Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 388: Cung vàng điện ngọc




Trong đó điểm mấu chốt chính là mỹ nhân trong Cung Vàng Điện Ngọc mỗi tháng sẽ đổi mới một lần, những mỹ nhân đó chỉ có vẻ đẹp bạn không thể tưởng tượng được chứ không có vẻ đẹp nào bạn không mua được, cứ mỗi một thời gian lại có một cô mới.

- Chơi gái là trò chơi của đàn ông, chẳng lẽ bản lão đại không đi được sao? Thường Nhạc liếc nhìn Cao Tiếu một cái, bình thường rất nhanh nhạy, chẳng lẽ đến thời khắc quan trọng lại bỏ qua mất ư?

Cao Tiếu sờ trán, bất giác nói: - Lão đại, sao không trước mặt chị dâu mà quang minh chính đại vào kỹ viện, như thế có phải thể hiện được uy phong của cậu không!

Thường Nhạc trợn mắt nhìn Cao Tiếu nói:
- Tuy rằng bình thường bọn họ đều nói rằng tôi đào hoa, kỳ thực đó là quan niệm sai lầm của bọn họ, chẳng qua là tôi thích theo đuổi và thưởng thức cái đẹp thôi, để tránh làm tổn thương trái tim của các cô gái, tôi quyết định chấm dứt những lời nói không chính xác, thay đổi những gì người khác nghĩ về tôi, sau tất cả, tôi không thể vì hành động của 1 mình tôi mà làm tổn hại đến trái tim của bọn họ được, cho nên tôi không thể quang minh chính đại vào Nguyệt lâu được.

- Đổ mồ hôi!

Cao Tiếu cảm thấy mặt mình đỏ rần thế mà lão đại của mình vẫn biện luận như khướu thế kia, chẳng lẽ là cao thủ mặt dày rồi ư?

Thấy biểu hiện của Cao Tiếu, Thường Nhạc hiểu ngay trong lòng gã đang nghĩ những gì, nhưng hắn cũng chẳng quan tâm làm gì nhiều, tiếp tục mở miệng nói:
- Anh chơi bao nhiêu em rồi?

Nét mặt Cao Tiếu không khỏi đỏ lên, gã lúng túng sờ lên mũi, cảm thấy Thường Nhạc hôm nay không giống với Thường Nhạc trước đó: - Đến nay tôi chưa từng chơi cô nào.

- Hả!

Thường Nhạc phục sát đất tên đó, dù gì cũng là nhân vật uy tín trong Điểm G tiếng tăm lừng lẫy trong giới ngầm Trung Quốc, thế mà ngay cả đàn bà là gì cũng chưa từng biết, tên này không phải quá trong trắng sao?

- Yên tâm đi, bản lão đại hôm nay dẫn anh đi thưởng thức.
Đã lâu không được tận hưởng hương vị vốn có của những món ăn ngon dân dã, một người tràn trề sinh lực, xung quanh lúc nào cũng có mấy cô gái nhưng lại không thể động vào quả thực càng khiến cho Thường Nhạc buồn bực không thôi.

Dọc đường đi, Thường Nhạc không sợ người khác để ý mà giảng giải kiến thức cho Cao Tiếu nghe, các loại động tác đẹp như đốt đèn trước phật, quan âm ngồi trên đài sen, .v.v.

Cao Tiếu nghe thấy mắt mũi kinh ngạc không khỏi bội phục lão đại, ngay cả phương diện này lao đại cũng vượt xa mình, thế nhưng cái kiểu xúi giục chơi gái này lại giống có vài phần giống với mấy tên mối lái.

- Lão đại, cậu chơi bao nhiêu gái rồi? Cao Tiếu bỗng nghiên nghiêm trang ngẩng đầu lên hỏi.
- Cái này Nét mặt Thường Nhạc lúng túng , tuy nhiên da mặt tương đối dày, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nhận ra được chứ đừng nói là chơi gái, đến cơ hội tiếp xúc cũng tương đối ít nhưng mình đường đường là cấp trên đương nhiên không thể mất mặt được: - Số gái tôi chơi trong khoảng thời gian ngắn không thể nhớ chính xác được, nhiều lắm rồi.

- Ừ! Cao Tiếu vốn còn định tiếp tục hỏi nhưng Thường Nhạc đã nhanh chân bước đi, gã bất đắc dĩ đành yên lặng đi theo.

Cung Vàng Điện Ngọc cao ba tầng nguy nga lộng lẫy, bên ngoài cũng không có mấy cô em xinh đẹp vẫy khách như trong tưởng tượng mà trông rất sang trọng, nếu không nhìn thấy tấm biển kia còn có thể cho rằng đến những nơi kiểu như quán rượu.
Đây chẳng qua chỉ là vẻ bề ngoài, những khách hàng có tiền, có địa vị mới biết được bên trong có thứ gì tốt.

