗn loạn, chướng khí phía trước còn dày hơn, mà lúc này ai cũng không thể phân tâm đi chiếu cố những người bên cạnh, sẽ làm chướng khí thừa dịp xâm nhập, vừa rồi tiến vào mọi người đều có chút sơ suất, không suy nghĩ nhiều như vậy.

Thiên Nguyệt Triệt xoa chiếc nhẫn Tạp Cơ bên tay trái, Thủ Điện Đồng xuất hiện, hai cánh tay xương trắng kéo Thiên Nguyệt Thiên Kỳ đang hôn mê, bay về phía trước.

Những người còn lại đột nhiên tâm ý liên thông nhìn nhau một cái, cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải cách, nhưng ngay sau đó mỗi người bắt đầu phát lực, tự mình triển khai tầng phòng hộ bốn phía, lực lượng dung hợp chung một chỗ, tầng phòng hộ càng thêm chắc chắn, rốt cục mọi người có thể hô hấp.

Qua khỏi khu vực chướng khí, Thiên Nguyệt Thiên Kỳ còn chưa tỉnh, cũng là Thủ Điện Đồng vui vẻ nhất, bình thường chỉ được phép ở trong nhẫn Tạp Cơ vô cùng buồn bực.

Trước mắt phải đi qua một cái đầm nước trong, nhưng bọn họ biết nước trong chẳng qua là bẫy.

"Người chỉ cần dính vào một chút liền hóa thành huyết thủy." Cách Lực Tân nói, bất quá, muốn qua hồ nước này đối với bọn họ mà nói, là chuyện dễ dàng.

Qua độc thủy đầm, trước mắt là một cửa đá, Thiên Nguyệt Triệt vươn tay gõ mấy cái: "Không phải tảng đá bình thường."

"Nói nhảm." Cách Lực Tân liếc hắn một cái, "Trong hoàng lăng, bất kỳ một tảng đá nào cũng không phải bình thường, đặc biệt là cửa đá, bằng sự quan tâm của hoàng gia gia với hoàng nãi nãi, độ cứng của tảng đá kia có thể là thiên hạ đệ nhất đệ nhị."

"Hừ, cứng hơn nữa, ta cũng đánh vỡ." Thiên Nguyệt Triệt khinh thường, bây giờ Âm Dương kiếm chưa hồi phục, còn có Kim Mang trường kiếm, hắn hiện tại ưa thích Âm Dương kiếm, còn cảm thấy Kim Mang trường kiếm quá mức chính khí, không thích hợp hắn.

Cách Lực Tân đổ mồ hôi lạnh, ý của Thiên Nguyệt Triệt là bổ nó ra? Nếu thực sự bổ nó ra, hắn sẽ thành tội nhân của gia tộc Cách Lực.

"Mọi người cùng tìm xung quanh, hẳn có lưu lại chốt mở gì đó." Cách Lực Tân nói, mọi người hướng về phía thạch bích nghiên cứu.

Thiên Nguyệt Triệt chỉ ngây ngốc đứng.

"Làm sao vậy?" Thiên Nguyệt Thần giúp hắn lau mấy giọt mồ hôi trên trán, trong hoàng lăng có chút nóng bức, mà thân thể Thiên Nguyệt Triệt dị thường nhạy cảm với ngũ hành.

"Thường thường, ta mà tìm đồ đều không thể tìm được." Thiên Nguyệt Triệt ngẩng đầu lên. dậm chân nói, "Phụ hoàng, không cảm thấy ta không có khiếu tìm đồ sao?"

Thiên Nguyệt Thần cười yếu ớt: "Triệt nhi nói xem."

Tảng đá nhẵn nhụi, dù bọn họ có gõ thế nào cũng không tìm đươc cái gì, cho nên Thiên Nguyệt Triệt miễn cưỡng cho ra kết luận: "Ta đoán, nơi này không có cơ quan.”

"Vậy là không vào được ?" Liệt La Đặc hỏi.

"Cũng không phải." Mắt Thiên Nguyệt Triệt lóe sang, đảo mấy vòng, thần bí hề hề nói.

"Biện pháp gì?" Mọi người trăm miệng một lời.

"Cũng đừng phá nơi này." Cách Lực Tân cẩn cẩn dực dực nhắc nhở.

"Hừ, ta không có phẩm cách vậy sao?" Thiên Nguyệt Triệt hoạt động mấy cái xương sườn, Cách Lực Tân thật đúng là muốn nói: “Ngươi chính là như vậy, không có phẩm cách.”

