Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 4 - Chương 33-2: Vân gia tam phẩm! (2)





Vân Lạc Trần yên lặng gục đầu xuống, tóc dính nước tít tách rơi xuống sàn. Lý Trọng nhìn Vân Lạc Trần như vậy không khỏi liền giận dữ trong lòng, nếu dựa theo tình huống vừa rồi tiếp tục, Vân Lạc Trần nhất định sẽ phải thua không thể nghi ngờ!

“A!” Lí trọng giận dữ gầm lên, sợ tâm lý Vân Lạc Trần phát sinh chuyển biến, trường kiếm trong tay như cuồng phong vung mạnh ra. Tay Vân Lạc Trần căng thẳng, vũ khí trong tay cũng đón nhận lấy!”Ầm!” trường kiếm của Lý Trọng bị trường kiếm trong tay Vân Lạc Trần đỡ lại! Hai thanh trường kiếm va chạm vào nhau, Lý Trọng cắn chặt răng chống đỡ, trường kiếm của Vân Lạc Trần đột nhiên phát ra hào quang, Lý Trọng chật vật lui lại hơn mười bước.

Vân Lạc Trần ngẩng đầu lên, trong lòng Lý Trọng trầm xuống, thay đổi! Cảm giác vội vàng xao động vừa rồi đã không còn nữa! Thủy nguyên tố lúc nãy hình như đã dập tắt tâm tình xao động hỗn loạn của Vân Lạc Trần vừa rồi!

“Đến đây đi.” Vân Lạc Trần giương mắt lên, trên khuôn mặt trẻ tuổi giữ thái độ trầm tĩnh vững vàng. Hai mắt Lý Trọng trầm xuống, không nói hai lời trường kiếm lại lần nữa công kích tới. Lúc này đây, Lý Trọng nhất định sẽ thất bại mà về!

“Phóng!” trường kiếm trong tay Lý Trọng hung hăng bổ về phía Vân Lạc Trần, nhưng mà lại rơi vào khoảng không. Trong giây lát Vân Lạc Trần đã xuất hiện bên người Lý Trọng, trường kiếm trong tay hung hăng vung lên! Lý Trọng giơ vũ khí lên dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng ngăn trở, còn trong người hắn đã muốn chống đỡ tới phát đau!

Lý gia chủ sắc mặt âm trầm, nếu không phải Vân Phong đột nhiên xuất hiện, Lý gia hiện tại đã sớm thắng! Nhìn tình hình bây giờ, xem ra nếu muốn thắng thì phải chờ xem vận khí thôi!

Quần chúng đang xem cuộc chiến nhìn thấy Vân Phong vừa rồi ra tay xong, giống như kích phát nhiệt huyết dưới đáy lòng, hiện trường vừa mới bình tĩnh lại lần nữa lửa nóng lên!”Đổi đổi! Ánh mắt của tên tiểu tử kia đã thay đổi!” trong nhóm quần chúng có người hưng phấn hô lên, lập tức chiếm được thanh âm phụ họa từ người khác.

“Không phải chứ? Trong nháy mắt giống như đã thay đổi thành một người khác vậy! Xem ra trận chiến này khả năng Vân gia thắng tính ra cũng rất lớn nha! Hiện giờ trên lôi đài Lý gia căn bản không có cơ hội hoàn lực!”

“Còn phải nói đến cường giả đột nhiên ra tay kia, nếu không có trận nước kia, Vân gia đã thua!”

“Đúng vậy đúng vậy! Rốt cuộc nàng xuất hiện từ lúc nào? Nàng là ai?”

Dưới âm thanh bàn tán xôn xao của mọi người, rất nhiều quần chúng đều cẩn thận nhìn Vân Phong đứng ở không trung, có thể đứng ở nơi cao như vậy, nhất định không phải nhân vật đơn giản! Nhân vật như vậy lại giúp đỡ Vân gia, rốt cuộc Vân gia từ chỗ nào mời cao thủ này đến?

Ở một góc trong đám người, có một nữ nhân mặc quần áo tả tơi thời khắc nhìn thấy Vân Phong xuất hiện, đột nhiên trừng lớn con ngươi đen, sau đó thì cúi đầu xuống, trên mặt không biết có vẻ mặt gì, chỉ là tay gắt gao nắm lấy quần áo trước ngực, một hồi lâu cũng không buông ra.

Vân Phong nhìn cục diện đang diễn ra trên lôi đài, trải qua một kích hồi nãy, Vân Lạc Trần tựa hồ đã bình tĩnh lại, chiến khí cũng không còn xài mãnh liệt nữa, ngược lại thì Lý Trọng càng ngày càng chống đỡ không được. Vân Phong hơi nhếch khóe môi, thắng bại lúc này đây xem ra sắp công bố rồi.