Bởi vì kỳ thực đằng sau Cung Vàng Điện Ngọc bố trí hàng chục căn phòng nhỏ thanh nhã, mỗi lầu nhỏ nhìn qua đều rất thần bí. Đương nhiên Cung Vàng Điện Ngọc là nơi phục vụ tốt nhất, nhưng giá cả cũng không phải vừa.

Tuy nhiên người có thể tới đây đương nhiên cũng sẽ không keo kiệt mà ai nấy cũng đều hào phóng, chỉ cần gái chứ tiền căn bản không phải là vấn đề.

- Hoan nghênh đã đến với Cung Vàng Điện Ngọc!

Hai người vửa bước vào cửa, 2 bên quần áo chỉnh tề xếp hàng ngay ngắn đón chào, nhưng lại có thể khiến cho người ta mơ hồ nhìn thấy những thứ dục vọng ẩn nấp bên trong.
Lúc này, một mỹ nữ xinh đẹp mặc một bộ xuyên thấu nở nụ cười mê hoặc ra tiếp đón: - Hoan nghênh hai vị tới Cung Vàng Điện Ngọc, không biết nhị vị quan nhân cần phục vụ thứ gì ạ!

- Tôi tới để tìm mỹ nữ xinh đẹp nhất, cô dẫn đường đi! Có lẽ vì bị dồn nén quá lâu nên tối nay Thường Nhạc bộc lộ tính cách hư hỏng của mình.

Cao Tiếu đã bắt đầu sử dụng túi tiền của gã, bởi vì tất cả tiền đều nằm trong người gã, theo như kinh nghiệm của gã, chỉ cần có người hầu hạ là đều phải thưởng.

Người phụ nữ mặc đồ trong suốt đó dẫn thuộc hạ đi qua vài cửa rồi tiến vào một đại sảnh, đại sảnh vô cùng lớn, lúc đó trong này đã có khá nhiều người, nhưng lại khá yên tĩnh, chỉ có điều thỉnh thoảng có một vài người khách tán tỉnh những cô gái đang hầu rượu đứng cạnh bàn thôi.

Mà đại bộ phận những người này đều vừa uống rượu, vừa đang mong chờ điều gì.

Thường Nhạc tiến vào trong đại sảnh, hắn thoáng giật mình mười mấy cái bàn tròn đã bị người khác ngồi hơn nửa, bọn họ bị sắp xếp vào chỗ gần cuối cùng nhất.

Bọn họ mới ngồi xuống đã có người bày chút rượu và thức ăn để giết thời gian.

- Lão đại, sao chúng ta không chơi gái luôn đi? Vào chỗ này để làm gì? Ánh mắt Cao Tiếu ngó ngang cũng không thấy có ai đáng chú ý cả.

Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười thần bí, tươi cười nói: - Ha ha, yên tâm đi, lát sau anh sẽ biết.
Cao Tiếu cũng không quan tâm rốt cục là thế nào dù sao biết hay không biết đối với gã mà nói cũng không ảnh hưởng gì, có thời gian thì thưởng thức rượu trong Cung Vàng Điện Ngọc một chút.

- Ha ha, thật đúng là không tệ, chả trách đêm động phòng hoa chúc là đều phải uống chén rượu giao bôi! Vừa nâng chén uống rươu, vừa khen ngợi.

Kỳ thực người có thể đến nơi này đều là những người có địa vị đương nhiên là sẽ không sốt ruột dâm đãng gọi mấy cô em kiểu vô học như đám lưu manh mà thư giãn ngồi chờ.

Ước chừng nửa tiếng sau tình hình vẫn yên tĩnh như vậy, Thường Nhạc bỗng nhiên từ từ mở miệng nói:
- Đến rồi!

Cao Tiếu nhìn theo hướng Thường Nhạc chỉ, chỉ nhìn thấy hai bên bắt đầu có những mỹ nhân kiều diễm lay động lòng người đi ra, còn đi xuống tận cuối khán đài làm vài động tác trêu chọc người khác khiến dục vọng của các đại nam nhân ở bên dưới bị thổi bùng lên, bây giờ dục vọng từng người đều bị kích động như loại chó đực rồi.

Sau khi hai hàng mỹ nhân vừa mới ra trước sân khấu tiếp đó lại xuất hiện thêm một người phụ nữ nữa, thực sự mà nói, mỗi mỹ nhân nếu chỉ dùng từ mỹ nhân để hình dung coi chừng có chút cảm giác thiếu sót.

