Thịnh Thế Khói Lửa

Chương 91: Băng tinh tàn phiến




Vốn dĩ, Hỉ Ca không có hứng thú với bọn cường đạo, hiện tại, bọn chúng trong mắt cô đã trở thành bảo bối. Tuy nhiên, chỉ có tiểu đội trưởng mới bạo ra trang bị, mà lôi kéo cừu hận của một tiểu đội trưởng sẽ dẫn theo 10 tên tiểu lâu la. Lúc nãy, là Hỉ Ca may mắn, khoảng cách với căn phòng đủ gần cho nên cô mới giữ được cừu hận. Đưa mắt nhìn ra, các tên tiểu đội trưởng khác đều đứng ở xa, tốc độ của chúng lại nhanh, một lần quăng băng đống thuật chỉ có thể đốn trụ 6 tên. Phạm một sai lầm nhỏ, cái đầu của cô liền không thể giữ.

Rối rắm đi qua đi lại trong phòng suy nghĩ hết nửa ngày, Hỉ Ca cuối cùng vẫn bị sức hấp dẫn của trang bị làm mờ mắt. Cô không cam lòng a! Hỉ Ca đi ra ngoài dạo một vòng quan sát địa hình, phát hiện ra sơn trại này cũng không quá lớn. Khu phòng ốc chính của sơn trại là chỗ này. Phía trước là phòng của đầu lĩnh, rất ít lâu la tuần tra. Hỉ Ca tính toán rồi, nếu cô muốn đánh trang bị, vậy thì phải quăng khỏi đầu cái nhiệm vụ báo thù của cậu bé con. Hỉ Ca bước ra khỏi phòng. Hai tên lâu la đứng giữ cửa đã bị giết, trong bản sao thì quái sẽ không xuất hiện con mới khi người chơi còn chưa hoàn thành nhiệm vụ. Hỉ Ca lân la tìm một tên đội trưởng ở gần nhất, sau đó phóng một cái băng tiễn, vậy mà bị áo giáp của hắn ngăn trở, trời ạ!

Quả nhiên, khi đánh quái cùng cấp bậc, cái mệnh cùi bắp của cô sẽ phản chủ mà. Thuộc tính cơ bản của cô đã không thể thay đổi, Hỉ Ca chỉ có thể thu ngắn khoảng cách, hy vọng có thể bù đắp phần thiếu hụt. Lại phóng một cái băng tiễn, rốt cuộc hấp dẫn được cừu hận. Có điều, tên đội trưởng chỉ mới quay đầu, còn đang ngốc trệ chưa kịp phản ứng, 10 tên lâu la ở phía sau hắn đã cầm dùi cui hô hoán lao qua đây.

Có lẽ, bản năng chạy trốn chính là thiên phú của Hỉ Ca. Cơ bản, cô không hề suy nghĩ gì cả, vừa quăng kỹ năng xong là cô quay đầu bỏ chạy, ngay cả băng đống thuật cũng quên không phóng ra. Đợi cho cô bình tĩnh lại, đã thấy bản thân đang đứng phía sau cánh cửa rồi!!

… Thời khắc sinh tử, bản năng sinh tồn của con người bùng phát mạnh mẽ thật nha~~

Ở trong phòng, cừu hận vẫn còn giữ nguyên. Chuyện kế tiếp liền dễ dàng nhiều lắm. Hỉ Ca chỉ cần đứng ở cạnh cửa, không ngừng phóng quần công kỹ năng. Bọn cường đạo chỉ có thể đứng bên ngoài, mắc kẹt tại chỗ, trơ mắt bị Hỉ Ca “khi dễ”. Chốc lát sau, 10 con quái cứ như vậy bị giết chết.

Đương nhiên, hiệu quả này còn phải kể tới pháp lực vô hạn của Hỉ Ca. Trong bản sao này, hệ thống thiết lập một mặc định, sau 5 giây nếu ngoạn gia không ra tay công kích thì quái tự động thoát khỏi xiềng xích cừu hận. Bình thường, thuật sĩ tuyệt đối không có khả năng trong một thời gian ngắn phóng ra hai mươi mấy kỹ năng quần công như Hỉ Ca vậy.

Thế là, Hỉ Ca cứ dẫn từng đám từng đám quái đến ngoài cửa, sau đó trốn trong phòng, một đám lại một đám quần công kỹ năng phóng ra giết gọn bọn chúng. Đúng như cô nghĩ, mỗi tên đội trưởng sẽ bạo ra một kiện trang bị, hơn nữa là khác biệt bộ phận. Hợp lại sẽ thành một bộ trang bị đại đơn. Loại này cũng không có thuộc tính cao, chỉ là 38 cấp lam phẩm. Nói thế nào, hiện giờ ngoạn gia giết quái đều bạo ra tử phẩm trang bị rồi.

