[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 21: Đảo quân hạm




Nghe được trên đảo nhỏ chỉ có một nhà khách sạn thu phí cao tới một trăm ngàn, mọi người lại ồn ào, khách sạn bà bà nói là ngoài nhận lấy tiền mặt ra thì có một phương pháp khác, vì thế mọi người phân tán tìm kiếm bảo vật trong đống thuyền trầm.

Bởi vì có đứa trẻ chịu khó như Gon, tôi cùng Alluka chỉ ngồi ở một cái đầu thuyền trầm khoa tay múa chân, thuận tiện bắt đầu tán gẫu chuyện Kurapika.

“Thiên Thiên, thế nào, cậu nói tớ nên làm gì với Kura-chan đây?” Alluka buồn rầu hỏi.

“Cậu ta vẫn muốn báo thù sao?” Có lẽ lúc trước diệt tộc mới là lựa chọn tốt nhất đi, ít nhất sẽ không mệt nhiều người phí sức lao động phiền não như vậy rồi.

“Tớ có về đảo Cá Voi thăm mẹ của Kura, bà ấy sống bình thản, hơn nữa cũng không muốn báo thù, chỉ hy vọng có thể tìm về mắt lửa đỏ của tộc nhân, về phần Kura-chan, cậu ta muốn báo thù, chuyện cha của Kura chết ở trước mặt cậu ta ảnh hưởng với cậu ta rất sâu , nếu không phải có mẹ của Kura kiềm chế, cậu ta hẳn là hoàn toàn lâm vào vực sâu báo thù đi.”

“Tớ thấy cậu ta đã học xong niệm, nhưng mà còn chưa cụ hiện ra xiềng xích, hoặc là cậu ta đã lựa chọn vũ khí khác.” Nếu là cậu ta thật sự muốn báo thù thì nên làm cái gì bây giờ? Giết cậu ta? Tựa hồ không có khả năng làm được, chớ nói hiện tại bên ngoài còn có tộc nhân đang phân tán của cậu ta, chỉ là mẹ của Kura bên kia, Alluka cũng không biết nói thế nào, vấn đề này thật đau đầu.

“A! Thật phiền toái!” Alluka ngửa mặt lên trời một tiếng rống to, cả kinh đến Gon Killua đang ở trong nước vội vàng nhô đầu lên.

“Alluka làm sao vậy?” ánh mắt Gon phiêu hướng tôi, hẳn là người nào đó đang buồn rầu làm cho cậu ta không dám đi hỏi.

“Không có gì, này, các cậu bơi hướng tây thiên khoảng 200 thước, nơi đó có vài thứ tốt .” Tôi chuyển sang chuyện khác.

“All-chan, nếu là Kura-chan muốn chống lại bang Ryodan, cậu giúp ai?” Tôi tiếp xúc với bang Ryodan không nhiều lắm, nếu Kura-chan thật muốn làm như vậy, tôi cũng sẽ không ngăn cản, không đi quản với điều kiện duy nhất là Gon Killua sẽ không bởi vì cậu ta mà toi mạng, nhưng là Alluka vì cái gì sẽ vì chuyện báo thù này buồn rầu như vậy a, là không muốn để Kura-chan trầm luân như vậy, hay là…… Vì bang Ryodan, mấy chuyện này đều đáng giá theo đuổi miệt mài.

“Giúp ai? Đương nhiên là giúp……” Thanh âm đang nhanh bỗng dừng, Alluka lâm vào hoang mang.

Hoang mang , xem ra sự ràng buộc giữa Alluka và bang Ryodan không phải thâm bình thường, một lần tôi cùng cô ấy gặp phải bang Ryodan kia tựa hồ còn chưa có gì, xem ra bốn năm này cũng không đúng như theo như lời cô ấy là hoàn toàn sống ở núi Kukuroo tị nạn đi, tuy rằng không rõ ràng lắm rốt cuộc phát sinh cái gì, nhưng nếu cô ấy muốn giúp bang Ryodan, thì đã có thể phí chút tâm tư hóa giải cừu hận này.

“Hảo hảo ngẫm lại đi, dù sao cách ngày gặp họ còn có một đoạn thời gian ,” Tôi vỗ cô ấy từ trầm tư tỉnh lại,“Lualua bọn họ mò được rất nhiều, chúng ta nhanh nhận phòng đi thôi, về phần chuyện Kura-chan, không cần vội a.”

