Thư Ký Trẻ Nóng Bỏng

Chương 1




Mở đầu

Trên tòa nhà cao tầng được thiết kế vô cùng hiện đại và chặt chẽ tọa lạc trên phố Wall nước Mĩ, ánh sáng rực rỡ phản chiếu cảnh đẹp chói mắt nơi đây.

Một dáng người to lớn, cao ngạo đem đôi tay đút vào túi trước quần tây, đứng bất động ở trước cửa sổ cúi đầu nhìn xuống dòng người đang vội vã phía dưới con đường Wall Street kia.

Mắt anh tựa như đôi mắt chim ưng hướng vào màn đêm đông bão tuyết mà tàn sát bữa bãi, từ lầu 45 nhìn xuống dòng người dưới con đường, khóe miệng chậm rãi cong lên.

Đã đến lúc rồi!

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, cánh cửa chậm rãi mở ra, đi vào bên trong là một cô gái xinh đẹp mang dòng máu lai giữa Trung - Pháp “Tổng giám đốc, mới vừa xác nhận qua”

“Vậy sao?” Đúng như suy nghĩ của anh, thời gian cũng vừa vặn. Cầu Thiệu Ngôn giọng nói lạnh lùng như nhiệt độ điều hòa trong phòng, anh chậm rãi xoay người lên trước, mắt nhìn cô thư ký, khóe miệng nhàn nhạt nâng lên.

Julia nở nụ cười quyến rũ, nhẹ nhàng đi đến người trước mặt, mười móng tay sơn đỏ thon dài mập mờ tháo đi cà vặt của anh “ Để ăn mừng thu mua thành công, tối nay….”

“Không cần chờ đến tối nay, anh hiện tại liền muốn!” Anh đột nhiên cúi đầu, môi mỏng tựa như vương giả mãnh liệt chiếm lấy đôi môi xinh đẹp đang hé mở của Julia

Hơi thở nam tính cuồng nhiệt đánh úp tới như lũ lụt khiến cho cô ý loạn tình mê, ôm lấy cổ của anh, cùng anh nhảy múa

“Cầu Thiệu Ngôn….. Em nhất định làm cho ngươi trở thành người đàn ông của em”

Cô hiểu rất rõ, chính anh như con chim ưng rộng cánh thuộc về bàu trời trong xanh kia, đến cùng sẽ dừng lại trong lồng giam của một người phụ nữ nào đó, Julia một mực yên lặng khao khát, chính mình là cái lồng giam khiến cho anh cam tâm dừng chân kia

Rèm cửa sổ màu trắng tinh chặn mất ánh nắng ấm áp bên ngoài cửa sổ, khiến cho ánh nắng xuyên vào bên trong hiện ra màu vàng nhạt, dịu dàng mềm mại, làm người ta buồn ngủ

“Ưmh………A…….” Nằm trên chiếc giường màu trắng chính là một cô gái có nước da trắng nõn, môi trên mềm mỏng của cô mím thật chặt môi dưới đầy đặn, vậy mà tiếng rên rỉ ngọt ngào vẫn phát ra từ giữa khe hở của đôi môi dù cô đã cố gắng chịu đựng

Nằm bên cạnh cô là một người đàn ông nửa trên trần trụi, anh dùng môi mỏng không ngừng mút nhụy hoa đỏ thắm trước ngực của cô, làm cho nhụy hoa không ngừng đứng thẳng và căng cứng, tỏa ra cảnh ướt átmê người.

“Thiệu Ngôn…. Đáng ghét! Đừng như vậy mà!” Cô dùng hai tay ôm sau cổ của anh, đẩy mái tóc lộn xộn của anh.

đầu v* không ngừng căng cứng truyền tới một trận lại một trận không thoải mái, đỉnh hoa vừa trướng đau vừa xen lẫn cảm giác ngượng ngùng thích thú, khiến cho cô từ nãy giờ luôn xấu hổ và nhắm mắt lại, không dám nhìn anh nhiều lần đùa bỡn trên cơ thể của mình.

“Thiên sứ nhỏ, nơi này của em thật đẹp, giống như màu hồng của quả anh đào, khiến anh ăn hoài không chán”. Anh nâng gương mặt tuấn tú của mình chôn ở ngực của cô lên, ác ý nói những lời nói triền miên cố ý làm cho cô càng thêm ngượng ngùng.

“Đáng ghét….. Ghét ghê ! Đừng có nói nữa…..” Cô vội vàng che lỗ tai, không nghe những câu dâm đãng của anh.

“Ghét ! Ghét !” Tại sao anh luôn nói ra những lời không nên nói, anh biết rõ cô rất hay xấu hổ, còn cố ý nói những lời này làm cô càng xấu hổ thêm.