Rốt cục, hai thanh trường kiếm lại lần nữa va chạm cùng một chỗ, ánh mắt Vân Lạc Trần trầm xuống, cửu mai tinh hạch bộc phát ra hào quang chói mắt, mà Lý Trọng thì cắn chặt răng chống đỡ chiến khí mà Vân Lạc Trần công kích, lòng có dư mà lực lại không đủ. Đột nhiên, Lý Trọng cảm nhận được lực lượng đột phá phòng ngự của hắn trực tiếp nhảy vào trong cơ thể, một tiếng kêu to đày thống khổ, thân thể Lý Trọng bỗng nhiên bị bắn lên, nặng nề rớt xuống trên mặt đất, chuôi trường kiếm trong tay cũng rớt ở một bên.

Lòng ngực Vân Lạc Trần phập phồng kịch liệt, hít thở từng ngụm từng ngụm phì phò, một chiêu vừa rồi hắn dùng hết toàn lực, nếu lúc ấy Lý Trọng tiếp được, hắn cũng không còn khí lực dư để mà đấu tiếp. Lý Trọng té trên mặt đất, bộ dạng phi thường thống khổ, trôi qua thật lâu cũng không dậy nổi. Vân Thiên Phàm có chút kích động từ trên ghế đứng lên, một đôi mắt kích động nhìn Vân Lạc Trần, môi run lên nhè nhẹ.

“Thắng, Lạc Trần thắng.” giọng của Vân Thiên Lĩnh khàn khàn nói một câu, giống như vừa đánh vỡ vách ngăn cách, Vân Thiên Phàm không nói nên lời, nội tâm như sóng triều giờ phút này loạn hết cả lên, không thể ngừng lại! Vân gia thắng, thắng!

Vân Lạc Trần đột nhiên quay đầu, hai mắt nhìn về phía phụ thân mình, phụ tử hai người nhất thời không nói được gì, trong lòng chua xót khả năng cũng chỉ có bọn họ mới biết được.

Vân Phong ở không trung nở nụ cười hài lòng, tốt lắm, Vân Lạc Trần, ngươi làm tốt lắm.

“Phụ thân, ta......” thần sắc Vân Lạc Trần kích động muốn mở miệng, Lý gia chủ đột nhiên từ trên ghế đứng dậy, vẻ mặt tối đen nghiêm lại tức giận gầm lên,“Chờ một chút!”

Toàn trường tĩnh lặng, cảm xúc sôi trào của khán giả cũng phục hồi lại, Vân Phong đứng ở không trung không hờn giận nhíu mày, người nọ còn muốn làm cái gì nữa? Thạch gia chủ chậm rãi đứng lên,“Lý gia chủ, thắng bại đã phân, ngươi còn muốn nói cái gì?”


Lý gia chủ vung tay lên, lập tức có người tiến lên nâng Lý Trọng xuống. Lý gia chủ nhìn bộ dạng bị thương của Lý Trong huyệt thái dương không khỏi run vài cái, vẫy tay lần nữa Lý Trọng đã bị người ta nâng xuống,“Thắng bại đã phân? Thắng bại lúc nãy cũng có thể giữ lời sao?”

Vân Thiên Phàm nhíu mày,“Lý gia chủ đây là có ý gì?”

Lý gia chủ cười lạnh một tiếng,“Ý ta là gì? Vừa rồi mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, có người ra tay can thiệp! Cho nên Vân gia ngươi mới có thể thắng!”

“A? Ngươi nói ta sao?” Vân Phong từ không trung chậm rãi hạ xuống, Lý gia chủ và Thạch gia chủ đều cảm thấy có chút khẩn trương. Vân Phong phóng ra quân chủ cấp bậc uy áp chậm rãi áp chế hai người này, sắc mặt Thạch gia chủ đã sớm khó coi, Lý gia chủ còn muốn chống đỡ, cuối cùng hung hăng cắn chặt răng một cái,“Đúng vậy, chính là ngươi!”

“Ta ra tay can thiệp? Ngươi nhìn thấy?” Vân Phong nhíu mày, Lý gia chủ hung hăng nắm chặt quyền đầu,“Vừa rồi thủy nguyên tố không phải ngươi thì là ai? Như thế nào, thân là cường giả mà ngay cả chuyện mình đã làm cũng không dám thừa nhận sao?”

Vân Phong nở nụ cười,“Đúng, thủy nguyên tố kia là do ta gây nên, nhưng vừa rồi thủy nguyên tố không mang theo tí công kích gì, huống hồ đánh xuống cũng là lên người Vân Lạc Trần, không có tạo thương tổn gì cho Lý Trọng cả. Xin hỏi ta ra tay can thiệp, rốt cuộc can thiệp ở đâu?”

“Mặc kệ ngươi làm cái gì! Tóm lại giữa trận tỷ thí ngươi đã ra tay, chính là phạm quy! Trận này thắng bại không tính!”

“Lý gia chủ! Đừng để ta nhắc nhở ngươi, giữ lời hay phủ nhận không phải do ngươi nói là được!” Vân Thiên Phàm giận dữ gầm lên đi tới, kéo Vân Lạc Trần ra phía sau mình, đôi mắt chống lại Lý gia chủ,“Lạc Trần hoàn toàn bằng thực lực của mình chiến thắng, nếu có những người trong lòng bất mãn, thì có thể đấu lại một lần nữa!”