Từ chỗ bà bà nhận được cái chìa khóa của tôi và Alluka, tôi lập tức phái Thanh Hợp đi tìm hiểu tình huống hai cái phòng kia, dù sao cũng là phòng hai người ở, trừ bỏ Hisoka cùng Babon ra, những người khác đều có thể.

“Tốt lắm, cho cậu cái chìa khóa.” Tôi đưa một cái cho Alluka, ha ha, Alluka a, tôi là người có chồng, cho nên này Hisoka – một trong tam đại cảnh đẹp tắm rửa liền cho cậu thưởng thức đi, tôi vẫn nên ngoan ngoãn về phòng mình ngủ thôi, một tuần kế tiếp đều cơm gió ăn ngủ, hiện tại là cơ hội cuối cùng được thân mật tiếp xúc với cái giường êm, không thể buông tha.

Tôi mở ra phòng không có một bóng người, không có một bóng người? Đúng vậy, hình như người cùng phòng của tôi còn chưa đến, tùy tiện chọn cái giường sau tôi liền ngủ, nếu có người vào, tôi nhất định sẽ tỉnh lại.

Tôi ngủ không an ổn, bởi vì yêu cầu đối giường rất cao, giường khách sạn này rất cứng, hoàn toàn không thể so với giường đông ấm hạ lạnh trong nhà của tôi kia, mơ mơ màng màng cảm giác được có người đứng ở bên giường của tôi, thì ra bạn cùng phòng của tôi là Illumi a.

“Giường rất cứng, cùng nhau ngủ?” Nhìn anh ta khôi phục gương mặt cảnh đẹp ý vui kia, tôi bất tự giác hỏi, tôi nghĩ tôi nhất định là ngủ hồ đồ , xem ra đều là sắc đẹp gây họa nha.

Kết quả liền biến thành tôi ngủ ở trong lòng Illumi, quả nhiên ấm áp và thoải mái hơn so với giường, tôi ngủ rất ngon.

……

Lúc tỉnh lại, không thấy bóng dáng Illumi đâu, tôi sờ sờ bên giường còn có chút nhiệt độ cơ thể còn sót lại, chắc là chưa đi được bao lâu, bên ngoài một mảnh ồn ào, xem ra cái đại gió lốc trong truyền thuyết kia sắp tới.

Đi đến mạn thuyền, đại hải bên ngoài đã ba đào mãnh liệt, sóng biển tung ra bốn phía, bên mạn thuyền có một đám người đang ra sức lôi kéo dây thừng, trong biển đúng là Gon đang đi cứu người, cùng với người phụ trợ cậu ta, nhìn quanh bốn phía, không thấy bóng dáng Illumi, Hisoka cùng Alluka cũng không biết đi đâu, tôi đây nên làm cái gì ?

“Không tốt!” Mọi người kinh hô.

A? Dây thừng này sẽ đứt sao? Không phải là vốn rất rắn chắc sao? Không kịp nghĩ kỹ, tôi đã phi thân bổ nhào vào biển cứu người, hiện tại tôi muốn làm có hai chuyện, một là khống chế thủy diện thuyền phụ cận, không cho thuyền chìm hoặc là bị cuốn đi, thứ hai đó là cứu sáu người trên thuyền.

Tôi đứng ở giữa hai chiếc thuyền, tạm thời đã khống chế dòng nước mãnh liệt, tôi khẽ nhíu mày, loại chuyện này nếu là Thanh Hợp đến làm tuyệt đối thích hợp, nhưng mà tại trước mắt bao người, tôi vẫn không muốn gọi cậu ta ra, mà như vậy linh lực trả giá nếu ở bình thường thì không sao, nhưng mà hiện tại phần lớn bộ phận linh lực của tôi đều bị tôi khóa lại để chuẩn bị cuộc thi đối kháng, cho nên phải cố hết sức , tốc chiến tốc thắng.

“Đừng phản kháng.”

Nói xong, tôi liền phi bạch lăng ra đưa sáu người về thuyền, bạch lăng là vũ khí tôi cụ hiện hóa, là vật nhỏ rất tiện dụng.

Nước lại khôi phục mãnh liệt, tôi lợi dụng linh lực không phải rất nhiều trong cơ thể bay trở về thuyền, sắc mặt tái nhợt, có chút thoát lực , cơ thể của tôi rất kỳ quái , mặc dù có linh lực cùng niệm lực tồn tại, nhưng hình như bởi vì linh lực trời sinh, một khi không đủ, tôi sẽ trở nên suy yếu, dù là trong cơ thể đang có nhiều niệm lực cũng không được, đây là nhược điểm .

