[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế

Chương 40: Người nhà đoàn tụ




Cảm ứng một chút chỗ Illumi, anh ấy cách sào huyệt này rất gần, chuyện này làm cho tôi hết sức lo lắng, chỉ dựa vào năng lực của anh ấy và Hisoka thì không có khả năng không tổn hao gì mà phá hủy cái nơi đó, hơn nữa bọn họ rất có thể sẽ đụng tới con kiến đã chặt cánh tay của Kate trong nháy mắt kia, vì thế do tôi nóng vội, nên mọi người cũng không làm chuẩn bị quá nhiều, chỉ để Kate lại cho đồng bạn của anh ta chăm sóc, rồi đoàn người chúng tôi liền đi tới chỗ cách sào huyệt khá gần.

Tôi không thấy kỳ quái chuyện Ging và Alluka cùng đi theo tôi, chỉ là Shalnark cũng không nói hai lời đi theo tôi, điều này làm cho tôi thấy rất kỳ lạ, dù sao hiện tại, sự tồn tại của con kiến không có uy hiếp đến bang Ryodan, hơn nữa tôi tự hiểu là chính mình không thể so với bang Ryodan trong lòng hắn, như vậy hắn không tất yếu phải theo giúp tôi vào chỗ hiểm, ai cũng có thể hiểu được thực lực hiện tại của con kiến, nhất là ba vệ sĩ chính của quốc vương, bọn chúng có được lực lượng cường đại như vậy là nhờ chiến đấu lấy nhiều đối ít, ăn được nhiều người, mới đạt được.

“Anh trai” Đứng ở phía trước sào huyệt con kiến, dù không biết hắn đang suy nghĩ gì, tôi vẫn thuận theo ý định của mình “Thứ này cho anh.”

“Gì vậy?” Shalnark chỉ nhìn thứ tôi đang cầm trên tay, không nhận lấy.

“Thứ này sao” Tôi nhét nó vào tay hắn “Sau khi đi vào có thể sẽ bị phân tán, đây là thứ dùng để liên lạc, vạn nhất di động không có tín hiệu, thì dùng thứ này, cho nên nhất định phải mang theo bên người.”

“…… Được” Shalnark mỉm cười nhận, sau đó lại nhìn nhìn hai người kia “Còn bọn họ?”

“Bọn họ đã có lâu rồi.” May mắn thứ mà tôi đưa cho Shalnark rất giống truyền âm phù mà tôi đưa cho hai người kia, bởi vậy bọn họ cũng không nghi ngờ gì hành động vừa rồi của tôi.

Trên mặt đất đã có vài thi thể con kiến đang nằm la liệt, nhìn miệng vết thương hẳn là do vũ khí mà Illumi cùng Hisoka gây ra, xem ra là trực tiếp bị mất mạng, tựa hồ bọn họ đã cường đại hơn trước.

“À, thứ này……”

“…… Có xem qua.”

Theo thời gian mang thai, nguyên bản một ngày chỉ có một đứa trẻ có thể đi ra, hiện tại cả hai đã có thể luôn ở bên ngoài, mà tôi cũng dần dần nhận thấy được linh lực của tôi tựa hồ theo đứa trẻ lớn dần mà không ngừng tăng cường, rất kỳ quái, trong sử sách của bộ tộc, quyển nào cũng ghi lại là con gái trong tộc một khi mang thai, linh lực sẽ giảm mạnh, mà phản ứng của tôi lại hoàn toàn tương phản, thật sự là một dị tượng.

“Hai đứa đã gặp mấy thứ kiểu này rồi?” Tôi thuận miệng hỏi, cũng không cho rằng hai đứa thật sự đã gặp qua.

“Hm…… Hình như là cái chú mặt cười cười kia cho bọn con xem, rồi nói… Yuyu em có nhớ không?” lúc trao đổi với đứa trẻ, tôi đã đặt tên cho chúng, đứa hoạt bát đáng yêu tên là Iji, đứa nho nhã lễ độ thì tên là Iyu.

“A? Anh không biết? Vậy là chưa nói với mẹ sao? Lời thỉnh cầu của chú ấy?” Iyu kỳ quái hỏi, lúc trước Iji là đứa thứ nhất đi ra, cậu còn nghĩ là anh ấy đã nói cho mẹ rồi, cậu cũng đâu có cẩn thận nghe Diêm Vương nói gì.