“Ngươi......!” Lý gia chủ bị tức đến sắc mặt đỏ lên, cuối cùng thốt ra một câu lỗ mãng,“Thạch gia chủ, ngươi nói dem phải làm như thế nào?”

Sắc mặt Thạch gia chủ đen đi, hắn ta đá trái banh sang đúng là rất nhanh, muốn để cho hắn tới quyết định sao? Thạch gia chủ nhìn Vân Phong, trong đám quần chúng có người hô lớn,“Vậy thì đánh lại một lần nữa! Có cái gì mà sợ!”

“Đúng vậy đúng vậy, thế thì cứ đánh lại một lần nữa!”

Thạch gia chủ nhíu chặt chân mày, cảm thấy chuyện lần này đúng là có chút khó khăn, cẩn thận châm chước một hồi lâu, lúc này mới mở miệng,“Lúc gia tộc tam phẩm khiêu chiến, đã lập ra luật, trong lúc diễn ra trận đấu không thể có bất luận kẻ nào lấy hình thức gì nhúng tay vào. Tuy rằng vị tiểu hữu này không gạy ra hậu quả gì, nhưng ngươi ra tay cũng là sự thật.” Vân Phong nghe đến đó, vẻ mặt không hờn giận. Trên trán Thạch gia chủ toát ra mồ hôi,“Bất quá, trận khiêu chiến này do người trẻ tuổi đối chiến, hơn nữa chỉ có một trận chiến, so lại một hồi cũng không phù hợp quy củ lắm.” Nếu cứ đấu lại một lần, đương nhiên còn có thể có lần thứ ba lần thứ tư, cứ như vậy tất nhiên sẽ không thể chấm dứt.

“Nếu hai vị không chê thì có thể nghe ta nói, ta có một đề nghị.”

Vân Phong nhíu mày, Lý gia chủ nhìn về phía Thạch gia chủ, Thạch gia chủ cười ha ha,“Ta đề nghị, chọn ra hai người lại, hai nhà phái ra người mạnh nhất tái chiến một lần nữa, như vậy kết quả thắng thua sẽ không có một câu oán hận.”

“Tốt rồi! Ta thấy đề nghị này rất tốt!” Thạch gia chủ nói vừa xong, phía dưới đài lập tức có rất nhiều người phụ họa, dần dần càng ngày càng nhiều người phụ họa theo, Lý gia chủ đứng ở đó với vẻ mặt đầy phức tạp, người trong Lý gia xuất chiến tất nhiên là hắn, vậy Vân gia thì sao? Bất quá dựa trên tình huống bây giờ, nếu Lý gia không đồng ý chắc chắn sẽ tự động bị đào thải.

“Có thể.” Lý gia chủ kiên trì đáp ứng, Vân Thiên Phàm tất nhiên cũng đáp ứng. Thạch gia chủ nhìn thấy hai người chịu hợp tác không khỏi thở phào một hơi, ánh mắt nhìn về phía Vân Phong rõ ràng có chứa ý xin chỉ thị. Vân Phong cười nhạt,“Đề nghị của Thạch gia chủ không tồi, Vân gia đồng ý.”

“Nếu là như vậy thì tốt rồi, vậy hai nhà chuẩn bị chọn một người xuất chiến đi. Tiếp theo chính là trận tỷ thí cuối cùng, thắng thua cũng không được so đo nữa.”

Không khí một lần nữa trở nên cao trào, một trận tỷ thí mới sắp bắt đầu, nhưng lại do người mạnh nhất hai nhà lên quyết đấu! Trận đấu này không xem thì rất tiếc nha! Hôm nay đến đây coi như là chính xác!

“Bên Lý gia nhất định là Lý gia chủ, cấp bậc của Lý gia chủ nghe nói đã tới thống lĩnh trung kỳ! Thực lực rất cường đại nha!”


“Ừ, thực lực của Vân Thiên Phàm còn chưa cao bằng Lý gia chủ, lần này bọn họ có thể sẽ thất bại.”

“Vân gia có khi sẽ phái tiểu cô nương kia ra!”

“Cái gì tiểu cô nương! Người ta là cường giả đó, ngươi không thấy được à! Dám không biết lớn nhỏ như vậy!”

Ở dưới khán đài mọi người đang nghị luận xem coi Vân gia phái ai ra xuất chiến. Vân gia bên này, Vân Thiên Phàm ngượng ngùng nhìnVân Phong, Vân Phong chỉ nói:“Trận tỷ thí này gián tiếp cũng bởi vì cháu mà trở thành thừa thãi, cháu ắt phải chịu trách nhiệm, nói sao thì cháu cũng là người nhà Vân gia, chuyện này tất sẽ dùng hết sức.”

Vân Phong kiên trì nói, những người khác cũng không thể nói cái gì nữa. Nếu Vân Phong đã ra trận, thì Lý gia chủ cũng chỉ có một cái kết quả giống nhau thôi.

