Thính Thuyết Ái Tình Hồi Lai Quá

Chương 39: Phiên ngoại 2 mãi phòng ký (chuyện mua nhà)




Sáng sớm, Tiết Minh Dương quấn quít lấy Chân Mạch, hung hăng hôn hít nửa ngày rồi bắt đầu nghĩ cách rục rịch.

Chân Mạch cố sức đẩy y: “Không được, hôm nay phải đi xem nhà đó, anh muốn em đi không được hay sao? Em nói cho anh biết, chuyện mua nhà là do anh đề nghị đó, em vốn không muốn mua đâu. Nếu như hôm nay không đi, vậy chờ vài năm nữa, nghe chưa.”

Tiết Minh Dương vừa nghe thế, nhanh chóng buông hắn ra, cố sức kéo hắn rời giường: “Vậy nhanh lên một chút, dậy dậy, chúng ta ăn sáng.”

Chân Mạch mỉm cười theo y vào phòng tắm.

Hai người đẩy đẩy kéo kéo nhau chen chúc rửa mặt đánh răng, rồi vội vàng sửa soạn, đi ra ngoài.

—————–

Từ lễ tình nhân đến bây giờ, đã qua gần nửa năm rồi, bọn họ vẫn ở tại căn nhà nhỏ Chân Mạch thuê. Hiện tại là giữa hè, ở đây ngay cả điều hòa cũng không có, buổi tối bọn họ lại giày vò nhau cả buổi, hai người mồ hôi nhễ nhại, khiến Tiết Minh Dương phiền muộn quá xá.

Tháng 7, công ty có một lần chia hoa hồng, chia tiền nửa năm hoạt động cho các vị cổ đông, trong đó có cả Chân Mạch. Lần chia hoa hồng này tương đối đặc thù, năm ngoái từ khi khai trương đến hết năm chỉ có 2 tháng rưỡi, cổ đông nhất trí để sang năm mới lấy hoa hồng, chờ đến tháng sáu năm sau mới cùng nhau chia lãi. Bởi Chân Mạch lãnh đạo tốt, công trạng 8 tháng nay của Chí Tôn Nghiễm Tràng thật sự là tốt đến làm cho người ta khó có thể tin, cho nên các cổ đông nhất trí đồng ý xuất ra 5% tiền lãi cho cá nhân hắn. Trừ thuế xong, tiền vào thẻ Chân Mạch gồm cả tiền thưởng lẫn chia hoa hồng tổng cộng đã lên tới 1.700.000 hơn.

Tiết Minh Dương nhất thời ngồi không yên, bắt đầu mỗi ngày dây dưa, quấn quýt, cường liệt yêu cầu hắn mua nhà: “Em giờ là phú ông rồi, đổi chỗ ở dễ chịu chút nha?”

Chân Mạch nhìn y một cái, nghĩ sơ một chút liền gật đầu: “Được rồi. Để anh chen chúc sống ở đây lâu như vậy cũng thật khó cho anh.”

Tiết Minh Dương lập tức cảnh giác: “Em có ý gì? Anh cũng đâu nghĩ gì đâu, em không được tìm cớ đá anh đi.”

“Em nói cho anh biết, anh đừng có lúc nào cũng cảnh giác thế nữa.” Chân Mạch nhịn không được nở nụ cười. “Em sẽ mua, anh nghĩ mua ở chỗ nào thì tốt?”

Tiết Minh Dương hăng hái bừng bừng chộp lấy tờ báo trên bàn, mở ra cả một trang quảng cáo màu sắc rực rỡ nhất, đưa tới trước mặt hắn: “Minh Châu Hoa Viên của Cao huynh mới xây nè, anh nghĩ chỗ đó tốt, đường xá cũng tốt, xây dựng bên trong cũng rất có phong cách, hơn nữa nhà cửa rộng rãi, cây xanh nhiều, rất đáng giá. Hơn nữa, hắc hắc, chúng ta gọi cho Cao huynh một cú, kêu ảnh giảm giá cho nội bộ bạn bè, vậy cũng tiết kiệm được không ít đâu đó.”