Thỉnh cầu? Đến từ Diêm Vương?! Tôi dừng chân lại, hắn muốn hai đứa trẻ chuyển lời gì cho tôi? Không lẽ đã gây họa gì đó nên muốn nhờ tôi hỗ trợ thu dọn?

“Sao vậy ạ?” Hai đứa thấy tôi bỗng nhiên đứng lại nên cũng ngừng lại theo.

“Không có gì” Tôi phất phất tay, ý bảo tiếp tục đi, tôi tiếp tục nói chuyện với bọn nhỏ “Ji, con hẳn là đã quên, vậy Yuyu có nhớ rõ không?” lúc gặp mặt lần đầu, Ji có nói là muốn nói cho tôi chuyện thỉnh cầu kia, kết quả thằng bé lại không nhớ rõ, trí nhớ của thằng bé không kém, phỏng chừng lúc ấy không cẩn thận nghe người ta nói chuyện cho nên mới không nhớ rõ đi.

“…… Gặp mặt…… Cứu lầm…… Cho phép sát sinh…… Chỉ nhớ được vậy thôi.” Iyu nghiêng đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, hình như còn nói gì đó nữa, nhưng lúc ấy cậu hoàn toàn thất thần.

May mắn, Yuyu nghe xong được trọng điểm, dù nói ra không đầy đủ làm cho tôi ban đầu không hiểu đầu đuôi, vì chỉ có mấy từ, hơn nữa hai đứa trẻ lại biết đến đám kiến, tôi đại khái có thể suy đoán vị Diêm Vương đại nhân kia muốn nói gì, chỉ là tôi hơi hoài nghi hắn ban đầu muốn gặp tôi, sau đó không cẩn thận gieo họa nào đó, ừ, có khả năng lắm, lại sau đó liền tạo thành cục diện hiện tại, nhưng tất cả chỉ là suy đoán của tôi, nhưng thể khẳng định, lúc này, tôi được cho phép sát sinh.

Chúng tôi bước qua các thi thể rải rác, dần dần cảm giác được sát khí cường đại mà Hisoka phát ra, hẳn là đã gặp gỡ miêu nữ kia đi [Lời tác giả: cử chỉ giống mèo, đã quên mất tên gì, cho nên gọi tắt là miêu nữ ] Nhưng lại không cảm giác được Illumi, chẳng lẽ đối mặt đối thủ cường đại như vậy, bọn họ còn tính một chọi một chiến đấu sao?

Không được, hiện tại không thể chậm chạp được.

“Thất lễ.”

Lời vừa dứt, không đợi mọi người phản ứng lại, tôi liền biến mất ở tại chỗ, sau đó xuất hiện ở trên không, chỗ bọn họ đang chiến đấu…… Quả nhiên, dù đã bị thương không nhẹ, nhưng Hisoka vẫn cố chấp chiến đấu một mình, Illumi đứng ở một bên xem cuộc chiến, lúc tôi xuất hiện, tôi nhìn thấy kinh ngạc rõ ràng trong mắt anh ấy, tôi cười, bay về phía anh ấy, đương nhiên tôi vẫn còn rất lương tâm lưu lại Bạch Ngọc trợ chiến.

“Anh tới được thì em không tới được sao?” Tôi tức giận, Alluka có nói cho tôi biết gần đây anh ấy cũng không nhận nhiệm vụ gì, nói cách khác, anh ấy đi vào nơi này thuần túy là tự muốn đến, khi nào thì anh ấy lại thích liều mạng như Hisoka vậy?

“……”

Illumi không nói lời nào, tựa hồ đang ngẩn người, lý do ngẩn người là cái bụng hơi nhô ra của tôi, à, tôi quên mất, hiện tại tôi là phụ nữ có thai, đột nhiên lấy bộ dạng này xuất hiện ở trước mặt anh ấy tựa hồ khiến anh bị kinh hách không nhỏ, hẳn là…… Cũng có kinh hỉ đi, chỉ là anh ấy còn muốn ngẩn người bao lâu nữa vậy, tại sào huyệt con kiến nguy hiểm như vậy mà lại ngẩn người!

“Ill……”

Không phản ứng.