Rất nhanh sau đó, trận tỷ thí quyết định thắng bại cũng bắt đầu. Vẻ mặt Lý gia chủ âm trầm bước ra, lúc nhìn thấy bên phía Vân gia phái Vân Phong ra, Lý gia chủ giận dữ gầm lên:"Vân gia, các ngươi là đồ hèn hạ!"

"Lý gia chủ, ngươi lại làm sao vậy?" Thạch gia chủ không khỏi có chút phiền chán, vừa rồi người kiếm chuyện là hắn, bây giờ vẫn là hắn!

Lý gia chủ nhìn Vân Phong, chỉ cảm thấy không còn cái gì để mà đánh nữa, muốn hắn đấu với nàng, kia còn không phải là một chữ: Thua! Hắn căn bản không thể nào thắng nổi! Vân gia đây không phải là đang ỷ thế hiếp người sao?

"Lý gia chủ, ngươi còn thắc mắc gì hả?" Vân Phong cười nhạt hỏi. Lý gia chủ gầm lên:"Vân gia phải phái ra người trong gia tộc, ngươi căn bản không phải là người của Vân gia tại Tụ Thủy trấn!"

Đây là việc mà mọi người ai nấy đều biết, dù sao Vân Phong chỉ mới xuất hiện gần đây thôi, nếu đúng là người Vân gia tại Tụ Thủy trấn, thì mọi người chắc hẳn đã sớm gặp qua. Lời này vừa được nói ra ai ai cũng lén nghị luận, Thạch gia chủ cũng có chút khó xử nhìn Vân Phong, hắn thật sự không muốn đắc tội với một vị cường giả như vậy,"Tiểu hữu, ngươi xem coi......"

"Ai nói ta không phải người nhà Vân gia? Ta họ Vân tên Phong!"

"Hừ! Ngươi nói ngươi họ Vân thì là họ Vân sao! Vân gia nếu có người tài như ngươi vậy, tại sao có thân phận như hôm nay?!" Lý gia chủ gắt gao cắn chặt điểm này, chết cũng không chịu buông. Sắc mặt Vân Thiên Phàm không tốt đứng lên,"Lý gia chủ, người trong Vân gia có ai cũng phải báo cho ngươi biết sao!"

"Nàng có phải hay không không cần ngươi phải chứng minh, tất cả mọi người đều thấy được! Nàng đột nhiên xuất hiện, chứ không phải là người Vân gia!"

"Ta nói ngươi có thể đừng nhiều chuyện như vậy hay không!" Một thanh âm từ từ vang lên. Vân Phong sửng sốt, Viêm Triệt và Khúc Lam Y không biết từ khi nào đã lẫn vào bên trong đám người, trong mắt Viêm Triệt tràn ngấp vẻ trào phúng nhìn về phía Lý gia chủ,"Cho dù nàng không phải, thì bây giờ nàng gia nhập Vân gia không được sao? Cho dù nàng không phải họ Vân, vậy bây giờ thay đổi tên không được sao? Mấy thứ này ngươi cũng muốn quản à?"

Sắc mặt Lý gia chủ bất chợt đỏ lên, lời nói của  Viêm Triệt có một số người đồng ý. Đúng vậy, đây là chuyện của Vân gia người ta, còn chưa tới phiên một người ngoài như ngươi tới nói đạo lý.

"Đây là ỷ thế hiếp người! Đây là......" Lý gia chủ tức giận đến thân mình cũng run lên, một giọng nói thảnh thơi vang lên, ánh mắt Vân Phong chứa đầy ý cười, Khúc Lam Y mở miệng:"Ngươi ăn không được cũng không muốn cho người khác ăn à? Vân gia dựa vào cái gì không thể có nàng? Hay là nói ngươi cảm thấy nàng nên gia nhập Lý gia mới đúng? Lý gia chủ nếu cảm thấy không công bằng, vậy có thể đi tìm một cường giả giống vậy gia nhập Lý gia, sẽ không ai nói gì, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể làm cho vị cường giả đó để mắt mới được."

Lý gia chủ bị những lời nói của Viêm Triệt và Khúc Lam Y làm không nói được nữa. Viêm Triệt liếc mắt nhìn Khúc Lam Y một cái,"Lần đầu tiên ta cảm thấy, ta và ngươi có tiếng nói chung đó."

Khúc Lam Y trợn trắng mắt nhìn Viêm Triệt,"Ảo giác, ngươi đang nhìn thấy ảo giác thôi."


"Nói đúng đó! Lý gia chủ ngươi lề mề nhiều chuyện như vậy không phải là sợ rồi chứ?" Có người cao giọng hô to, lập tức đưa tới một trận cười vang,"Ta nói nha, cứ nghe theo vị tiểu ca kia đi, tự tìm một cường giả đi, không có ai ngăn cản ngươi!"

"Đúng vậy! Muốn tìm thì chạy nhanh mà tìm đi, đừng làm chậm trễ chuyện này!"

Lý gia chủ tức đến cả người run lên, tìm một cường giả giống Vân Phong sao? Hắn đi chỗ nào tìm chứ? Cho dù có tìm được rồi, người ta cũng không hơi đâu mà nhìn hắn! Một cái gia tộc tam phẩm nho nhỏ có thể mời được vị cường giả như thế sao, không thể nghi ngờ chính là nằm mơ đi!

