Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 10-3: Ta muốn mạng của ngươi (3)





"Hắn dám động đến Phong nhi! Ta muốn diệt hắn!!" Tiếng rống giận đầy giận dữ của Vân Thăng lại tiếp tục truyền tới.

"Được rồi, được rồi, Tiểu Phong có người mình thích, chàng làm đại ca thì phải vui chứ..."

Khúc Lam Y tiếp tục nghe tiếng rống giận của Vân Thăng: "Có chuyện gì sao.

Ngọc bội truyền âm bên kia lại vang lên vài tiếng, giọng của Mộc Tiểu Cẩm truyền đến: "Khúc Lam Y. nhất định phải chăm sóc Vân Phong cho tốt, dù sao tiểu Phong cũng rất nhạy cảm, ngươi phải chăm sóc cho nàng đấy!"

Khúc Lam Y cười: "Yên tâm, tất nhiên ta sẽ quan tâm đến nàng ấy!"

"Ừ, như vậy là tốt nhất, lần này ta muốn nói với tiểu Phong một tin tốt..." Đột nhiên giọng nói của Mộc Tiểu Cẩm lại có chút ngượng ngùng. Khúc Lam Y nhíu mày, giọng của Vân Thăng đã truyền tới: "Nói cho Phong nhi biết, đại tẩu của nàng đã có thai rồi!"

Khúc Lam Y sửng sốt, Tiểu Hoả và Lam Dực cũng bất ngờ, còn Nhục Cầu đang ngáp cũng sững người, chớp mắt vài cái: "Đại ca, huynh cố gắng thật." Khúc Lam Y cười, chỉ mới nửa năm, đúng là Vân Thanh đã cày cấy rất vất vả.

"Bớt nói xàm đi! Chờ ngươi trở lại, ta...!" Ngọc bội truyền âm lại loé lên vài cái, Vân Thăng còn chưa nói xong thì Mộc Tiểu Cẩm đã xem vào: "Không làm phiền tiểu Phong nghỉ ngơi nữa, chăm sóc nàng ấy cho tốt nhé!"

Liên lạc cứ như vậy mà bị cắt đứt, Dieenndkdan/leeequhydonnn mắt Khúc Lam Y mang theo ý cười cất ngọc bội truyền âm lại, Tiểu Hoả và Lam Dực cũng nhìn nhau, Vân gia đã sắp có thế hệ thứ ba rồi, nhất định chủ nhân sẽ rất vui vẻ đây! Cũng không biết là nam hay nữ nữa...


Khúc Lam Y quét mắt về phía nữ tử vẫn đang mê man, trong mắt đều là sự dịu dàng. Tiểu Phong Phong, đại ca và đại tẩu của nàng đã sắp có con rồi, nàng còn chưa cho ta một danh phận chính thức nữa, tiền đồ đen tối quá!

Khu vực bên ngoài dãy Vạn thú, mùi máu tanh ở nơi này vẫn chưa tiêu tan mà luôn phảng phất trong không khí, bao phủ cả một khu vực. Dường như toàn bộ bóng dáng của ma thú trong khu vực này đã hoàn toàn biệt tích, cứ như nơi này có thứ gì đó mà nó rất kiêng kị vậy.

Một bóng người nhanh chóng bay đến từ trên bầu trời, mang theo một luồng khí thế ngầm mạnh mẽ. Người chỉ vừa mới đến, một mùi máu tanh tưởi đã bay ngay vào mũi.

Điện chủ phân điện đứng trên vùng không trung của nơi này, cau chặt mày. Nhìn cảnh tượng hỗn loạn phía dưới, tay chân bị đứt rời, còn có thịt vụn rải khắp nơi, vô cùng đẫm máu.

Điện chủ phân điện đáp xuống mặt đất, nhìn cẩn thận một chút, trên mặt đất cũng chỉ có thi thể của hai tên cấp bậc thống lĩnh, đám thịt vụn này cũng không phải là của con người, hẳn là Ngu Hưu. Điện chủ phân điện nhìn tình trạng thê thảm của Ngu Hưu, không khỏi hơi kinh hãi, Cho dù là ông ta, lúc đối mặt với Ngu Hưu cũng sẽ không dám đối kháng chính diện như vậy. Lại không nghĩ rằng một ma thú như Ngu Hưu lại bị giết thê thảm như vậy!

Qủa nhiên triệu hồi sư kia không bình thường.