Chân Mạch nhìn quảng cáo kia. Đây là một khu dân cư ở phía Nam khu đất người giàu, tổng kiến trúc là 70.000 mét vuông, tập đoàn Minh Châu xác thực làm một công trình rất lớn. Hắn ôn hòa cười cười: “Cũng tốt, vậy nghe theo anh đi.”

———————-

Cao Kiến Quân vừa nghe Chân Mạch dự định mua nhà, cao hứng vô cùng, không đợi hắn mở miệng đã lập tức giảm cho hắn 8.5%, coi như bán giá gốc, không kiếm lời của bạn bè.

Chân Mạch thì không chịu: “Không được, anh cũng là dân buôn bán, sao có thể bán như vậy? Hơn nữa, khi anh tới Chí Tôn mua đồ, em cũng đâu tính giảm giá đặc biệt cho anh? Cứ như bình thường thôi. Em thấy trong quảng cáo các anh nói, nếu đưa tiền một lần sẽ ưu đãi 6%, sau đó anh tính thêm chút chiết khấu, vậy đã không sai rồi, mỗi mét vuông đỡ vài trăm đồng đó chứ.”

Trong điện thoại Cao Kiến Quân cười ha ha: “Được, vậy anh đây làm theo bình thường vậy. Nếu như cậu đưa tiền một lượt, anh có thể ưu đãi cho cậu đến 10%, vậy cậu chịu chưa?”

“Vậy được rồi.” Chân Mạch cười cười, nghiêm trang nói: “Cảm ơn Cao tổng.”

“Được rồi, Mạch Mạch cười anh đây rồi.” Cao Kiến Quân hài lòng cười nói. “Như vậy đi, trưa nay hai người đến văn phòng công ty anh xem xem thích cái nào, anh cũng có ở đó. Lần này anh mời một cao thủ ngành nội ngoại thất đó, muốn hợp tác với hắn, đến lúc đó em có thể nói chuyện với hắn. Nếu có thể mời người đó thiết kế cho em, bảo đảm em sẽ vừa lòng đẹp ý ngay.”

Nghe Cao Kiến Quân luôn luôn ổn trọng tôn sùng một người như vậy, Chân Mạch nhất thời hiếu kỳ, lập tức nói: “Dạ.”

——————-

Miền nam cuối tháng 7, nắng gắt như lửa, Chân Mạch ngồi ở trong xe Tiết Minh Dương, nhìn dương quang rực rỡ bên ngoài, trên mặt tràn đầy tiếu ý ấm áp.

Nơi bọn họ ở cách đây không xa, đi thẳng một đường rồi vượt qua cầu là tới.

Minh Châu Hoa Viên chia là 2 phần, khu biệt thự cùng khu nhà trọ cao tầng có thang máy. Tất cả đều là khu cao cấp. Minh Châu Hoa Viên làm theo loại hình quảng cáo rầm rộ, tựa như một khu đất ở có tiềm lực lớn. Chỉ số vật giá thành phố này vốn thấp, thường chỉ xây dựng khu nhà ở hình thức chung cư là đa số. Loại khu dân cư xa hoa đại quy mô như thế này rất hiếm thấy, thị trường cũng không chú ý, ai biết khi thực hiện xong người ta lại tranh mua ào ào như sóng thần. Có chuyên gia bình luận nói, thiết kế khu nhà này vượt qua thiết kế đương thời, dự tính cho cả tương lai rất xa, sau này khu dân cư Minh Châu Hoa Viên chỉ có tăng giá không bị giảm giá trị, là hạng mục đầu tư tốt.

