Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 348: Thu phục 2




- Cô thách thức tôi ? Huyết Hổ dường như không dám tin vào điều mình nghe thấy, thiếu nữ đáng yêu trước mắt kia không ngờ lại có bản lĩnh đến thế ư? Dựa vào sự quan sát của Huyết Hổ thì, xung quanh cô ấy căn bản không có luồng khí nào.

Cho dù có luồng khí phát ra, nhưng việc đánh một phụ nữ vẫn không thoải mái như việc đánh vài thằng đàn ông.

- Đương nhiên là tôi! Thiếu nữ đáng yêu ấy dường như từ trong ánh mắt của Huyết Hổ lộ sự khinh thường, cô ta không bởi cái miệng khéo léo của mình, cái nắm tay không thể với tốc độ thần tốc như nó như một ngôi sao băng lao điên cuồng về phía Huyết Hổ, chạm mạnh vào quá khứ.
Huyết Hổ hét một tiếng không khỏi giật mình, gã không ngờ tới sự phán đoán của mình về bản lĩnh cứng rắn của cô gái trẻ ấy, có điều tại lúc này từ bên trên trong lại có mười người lần lượt đi ra .

Thường Nhạc từ trong khí thế của bọn họ cảm thấy mười người này vẫn còn có thực lực, chí ít có thể cùng phối hợp với Lâm Phong, bọn họ đều được vào bậc cao thủ, nhìn đến đây, trong lòng Thường Nhạc không khỏi khing ngạc vui mừng .

Không ngờ ở đây còn có cơ hội chọn được mấy tên thủ hạ.

- Tất cả đứng lại, hôm nay là do một mình tôi đánh bại những kẻ khiêu chiến. Khiến cho Thường Nhạc phải dở khóc dở cười trước măt người thiếu nữ ấy, ở thế tự đắc. Nhìn Huyết Hổ bị nấp sang một bên, không ngờ cho rằng Thường Nhạc là một kẻ dễ bắt nạt, nói khoác mà không biết ngượn .
- Tiểu thư! Một cậu thiếu niên đứng trong số những người lớn tuổi hơn mình, do dự liếc nhìn thiếu nữ, mặc dù chưa nói được câu nào, thì đã bị ánh nhìn khống chế trong đôi mắt ướt của cô gái xinh đẹp kia làm cho những lời anh ta muốn nói nuốt vào trong lòng .

- Vậy là được rồi, chúng ta bày trận ở bên cạnh này! Anh ta bất đắc dĩ nhìn về phía Huyết Hổ, nhận thấy ngoài cái thân hình vạm vỡ ra thì Huyết Hổ cũng chẳng có tài cán gì. Lại nhìn một chút về Thường Nhạc, dáng dấp của một người có học thức, lớn như vậy, chỗ dựa, đàn em cũng không mạnh, là lẽ đương nhiên, nghĩ đến đây, lòng gã an định hơn rất nhiều .

Nhìn cảnh tượng này Thường Nhạc có chút buồn cười, dễ nhận thấy những người thiếu niên đều mới ra bước ra khỏi nghề chưa lâu.
Thiếu nữ đáng yêu dường như phát hiên thấy sự khác lại của Thường Nhạc, cái miệng nhỏ nhắn dẻo mép ấy của cô, không ngờ lại buông tha Huyết Hổ chuyển hướng trực tiếp sang Thường Nhạc. Thân hình thon thả như là những đường cong bao trọn xung quanh Thường Nhạc, vô số những dấu ấn trắng tinh khiết bắt đầu hiện ra trên cơ thể Thường Nhạc.

Loại công phu kỳ quái này, đây là lần đầu tiên Thường Nhạc nhìn thấy, hắn có hơi chút tò mò, cũng có chút kinh ngạc. Nếu như đổi lại là một người ngang ngạch dùng nó, vậy thì công hiệu sẽ hoàn toàn khác biệt nhau, nhưng đáng tiếc là người thiếu nữ trước mắt này lại không hề có tác dụng gì.

