Thiên Vu

Chương 6: Khế ước bí ẩn




Vì lúc trước Trần Lạc đã tu ra linh hải, mặc dù hiện nay đã tán loạn nhưng đáng mừng ra trong bảy linh mạch không có nhiều tạp chất. Trần Lạc nhíu chặt mày là vì bất đắc dĩ, bảy linh mạch hơi thác loạn, có hiện tượng bị phong kín.

Linh mạch của người thường nối liền thành vòng tròn, linh mạch của Trần Lạc bây giờ là bất quy tắc, rối loạn.

- Chắc là đám người pháp hình phạt phế linh hải của ta khiến linh mạch tắc nghẽn, rối loạn.

Trần Lạc lầm bầm:

- Cần hút nhiều linh khí mới khiến linh mạch bất quy tắc tròn lại như lúc đầu.

Hút linh khí là quá trình từ từ tích lũy tháng ngày, vì nó dính đến linh hồn nên không nhanh được. Nên biết linh hồn bí ẩn mà yếu ớt, sơ sẩy một cái làm tổn thương linh hồn là hết vốn.

Linh hồn là gốc của một người.

Tư chất của con người đó có như thế nào phải xem linh hồn, nếu linh hồn mạnh chút thì hút linh khí nhanh hơn người khác. Ngược lại linh hồn yếu sẽ cùng cách cộng hưởng bảo thủ nhất.

Trong Tiểu La Thiên học viện học đồ bình thường chọn dùng 'Song chấn song hấp pháp', ý nghĩa là linh hồn cộng hưởng hai lần, thu nạp hai lần. Đây là cách cộng hưởng thu nạp an toàn nhất, bảo thủ nhất được Huyền Hoàng thế giới công nhận. Tất nhiên theo tu vi tăng lên thì linh hồn sẽ dần biến mạnh, có thể tăng nhanh tốc độ hấp thu.

Thuở nhỏ linh hồn của Trần Lạc mạnh hơn người khác một chút, hắn còn tu luyện tinh thần lực, độ mạnh linh hồn khá mạnh so với bạn cùng lứa. Trần Lạc chưa từng thấy có bạn đồng lứa nào linh hồn mạnh hơn hắn, mức chịu đựng cao nhất ngũ chấn ngũ hấp, cực hạn của linh hồn Trần Lạc, không kéo dài được bao lâu. Nhiều lúc dh chỉ chọn cách tứ chấn tứ hấp.

- Bị chỗ chết tiệt đó nhốt hơn một năm, không biết linh hồn của ta có yếu không.

Trần Lạc hít sâu, bắt đầu cảm ứng linh hồn, sau đó hành động. Trần Lạc bắt đầu cùng thiên địa linh khí cộng hưởng.

Linh khí trong thiên địa là thứ không thấy cũng không sờ được, chỉ có thúc giục linh hồn cộng hưởng với nó mới kéo linh khí đến, qua cách hít thở dẫn linh khí vào cơ thể. Bây giờ Trần Lạc chưa hấp thu ngay, hắn chỉ muốn thử xem linh hồn của mình có yếu đi không. Lúc trong nhà tù cảm xúc Trần Lạc thấp, không có tâm tình tu hành. Hơn nữa Trần Lạc có muốn tu luyện cũng không có linh khí để hấp thu.

Cảm giác linh hồn và thiên địa linh khí cộng hưởng rất kỳ diệu, có lẽ hơn một năm không sử dụng linh hồn cộng hưởng nên mới làm lần đầu Trần Lạc đã tốn nhiều thời gian.

Linh hồn sau khi cộng hưởng lần đầu Trần Lạc cảm giác có hơi thở dịu nhẹ ập vào mặt, nhẹ như gió xuân làm thể xác và tinh thần phấn chấn. Trần Lạc biết đây là thiên địa linh khí, cảm giác xa cách đã lâu. Rất nhanh Trần Lạc cộng hưởng linh hồn lần hai, linh khí quanh thân càng đậm đặc, cộng hưởng lần ba, bốn. Trần Lạc hít sâu, hắn muốn tử xem linh hồn có yếu không thì phải cộng hưởng thêm lần thứ năm, vì một năm trước cực hạn của hắn chính là năm lần cộng hưởng.

Rào!