"Mọi người đã quên, chúng ta có một cái ma pháp sư nửa vời dịch chuyển không gian ư." Thiên Nguyệt Triệt vô cùng tà ác chỉ vào Mạc Tà.

Một đám quạ đen bay đỉnh đầu Mạc Tà, nếu không có hai chữ nửa vời, hắn đương nhiên tiếp thu cái tên gọi ma pháp sư dịch chuyển không gian, nhưng... Nếu không có mấy chữ dư thừa kia thì không phải là cách nói chuyện của Thiên Nguyệt Triệt.

Vừa rồi vội vàng, không có thời gian suy nghĩ nhiều lắm, hiện tại Thiên Nguyệt Triệt nhắc nhở, mọi người mới nhớ tới, nơi này đúng là có một ma pháp sư dịch chuyển không gian.

"Chỉ là khoảng cách một cửa đá, ngươi hẳn làm được đi." Thiên Nguyệt Triệt nâng cằm lên, cười gian tà.

"Khoảng cách di chuyển không gian ma pháp là một nhân tố, nhưng vật trở ngại cũng là một nhân tố." Mạc Tà chân thành nói, quyết định đại nhân không so đo với tiểu hài tử.

"Nói như vậy là sao?" Liệt La Đặc khó hiểu.

"Ví dụ như, làm vật thể chuyển đến nơi nào đó mà đụng phải kết giới, không gian ma pháp sẽ bị quấy nhiễu, dù chỉ là khoảng cách vài mét cũng không di chuyển được."

"Nói cách khác mặc dù cửa đá không phải kết giới, nhưng cũng cản trở, ảnh hưởng hiệu lực của không gian ma pháp." Thiên Nguyệt Thần tổng kết.

"Không sai, vì vậy..." Mạc Tà nhìn chằm chằm Thiên Nguyệt Triệt, "Ta muốn mượn ngoại lực, nếu không, sẽ không thể chuyển mọi người qua phía bên kia tảng đá."

"Cái ngươi gọi là ngoại lực, không phải là bổn điện hạ ta chứ?" Thiên Nguyệt Triệt chỉ vào chính mình, "Bổn điện hạ chưa bao giờ giúp người không công, muốn bổn điện hạ hỗ trợ phải là bình đẳng trao đổ ."

Lúc này Mạc Tà chỉ kém không có lấy khúc gỗ trực tiếp đánh Thiên Nguyệt Triệt ngất xỉu, tiểu tổ tông đã quên, lúc này bọn họ tụ tập ở đây là vì phải giúp tiểu tổ tông tìm Thổ Linh Châu.

Mạc Tà bắt đầu bội phục định lực của Thiên Nguyệt Thần, không phải thường nhân có thể làm được.

"Triệt nhi, chớ hồ nháo, mọi người vẫn chờ về ngủ." Kéo Thiên Nguyệt Triệt đùa giỡn đến quên trời quên đất trở lại, trên dung nhan anh tuấn của Thiên Nguyệt Thần không thấy nửa phần khó chịu. Từ một phương diện khác mà nói, đích thật Thiên Nguyệt Triệt là tiểu bảo bảo nghe lời, ít nhất hắn luôn cho Thiên Nguyệt Thần mặt mũi.

Bởi vì lực lượng của Thiên Nguyệt Triệt thuộc về trung tính, còn không gian ma pháp không thuộc về ma pháp bng tối cũng không thuộc về ma pháp ánh sáng, giống như trị liệu ma pháp, cùng là trung tính, cho nên Mạc Tà mới có thể yêu cầu Thiên Nguyệt Triệt hỗ trợ.

Mấy người tập trung một chỗ, hai tay Thiên Nguyệt Triệt đặt trên vai Mạc Tà, thả lỏng thân thể, linh lực toàn thân lưu động, sau đó từ từ truyền cho Mạc Tà.

Căn nguyên lực lượng trên người Thiên Nguyệt Triệt là thánh linh châu, thánh linh châu chỉ nhận định Thiên Nguyệt Triệt điều khiển, nếu Thiên Nguyệt Triệt không tự nguyện, không ai có thể đoạt được sức mạnh này.

Không khí chung quanh bắt đầu lưu động, tạo thành một vòng ma pháp cường đại, bốn phía lâm vào hắc ám.