Lúc Chân Mạch cùng Tiết Minh Dương đến, văn phòng mua bán của công ty với phong cách hiện đại chen toàn người là người. Nhân viên bán hàng mỉm cười nói: “Xin hỏi hai vị tiên sinh là tới xem nhà sao?”

“Phải.” Tiết Minh Dương khách khí gật đầu. “Cao tổng các cô có đây chứ? Chúng tôi có hẹn với anh ấy.”

Cô nhân viên xinh đẹp kia nghe y là bạn của chủ tịch, thái độ càng thêm nhiệt tình, lập tức đưa bọn họ ra khỏi văn phòng mua bán, đi lên nhà mẫu.

————————-

Minh Châu Hoa Viên có những căn nhà đã trang trí nội ngoại thất sẵn hoặc còn chưa trang trí, nhà chưa trang trí có 6 loại hình cho khách lựa chọn. Căn nhà mẫu gốc này thì chỉ có một, nhìn qua giống như là nhà ở trong tạp chí thời thượng, tinh xảo nhưng băng lãnh.

Căn nhà này còn chưa đem ra chào khách, bên trong chỉ có Cao Kiến Quân cùng một người khác, bọn họ đang nói chuyện với nhau, ai cũng mỉm cười, thanh âm nhu hòa.

Cô nhân viên đi vào, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi, quấy rối một chút, Cao tổng, có hai người bạn tìm ngài.”

Hai người bên trong đều quay đầu lại nhìn.

Cao Kiến Quân vui vẻ cười rộ lên: “Minh Dương, Mạch Mạch, hai người đã tới à?”

Đường nhìn Tiết Minh Dương cùng Chân Mạch song song cùng bị người bên cạnh Cao Kiến Quân hấp dẫn. Hắn chỉ mặc áo sơmi màu xanh da trời giản đơn cùng quần tây xanh đậm, nhưng trường thân ngọc lập, khí chất bất phàm, ngũ quan xinh xắn như tinh điêu tế khắc mà thành, khí chất càng như quý tộc Âu Châu, trang nhã mà cao quý. Hắn ôn hòa mỉm cười, làm cho người ta vừa thấy liền tán thưởng trong lòng.

Cao Kiến Quân ở một bên nói rằng: “Tới đây, tôi giới thiệu cho 2 cậu. Giải tổng, bọn họ đều là dân làm trong ngành bách hóa cả, Tiết Minh Dương, chủ tịch khu thương mại Thiên Đô, còn đây là Chân Mạch, tổng giám đốc Chí Tôn Danh Lưu Square, đều là bạn tôi cả. Minh Dương, Mạch Mạch, đây là lão bản Giải Ý của công ty nội thất Tân Cảnh Giới. Giải tổng là danh gia trong giới nội ngoại thất đó, tôi phải vất vả lắm mới mời nổi, thuyết phục hắn hợp tác với chúng tôi.”

Giải Ý hợp tác: “Cao tổng quá khách khí rồi, là cậu cho tôi mặt mũi ấy chứ, có thể cùng tập đoàn Minh Châu hợp tác, là vinh hạnh của tôi.”

Đang nói chuyện, Tiết Minh Dương cùng Chân Mạch cùng tiến lên, nhiệt tình bắt tay cùng hắn.

Giải Ý cười nói: “Tôi tới nơi này không lâu, bất quá đại danh của khu thương mại Thiên Đô cùng Chí Tôn Square đều đã ngưỡng mộ từ lâu.”

Tiết Minh Dương nhìn dáng cười của hắn, không khỏi cảm thấy có chút lóa mắt, lập tức ổn định lại, khách khí cười nói: “Giải tổng, xin chào, xin chào.”

Chân Mạch không cần nghĩ gì đã nói: “Giải tổng, tôi có việc cần anh hỗ trợ đó, không biết anh có thời gian hay không.”

“Sao lại không?” Giải Ý nhìn cậu thanh niên tiêu trí trước mắt, dáng cười đầy mặt: “Nếu như tôi có thể hỗ trợ, nhất định toàn lực ứng phó.”