Sau khi linh hồn cộng hưởng lần thứ năm linh khí ập đến bao phủ Trần Lạc, hắn lộ biểu tình hân hoan. Còn có thể cộng hưởng lần thứ năm nói lên linh hồn không yếu đi, Trần Lạc đang định hấp thu bỗng cảm giác là lạ. Trần Lạc nhớ một năm trước cực hạn của hắn chính là năm lần cộng hưởng, linh khí ập đến làm linh hồn hắn thấy áp lực.

Bây giờ linh hồn không cảm giác áp lực gì, không một chút nào, sao có thể? Không lẽ một năm bị nhốt trong tù chẳng những không làm linh hồn biến yếu mà càng mạnh thêm?

Có thể không?

Trần Lạc ôm lòng tò mò cộng hưởng lần thứ sáu. Hay thật, thành công! Khiến Trần Lạc ngạc nhiên vô cùng là sau cộng hưởng lần thứ sáu linh hồn vẫn không thấy áp lực gì.

Sao có thể như vậy?

Trần Lạc không hiểu ra sao, ù ù cạc cạc. Lòng tò mò khiến Trần Lạc cộng hưởng lần thứ bảy, hắn không tin nổi là đến lúc này linh hồn vẫn không thấy khó chịu gì.

Cộng hưởng lần thứ tám, vẫn không sao.

Cộng hưởng lần thứ chín, hoàn toàn không khó chịu.

Cộng hưởng lần thứ mười, bình thường.

Trần Lạc không cộng hưởng lần thứ mười một, vì hắn đã hóa đá, đần ra. Trần Lạc không thể hiểu nổi tình huống này, vừa mừng rỡ vừa khủng hoảng. Rất nhanh Trần Lạc thấy khó chịu, không phải linh hồn mà là thân thể. Bởi vì sau mười lần cộng hưởng kéo về linh khí quá đậm đặc, cơ thể Trần Lạc khó chịu, bản năng điên cuồng hấp thu. Linh khí bốn phía đậm đặc từ thất khiếu chui vào cơ thể Trần Lạc, qua mười phút hắn mới hấp thu hết tất cả linh khí.

Trần Lạc lại mở mắt ra, đứng bật dậy, khó tin nhìn, trợn mắt há hốc mồm lầm bầm:

- Sao mà... Sao có thể như vậy? Sau mười lần cộng hưởng linh hồn của ta không có gì khó chịu, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Không phải khả năng chịu đựng của Trần Lạc mà vì mười lần cộng hưởng quá đáng sợ. Một năm trước linh hồn của Trần Lạc chịu được cộng hưởng năm lần đã là nổi bật trong nổi bật, dù là các Trần Lạc Tiểu La Thiên học viện tu vi đến cảnh giới thứ ba cũng chỉ chịu đượng bảy, tám lần cộng hưởng. Bây giờ Trần Lạc chịu được mười lần cộng hưởng làm sao không giật mình?

Trần Lạc suy nghĩ thật lâu không ra lý do gì, ngây người, lòng mừng như điên, cực kỳ kích động và sợ hãi. Đang lúc Trần Lạc suy tư bỗng thấy linh hồn rất khó chịu, rất ngứa. Đúng vậy, vô cùng ngứa ngáy. Nhưng linh hồn là căn nguyên, không thể chạm vào làm sao gãi ngứa? Cảm giác như bị mấy vạn con kiến cắn làm Trần Lạc rất khó chịu.

- Chết tiệt! Lại tới!

Trần Lạc không xa lạ cảm giác này, vì khi bị nhốt trong tháp hình phạt mỗi cách một đoạn thời gian linh hồn phát bệnh, không lâu sau hắn sẽ ngất xỉu rồi mơ thấy mình đến một thế giới hắc ám. Lần này cũng giống như vậy, sau khi linh hồn ngứa không lâu thì ý thức Trần Lạc đến giấc mơ kỳ lạ.

Trong giấc mơ không có bầu trời, không có mặt đất vực sâu, chỉ có lửa hắc ám vô tận đốt cháy. Ngọn lửa kỳ lạ mà âm u lạnh lẽo, bí ẩn, khủng bố, như lửa địa ngục âm phủ đốt cháy tất cả, như ngọn lửa thẩm phán dưới vực sâu trừng phạt chúng sinh.

Trần Lạc không nhớ rõ đây là lần thứ mấy hắn đến giấc mơ, mỗi lần thấy nó là không lâu sau hắn sẽ bị lửa hắc ám đốt cháy, cảm giác bị đốt cực kỳ đau khổ làm hắn suốt đời khó quên. Đến bây giờ Trần Lạc bị ám ảnh tâm lý rất nặng.