Lý gia chủ trong cơn giận dữ nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân gia, một cái gia tộc không có phẩm vị, không ngờ lại lòi ra một nhân vật như thế, chẳng lẽ do đời trước ăn may được thứ gì? Lý gia tại sao không có được vận khí này? Nói ra thì đúng là ghen tị, ghen tị Vân Phong tồn tại ở Vân gia, ghen tị một cái gia tộc vốn không có phẩm vị lại có được một vị cường giả như vậy!

"Lý gia chủ, bắt đầu được rồi chứ?" Vân Phong thản nhiên hỏi một câu. Mạch máu trên cổ của Lý gia chủ nổi hết cả lên, bắt đầu? Bắt đầu cái rắm! Hắn căn bản không có cơ hội thắng, dù động thủ cũng sẽ thua! Lý gia chủ chần chừ vài giây, rốt cục xoay người, hung hăng vung tay áo chuẩn bị rời đi.

"Đây là tự động nhận thua?" lời nói của Vân Phong truyền đến, Lý gia chủ cắn chặt răng, sắc mặt xanh mét phẩy tay áo bỏ đi!

Trong đám người đột nhiên phát ra một trận hư thanh, rõ ràng Lý gia chủ làm vậy khiến cho mọi người ai nấy đều nhạo báng, còn đâu gia tộc tam phẩm! Ngay cả dũng khí nghênh chiến cũng không có! Ngay sau đó từng đợt âm thanh ủng hộ vang lên, Vân gia từ gia tộc không có phẩm vị lập tức lên thành gia tộc tam phẩm, điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy khâm phục, dù sao trận chiến lúc nãy của Vân Lạc Trần, là do bằng vào bản lãnh thật sự của hắn, Vân gia cũng không phải do dựa vào Vân Phong mà thắng trận đấu này. Vân Phong tuy rằng là một nhân tố không thể thiếu, nhưng sự cố gắng của Vân gia mới là điều quan trọng!

Từ không có phẩm vị lên tới tam phẩm, Vân gia xác thực không giống như trước, Lý gia thì tự động vào hàng ngũ không có phẩm vị. Mọi thứ ban đầu có đều được giao lại cho Vân gia. Mọi người đồng loạt hoan hô, mà nữ nhân đứng trong góc thống khổ xoay người rời đi, nếu biết Vân gia có ngày hôm nay, nếu biết Vân gia sẽ có như hiện tại, nói cái gì nàng cũng sẽ không bỏ đi, nói cái gì nàng cũng an phận ở trong Vân gia, nhưng bây giờ thì đã quá muộn rồi, nàng bị trục xuất khỏi Vân gia, bị trục xuất mãi mãi. Bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, hai mắt nữ nhân sáng ngời, đúng vậy, nàng còn có đứa nhỏ, Vân Thiên Lĩnh nhận định sẽ niệm tình mặt mũi đứa nhỏ, có lẽ sẽ tha cho mình một lần! Nữ nhân vừa nghĩ đến đây liền vội vàng chạy ra xa đám người.

Vân gia nhảy lên thành gia tộc tam phẩm, nhà rách nát lúc trước ở trở thành đồ bỏ, tất cả mọi người đều vui sướng chuyển vào tòa nhà lớn, cũng tiếp nhận mọi thứ mà Lý gia từng quản. Từ khi Vân gia thành gia tộc tam phẩm, mọi thứ đều không giống như trước đây, Thạch gia càng ngày càng trở nên thân thiết, thường xuyên đi tới nhà mới Vân gia, còn Lý gia- gia tộc không có phẩm vị bị mọi người loại khỏi tầm mắt, không ai quan tâm tới bọn họ nữa.

Gia tộc tam phẩm gia tộc nếu khiêu chiến thành công, muốn khiêu chiến lần nữa phải đợi năm năm sau. Năm năm sau Vân Lạc Trần phát triển tới trình độ gì, trong lòng Lý gia chủ cũng biết rõ. Lần này Lý gia thua, đây là chân chính thua hoàn toàn.

Trong một tháng Vân gia thượng vị, tiếp nhận vật chỗ Lý gia, Thạch gia cũng liên tục tới chơi, nhất là Thạch Màu Hoa. Lúc trước là Vân Lạc Trần đi theo Thạch Màu Hoa, hiện giờ hoàn toàn ngược lại, biến thành Thạch Màu Hoa đi theo Vân Lạc Trần. Vẻ ngoài của Vân Lạc Trần vốn xuất sắc bên ngoài, hơn nữa hiện tại gia thế có địa vị, thực lực thì xuất chúng hơn đám bạn cùng lứa tuổi, trong phút chốc đã trở thành một người độc thân quyến rũ ở Tụ Thủy trấn, một số gia tộc nhỏ cũng thúc giục con gái mình tìm cách làm quen Vân Lạc Trần, nếu được Vân Lạc Trần coi trọng thì đúng là chuyện vui!

