Thiên Vu

Chương 787: Ma quân điên cuồng (2)




- Ta vẫn rất tò mò, huynh đệ ta từ lúc sinh ra đã có theo trên người bản gốc tội lỗi, lại nhiều lần làm trái ý trời, trời xanh không chứa được hắn, ta có thể lý giải, nhưng các ngươi hùng hổ dọa người như vậy, là vì sao đây?

- Không có quan hệ gì với ngươi!

- Đừng nói với ta là vì vận mệnh!

Ma quân hơi lắc đầu, nói:

- Nếu như bởi vì lý do này, các ngươi thực sự đáng thương, quá đáng thương.

- Nhiều lời dài dòng!

Trong thần sắc của Mạn Đà La hiện rõ nét không vui, quát lên:

- Chuyện vận mệnh, ngươi mới hiểu được bao nhiêu.

- Tin thì có, không tin thì không có, đây cũng là điều duy nhất Thất Dạ ta biết về vận mệnh, còn các ngươi hết lần này tới lần khác luôn lựa chọn tin tưởng.

- Tiểu Thất Dạ, ta thừa nhận bọn ta đều là những người đáng thương, bị vận mệnh đùa bỡn, còn chính ngươi không phải cũng thế sao?

Đường Bỉnh Nhiêm phảng phất như biết được bí mật tận nơi sâu xa nhất trong lòng Thất Dạ, cười nói:

- Bằng không vì sao ngươi phải khổ sở truy tìm một nữ nhân tên là Sở Sở đây? Tiểu tình nhân của ngươi biến mất như thế nào, hẳn là ngươi rõ ràng hơn bất kể ai, muốn nói các tỷ tỷ đây sao, ngươi so với chúng ta càng đáng thương hơn đó…

Sở Sở…

Trần Lạc đã nghe qua cái tên này, hắn còn nhớ rõ thời điểm khi nói chuyện phiếm với Thất Dạ, nghe hắn đề cập tới một nữ nhân tên là Sở Sở, hình như là ân nhân cứu mạng của Thất Dạ, chỉ là hiện tại đã không rõ tung tích. Thất Dạ vì một cái hứa hẹn, vẫn khổ sở truy tìm, hiện tại nghe Đường Bỉnh Nhiêm nói tới, hình như cũng có quan hệ tới vận mệnh.

Ma quân Thất Dạ đột nhiên dừng lạ, đứng chắp tay sau lưng, tỳ ý cho hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên giáng xuống trên người mình, hai mắt nhìn xuống Tứ y thiên hạ…

- Thế nào? Tiểu Thất Dạ, bị tỷ tỷ nói trúng rồi sao?

Quái nữ nhân Đường Bỉnh Nhiêm này, giọng điệu trêu chọc của nàng thực khiến người ta chịu không nổi, thấy Ma quân Thất Dạ không nói, nàng vừa cười vừa nói:

- Thế nào? Tức giận rồi? Muốn đánh ta phải không? Tỷ tỷ khuyên ngươi nên làm gì thì làm đi, có khi tiểu cô nương Sở Sở còn đang chờ ngươi trong núi Táng Cổ đó, ngươi còn mù quáng quản chuyện không đâu tại đây làm gì?

- Thất Dạ, ngươi nên rõ ràng, hôm nay ngươi cứu không nổi Trần Lạc, cũng không thể nào cứu được chính mình.

Trường Hận vẫn khuyên Ma quân Thất Dạ rời khỏi, nói thật, nàng không e ngại Thất Dạ, không chỉ là nàng, Tứ y thiên hạ đều như vậy, nhưng chỉ là không e ngại mà thôi, kiêng kỵ vẫn phải có, bởi vì các nàng đều rất rõ bên trong cánh tay trái hắc ám của Thất Dạ kia có tồn tại một con quái vật cực kỳ khung rboos, cho dù các nàng không biết cụ thể là phong ấn gì, nhưng cũng nhận thứ miếng vải trắng quấn quanh cánh tay trái của Thất DẠ, đó là vải liệm cuhr nhân A Tu La, ngay cả Trường Hận cũng không thể tưởng tượng ra đến tột cùng là thứ gì khiến Thất Dạ phải dùng đến vải niệm chủ nhân A Tu La để phong ấn.

- Ngươi chỉ là bọn họ sao?

Ma quân Thất Dạ vẫn gian nan bước từng bước trên hư không như trước, âm thanh nổ vang trên bầu trời. Hắn ngẩng đầu, một đôi mắt hắc ám quét ngang giữa trời, quát lên:

- Một đám chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi mà thôi.