Đôi mắt trong như nước mùa thu, sức quyến rũ vô tận như những vì sao trên bầu trời đêm thăm thẳm khiến người ta bị mê hoặc.
Nếu như nói mỗi cô đều có điểm đặc sắc riêng của họ thế thì tập trung tất cả những điểm đặc sắc trước mắt lại thì nó như dải lụa, như gió mát, như mây bay, càng như linh hồn khóa linh hồn của người khác lại, nếu như có người bất giác nhìn thấy nhất định cho rằng mình đã tới chốn thần tiên rồi.

- Thực quá là xinh đẹp. Thường Nhạc không ngờ ở đây cũng có con mắt biết nhìn hàng thượng phẩm như vậy, bất giác nhìn sang chỗ mà Cao Tiếu đang nhìn, Thường Nhạc suýt chút nữa thì ngã xuống đất bởi vì hai con ngươi của tên này như muốn lồi ra, cả người gã như cánh cung đang căng dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể lao ra cưỡng dâm người ta.

Không khí trong đại sảnh lúc này đã đạt tới cao trào, không ít người vốn tự cho mình là thanh tao bây giờ cũng bắt đầu lộ ra bản chất thực của mình, mục tiêu chú ý của bọn họ sợ là đều tập trung tất cả vào những tuyệt sắc giai nhân đó.
- Tôi không biết tôi có thực sự yêu không nhưng tôi biết rằng tôi không thể không có em, nếu trái đất này sắp bị hủy diệt thế thì tôi sẽ nói cho em biết ---- Em chính là người duy nhất tôi muốn gặp bởi vì, mỹ nhân, mỹ nhân, tôi yêu em.

Thường Nhạc còn chưa kịp phản ứng gì mà bên dưới đã kêu gào thảm thiết, cái kiểu kêu gào này chưa từng xuất hiện.

Cao Tiếu đầu thấp vẫn chưa chui xuống gầm bàn, mà Thường Nhạc càng gọi thì càng hăng, mặc dù không ít người gọi nhưng phong cách sáng tạo giống như hắn thì chỉ có mỗi hắn là người đầu tiên cho nên dĩ nhiên là thu hút không ít ánh nhìn của mọi người, đương nhiên là bao gốm cả ánh nhìn của những mỹ nữ trên đài đó.

Thế nhưng đối phương hình như đã quen thấy cảnh thế này rồi, chỉ khẽ gật đầu với Thường Nhạc, khóe miệng Thường Nhạc khẽ lộ ra nụ cười gian xảo.
Bầu không khí có thêm tiếng cười trong trẻo của mỹ nữ, bên tai mỗi người như những tiếng lảnh lót của chim hoàng anh quả thực khiến người ta hồn xiêu phách lạc.

- Các vị, thật là vui mừng khi hôm nay mọi người đến tham dự đại hội thi đâu tuyệt đỉnh mỹ nhân với Cung Vàng Điện Ngọc, là người ủng hộ cho Cung Vàng Điện Ngọc ngày hôm nay cho nên các vị sẽ được phục vụ tốt nhất, nếu có chuyện gì không vừa ý các vị cứ đề xuất, hôm nay các chư vị đến đây khiến cho bữa tiệc càng thêm vui vẻ, tôi tuyên bố trận đấu bắt đầu.

Nói một hồi háa ra đối phương chính là bà chủ, cái con vịt gọi là Ma Ma này khiến Thường Nhạc nản lòng một hồi, thế nhưng Ma Ma mà cũng kiều diễm như vậy thì những mỹ nhân tiếp theo không phải càng xinh đẹp hơn sao?

- Cao Tiếu, bắt đầu rồi, anh phải hô theo sau tôi.
- Hả! Vẻ mặt Cao Tiếu đau khổ, nói: - Thiếu gia, tôi thực sự không được đâu, cậu tự đi đi.

Thường Nhạc nghiêm trang nói: - Cái này sao có thể truyền ra ngoài được, thuộc hạ của tôi vào Cung Vàng Điện Ngọc vẫn còn xấu hổ không khỏi khiến cho người ta cười đến rụng răng à, hôm nay đúng là thời điểm để biết đến chuộc thi đấu tuyệt sắc giai nhân mà mỗi tháng Cung Vàng Điện Ngọc chỉ tổ chức một lần thôi, hơn nữa chỗ mỹ nhân này đều được mua từ khắp nơi về, nghe nói bình thường đều được trải qua huấn luyện đặc biệt, mà phải được huấn luyện ít nhất nửa năm nữa.

Thoáng dừng lại một chút rồi nói tiếp: - Hơn nữa, mỗi người đều là xử nữ, hơn nữa bọn họ đều được huấn luyện hiểu được cách để dụ dỗ và hầu hạ đàn ông, cho nên cạnh tranh tương đối kịch liệt đấy, cho nên tên nhóc anh nhất định phải cố gắng yên tâm, lão đại tuyệt đối sẽ không để anh bị thiệt đâu.