Thiên Sứ Bóng Đêm

Chương 9: Lễ hội




Tim Kaori đập nhanh, cô cũng không rõ đây là cảm giác gì! Cô quay đầu lại, Kiba đã đi mất.

Đột nhiên, một cảm giác trống trải trào dâng trong cô...

“ Kaori, mày có thể giữ quyết tâm được bao lâu đây?”- Cô tự nhủ.

Kiba ra sau sân trường, vừa đi vừa mỉm cười một mình trong hạnh phúc. Anh biết mình đã tiến thêm được một bước.

Đột nhiên, nụ cười của anh tắt ngấm.

Một bóng đen đang lơ lửng đối diện anh. Ánh nắng đang chiếu xuyên qua không thể làm gì được hắn. Hắn nở một nụ cười đầy đáng sợ.

“ Người đến đây làm gì? Pháp sư Bóng đêm?”- Kiba nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt của anh đã chuyển sang màu đỏ máu.

[ Người sẽ hối hận đến suốt đời, Hoàng Tử.]- Pháp sư bóng đêm vào thẳng vấn đề, giọng nói của hắn đầy hư ảo.

“ Lý do?”- Kiba bình thản hỏi lại.

Tên pháp sư nở một nụ cười. Hắn đáp bằng giọng đầy tự tin. [Sau này rồi Người sẽ biết. Lý do đó đang ở ngay bên cạnh Người, rất gần!]

Kiba im lặng, dường như anh đang cố gắng mường tượng ra hắn đang nói gì.

“ Nói rõ hơn đi.”- Anh ra lệnh, giọng băng giá.

[ Hãy giết Kaori. Ngay bây giờ!]

Kiba phẩy mạnh tay, một đường phép đỏ bay tới tên pháp sư. Hắn từ từ tan biến, nhưng giọng nói của hắn vẫn còn nán lại để nói câu cảnh báo cuối cùng: [ Đó là lời khuyên chân thành. Giết cô ta hoặc là Người sẽ chết dưới tay cô ta]

Đôi mắt của Kiba trở lại bình thường. Trước giờ anh rất tin tên Pháp sư ấy, hắn tiên đoán rất chính xác tất cả mọi việc. Khi tới thế giới con người thì anh ít có cơ hội để tiếp xúc với hắn hơn. Nhưng hôm nay, cuộc gặp gỡ này lại khiến anh cảm thấy tức giận vì những lời nói của hắn. Giết Kaori? Không đời nào! Anh làm gì có can đảm để làm điều đó cơ chứ?

Kiba không biết rằng, rồi một ngày, anh bắt buộc phải tin những lời tên Pháp sư ấy.

Và anh bắt buộc phải có can đảm để giết Kaori…

# Tối hôm đó #

Lễ hội của trường trung học Mystic được tổ chức vào khoảng cuối tháng một và đầu tháng hai hằng năm. Nhiều hoạt động được tổ chức trong ngày, nhưng khoảng thời gian trọng tâm của nó chính là vào buổi tối, các học sinh được diện những bộ trang phục tự chọn để tham gia, nhưng chủ yếu họ chọn những bộ đầm hay những bộ vest sang trọng để diện lên người. Lễ hội năm nay cũng không kém gì: đầy sang trọng và vui tươi.

Kiba đã tới trước cổng trường. Anh diện một bộ vest đen, cà vạt cùng màu thắt khá lỏng. Mái tóc hung đỏ mềm mại của anh hơi rối một chút. Các nữ sinh vào trong tham gia lễ hội đều đưa cặp mắt say mê nhìn về phía anh.

“ Hình như Kiba trở nên cuốn hút hơn vào buổi tối thì phải!”- Họ rỉ tai nhau, mắt vẫn dán về Kiba. Anh không để tâm, anh đã có hẹn với một người vô cùng quan trọng. Nhưng anh lại nhớ đến cuộc gặp gỡ bất ngờ lúc sáng.

[ Giết Kaori, hoặc Người sẽ chết dưới chính tay cô ta]

“ Đã để cậu phải đợi, xin thứ lỗi!”- Giọng nói lạnh lùng quen thuộc vang lên khiến dòng hồi tưởng của Kiba bị ngắt quãng. Anh quay mặt sang nhìn và… ngỡ ngàng, Kaori thường ngày đã đẹp, nhưng hôm nay cô còn đẹp hơn gấp mấy lần. Cô mặc một chiếc đầm trắng dài tới đầu gối, tay áo dài và phồng. Mái tóc nâu dài của cô được buộc cao lên gọn gàng, đuôi tóc uốn xoăn, đôi môi được son hồng.