Thường Nhạc khó có được lúc tâm tình tốt, hắn không ngừng trêu đùa trước những suy nghĩ tinh nghịch của Tiểu Nữ, thân hình hắn cũng xoay tròn lại, ruốt cuộc là quay lưng về phía cô ta.
Cùng với việc thời gian bị kéo dài, đám thanh niên cũng nhận thấy tình hình không ổn. Bởi vì bất luận đánh như thế nào thì tốc độ của tiểu thư họ càng ngày càng trở nên chậm, nhưng Thường Nhạc vẫn là giữ nguyên cái bộ dạng kia.

- Ai da, thật là thoải mái quá đi, bên này, lại, đấm qua bên này cho tôi chút đi! Lúc giọng Thường Nhạc thích thú hô lên thì thiếu nữ đáng yêu rốt cuộc cũng biết bản thân thì ra chịu bị lừa gạt.

- Nhận một kích của tôi! Ngay khi thiếu nữ dự định chơi xỏ, thân thể Thường Nhạc giống như mộng ảo. Vô số cảnh tượng làm cho người ta không có cách gì để nắm bắt được từ bóng dáng bên cạnh cô ta để vẽ ra, một đợt địa khí lưu thông mạnh mẽ đột nhiên tấn công lướt qua bên cạnh thiếu nữ.
- Ầm! Bọn họ không dám tin vào mắt mình.

Tốc độ đáng sợ bao nhiêu, năng lượng mạnh mẽ bao nhiêu, trên trường luận võ vốn là bằng phẳng, không ngờ lại xuất hiện cùng nhau dấu tích sâu.

Giờ phút này, bọn họ đã hiểu rồi, chàng trai trẻ trước mắt này là đỉnh núi cao mà họ không thể với tới.

Thiếu nữ đáng yêu cũng hết sức sững sờ, cô không ngờ rằng chàng thanh niên trẻ bị mình đuổi chạy tứ phía lại quái vật hơn cả quái vật.
- Sao anh lại lợi hại như vậy?

Thiếu nữ không những không sợ hãi mà ngược lại dùng vẻ mặt thản nhiên nhìn Thường Nhạc.

- Bởi vì tôi là Thường Nhạc!

Thường Nhạc vẫn giữ bộ dạng uể oải.

- Anh là người đứng đầu Điểm G.

Thiếu nữ nghe thấy cái tên này, cảm giác xa lạ vẫn như xưa, nhưng một thiếu niên phía sau cô ấy thần sắc biến đổi bật thốt lên.
- Thủ lĩnh của Điểm G. Thiếu nữ nghe được câu này, đôi mắt sáng ngời mãnh liệt, - Anh chính là lão đại siêu cấp trâu bò kia? Là anh chàng phong lưu phong thoáng, anh tuấn như thần càn quét tổng bộ xã hội đen phía Namphải không?

Thường Nhạc thần sắc cổ quái một lúc, cho dù mình có danh tiếng đi nữa, thì cũng không cần dùng nhiều những từ ngữ nói mình như vậy chứ .

- Chúng tôi muốn gia nhập Điểm G. Thiếu nữ đáng yêu dường như không cho Thường Nhạc cơ hội để phản ứng, trực tiếp nói ra, có điều vừa mới dứt lời, thì lập tức nói thêm vào : - Nhưng tôi nhất định phải thống lĩnh một trăm người!

- Hoàn toàn không thành vấn đề gì!
Thường Nhạc nở nụ cười kỳ lại, đây chỉ là bước thứ hai trong một mắt xích của kế hoạch, đem bọn tổ Lưu Manh đã thu phục tới, Điểm G ở phía nam sẽ thêm một chỗ để đứng.

Đương nhiên, chỉ dựa vào đám lưu manh đến phối hợp với cha nuôi và thế tiến công chủ lực của họ, vậy thì đúng thật là nói chuyện viển vông, Thường Nhạc từ trước đến giờ chưa hề xem nhẹ đối thủ của mình.