Chân Mạch mỉm cười: “Là như thế này, tôi dự định mua nhà ở đây, bất quá, những công ty nội thất hiện tại thiết kế đều là hàng thường, căn nào cũng giống căn nào, như sản xuất hàng loạt ấy, cứng nhắc lạnh lẽo, làm cho người ta nhìn cũng thấy khó chịu chứ đừng nói đến ở. Tôi hy vọng có thể mời anh giúp tôi thiết kế với sửa sang lại nhà. Bất quá, tôi chỉ có một công trình nhỏ thế thôi, không biết Giải tổng có để mắt đến không?”

Giải Ý cười rộ lên: “Chỉ cần là công trình, tôi đều cầu còn không được, sao lại từ chối.”

Chân Mạch đại hỉ, lập tức khẩn cấp thương thảo chi tiết cùng hắn.

Cao Kiến Quân kéo Tiết Minh Dương lôi đi, cười nói: “Cậu rốt cuộc khuyên được Mạch Mạch mua nhà rồi hả?”

“Đương nhiên rồi.” Tiết Minh Dương đắc ý gật đầu. “Nếu không, cứ thấy em ấy ở trong căn nhà nhỏ xíu như lỗ mũi ấy, tôi cũng chịu không nổi.”

“Ừ, phải đó.” Cao Kiến Quân tán thành. “Lần này hai người dự định mua biệt thự hay nhà thường?”

“Cũng chưa biết nữa.” Tiết Minh Dương lắc đầu. “Lần này là Mạch Mạch mua, hắn không muốn tôi ra tiền, cho nên tôi cũng không hỏi, dù sao em ấy mua gì, tôi cũng không có ý kiến. Hơn nữa, tôi thấy khu này của anh ít nhất cũng 120 mét vuông một căn, ở cũng dễ chịu.”

“Ừ.” Cao Kiến Quân gật đầu.

Tiết Minh Dương nhịn không được quay đầu nhìn về phía Giải Ý đang cùng Chân Mạch nói chuyện với nhau, nhỏ giọng hỏi: “Anh từ đâu mời được mỹ nam tử thế này vậy? Thực sự là chuyên gia ngành nội thất? Hay anh có ý khác đây?”

“Cậu cho là ai cũng như cậu?” Cao Kiến Quân cười trêu chọc. “Tình cảm của tôi với An Ninh vĩnh viễn không thay đổi đó, tôi thấy cậu không nên nhìn mỹ nam nhà người ta mà chảy nước miếng nữa, cẩn thận Mạch Mạch đá bây giờ. Tôi thấy Giải tổng cùng Mạch Mạch đứng chung một chỗ đẹp hơn, xứng hơn cậu với Mạch Mạch đứng chung đó. Liệu hồn đi!”

Tiết Minh Dương vừa nhìn, không khỏi cảnh giác, nhất thời thay đổi tâm tình ngó qua.

Quả nhiên, Giải Ý cùng Chân Mạch đứng với nhau thực sự là đẹp mắt vô cùng, làm cho người ta nghĩ rằng đây quả là một bức tranh cảnh đẹp ý vui.

Y lập tức cảm thấy đứng ngồi không yên, liền đi qua.

Giải Ý đang hỏi Chân Mạch: “Vậy cậu bình thường thích làm gì nhất?”

Chân Mạch mỉm cười nói: “Phần lớn thời gian đều ở nhà cả, đọc sách, lên mạng, xem phim, có đôi khi ra ngoài uống một chén.”

“À, cậu ở một mình?” Thanh âm Giải Ý thủy chung rất ôn hòa, tràn ngập mê hoặc.

Tiết Minh Dương nghe hai câu, càng không thoải mái, sao vừa quay đi ngoảnh lại hai người đã nói tới chuyện cá nhân như vậy chứ?