Mười lăm phút đi qua, tôi vẫn nhìn cuộc chiến, nhìn nguyên bản năm người vây công đã biến thành Ging và Bạch Ngọc giáp công, Hisoka bị Alluka mạnh mẽ kéo đi, mỹ danh viết là nghỉ ngơi bảo tồn thực lực chiến đấu. Tựa hồ đã đánh giá cao năng lực của đám kiến này, cũng có thể là do Ging cùng Bạch Ngọc cường cường liên hợp quá mức lợi hại, tóm lại tình trạng hiện tại là đám kiến đang miễn cưỡng ứng phó công kích của hai người kia.

“Ne, chuyện này cần tiêu hóa rất lâu sao?”

Vẫn không có phản ứng.

Năm phút đồng hồ nữa đi qua, miêu nữ bị bắt, thi thể nằm ở một bên, tôi phất tay tạm biệt, để mọi người đi trước, nhìn Illumi vẫn ngẩn người như cũ, cứ thế này thì không được, phải nghĩ biện pháp.

“Ai nha!” Tôi bỗng nhiên xoay người ôm bụng, không biết chiêu này có hữu hiệu không?

Một khắc trước còn đang thạch hóa, giờ lập tức đã nhanh chóng đến bên cạnh tôi, một tay đỡ lấy thắt lưng của tôi, một tay kia vẫn giơ trên không trung, tựa hồ muốn chạm vào bụng của tôi nhưng lại có chút chần chờ.

“Đứa trẻ đá em.” Tôi cầm tay anh ấy chạm vào bụng mình.

“Mẹ gạt người!” Illumi chưa kịp nói, Iji đã bắt đầu hô to oan uổng.

“Chúng con không hề đá mẹ.” Iyu đã ở một bên bổ sung một câu, làm chứng tôi ăn nói lung tung.

“Nếu không nói vậy, thì bố của hai đứa sẽ còn tiếp tục ngẩn người.” Tôi cười giải thích.

“Cái gì?”

A? Illumi hơi ngạc nhiên, khó trách Illumi không biết tôi đang nói gì, dù sao sớm hay muộn anh ấy cũng biết, nói rõ luôn cho anh ấy mới được.

“Cầm thứ này đi.” Tôi cho anh ấy đương nhiên là loại phù lúc trước từng cho Kuroro.

Illumi có chút nghi hoặc cầm lấy, sau đó nhìn tôi, sau đó……

“Mẹ bảo bọn con phải gọi bố là bố” Iji vui tươi hớn hở bay ở trước mặt Illumi “Con chào bố, con là Iji, tên là mẹ đặt, nhưng mẹ thường gọi con là Ji, bố cũng có thể gọi như vậy nha.”

“Con là Iyu, mẹ gọi con là Yuyu, lần đầu gặp mặt, con chào bố.” Vẫn là Iyu có nề nếp nói đầy đủ câu mà tôi dạy, mà Iji tất cả đều là tự mình phát huy, quên sạch nhưng gì tôi dạy thằng bé, tính cách thằng bé không giống tôi cũng không giống Illumi, mà lại có vài phần giống Bạch Ngọc.

Lúc này, Illumi lại không thạch hóa như tôi đoán, ngược lại hơi ngẩng đầu nhìn chằm chằm hai đứa trẻ đang trôi nổi, trong ánh mắt lộ ra thần thái mà tôi không hiểu.

“Bọn chúng…… có thể nói……” Ít nhất ở trong suy nghĩ của hắn, Killua, Kalluto bọn họ sau khi sinh chỉ biết khóc.

“Đứa trẻ nhà chúng ta có chút đặc thù.” May mắn tôi còn có chút hiểu được ý của anh ấy, bằng không rất có khả năng khó câu thông, Illumi sẽ chi biết ngạc nhiên còn Iji và Iyu sẽ chỉ nói rằng hai đứa vốn có thể nói chuyện.

“Anh nghĩ……” Illumi bỗng nhiên đập nhẹ tay trái lên lòng bàn tay phải “Anh cần bổ sung chút tri thức.”

Cái gì? Đang cảm ứng vị trí của Ging bọn họ, không chú ý tới anh ấy nói gì, nhưng nhìn anh ấy không có ý trả lời, tôi nghĩ hẳn là không phải câu hỏi đi?

“Chúng ta vào đi thôi.” Tôi chỉ chỉ sào huyệt trước mặt, bọn họ đã đi vào rất lâu, sợ là đã gặp phải hai tên vệ sĩ còn lại.

“Được.”