Hắn cũng hiểu, khinh địch, thì chẳng khác nào đem mạng sống của mình ra làm trò đùa, mà hiện giờ, sau khi tổ Lưu Manh gia nhập vào, nhất định phải tăng thêm dòng huyết dịch tươi mới.
Tên Tư Đồ Minh Long xem thường nguồn tài nguyên của Trung Quốc này, chạy sang Anh để thu nạp lực lượng tinh nhuệ, nhưng Thường Nhạc cảm thấy bản thân Trung Quốc chính là nơi có thế ngọa hổ tàng long, cho nên ngoại trừ việc thiết lập binh sĩ hùng mạnh ở nước ngoài, bản thân Thường Nhạc vẫn nắm giữ chặt chẽ một chi.

Mà những người này ngoài việc ám sát những nhân vật quan trọng, thâm nhập vào vài bang phái ở bên ngoài, bọn họ vẫn còn có một nhiệm vụ, đó là thu thập những tài liệu về những người tài giỏi tiềm tàng của Trung Quốc.

Hơn nữa khi Thường Nhạc vừa mới ở lại Tổng bộ tổ Lưu Manh, thì tư liệu của những người tài ẩn dật đầu tiên ở Chiết Giang truyền tới: Lãnh:có được thân hình cường hóa, theo như truyền thuyết thì thân hình đã đạt đến mức kim cương bất hoại.

Thường Nhạc không khỏi bật cười, người này và cả cái tên Quang Minh kia đều là những kẻ liều mạng.

Tiếp tục xem, Băng Tuyết: có được năng lực nắm giữ thời tiết, nhất là có thể trong một thời gian ngắn làm người đóng băng.

Min : có đao pháp vô cùng đáng sợ, đao nhanh hơn cả trong thần thoại có thể chặt vỡ viên đạn. Thường Nhạc ánh măt nghi ngờ, người kia sử dụng Phi Đao giống mình sao?

Lâm Tâm: có được cảm ứng bẩm sinh, đạn bắn ra chư bao giờ đi sai mục tiêu, có thể nói là mang sắc thái thần kỳ của Thần Súng!
- Bốn người này cũng không tệ lắm! Thường Nhạc khẽ mỉm cười gật đầu, có như có thể có được bốn ngươi này, tin tưởng rằng có thể nâng cao toàn bộ thực lực của Điểm G tại Chiết Giang, thậm chí là còn nâng lên một tầng cao mới.

- Khà khà, lão đại, thu phục đám người kia để bọn tôi ra tay đi. Huyết Hổ và Cao Tiếu hai người mặt tràn đầy kỳ vọng hướng nhìn Thường Nhạc.

- Những tay cao thủ đó đều là những kẻ kiêu ngạo, thân thủ bọn họ rất cao cường, nhiệm vụ của các anh là thu phục chứ không phải giết chóc, các anh ai làm hỏng việc, tôi lột da kẻ đó!

Thường Nhạc nhìn lướt qua nét mặt hai vị này, từ tốn nói.
- Anh là ai? Tại sao phải ngăn cản đường đi của tôi? Lãnh thần sắc đờ đẫn nhìn về gã đàn ông cao to trước mắt, mày nhíu lại nói.

- Tôi là Huyết Hổ, ta muốn anh gia nhập Điểm G!

Những bắp thịt trong cơ thể Huyết Hổ run lên từng hồi, như con hổ rình nói, nói.

- Chiến tướng Huyết Hổ của Điểm G! Lãnh tâm trí có chút căng thẳng, hiển nhiên cây có bóng, người có danh. Mà danh tiếng của Huyết Hổ từ khi mới xuất quân liền được truyền ra bên ngoài, quả là vô cùng dũng mãnh.
- Dựa vào cái gì? Lãnh tính cách đã như vậy, tâm tình của anh ta vốn dĩ không hề có bất cứ chấn động gì.