Nghe được câu hỏi của Giải Ý, y lập tức đông cứng giành đáp trước: “Còn có tôi.”

Hai người kia đều quay đầu nhìn y. Giải Ý hiểu ý mà cười cười, Chân Mạch cũng hiểu ngay, thần tình tự tiếu phi tiếu. Tiết Minh Dương kiên trì, cười nói: “Tôi với Mạch Mạch ở cùng nhau.”

Giải Ý không tỏ ra bất ngờ hoặc kinh dị, trái lại nghiêm túc hỏi y: “Vậy bình thường Tiết tổng có sở thích gì?”

Tiết Minh Dương ngẩn ra, kinh ngạc nhìn Chân Mạch.

Chân Mạch cười giải thích: “Giải tổng muốn hiểu rõ sở thích chủ nhà để có thể vẽ ra thiết kế thích hợp nhất cho chúng ta.”

Tiết Minh Dương trong lòng quê một cục, trên mặt vẫn giả vờ vui rạo rực, vội vã nói: “Vậy tôi không quấy rối 2 người nữa. Tôi cũng không có sở thích đặc biệt gì, Mạch Mạch thích cái gì tôi thích cái đó.” Nói xong, y liền nhanh chóng chuồn mất.

Cao Kiến Quân nhìn y đi tới, buồn cười vô cùng: “Ghen tới mức bộp chộp như vậy, thiệt chịu cậu luôn.”

Tiết Minh Dương thở dài: “Anh không biết rồi, khách đến Chí Tôn Square có rất nhiều người theo đuổi em ấy, tôi suốt ngày như đứng đống lửa như ngồi đống than vậy đó. Hiện tại, ở chỗ anh lại có một mỹ nam như vậy xuất hiện, tôi đương nhiên hoảng rồi.”

Cao Kiến Quân nhướn mày, cười lắc đầu: “Thực sự là phong thuỷ luân lưu chuyển ha, Tiết Minh Dương cậu cũng có ngày hôm nay. Tôi nói cho cậu nghe, Giải Ý này rất chuyên nghiệp, nổi danh trong ngành nội thất, không chỉ người đẹp, thiết kế cũng đẹp, so với các nhà thiết kế nổi tiếng nước ngoài hầu như không kém một góc nào. Cậu phải nghĩ rõ ràng, nếu như để hắn thiết kế, sau này thời gian hắn cùng Mạch Mạch ở chung sẽ không ít. Nếu muốn cậu không muốn hắn thiết kế thì sợ rằng không tìm người nào thiết kế giỏi hơn nữa đâu. Bây giờ, mấy cái hạng mục hắn làm rất nhiều, mấy cái khu nhà, mấy hạng mục bất động sản thương nghiệp đồ sộ, trên cơ bản không làm công trình một căn nhà đơn giản thế bao giờ đâu nhé. Lần này khẳng khái chịu thiết kế cho Mạch Mạch, phải nói là rất hiếm đấy.”

“Anh đã nói như vậy, sao tôi có thể không để hắn làm chứ?” Tiết Minh Dương phẫn nộ nói. “Thực sự là khiêu chiến với tôi nha, xem ra sau này tôi phải theo sát một tấc cũng không rời Mạch Mạch rồi.”

Lúc này, Chân Mạch cùng Giải Ý đã đạt thành hợp tác cơ bản, Chân Mạch hài lòng vô cùng: “Giải tổng, vậy toàn bộ xin nhờ anh. Giờ tôi xin phép đi chọn nhà, chờ chọn xong tôi sẽ hẹn anh, chúng ta cùng đi tới xem.”

“Được.” Giải Ý sảng khoái gật đầu.

Tiết Minh Dương lập tức vọt qua, cùng Giải Ý bắt tay nói lời từ biệt: “Giải tổng, lần này thực sự là phiền anh rồi.”