Tuy nhiên, Thạch Màu Hoa tất nhiên không có khả năng cho phép mấy nữ tử khác tới gần Vân Lạc Trần, làm như Vân Lạc Trần là vật sở hữu của nàng ta vậy, như một con cọp mẹ phòng bị những người khác, điều này làm Vân Lạc Trần rất là đau đầu. Lúc trước tiếp cận Thạch Màu Hoa là do Vân Thiên Phàm phân phó, hắn vốn không thích nàng.

Thạch gia tất nhiên rất thích chuyện Thạch Màu Hoa cùng Vân Lạc Trần kết thân với nhau, tâm tư của Thạch gia hẳn là, mượn sức muốn quan hệ qua lại với Vân Phong! Nhìn thái độ rất coi trọng người nhà của Vân Phong, nếu Thạch Màu Hoa có thể gả vào Vân gia, vậy cũng coi là một nửa người Vân gia, Thạch gia có quan hệ đương nhiên cũng không thiếu lợi!

Thạch Màu Hoa dây dưa điên cuồng làm cho Vân Lạc Trần sắp phát điên tới nơi cuối cùng đóng cửa không chịu ra, không nghĩ tới Thạch Màu Hoa còn dám đi theo vào trong nhà. Vân Phong nhìn thấy bộ dạng phiền não của Vân Lạc Trần không khỏi cảm thấy buồn cười, Vân Lạc Trần nói với Thạch Màu Hoa hắn không có ý gì với nàng cả, nhưng Thạch Màu Hoa lại quyết tâm không phải là Vân Lạc Trần thì không lấy chồng, làm Vân Lạc Trần ngày nào cũng than vãn, làm thế nào mới có thể thoát khỏi nàng ta đây?

Khúc Lam Y và Viêm Triệt đều có chút vui sướng khi người khác gặp họa, hai nam nhân tuy rằng quang ám là hai loại thuộc tích đối đầu nhau, nhưng tính cách thì lại không kém gì nhau, nhìn bộ dạng Vân Lạc Trần mỗi ngày sầu mi kể khổ đều khiến hai người rất vui vẻ, mà mấy chỉ ma thú cũng lộ ra dáng vẻ nhàn hạ xem diễn. Mấy ngày nay Vân Phong tính cùng Vân Thăng trò chuyện, liền kinh ngạc phát hiện truyền âm ngọc bội lúc trước mất vẫn xài được hiện mất đi hiệu lực được.

Vân Thiên Phàm sau khi nghe được, mới giải thích cho Vân Phong nghe, trong khu vực Tông Lâm điện chỉ có thể sử dụng công cụ truyền âm của Tông Lâm điện, hơn hết thông tin với Đông đại lục ở trong này bị ngăn cách hết. Nghe vậy Vân Phong cảm thấy có chút kì lạ, khu vực Hạo Nguyệt điện còn xài được, vì sao Tông Lâm điện lại ngăn cách? Tính ngày thử, trước mắt đã trôi qua ba tháng, cách ngày Tiểu Cẩm sinh sản càng ngày càng tới gần. Vân Phong tính trước nửa tháng thì trở về, lần này trở về tất nhiên muốn dẫn theo người Vân gia tại Tây đại lục, đây là cho phụ thân mặt than mình của mình một kinh hỉ.

Tại Tụ Thủy trấn, vị trí thứ nhất hiển nhiên cũng có biến hóa, Thạch gia thoái nhượng lại tư thái, có Vân Phong ở đây Thạch gia không dám không cho. Vân Phong còn tính đến khả năng, muốn đem quân đội Vân gia hoặc là các chiến sĩ Hồng Phong tới Tây đại lục, dù sao Vân gia tồng tại ở Đông đại lục đã coi là siêu nhiên, không có ai dám trêu mới là, tuy nhiên Vân gia tại Tây đại lục vừa mới phát triển, hơn nữa tình huống ở Tây đại lục so với Đông đại lục còn phức tạp hơn nhiều, hộ vệ trong gia tộc ắt không thể thiếu!

Ở đây các gia tộc tất nhiên có thể tự ý chiêu mộ hộ vệ, nhưng Vân Phong cho rằng việc chiêu mộ vấn đề về thực lực rất quan trọng, còn có lòng trung thành, hộ vệ tuyệt đối phải trung thành với gia tộc mãi mãi, mà Vân gia tại Tây đại lục không thể tìm ra ngay lúc này được. Cho nên quân đội của Vân gia cùng với Hồng Phong là lựa chọn tốt nhất, Vân Phong ở trong mắt bọn họ chính là một loại tín ngưỡng! Nói đến trung thành, nói bọn họ thứ nhất không ai dám nói thứ hai!

Đi tới Tây đại lục cũng không được xem như một buổi huấn luyện! Tình hình trước mắt ở Đông đại lục quân đội Vân gia không có dùng tới, còn Hồng Phong ở Đông đại lục sau khi quật khởi cũng coi như nhàn rỗi không có gì làm, một khi đến Tây đại lục, đó chính là một địa lục khác! Quân đội Vân gia không cần phải nói, Vân Phong ra lệnh một tiếng nói làm cái gì thì làm cái đó! Còn Hồng Phong thì....... Vân Phong cười cười, bây giờ xem ra nàng nên tìm biện pháp để đem được nhiều người tới đây mới là trước hết, dù sao muốn vượt qua Vạn thú sơn mạch một mình nàng thì còn có thể, nhưng các chiến sĩ thì không thể được.