Không rảnh bận tâm đến hai kẻ cấp bậc thống lĩnh này, điện chủ phân điện vừa liếc mắt một chút đã tìm dược thi thể của Minh Tuyên. Nhìn thấy cái hố bên dưới thân thể của nàng ta, điện chủ phân điện liền biết chuyện này là do một sức mạnh vô cùng lớn gây ra, lại nhìn miệng vết thương bị xuyên thủng trên người Minh Tuyên, nhất định nàng ta đã bị thứ gì đó đâm xuyên vào người mà chết.

Điện chủ phân điện đứng ở nơi đó, nhìn vẻ mặt vặn vẹo trước khi chết của Minh Tuyên, giờ phút này quả thật rất khó để liên hệ Minh Tuyên luôn thanh cao ngày thường với thi thể này. Sự sợ hãi trong mắt nàng ta vẫn còn lưu lại đến ngày nay, chắc hẳn vết thương trên người Minh Tuyên là do bị lưỡi Ngu Hưu xuyên qua, miệng vết thương rất giống.

Điện chủ phân điện lại đi đến trước phần thân thể đã bị phá nát của Ngu Hưu, cả người Ngu Hưu đã bị nguyên tố dung hợp của Vân Phong phá nát, ngoại trừ đống thịt trên mặt đất thì cũng không còn hình hài nguyên vẹn như lúc đầu. Điện chủ phân điện tìm kĩ trên mặt đất, cuối cùng cũng tìm được một thứ khiến cho ông ta để ý, lưỡi.


Rõ ràng lưỡi của Ngu Hưu đã bị chặt thành hai nửa, điện chủ phân điện nhìn kĩ đoạn lưỡi bị cắt đứt này, ngoại trừ một chút chất dịch mỏng bên ngoài, trên chiếc lưỡi này cũng không còn gì khác.

Chân mày điện chủ lại nhíu chặt, cảm thấy có chút kỳ lạ. Nếu như Minh Tuyên bị lưỡi của Ngu Hưu xuyên thủng thì hẳn phía trên cái lưỡi kia cũng phải để lại chút vết máu mới đúng, vì sao trên cái lưỡi này lại không có gì?

Điện chủ phân điện đứng ở đó suy nghĩ một chút, đột nhiên sắc mặt lại trở nên khó coi, Minh Tuyên không bị Ngu Hưu giết! Bỗng chốc lại siết chặt tay, gân xanh một bên mặt của điện chủ phân điện cũng nổi hết lên. Vân Phong, lá gan của ngươi không khỏi quá lớn rồi, ở địa bàn của ta mà cũng dám giết hộ pháp phân điện của ta!

Tuy rằng điện chủ phân điện đã có thể đoán được đại khái là do Vân Phong ra tay, nhưng cũng không có chứng cứ chắc chắn là do Vân Phong làm, dù sao cái lưỡi này của Ngu Hưu cũng không thể chứng minh được gì. Điện chủ phân điện cũng không thể xác định bản thân có đoán đúng hay không, tuy nhiên ông ta cũng có tám chín phần tin tưởng suy đoán của mình là chính xác.

Cất kỹ thân thể của Minh Tuyên, điện chủ phân điện trở lại thành Phong Nguyệt ngay lập tức. Cái chết của Minh Tuyên đối với điện chủ phân điện mà nói chính là một đả kích không nhỏ. Hạo Nguyệt điện có bốn phân điện, bốn phân điện này đều tự cân bằng lẫn nhau, mà số lượng triệu hồi sư bên trong cũng giới hạn.

Hiện tại Minh Tuyên đã chết,die,n; da.nlze.qu;ydo/nn,,... điện chủ phân điện còn chưa kịp hết vui mừng vì chuyện Minh Tuyên đã thăng đến cấp bậc thống lĩnh đã gặp phải tình trạng mất tướng, trong lòng ông ta vô cùng khó chịu.

Bên trong bốn phân điện cũng chỉ có hai nơi có triệu hồi sư, mà triệu hồi sư đã đạt đất cấp bậc thống lĩnh thì sẽ có cơ hội được đề bạt lên tổng điện. Có thể nói nếu Minh Tuyên không chọc vào Vân Phong, hẳn tiền đồ của nàng ta sẽ vô cùng rạng rỡ.