Giải Ý cười nói: “Nào có? Tiết tổng quá khách khí rồi.”

Hai người đi ra khỏi nhà mẫu, Giải Ý cùng Cao Kiến Quân tiếp tục trao đổi công việc hợp tác, chưa cùng đi ra.

Chân Mạch đi tới văn phòng mua bán, bỗng nhiên nhìn về phía Tiết Minh Dương, trên mặt tràn đầy thưởng thức, cười nói: “Vị Giải tổng kia, thực sự là đẹp đẽ tới mức không thể dùng từ diễn tả, em chưa từng thấy ai vừa đẹp lại vừa phong độ như anh ta.”

Tiết Minh Dương cắn răng: “Anh cảnh cáo em đó nha, đừng có thừa cơ hội mời hắn thiết kế nhà mà đứng núi này trông núi nọ, anh không tha cho em đâu nghen.”

Chân Mạch nhịn không được cười còn vui hơn: “Anh đúng là tiểu nhân vô sỉ bụng chuột ruột gà mà, vừa thấy mỹ nam tử không phải cũng nghĩ đi quyến rũ người ta thì cũng sợ em bị người ta quyến rũ.”

“Một câu trước của em là đường đường chính chính vu oan, câu sau mới đúng thôi.” Tiết Minh Dương nghiêm túc đáp, rồi cũng cười. “Được rồi, chúng ta đi mua nhà trước đi, về chủ đề quyến rũ hay không quyến rũ, chúng ta về nhà tham thảo tiếp.”

Chân Mạch nghe ra ẩn ý trong lời y, cũng không pha trò thêm mà đi tới văn phòng mua bán, thảo luận chi tiết về căn nhà sẽ mua.

Đại thể khẳng định căn nhà muốn mua xong thì trời đã trưa rồi. Giải Ý cùng Cao Kiến Quân cùng nhau trực tiếp đi ra cửa chính. Giải Ý thực sự xuất sắc, vừa xuất hiện đã làm người khác chú ý, rất nhiều người đều nhìn hắn.

Giải Ý dường như đã quen bị nhìn như thế, vẫn duy trì phong độ, mỉm cười, thong dong đi ra cửa chính, cùng Cao Kiến Quân bắt tay, sau đó lên chiếc BMW, nổ máy chạy đi.

Người trong văn phòng bắt đầu bàn tán, bỗng nhiên nghe được một nam nhân hưng phấn mà nói: “Đó là Giải tổng, hồi ở Hải Nam tôi có mua một căn nhà do hắn thiết kế, tuyệt đối hữu danh hữu thực, chất lượng bảo đảm, nếu như ở đây cũng do hắn thiết kế, tôi lập tức mua ngay.”

Bên cạnh dường như có người hỏi ông ta: “Thật sao?”

“Giải tổng là ai vậy? Làm nghề gì?”

Có người hỏi, có người giải thích, có người yêu cầu lập tức ký kết hợp đồng, trong lúc nhất thời nhân viên công tác bận rộn vô cùng.

Tiết Minh Dương cười nói với Chân Mạch: “Nhất định là âm mưu của Cao Kiến Quân đó. Ảnh mời người ta tới dùng mỹ nam kế, trách không được nhà bán chạy như tôm tươi.”

Chân Mạch nghe thế liền thoải mái cười to.

Tiết Minh Dương nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn, bỗng cầm tay hắn, nghiêm túc cực kỳ: “Mạch Mạch, cho dù có người đẹp hơn Giải tổng kia một trăm lần thì trong mắt anh cũng chỉ có em mà thôi.”

Chân Mạch mỉm cười nhìn y, hơi hơi gật đầu: “Em cũng thế, cho nên, anh yên tâm đi.”

Quả nhiên Tiết Minh Dương cũng quyết tâm hơn, không còn lo nghĩ nữa, kéo tay Chân Mạch: “Vậy giờ chúng ta đi mua nhà thôi.”