Mấy ngày nay Vân Phong đều đang suy nghĩ tới vấn đề này, quân đội Vân gia đem tới là một trăm người, mà một trăm người này làm sao để bình an tới Tây đại lục mới là vấn đề lớn. Khúc Lam Y nhìn bộ dạng nhíu ngày của Vân Phong mấy ngày qua:"Đang có gì phiền não vậy?" Khúc Lam Y giơ tay tách chân mày Vân Phong ra, Vân Phong thấp giọng nói suy nghĩ trong lòng mình ra.

"Có biện pháp nào, có thể di chuyển với quy mô lớn không, còn phải đảm bảo an toàn và có tính bảo mật?"

Khúc Lam Y tò mò nhíu mày lại, bỗng nhiên nở nụ cười,"Ta còn nghĩ nàng đang phiền não cái gì? Đây không phải quá đơn giản sao? Không gian lọ, đương nhiên, nếu nàng có thể trang bị không gian lọ với quy mô lớn mới được."


Khúc Lam Y cười nói xong, sờ hai má Vân Phong. Những lời này của Khúc Lam Y làm cho Vân Phong lâm vào trầm tư, không gian lọ, đây là một biện pháp tốt, nhưng tới nơi nào mới tìm được không gian lọ chứa được hơn một trăm người chứ! Không gian lọ lớn......

"A!" Vân Phong đột nhiên thấp giọng hô lên. Khúc Lam Y nhíu mày,"Sao vậy?"

Vân Phong ngẩng đầu, cặp mắt trong suốt lóe lên ánh hào quang!"Ta nghĩ ra rồi, đây quả nhiên là tốt biện pháp!" Vân Phong bỗng nhiên kéo mặt Khúc Lam Y tới, đôi môi hồng nhuận in lên hai má Khúc Lam Y,"Cảm ơn." Vân Phong vừa nói xong, thân mình nhanh như chớp đã không thấy bóng dáng, mà Khúc Lam Y vừa định dang tay ra ôm lấy nàng, liền biến thành không khí.

"Chạy cũng nhanh quá đi......" Khúc Lam Y bất đắc dĩ cười, ngón tay sờ một bên má còn lưu lại độ ấm rất nhỏ, bạc môi nhếch lên,"Thôi quên đi, tạ lễ lần này coi như miễn cưỡng nhận, lần sau sẽ không đơn giản như vậy."

Vân Phong một đường nhanh chóng bay về phòng mình, không nói hai lời lập tức nhắm mắt, chỉ chốc lát sau trên bàn tay xuất hiện một ngọc bội hình rồng, trong mắt Vân Phong chứa ý cười, đúng rồi, sao nàng lại không có nghĩ đến! Không gian lọ có thể chứa nhiều người như vậy  nàng vẫn cũng có, Long điện! Chỉ cần tiếp tục tiến hành luyện hóa Long điện, hẳn không có vấn đề nha!

Không vì chuyện này cần luyện hóa Long điện, có lẽ Vân Phong cũng quên luôn, trước mắt nàng mới chỉ có thể luyện hóa Long điện một bộ phận nhỏ thôi, chỉ có thể đưa người truyền tống đến tầng mười, nhưng hiện tại, nàng muốn đưa vào không phải vài người, mà là mấy trăm người! Mà nàng cũng không chỉ muốn nắm giữ tầng không thôi!

Trong lòng Vân Phong hạ quyết tâm, lập tức ngồi xếp bằng lại, ngọc bội hình rồng lập tức phiêu ở không trung, tinh thần lực cuồng mãnh trào ra, bao quanh lấy ngộc bội hình rồng đó. Vân Phong chậm rãi nhắm hai mắt, tiến hành luyện hóa Long điện, xem ra phải tăng tốc tiến hành thôi!

Nơi nào đó trong Long điện, một đôi mắt màu xám trắng miễn cưỡng mở ra, nhận thấy được động tác của Vân Phong, giọng cười khàn khàn nhẹ truyền đi:"Ta còn nghĩ nha đầu kia phải qua vài thập niên nữa mới nhớ đến việc luyện hóa chứ."

"Ha ha, nàng nhất định đang muốn dùng Long điện làm gì đó." Một thanh âm thương lão vang lên, con ngươi xám trắng sắc chợt lóe lên ánh sáng, lại nhắm mắt lần nữa,"Dù nàng làm cái gì, chỉ cần nàng luyện hóa là tốt rồi, ta chờ đã đủ lâu rồi...... Lão gia này, thế giới bên ngoài vẫn thú vị hơn."

"Qua nhiều tuổi như vậy rồi, ngươi ra bên ngoài còn có ý nghĩa gì nữa hả?"