Nhưng điều khiến Hỉ Ca khoái trá là bộ trang bị đại đơn này có thuộc tính rất hoàn mỹ. Nó có 3 thuộc tính chính. Một là +5000 điểm huyết lượng, mỗi giây còn phục+30% lực lượng. Thuộc tính thứ ba hiện giờ đang xám xịt (chưa kích hoạt). Theo lẽ thường, muốn kích hoạt thuộc tính ẩn cần dùng đến một món đồ vật gì đó. Hỉ Ca hiện giờ chưa có trong tay. Cũng theo lẽ thường, bộ trang bị tìm thấy trong bản sao thì món đồ vật đó cũng nằm trong bản sao.

Hỉ Ca đưa mắt liếc ra bên ngoài… không nhìn thấy bóng dáng tên cường đạo nào nữa, chỉ toàn là xác chết. Phỏng chừng, Hỉ Ca đã tiêu diệt toàn bộ cường đạo ở khu lán trại bên ngoài rồi, chỉ còn khu lán trại bên trong.

Hỉ Ca mặc vào bộ trang vừa đánh được. Trường bào bên ngoài có màu lam sáng. Trang phục bên trong thì trắng tuyền, có những đường chỉ hoa văn màu ánh bạc. Tay áo không dính liền với thân áo mà được kết nối bằng những sợi vải màu bạc. Đai lưng cũng là một sợi vải bạc, cuốn quanh eo vài vòng. Ưu điểm là nó ôm lấy dáng người yểu điệu của Hỉ Ca, thoạt nhìn cô có vẻ lả lướt hơn hẳn. Nếu có thể đổi luôn pháp trượng, vậy thì càng hoàn mỹ. Hỉ Ca đưa tay vuốt mái tóc màu lam, kéo kéo sửa sửa bộ trang phục đang mặc trên người, nhếch miệng cười thật hài lòng.

Sau khi mặc vào trang phục mới, huyết lượng của Hỉ Ca lập tức tăng thành một vạn điểm. Thiếu chút nữa cô đã bắn pháo hoa ăn mừng. Hiện giờ cô đã là thuật sĩ chủ lực (khi tổ đội), mặc dù so với điểm bình quân chung của thuật sĩ chủ lực thì huyết lượng của cô vẫn còn thiếu khoảng 5-6 ngàn điểm, nhưng có thể lấy công kích cao để bù vào. Ăn uống bổ sung thể lực xong, Hỉ Ca quyết định thực hiện nốt phần nhiệm vụ cuối cùng.

Hiện giờ không còn phải sợ tiểu lâu (tòa nhà nhỏ) này nữa, Hỉ Ca cứ một đường đi thẳng tới khu lán trại phía trong. Sau đó tiêu diệt sạch bọn lâu la râu ria, chạy thẳng tới phòng ngủ của tên đầu lĩnh, một cước phá cửa mà vào.

Hai người kia vậy mà còn đang ôm nhau!!! Thời gian lâu như vậy, họ không mỏi tay hả, hả?!?!

Thấy Hỉ Ca đột ngột xông vào, tên đầu lĩnh hơi sững sốt một chút rồi lập tức nhặt thanh đại đao đặt ở trên bàn hướng cô chém tới. Hỉ Ca trong lúc nhất thời không kịp phòng bị liền cứ như vậy bị chém một đao ở trên đầu vai. Máu tươi liền phụt ra. Điểm này không quan trọng. Quan trọng là một vạn điểm huyết lượng của cô liền chỉ còn lại 3 ngàn, hơn nữa cô còn trúng một cái trạng thái xé rách.

Có lầm hay không a! Tên này cũng quá hung đi! Hỉ Ca vội vàng quăng ra một cái huyết tế, tự phục hồi máu cho bản thân, sau đó quay đầu bỏ chạy, cũng không quên quăng về phía sau một cái băng đống thuật.

May mắn là cô đã tiêu diệt toàn bộ bọn lâu la bên ngoài nên không đụng phải tình trạng bị quần công. Chính là tên đầu lĩnh này có độ tránh né quá cao. Hỉ Ca phải liên tục quăng ra băng đống thuật nếu không đã bị chém thành nhiều mãnh nhỏ rồi. Nói làm sao hắn có dáng người khá là bệ vệ (to lớn) vậy mà chạy nhanh không thua gì Sở Tiếu Ca !

Lúc bắt đầu, huyết lượng của tên đầu lĩnh là 5 vạn điểm. Đợi đến khi huyết lượng của hắn rớt xuống còn một vạn điểm, chuyện tình không thể tưởng tượng được đã xảy ra. Hắn… hắn thế nhưng biến thành viễn công!!!