Điện chủ phân điện cảm thấy đau lòng thay Minh Tuyên, dù sao cũng là trợ thủ đắc lực mà ông ta vô cùng coi trọng, hiện tại lại chết vô cùng oan uổng. Nếu thật sự là do Ngu Hưu giết chết thì không tính, một khi là do người khác ra tay, thù này không thể không báo!


Điện chủ phân điện về tới thành Phong Nguyệt, lập tức nhận được tin hồi báo mấy ngày nay đám người Vân Phong luôn đóng cửa không ra ngoài. Điện chủ phân điện im lặng không nói gì, ông ta chờ, sớm hay muộn gì Vân Phong cũng sẽ đến.

Thời gian Vân Phong hôn mê có hơi dài, đến cả một tháng. Xem ra dung hợp ba loại nguyên tố đúng là một thử thách với Vân Phong, đột nhiên đi tới một bước này, tác dụng phụ thật sự rất lớn. Mỗi ngày Khúc Lam Y đều dùng nguyên tố dò xét hết thân thể của Vân Phong, vươn tay cầm miếng ngọc bội Vân Phong vẫn luôn đeo bên người ra, Khúc Lam Y nhíu mày. Trên miếng ngọc bội này lại có trận pháp sinh mệnh sao? Đây chắc hẳn là ma pháp của cấp bậc tôn giả, trong miếng ngọc bội này của tiểu Phong Phong còn có cả trận pháp như vậy ư!

Ngọc bội trên cổ Khúc Lam Y là mãu trắng, lại có chút khác với miếng ngọc này của Vân Phong. Khúc Lam Y nhìn chằm chằm vào hình xương đầu rồng vô cùng dữ tợn ở phía sau mảnh ngọc, lòng hơi trầm xuống. Trận pháp sinh mệnh đang bị tiêu hao liên tục, sự khác biệt giữa thân thể của tiểu Phong Phong so với người thường hẳn là kết quả của trận pháp sinh mệnh này. Trận pháp sinh mệnh của tôn giả có thể thay đổi thể chất của con người, nhưng lại có nguy hiểm rất lớn. Vân Phong vẫn có thể bình yên tới lúc này, thật sự là vận may chiếm phần đa số.

Tổ tiên cũng từng giải thích qua về trận pháp sinh mệnh với Vân Phong, nhưng dù thế nào cũng sẽ không bằng sự hiểu biết của ma pháp sư quang hệ với thứ này. Khúc Lam Y là ma pháp sư quang hệ, tất nhiên hắn hiểu rất rõ về trận pháp sinh mệnh này. Ngoại trừ có được công hiệu có thể thay đổi thể chất, hơn nữa nó còn có một công dụng khác mà không ai biết đến, phong ấn, hơn nữa thứ phong ấn lại chính là ám nguyên tố.

Khúc Lam Y chậm rãi truyền quang nguyên tố của bản thân vào trong miếng ngọc bội màu đen của Vân Phong, lại phát hiện ngọc bội cũng không phản kháng nhiều mà lại hấp thu hết quang nguyên tố của hắn. Điều này khiến Khúc Lam Y không khỏi thở phào, bản thân ám nguyên tố cũng mang theo những tác dụng không mấy tốt lành, đa phần ma pháp sư ám hệ đều không thể sống lâu, đây chính là do sự tác động của ám nguyên tố. Một khi trận pháp sinh mệnh bên trong miếng ngọc bội này mất hết tác dụng, liệu nó có mang đến nguy hiểm trí mạng cho Vân Phong hay không, đây là điều mà Khúc Lam Y lo lắng nhất.

Sau khi truyền một lượng quang nguyên tố nhất định vào, nhận thấy năng lượng của trận pháp sinh mệnh cũng được tăng lên, lúc này Khúc Lam Y mới dừng lại. Ban đầu hắn vẫn chưa quan sát ngọc bội của Vân Phong cẩn thận, hôm nay là lần đầu tiên, cũng khiến hắn hiểu được phần nào trận pháp sinh mệnh bên trong thứ này. Cuối cùng là Vân Phong có được miếng ngọc bội này từ đâu, đợi nàng tỉnh lại hắn muốn hỏi một chút.

Trải qua cơn mê man một tháng, cuối cùng Vân Phong cũng từ từ mở mắt. Lần mê màn này nàng cũng không có cảm giác gì đặc biệt, lúc tỉnh lại cũng chỉ cảm thấy dường như mình chỉ mới ngủ một giấc mà thôi, người cũng không hề mỏi mệt, tất cả đều nhờ quang nguyên tố của Khúc Lam Y.