"Hừ! Đừng tự ý nói mà không biết nhìn, không phải ngươi cũng muốn đi ra ngoài sao, đừng tưởng ta không biết tâm tư của ngươi."

"Ha ha ha ha......" thanh âm thương lão cười, giọng nói nhỏ quanh quẩn bên trong khu vực Long điện:"Ai ở nơi này mà không muốn đi ra ngoài, chờ đi, cứ chờ tiếp đi......"

"Ngủ, ầm ỹ muốn chết." thanh âm khàn khàn nói xong câu đó liền yên lặng lại, mà giọng nói thương lão kia cũng không có động tĩnh, Long điện rốt cuộc cũng khôi phục lại không gian yên tĩnh. Mà trên tầng mười Long điện, Hạ Thanh luôn ở chỗ này tu luyện chậm rãi mở hai mắt, sau khi ánh mắt đẹp kia mở ra, một cảm giác động lòng người từ đáy mắt lướt qua, khí chất trên người tiểu cô nương đã xảy ra biến hóa, vẫn là khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn kia, nhưng nhìn qua đã có chỗ khác biệt.

Hạ Thanh đứng lên, ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh một chút, khóe miệng hồng nhuận chậm rãi hé ra,"Lão sư."

Vân Phong đang luyện hóa trong Long điện nghe thanh âm này, nội tâm nhộn nhạo kích động,"Thanh Thanh, ngươi tu luyện xong rồi?"

Hạ Thanh cười ha ha:"Không cô phụ sự kỳ vọng của lão sư, Hạ Thanh đã đạt tới thống lĩnh cấp bậc!"

Trong thâm tâm Vân Phong rất là vừa lòng và kiêu ngạo, ngắn ngủn chưa đến một năm, Hạ Thanh đã đột phá đến thống lĩnh cấp bậc! Độ dày nguyên tố ở tầng mười bên trong Long điện làm cho tốc độ tu luyện của Hạ Thanh so với người bình thường nhanh hơn mấy lần, Hạ Thanh cũng phải kiên trì toàn lực mới có thể trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá đến tận đây, xác thực không làm cho Vân Phong thất vọng!

"Tốt lắm." giọng nói Vân Phong truyền đến, Hạ Thanh liền thấy được ở một góc trong tầng mười có một cái pháp trận mới mở ra,"Pháp trận này chỉ tới thống lĩnh cấp bậc mới có thể thông qua, hiện tại ngươi có thể đi ra." Hạ Thanh gật đầu,"Bây giờ ta phải bắt tay vào luyện hóa nơi này, ngươi đi ra cũng tốt, nói với Khúc Lam Y bọn họ một tiếng, ta muốn bế quan, đừng tới quấy rầy." Hạ Thanh đứng ở bên trong pháp trận, một ánh sáng ấm áp lập tức vây quanh toàn thân, thời điểm mở mắt ra lần nữa, đã đứng trước mặt Vân Phong.

Hạ Thanh còn có rất nhiều điều muốn nói với Vân Phong, nhưng lúc nhìn thấy Vân Phong có việc muốn làm, Hạ Thanh cũng không quấy rầy Vân Phong nữa. Vân Phong mở hai mắt cho Hạ Thanh một ánh mắt tán dương, Hạ Thanh lập tức cười tươi như ánh mặt trời xán lạn, có một thứ khẳng định như vậy đối nàng mà nói đã muốn đủ rồi!

Hạ Thanh sau khi ra ngoài, Vân Phong lập tức phong tỏa không gian quanh mình, tiến hành luyện hóa toàn thân, Hạ Thanh đi từ trong phòng ra liền kinh ngạc, đây là nơi nào? Tiểu Hỏa đang ở bên ngoài cùng Lam Dực, Nhục Cầu và Yêu Yêu, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì đó, mắt sói xẹt qua ánh sáng kinh hỉ, đột nhiên thay đổi phương hướng liền chạy nhanh về hướng Tụ Thủy trấn.

"Hỏa huynh, ngươi đi đâu vậy?" Lam Dực hô to một tiếng, ngọn lửa nhỏ kia cũng rống lại một câu, trong thanh âm mang theo tia hưng phấn,"Nha đầu ngốc kia đi ra rồi!" Lam Dực vừa nghe thấy, vẻ mặt cũng vui sướng,"Đồ đệ chủ nhân -Thanh Thanh đi ra?" Lam Dực lập tức ôm lấy Yêu Yêu, đi theo sau Tiểu Hỏa nhanh hướng bay về Tụ Thủy trấn. Mà Hạ Thanh bên này, chưa hết kinh ngạc, đã nhìn thấy một thiếu niên có khuôn mặt thanh tú đi vào, nhìn thấy nàng vẻ mặt nghi hoặc,"Ngươi là...... ai?"

Hạ Thanh vừa định hỏi đây là sao vậy, bỗng nhiên nghe được giọng nói một nữ tử, thiếu niên vừa nghe sắc mặt liền đại biến, lúc Hạ Thanh chưa kịp phản ứng đã tiến lên, cư nhiên ôm nàng vào trong lòng!