Thiếu Gia Phong Lưu

Chương 459: Trò chơi tim đập




Giáo Hội và bang Mafia cuối cùng cũng bắt đầu chiến đấu, giống như ngọn núi lửa im ắng năm ngàn năm trong chớp mắt tuôn ra những tia sáng chói mắt, muốn ngăn cản cũng không kịp.

Hỏa Phượng Hoàng cũng không phải kẻ yếu, Giáo Hoàng cũng không phải kể yếu, cao thủ khắp nơi trên thế giới bắt đầu tụ tập lại Paris, Giáo Hội nước Anh và Mafia nước Mĩ, nước Đức cũng như vậy.

Tư Đồ Lôi Minh đang lẳng lặng thưởng thức trò chơi này giữa bang Mafia và Giáo Hội, đối với gã mà nói thì cảm giác quả thực rất thú vị, rất thoải mái.

Giáo Hội là đồng minh hợp tác với mình, Tư Đồ Lôi Minh rất rõ điểm này, nhưng gã hiểu rõ hơn trên đời này không có tình bạn vĩnh cửu mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Một khi Giáo Hội và Mafia lưỡng bại câu thương, thế thì tất nhiên đây là thời khắc mà Tân Long Nha triển khai thế trận, mới nghĩ tới đây, Tư Đồ Lôi Minh không khỏi cười lớn lên.

Suy nghĩ của Thần Thánh cũng giống với Tư Đồ Lôi Minh, lúc này Thần Thánh có vài phần cảm tạ Thường Nhạc, nếu không phải lúc trước có hiệp ước với Thường Nhạc, sợ là lần này lời mới của Giáo Hội, mình không thể không tham gia.

Hóa ra, giữ vị trí trung lập lại thoải mái như vậy, Thần Thánh đồng thời tìm cơ hội để mở rộng địa bàn Kỵ Sĩ Thần Thánh, đương nhiên cơ hội để chuẩn bị người, trong lòng Thần Thánh rất rõ điểm này.

Nhưng ở Paris, ngoài Kỵ Sĩ Thần Thánh của Thần Thánh và Tân Long Nha của Tư Đồ Lôi Minh ra thì những thế lực khác không có động tĩnh gì, đặc biệt là tổ Lãng Mạn của Lãng Mạn, Điểm G của Thường Nhạc.

Hai bên này không bên nào kém cỏi, hai tổ hình như là một cô nàng ngượng ngùng cuối cùng không có bất kỳ động tĩnh gì, lẽ nào lần này Thường Nhạc lại hiền từ? Hay là bọn họ có cùng suy nghĩ với Thần Thánh?

Đối với điểm này, ngay cả Tư Đồ Lôi Minh cũng cảm thấy kỳ quái, Điểm G kỳ thực quá yên tĩnh, kiểu không khí tĩnh mịch này khiến cho người ta có một áp lực bất an.

Đương nhiên bất an nhất chính là ở nước Mỹ.

Ai cũng không ngờ tới, sức mạnh trung tâm Điểm G bao gồm gia tộc hút máu trong tổ Lãng Mạn ở Anh, Cao Tiếu, Huyết Hổ ở Nam Phi, Kerri ở ZNV, Mộ Dung Trường Thiên ở Trung Quốc, Ảnh của Tam Giác Vàng, những cao thủ tinh nhuệ này toàn bộ đều hẹn nhau ở nước Mỹ.

- Lão đại, Cao Tiếu nhớ cậu đến chết mất. Vừa mới hội hợp, Cao Tiếu đã khóc rống lên nhìn sang Thường Nhạc, giống như là oán phụ ngàn năm, khiến cho người ta vừa tức giận vừa buồn cười.

- Duy trì khoảng cách một mét quay lại để lão đại nhìn xem. Thường Nhạc cũng không nhiệt tình ôm gã mà lạnh lùng mở miệng nói.

Cao Tiếu nghe thấy Thường Nhạc nói, không hề nghĩ ngợi, thân hình vừa động, cả người đã biến mất, cơn gió không có bất kỳ hình thái nào bắt đầu xoay tròn, Thường Nhạc rõ ràng cảm thấy hít thở không có cảm giác.

Ánh mắt hắn hơi sáng lên, gật đầu tán thành nói:
- Không tồi, rất tốt, xem ra Cao Tiếu đã rất cố gắng rồi.

Quả thực thực lực Cao Tiếu đã thăng lên rất nhiều, Huyết Hổ vội vàng đến tiến lên tươi cười: - Lão đại cậu thử xem tôi thế nào? Vừa nói vừa giơ nắm đấm lên.

- Được rồi, còn thử nữa thì hành động tối nay sẽ chậm trễ mất. Thường Nhạc cũng lười xem, tên này muốn biểu diễn trước mặt mọi người, thần sắc có vài phần kiên định nói: - Chúng ta đều là tinh nhuệ Điểm G, thậm chí đều là công thần mở mang bờ cõi, tin chắc rằng hành động tối nay mọi người sẽ không thất vọng.