"Tỉnh rồi sao?" Vân Phong vừa tỉnh đã nghe được giọng nói trầm thấp có chút khàn của Khúc Lam Y. Vân Phong vừa mở mắt, khuôn mặt với ngũ quan tuấn mỹ của Khúc Lam Y đã xuất hiện ngay trước mặt. Vân Phong ngồi dậy, cười với Khúc Lam Y: "Vất vả cho ngươi rồi."

Khúc Lam Y cười ha ha, vươn tay sờ hai má của Vân Phong: "Có tin tốt, đại tẩu của nàng có thai rồi."

Vân Phong sửng sốt, sâu trong mắt lại xuất hiện sự vui vẻ vô vàn, đại ca và Tiểu Cẩm có con rồi! Nàng lấy ngọc bội ra, động tác hơi mạnh nên đã đánh thức Yêu Yêu đang ngủ say bên cạnh, Yêu Yêu vừa thấy Vân Phong tỉnh lại, lập tức hoá thành dáng vẻ của Hải Yêu nhào vào lòng Vân Phong, đuôi cá xinh đẹp cuốn lấy nàng, hệt như đang làm nũng.


"Để muội phải lo rồi." Vân Phong cười ha ha, nhìn Tiểu Hoả và Lam Dực một chút: "Cũng để hai người lo lắng rồi." Nhục Cầu kêu lên một tiếng rồi nhảy lên bả vai của Vân Phong, cọ mạnh lên má của nàng, Vân Phong cười, lúc này tâm trạng của nàng rất tốt, đúng là một ngày nắng tốt.

Vân Phong cầm ngọc bội truyền âm nói chuyện với Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm rất lâu, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn)() hệt như không thể nói hết được sự vui vẻ của mình. Tuy Mộc Tiểu Cẩm chỉ mới vừa mang thai nhưng Vân Phong đã có chút chờ mong ngày đứa bé này ra đời rồi.

Mà cũng trong ngày này, rốt cuộc nhiệm vụ được treo ở thành Phong Nguyệt đã nghênh đón người tới rồi. Điện chủ phân điện vừa tới thì lập tức cung kính: "Không phải tiểu thư muốn đích thân đến sao?"

Sắc mặt của người tới vô cùng âm trầm, dáng vẻ vô cùng không tình nguyện: "Tổng điện có khác quý giá lâm, điện chủ và tiểu thư không thể thoát thân nên mới phái ta tới đây." Người tới vừa nói xong đã dùng cặp mắt vô cùng lạnh lùng mà nhìn điện chủ: "Nhờ ngươi ban tặng, mấy ngày nay ta rất thê thảm. Tiểu thư bị chọc điên rồi, nói sống phải thấy người chết phải thấy xác."

Trong mắt điện chủ phân điện thoáng qua chút kiêng kị, lập tức đứng yên không nói chuyện, dẫn người đến nơi đặt thi thể của Khúc Lam Y giả. Điện chủ phân điện dẫn người này lên phía trước, đột nhiên trong tay hắn lại toát ra thứ gì đó, sau khi cẩn thận xem xét một chút, sắc mặt của hắn lại trở nên lạnh hơn. Điện chủ phân điện vừa nhìn thấy lại hơi giật mình, đây... Là làm sao vậy?

"Người này căn bản không phải là kẻ trong nhiệm vụ, ngươi thật to gan!"

Điện chủ phân điện cũng sững người, kinh ngạc nhìn thi thể nằm đó không nhúc nhịch, rõ ràng gương mặt này chính là nam nhân trong nhiệm vụ mà!

"Đây, điều này sao có thể...!"

Người kia tới trước mặt thi thể, tỉ mỉ quan sát thêm một chút rồi cười lạnh một tiếng, vươn tay cào lên mặt người kia. Vốn là một gương mặt lành lặn, bỗng nhiên lại bị tách ra, nhưng lại không có một giọt máu tươi nào, bởi vì phía dưới lớp da mặt kia vẫn chỉ là da người!

"Đây...!" Điện chủ phân điện hít sâu một hơi, người tới cười lạnh: "Tự ngươi đi nói chuyện với tiểu thư đi!" Người kia phất mạnh tay áo rời đi. Cả người điện chủ phân điện đứng cừng đờ ở đó, trong đầu chỉ hiện lên tên của một người, Vân Phong!