- Nghe nói anh là một cao thủ, nếu như chỉ thông qua nói mồm để thuyết phục, thì nhất định sẽ không gia nhập Điểm G, hay là chúng tỷ thí một trận xem, nếu như tôi thắng, vậy thì anh sẽ phải gia nhập Điểm G với bọn tôi! Huyết Hổ thật đúng là có chút sợ hãi khi đấu trực tiếp với Lãnh, nếu như quả thực là vậy bản thân có ít nhiều niềm vui thú.

- Nếu anh thua thì sao? Lãnh bình thản nhìn Huyết Hổ

- Tôi nhất định sẽ không thua!
Huyết Hổ không chút nghĩ ngợi, thốt lên.

- Nếu như anh thua thì vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi! Lời yêu cầu của Lãnh không ngờ lại đơn giản đến vậy, điều đó khiến Huyết Hổ vô cùng kinh ngạc.

- Được! Huyết Hổ không ngờ tên nhóc này lại thỏa mái như vậy.

Lãnh ngang tàng ở chỗ là sở hữu thân thể cường tráng cùng với quả đấm đầy sức mạnh, vì thế Huyết Hổ biết muốn thu phục anh ta, thì nhất định đánh bạị trên mặt ưu thế của đối phương.

Khi hơi thở hòa vào làm một thì tức khắc bầu không khí trở nên đục ngầu!
Không ngờ ngay lần đầu tiên Lãnh đã sử dụng tới cánh tay của mình, không khí dường như bị anh ta điều khiển.

Huyết Hổ hít một hơi thật sâu, tay giữ trong trạng thái để vuông góc, chỉ trong chốc lát đã trở thành một cú đấm, một dòng khí mạnh mẽ bao quanh lấy nắm đấm.

Cú đấm thẳng, bình thường vẫn hay sử dụng cách thức này, loại nắm đấm này căn bản không có bất cứ kỹ xảo gì, sức mạnh, sức mạnh chính là phương thức đối đầu nhanh nhất.

Mặt của Lãnh trong lúc lơ đãng đã lộ ra vài phần kinh ngạc, anh ta không ngờ tên chiến tướng Điểm G này lại dám dùng nắm đấm để chạm chán trực tiếp vơi vũ khí mạnh nhất của mình, có điều vào thời khắc bả vai và cú đấm va vào nhau, Lãnh cảm nhận thấy có một sức mạnh đột nhiên tấn công về phía ngực anh ta.
Dưới tình thế cấp bách, thân thể Lãnh bỗng nhiên biến nhỏ lại, nhưng bước tiến thì không ngừng dồn dập.

- Ầm!

Không gian bị thu hẹp lại trong âm thanh long trời lở đất ấy, ngay thời khắc này sức lực ban đầu không hề bị phân tán.

Nếu như lại để Huyết Hổ dùng sức đánh thêm một lần nữa mà nói, anh ta nhất định phải tập trung sức mạnh lần nữa. Đáng tiếc là lúc này, thân thể Lãnh vốn dĩ thu lại, đột nhiên cười một cách kỳ quái, quả đấm của anh ta, luôn luôn che dấu đi trợ thủ ở mặt sau không ngờ lại xuất hiện, nhanh, nhanh đến mức khiến người ta không kịp suy nghĩ.

Anh ta dường như dùng thân thể của mình tiếp nhận sức mạnh của Huyết Hổ, mà cái bờ vai mạnh mẽ kia lại chỉ là một động tác giả.

Có hai lựa chọn, nếu như nắm đấm của Huyết Hổ không phải đánh vào bờ vai tráng kiện kia, thì có lẽ Lãnh đã bị Huyết Hổ đánh ngã trên mặt đất rồi. Nếu nắm tay của Huyết Hổ mạnh hơn bờ vai của anh ta, thì anh ta sẽ dùng thân thể của mình để nhận cú đấm của Huyết Hổ, mà đồng thời anh ta đang hấp thụ toàn bộ sức mạnh thân thể tập trung ở nắm tay.