- Lão đại, chúng ta không phải muốn đối phó Siêu cấp chiến sĩ chứ?
Kim Ti phản ứng cũng không chậm, lần trước ở Nam Phi vẫn còn lưu lại, nhìn thấy Kim Ti vì gặp được Thường Nhạc mà điều phân bộ cao thủ Nam Phi đến đây.

- Không sai, Siêu Cấp Chiến Sĩ đã chủ động xuất chiêu, nếu chúng ta không trả lời thì không tránh khỏi thất lễ, tôi rất muốn xem cao thủ trong truyền thuyết như Siêu Cấp Chiến Sĩ rốt chục nặng bao nhiêu cân. Trên nét mặt Thường Nhạc lộ nụ cười gian xảo.

Lạc Phong đã sớm chuẩn bị, dùng một người con gái để thăm dò Siêu Cấp Chiến Sĩ, chỉ sợ đến cả thủ lĩnh Siêu Cấp Chiến Sĩ cũng không ngờ tới.

Tuy nhiên có một điểm mà Thường Nhạc có chút buồn bực, là đến tận bây giờ hắn rất hiểu vị trí phó thủ lĩnh Siêu Cấp Chiến Sĩ là U Linh, nhưng thân phận thủ lĩnh chính thức thì không ngừng thay đổi, nghe nói không có ai nhìn thấy thủ lĩnh chính thức, đây là điểm trở ngại duy nhất mà Thường Nhạc thấy.

Tục ngữ nói những kẻ thủ vô hình thì thường đáng sợ hơn rất nhiều so với kẻ thù nhìn thấy được, đạo lý này ai cũng rõ.

Cao thủ Mafia, Giáo Hội nước Mỹ căn bản đều đến Paris hết, cho nên tạo thành thế lực xã hội đen nước Mỹ. Ở tổng bộ Siêu Cấp Chiến Sĩ U Linh vẫn đang ngồi lẳng lặng ở đó.

Dưới gã là một thanh niên sắc mặt lạnh lùng, có chút tái nhợt, hắn chính là chiến sĩ cấp số bốn, tên đó đã từng ám sát cao thủ của Thường Nhạc tại Paris, ngoại ra còn có người phụ nữ biết khiêu vũ ngồi ở đó.

Siêu Cấp Chiến Sĩ tổng có có hơn một trăm số cao thủ, lúc này có năm mươi người ngồi trong đại sảnh, thần sắc bọn họ đều rất cổ quái khó hiểu.

Bọn họ đều được U Linh triệu tập khẩn cấp, phải biết rằng chuyện bình thường thì căn bản không cần nhiều cao thủ, tập hợp một nửa trong số các Siêu Cấp Chiến Sĩ, đơn giản là chuyện không thể tin được.

Mặt khác, đám người trên khắp các nơi trên thế giới chấp hành nhiệm vụ cho nên không thể về kịp, lúc này thần sắc U Linh đang không ngừng thay đổi, giống như đang suy nghĩ một vấn đề trọng đại, qua một hồi lâu, U Linh mới chậm rãi ngẩng đầu lên: - Xảy ra chuyện lớn rồi.

Bên dưới lập tức yên lặng, do U Linh nói xảy ra chuyện lớn rồi, bọn họ cảm thấy kinh ngạc vô cùng, cho dù là toàn bộ cao thủ xã hội đen nước Mĩ liên kết lại cùng tấn công thì cũng không phải chuyện đáng sợ gì so với Siêu Cấp Chiến Sĩ.
- Thủ lĩnh, cho dù trời có sập thì anh em chúng ta vẫn nhiều như vậy, ở đây đều có thể chống đỡ thiên hạ một lần nữa, nói đi, rốt cuộc là có tên mù nào đã chọc vào người anh em, tôi sẽ lập tức giết chết hắn luôn. Người mở miệng nói là Siêu Cấp Chiến Sĩ số tám, là cao thủ cấp quan trọng có biệt danh là Chuy Tử.

U Linh rõ ràng hiểu suy nghĩ trong lòng bộ hạ mình, đương nhiên gã cũng hiểu nếu không phải là mình qua con đường bí mật có được tin tức này thì đến mình cũng không tin được.

Chẳng lẽ Thường Nhạc thực sự đến rồi sao? Toàn bộ cao thủ Điểm G không ngờ lại đến đây rốt cục có bao nhiêu người? Cao thủ khắp nơi trên thế giới, U Linh nghe thấy khiến hắn không thể tin nổi, chẳng lẽ tên đó điên thật rồi sao?
U Linh càng nghĩ càng cảm thấy không tự nhiên, bao nhiêu năm nay đều không có chuyện gì xảy ra, gã đứng lên đi đi lại lại. Những tinh binh bên dưới đều choáng váng, rốt cuộc đội phó làm sao vậy?