Kiba đứng trân trân nhìn Kaori. Trông cô thật sự xinh đẹp và quý phái mặc dù khuôn mặt vẫn mang nét lạnh lùng. Không chỉ Kiba, mà các nam, nữ sinh khi đi ngang qua đều ngất ngây và không muốn rời mắt khỏi Kaori.

“ Trông tôi lạ lắm sao?”- Chỉ khi Kaori lên tiếng thì mọi người, kể cả Kiba, mới giật mình và trở về hiện thực.

Kiba lắc đầu, cười nhẹ nhàng. “ Không có gì. Mình vào thôi!”

Hai người tiến vào trong. Không gian thật sự nhộn nhịp. Những chùm đèn nhỏ treo khắp mọi nơi tạo nên một khung cảnh lung linh đầy kỳ ảo. Kaori nhìn xung quanh, đây là lần đầu tiên cô đi một lễ hội như thế này nên cũng có chút lạ lẫm.

Kaori và Kiba dường như là nhân vật nổi bật nhất của lễ hội năm nay. Họ đi tới đâu mọi người cũng nhìn ngắm. Kiba thì hòa đồng, nói chuyện với các nữ sinh. Còn Kaori thì mặc lạnh như tiền, khiến không ít người cảm thấy hơi sợ hãi.

“ Quả thật cái không khí ồn ào náo nhiệt này không hợp với mình chút nào!”- Kaori ngao ngán nghĩ. Cô chỉ hợp với không gian yên tĩnh của khu rừng trên núi, nơi có những tiếng cười ghê rợn và âm thanh của những thanh kiếm bạc va đập vào nhau. Kaori cảm thấy, nơi đó còn dễ chịu hơn ở đây.

Nhưng cô đâu biết rằng, nơi “ dễ chịu” đó sẽ chính là nơi mà cô sẽ không bao giờ muốn tới nữa.

“ Đi theo tớ!”- Kiba nắm tay Kaori và nói.

Kaori ngạc nhiên, cô vội giật tay lại. “ Để làm gì?”

“ Cứ đi rồi sẽ biết.”- Kiba nắm tay cô một lần nữa và dẫn cô đi một cách dễ dàng.

Kaori cũng không biết vì sao mình lại có thể dễ dãi đi theo Kiba. Nhưng trái tim cô có một cái gì đó thôi thúc lý trí phải đồng ý.

Hơi ấm tỏa ra từ bàn tay của Kiba khiến Kaori dễ chịu.

Từng chút một, không biết từ bao giờ, cô lại cảm thấy trái tim mình ấm áp khi ở bên cạnh Kiba.

Quả thật là rất ấm áp…

Hai người chạy lên cầu thang của trường, đến tầng cao nhất.

Đó chính là sân thượng.

Gió lồng lộng thổi. Kaori không giống như mọi lần, giật ngay tay của mình về. Cô vẫn để yên nó nằm trong lòng bàn tay của Kiba. Nhưng chính anh lại là người buông tay trước.

Kaori cảm thấy hụt hẫng và… trái tim cô có một chút đau nhói.

“Chắc là cậu cảm thấy khó chịu khi bị người khác nắm tay đúng không? Tớ xin lỗi.”

Kaori cúi mặt, cô không biết nói gì. Hiện tại cô chỉ muốn Kiba nắm tay mình, thật chặt. Nhưng chỉ do cô đã quá lạnh lùng với anh, nên anh đành giữ khoảng cách nhất định với cô.

“ Bắt đầu rồi!”- Kiba thốt lên, chỉ tay lên bầu trời đêm đang được tô điểm bởi các chùm pháo hoa tuyệt đẹp.

Kaori ngỡ ngàng vì khoảnh khắc đẹp tuyệt vời này. Đôi mắt cô như dán chặt lên bầu trời. Pháo hoa nổ, tuyệt đẹp, đầy lãng mạn.

Sân thượng gió thổi khá nhiều. Kaori cảm thấy hơi lạnh, cô vô tình nép vào người Kiba. Hơi ấm của anh truyền qua người cô làm cô cảm thấy dễ chịu.

“ Tay cậu lạnh cóng rồi.”- Giọng Kiba dịu dàng, anh nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Kaori, siết nhẹ nó.

“ Phải rồi, đừng buông ra…!”- Mắt Kaori vẫn nhìn lên trời, cô thầm cầu mong tay Kiba sẽ không rời khỏi tay cô.

“ Kaori này…”- Kiba ngập ngừng, lên tiếng.

Kaori quay sang, đôi mắt cô chìn chằm chằm vào màu tím ấm áp trong mắt của Kiba.

Gió thổi, pháo hoa vẫn nở bung trên bầu trời và… môi của Kiba đang chạm vào đôi môi của Kaori, một nụ hôn nhẹ nhàng như cơn gió đang thổi lúc này…