Trời ạ! Có cần khoa trương như vậy không a! Hỉ Ca phát hiện tên đầu lĩnh đột nhiên kích động lên, bẽ gãy thanh đao, sau đó lụm các mảnh vỡ, chuẩn bị dùng làm phi tiêu!!! Phi tiêu có thể phóng từ xa, có điều cần thời gian để đi đến đích, vừa đủ thời gian để Hỉ Ca phóng kỹ năng thêm huyết. Luống cuống chống đỡ thêm khoảng 15 phút, rốt cuộc tên đầu lĩnh cũng ngã xuống.

Hỉ Ca chạy qua đạp lên thi thể của hắn. Thằng nhãi này còn nghèo hơn cả cô nữa, ngay cả một đồng bạc cũng không bạo ra!!! Nói làm sao ngươi cũng là lão đại a… sao lại không có tiền bằng một tên tiểu lâu la dưới trướng a. Hỉ Ca hung hăng đạp lên thi thể dưới đất để phát tiết bực bội.

Vẫn trốn ở phía sau, cậu bé con lúc này mới chạy ra. Trên người nó cũng toàn là máu tươi. Trên tay còn cầm một cái đầu người – chính là đầu của mẹ kế nó.

“Cảm tạ nữ hiệp đã báo thù cho phụ thân của ta. Đây là bảo vật gia truyền của nhà ta, tặng cho nữ hiệp.” – Thật ra cậu bé con nói rất nhiều lời, bất quá Hỉ Ca chỉ nghe lọt lỗ tai phần nhiệm vụ thưởng cho mà thôi.

Phần thưởng là một cái huy chương bằng bạc, bên trên có khắc đồ văn màu lam, trông giống như chữ viết. Bất quá mỗi chủng tộc (trong trò chơi) sẽ sử dụng một loại chữ viết khác nhau. Hỉ Ca đọc không ra nó nói cái gì. Vừa cầm đến huy chương, Hỉ Ca liền bị truyền tống ra khỏi bản sao. Mặc dù không được thưởng cho bất cứ điểm kinh nghiệm nào, nhưng thu hoạch không tồi a.

Lúc này tiếng hệ thống vang lên bên tai: Chúc mừng ngoạn gia hoàn thành nhiệm vụ Tàn Tuyết báo phụ cừu, độ hoàn thành 100%. Chúc mừng ngoạn gia đã hoàn thành nhiệm vụ đề cao Tàn Tuyết báo phụ cừu, độ hoàn thành 20%. Thưởng cho 50 ngàn điểm kinh nghiệm, 30 kim tệ, 2 khỏa thủy hệ bảo thạch.

Chỉ hoàn thành có 20% thôi sao… Hỉ Ca ngẫm nghĩ lại, có lẽ vì cô đã giết sạch toàn bộ quái nên không nảy sinh thêm chi tiết nhiệm vụ khác. Cho nên phần thưởng cũng không hậu hĩnh cho lắm.

Thủy hệ bảo thạch chẳng đáng giá gì cả. Thật ra nó có thể bán với giá vài vạn kim. Bất quá hiện giờ Hỉ Ca chỉ để ý đến mấy loại trang bị cao cấp mà thôi. Đúng rồi, còn một phần thưởng nữa, lúc nãy vẫn chưa kịp đọc thông tin đã bị tống xuất khỏi bản sao, cô vẫn chưa kịp xem “bảo vật gia truyền” của cậu bé con là gì.

Đợi đến lúc xem xong, Hỉ Ca liền ngốc lăng.

Là truyền kỳ tàn phiến băng tinh!! Truyền kỳ tàn phiến là cái gì, Hỉ Ca không biết. Cô lúc trước chỉ nghe nói tới, chưa thấy qua bao giờ. Người sở hữu các mảnh tàn phiến này cũng chưa bao giờ hé lộ ra tác dụng của chúng. Cô chỉ biết một điều, duy nhất thuật sĩ mới có được mà thôi.

Hiện tại, cô đã biết.

Băng tinh đề cao băng hệ công kích của thuật sĩ thêm 2%, còn có 20% bạo xuất băng đống trạng thái, quan trọng nhất là nó kích hoạt thuộc tính thứ ba của bộ trang bị đại đơn! Hỉ Ca run run ôm phiến băng tinh vào trong ngực. Sau đó cô nhìn thấy trường bào của cô bắt đầu thay đổi, màu lam sắc nhạt đi, phần bên dưới còn xuất hiện một tầng băng tinh. Mỗi nơi cô đi qua sẽ lưu lại một lớp băng mỏng, sau một giây liền biến mất. Thuộc tính thứ 3 của trang phục là kỳ lân băng thuẫn. Khi huyết lượng rớt xuống còn 1% thì sẽ có 20% gọi ra được kỳ lân băng thuẫn với 3 vạn điểm huyết lượng. Đúng là nghịch thiên! Đây là ý nghĩ xuất hiện trong đầu Hỉ Ca.