- Thủ lĩnh, rốt cục có chuyện gì, anh nói luôn ra đi. Tính tình Chuy Tử vốn rất nóng vội, hắn bắt đầu thúc giục những người khác bên cạnh cũng gật đầu thúc giục.

- Thường Nhạc đến Mỹ rồi.

U Linh rốt cuộc cũng nói chuyện mình lo lắng ra.

- Thường Nhạc, Điểm G, Thường Nhạc! Trong đại sảnh tất cả những chiến sĩ lần lượt kêu lên, đương nhiên, trong đó có phần khá là hưng phấn, lần trước ở Pháp, Siêu Cấp Chiến Sĩ xuất động nhiều cao thủ như vậy cũng không thu phục Thường Nhạc, thế mà lần này lại chủ động tới Mỹ, lẽ nào không biết nước Mỹ là tổng bộ của Siêu Cấp Chiến Sĩ hay sao?

Đương nhiên, cũng có người thần sắc trầm hẳn, trong đó bao gồm cao thủ ám sát lần đó, trong lòng bọn họ đều rất rõ, Thường Nhạc không hề ngốc, mà trí tuệ Thường Nhạc cũng quỷ dị như võ công của hắn.

Lâu như vậy không gặp, không biết năng lực Thường Nhạc nâng cao đến mức nào? Thế này cũng chưa biết bao nhiêu cho nên mấy người đó không vui mừng như những người khác.

- Thủ lĩnh, để tôi dẫn đám người đó đến bắt sống tên Thường Nhạc đó về. Chuy Tử vẻ mặt đầy hưng phấn.
- Không cần bắt sống, tôi chủ động đến đây, không phải càng tốt sao?

Giọng nói bộ dạng uể oải này phải là hư ảo, hầu như toàn bộ đại sảnh trong nhất thời đều đứng dậy, ai cũng ngờ tới Thường Nhạc chủ động tìm đến cửa.

Phải biết rằng, nơi này tập hợp tinh tuệ Siêu Cấp Chiến Sĩ lại, đừng nói một mình Thường Nhạc, cho dù mười Thường Nhạc tới đây là muốn tìm chết.

Thường Nhạc đi trước, Cao Tiếu, Huyết Hổ, Đệ Nhị Mộng đi theo sau hắn, Thường Nhạc nhìn thấy cao thủ cấp chiễn sĩ đang nhìn chằm chằm, bộ dáng hắn bỗng nhiên cổ quái nói: - Các người có đồng ý đấu một mình với tôi không?

- Một mình đấu quá tốt, để tôi.
Chuy Tử hưng phấn, U Linh còn chưa kịp lên ngăn cản, Chuy Tử đã xông lên giáng một quyền đến trước mặt Thường Nhạc.

Đệ Nhị Mộng trực tiếp đi lên gần nửa bước, cái miệng nhỏ nhắn bĩu lên: - Anh còn chưa đủ tư cách đâu.

- Ầm!

Nắm đấm Chuy Tử vừa tiếp xúc với Đệ Nhị Mộng, cả người bị cô ta đánh bay lên, phải biết rằng Đệ Nhị Mộng dùng toàn lực thuộc long tộc, khí thế vô biên khiến cho người ta kinh động hồn phách.

Chuy Tử cảm giác thân thể mình không ngừng bay lên, đương nhiên không ngờ lại rớt vào giữa đám Siêu Cấp Chiến Sĩ, mỗi người ai cũng là cao thủ cho nên đón Chuy Tử không phải là một chuyện khó.

U Linh liếc nhìn thấy như vậy, nếu đơn lẻ đấu chỉ sợ Siêu Cấp Chiến Sĩ sẽ bị thiệt cho nên rất quả quyết ra lệnh: - Tất cả xông lên.

- Thế nào bây giờ muốn đấu tất à? Mắt Thường Nhạc sáng ngời, thần sắc có vài phần hưng phấn nói: - Cái mình chờ chính là giờ phút này đây.

Phải biết rằng bên cạnh Thường Nhạc cũng không có nhiều người là điều đáng tiếc thế nhưng bọn họ đều không ngờ tới câu nói của Thường Nhạc như cổ vũ thêm, cười nói: - Mọi người đều xông lên đi!
Đám người đông nghịt ai cũng không ngờ trong nháy mắt xung quanh đại sảnh tập hợp hơn trăm cao thủ xếp ngay ngắn, Siêu Cấp Chiến Sĩ không phải yếu, lúc thuộc hạ của Thường Nhạc xuất hiện bọn họ đều cảm thấy trong đám người đó ai cũng đều là cao thủ hết.