Dứt tiếng, ầm ầm ầm! Ma quân Thất Dạ phảng phất như đụng phải công kích cực lớn, lập tức miệng mũi phun máu. Hắn ngẩng đầu, lau đi máu tươi trên khóe miệng, chẳng thèm ngó tới, một lần nữa nhìn về phía hư không, quát lên:

- Ta biết các ngươi đều là đại năng Thiên Đường, hôm nay có bao nhiêu bản lĩnh cứ việc xuất ra, Thất Dạ ta tiếp đón toàn bộ, nếu xóa bỏ được ta, coi như các ngươi có năng lực, bất quá ta cũng báo cho các ngươi rằng, các ngươi cũng chỉ có ngày hôm nay mới được hoạt động chân tay một chút, qua hôm nay rồi, tất cả đều rửa cái cổ cho sạch, trốn ở Thiên Đường chờ chết đi!

Ma quân Thất Dạ gầm lên giận dữ, kinh thiên động địa, cặp mắt màu xám bỗng nhiên mở ra, thân ảnh vốn mờ mờ ảo ảo nhất thời thoáng hiện lên, lấp lóe một cái rồi kéo tới. Cùng lúc đó, miếng vải niệm chủ nhân A Tu La quấn quanh cánh tay bắt đầu mở ra, một cỗ Ma tức cực kỳ khủng bố nhất thời tràn ngập phía chân trời, bóng tối bao trùm, tà ác ngang dọc, Ma khí ngập trời, cả thiên địa không khỏi lay động kịch liệt.

Chứng kiến một màn này, Tứ y thiên hạ liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy không ổn, khi vải niệm chủ nhân A Tu La mở ra, mọi người còn chưa thấy rõ cánh tay trái của Thất Dạ đến cùng là xảy ra chuyện chỉ, chỉ thấy hắn vung cánh tay lên, thành quyền đánh thẳng lên trời xanh.

Ầm! Oai một quyền, hắc ám giáng lâm, đó là một loại hắc ám tuyệt đối, giống như thủa hỗn độn sơ khai, phảng phất như Thái Dương chưa hề xuất hiện tại thế giới này, dưới bóng tối bao trùm, vạn vật theien địa đều giống như bị một tầng khăn che tĩnh mịch.

Ầm, rắc! Thất Dạ lại vung ra một quyền, hư không nhất thời nổ tung thành từng đạo khe nứt như thủy tinh vỡ. Răng rắc! Đạo đạo khe nứt lan tràn ra như chân rết, khắp trời đều có, cảm giác như trời xanh bất cứ lúc nào cũng có thể bị nổ tung.

Ầm, rắc! Thất Dạ vung ra quyền thứ ba. Rắc! Khắp nơi đều nổ tung, toàn bộ không gian của phiến thế giới này đều nổ tung. Nhân thời khắc đó, Đường Phi dẫn theo Trần Lạc bay về phía núi Táng Cổ với tôc độ cực nhanh, chỉ là vừa mới động, Tứ y thiên hạ liền kéo tới.

- Đi mau!

Ma quân Thất Dạ từ trên trời giáng xuống ngăn cản Tứ y thiên hạ lại, một quyền đánh ra, không gian đổ vỡ.

Tứ y thiên hạ, mỗi người trong đó đều thần bí khó lường, tuy kiêng kỵ cánh tay trái hắc ám của Thất Dạ, nhưng cũng không phải là không có kế sách ứng đối. Tứ y hiển thần thông, trong nháy mắt liền hỏa giải, cùng lúc đó, bọn họ còn thuận thế rat ay, muốn vây Ma quân tại nơi này. Không biết bốn nàng vận dụng sức mạnh nào, đó không phải là Vu pháp cũng không phải là Trận pháp, Hách Thiên Nhai và Đồ lão tà chỉ có thể nhìn ra được Đường Bỉnh Nhiêm thi triển pháp tắc tự nhiên, chỉ vừa tra xét đã khiến bọn hắn sợ hãi vạn phần, bởi vì Đường Bỉnh Nhiêm thi triển chính là pháp tắc đại tự nhiên bản nguyên, có thể so với đại tự nhiên chi mẫy, lực lượng cỡ này tuyệt đối không kém gì thẩm phán chi nguyên, thậm chí còn có thể hơn. Về phần ba người còn lại, bọn họ không biết, nhưng có thể nhìn ra được cả ba nàng không phân cao thấp với pháp tắc đại tự nhiên bản nguyên của Đường Bỉnh Nhiêm.

Tứ y thiên hạ quả nhiên không phải tầm thường, đương nhiên Ma quân Thất Dạ cũng là như vậy, một quyền đánh ra nghiền nát hư không, không gian theo đó nổ tung, không có ai biết là dạng sức mạnh gì mới có thể cường đại nhưu vậy, cũng không người nào biết cánh tay trái của Ma quân Thất Dạ đến tột cùng là phong ấn con quái vật đáng sợ cỡ nào, bất quá dù sao hắn còn đang bị đầy đủ hai mươi đạo thẩm phán chi nguyên vây chặt, cho dù cánh tay trái hắc ám kia có khủng bố dị thường, nhưng vẫn không cách nào giúp hắn chống đỡ lại được với Tứ y thiên hạ.