Người được tôi cứu phát hiện tôi không bình thường liền bắt đầu nhao nhao lên, quan tâm hỏi tôi, đặc biệt là Hanzo, thật sự là ồn ào , tôi không kiên nhẫn di chuyển vài bước, giây sau tôi bị bay lên không ôm lấy.

Illumi đã trở lại, khôi phục tạo hình anh ta cái đầu đinh, tựa hồ tôi có thể cảm giác được anh ta đang tức giận, là đang trách tôi sao?

Tôi quay đầu đánh tiếng tiếp đón với Killua bọn họ đang kinh ngạc, rồi bị Illumi ôm trở về cái phòng vừa rời đi không bao lâu.

“Sao lại thế này?” thanh âm dễ nghe của Illumi ở bên tai vang lên.

“Tỉnh ngủ, tôi đi ra bên ngoài thì thấy bọn họ ở biển cứu những người đó, nhưng dây thừng đột nhiên bị đứt, tôi liền nhảy xuống biển đi cứu người .” không khí quay chung quanh tôi có chút lạnh , tôi nhanh chóng giải thích.

“Sắc mặt tái nhợt.” Illumi đang trần thuật sự thật.

“Linh lực của tôi không đủ, nghỉ ngơi một hồi là được,” Không khí vẫn có chút lạnh, tôi bắt đầu nói sang chuyện khác,“Anh vừa rồi đi đâu?”

“Alluka cùng Hisoka ở sâu trong đảo đánh nhau.” Anh ta đi nhìn, Alluka cũng là người nhà Zaoldyeck, không thể có nguy hiểm gì.

“A?” Tôi hơi há hốc mồm, nguyên nhân chẳng biết bọn họ đi đâu lại là bọn họ đang đánh nhau,“Kết quả ?” Tôi không quá lo lắng Alluka, nếu cô ấy dám ứng chiến, thì thực lực cũng sẽ không kém đi.

“Không rõ ràng lắm.” Illumi ăn ngay nói thật, anh nhìn một hồi xác định Hisoka sẽ không làm hành động gì quá khích rồi trở lại luôn, trở về thấy sắc mặt cô ấy tái nhợt, làm anh lo lắng.

Sau đó tôi lại bị đuổi về phòng, bị Illumi giám thị, bắt đầu hồi phục linh lực của tôi, thí sinh bên ngoài đã bắt đầu công việc lu bù lên, chuẩn bị vượt qua gió lốc thoát đi tiểu đảo này.

……

Rốt cục, trong tiếng chấn minh của đại pháo, tôi cảm giác được thân thuyền rung mạnh, phía sau, Hisoka hẳn là đi cứu Gon thiếu chút nữa chìm xuống biển, mà Illumi…… A? Sao Illumi còn ở trong phòng.

“Mau đi cùng tôi.”

Tôi kéo anh ta chạy hướng phòng điều khiển, trong nguyên tác, anh ta thấy Kurapika té xỉu rồi tiếp nhận công tác lái thuyền, chúng tôi vội vàng chạy đến cửa phòng điều khiển, thiếu chút nữa va phải Alluka đang từ bên trong đi ra.

“Ai nha, may mắn là hai người đã đến đây, tôi không biết lái thuyền .”

“Tôi cũng thế, Ill-chan nhanh đi!” Tôi kéo Illumi, bảo anh ta nhanh chóng lái thuyền, nếu không thuyền sẽ đổ, chúng ta đều sẽ chìm xuống nước.

Tôi cũng không chú ý tới mình gọi Illumi đã đổi thành Ill-chan , vì chỉ có lúc tôi ở Zaoldyeck gia đùa anh ta mới gọi anh ta như vậy, mà Alluka lại chú ý tới nên cười vui vẻ.

“Thắng Hisoka?” Tôi hỏi không xác định, nếu không sao cô ấy lại vui vẻ như vậy?

“Sao lại có thể?” Alluka phản bác, đến bây giờ vết thương trên người cô vẫn còn đau, Hisoka chết tiệt, nói cái gì mà bón phân, hắn không biết cô là người sao?

Tóm lại, chúng tôi vượt qua được gió lốc, nghênh đón một mảnh ánh sáng mặt trời.