Cô cong cái miệng đỏ mọng nhỏ nhắn thêm vẻ mặt không thuận theo, hai tròng mắt xinh đẹp mọng nước của cô đang dùng ánh mắt oán giận nhìn anh, bộ dạng giống như nói cho anh biết “Anh khiến người ta chán ghét nhất ! Về sau em sẽ không để ý tới anh nữa”

Trời ơi ! Thật là một thiên sứ nhỏ đáng yêu ! Nhưng ánh mắt ai oán của cô đối với anh mà lại không có chút tác dụng, ngược lại làm cho anh có cảm giác người dưới thân tựa như con thỏ nhỏ yếu ớt chờ đợi anh làm thịt.

“Thiên Nhi của anh, hôm nay anh nhất định phải cho em nhìn thấy sự lợi hại của anh” Anh không nói gì, chỉ hung hăng cúi đầu, không chút lưu tình dán môi mình lên cánh môi mềm mại của cô, đầu lưỡi linh hoạt mạnh như vũ bão chui vào trong miệng cô lấy đi sự ngọt ngào của cô.

“Ừ….. Ưmh…..” Cái lưỡi của cô không ngừng né tránh ở trong miệng, ý đồ ngăn cản sự xâm chiếm mạnh mẽ, muốn khơi lên dục vọng của cô của anh.

Nếu anh dễ dàng bỏ cuộc nửa chừng thì không phải là người đàn ông của cô rồi ! Cô chỉ cảm thấy lưỡi anh cuồng nhiệt quét nhanh bất kỳ mỗi chỗ trong miệng cô, đầu lưỡi tiếp tục không ngừng chơi đùa với cái lưỡi non nớt của cô, không có một chút ý nghĩ buông tha.

Cô, đầu hàng ! Khi anh cố ý chậm lại, cái lưỡi thơm tho của cô bắt đầu chậm rãi, không lưu loát đáp lại sự xâm lấn của anh, cô dùng đầu lưỡi xinh xắn của mình liếm lại lưỡi của anh, tựa như cùng múa với nhau, quấn lấy đối phương.

Nước miếng ngọt ngào không kịp nuốt xuống cứ theo cái miệng nhỏ nhắn của cô chảy xuống, cũng dính vào cái cằm nhọn cứng của anh.

Sau một hồi dây dưa mãnh liệt, môi lưỡi khó khăn rời đi đối phương, vẫn không quên trêu chọc kéo ra một sợi chỉ bạc từ hai phần môi.

“Ôi ! Thiên Nhi của anh thật là nhiệt tình!” Anh nhếch miệng nhìn cô, lúc này vật cực nóng của anh vẫn dính sát trên khu vườn bí mật mềm mại giữa hai đùi của cô, rồi hưởng thụ gương mặt đỏ bừng của cô, bộ dạng vô cùng đáng yêu.

“Anh……Anh sao lại dán cái kia vào…..” cô không thể có những ý nghĩ ham muốn giống như anh, khẽ cắn môi dưới mang theo vẻ e ngại không biết nên làm thế nào cho phải.

Nhìn vào phản ứng lạng quạng của cô khiến cho anh không nhịn được cười ra tiếng, rõ ràng hai người họ đã có nhiều lần quan hệ xác thịt nhưng mà lần nào cô cũng cứ mãi ngượng ngùng như lần đầu tiên dâng hiến, khiến cho anh không tự chủ bưng khuôn mặt nhỏ nhắn chuyển hồng của cô lên rồi dùng âm thanh ái muội mà nói : “Thiên Nhi của anh, em thật khiến cho anh ăn hoài không chán nha”

“Anh……Thật đáng ghét!" Ghét! Tại sao anh luôn dùng gương mặt tuấn tú của mình nói ra những lời không nên nói vậy chứ? Trong nháy mắt, hai gò má của cô chuyển hồng, càng lộ ra vẻ mảnh mai xinh đẹp của cô.

“Thiên Nhi muốn nói gì sao? Nếu không có lời nào để nói, vậy chúng ta nên….” Anh căn bản không cho cô có cơ hội để nói, đã dời thân thể cường tráng đến nhụy hoa mê người kia, lần thứ hai ngậm vào trong miệng mình, mạnh mẽ mút ra tiếng.

“Ưmh…… A…….” Thân thể yếu ớt của cô không cách nào chịu đựng được dòng điện ham muốn mạnh mẽ này, ưỡn cong người khiến tấm lưng rời đi sự mềm mại của đệm, nhưng cũng làm cho nụ hoa yêu kiều của cô càng xâm nhập sâu vào cái miệng không an phận của anh.

Đầu lưỡi anh liếm lên nụ hoa cô tạo ra một chút khó chịu, cảm nhận được cô vì anh mà khẽ run, việc hôn mút đã không thể nào thỏa mãn được dục vọng mãnh liệt của anh, vì vậy anh chậm rãi nhả ra nụ hoa dínhnước miếng đặc biệt của anh, tiếp đó dời môi mình từ nụ hoa đi nơi khác.

Da thịt của cô giống như vải vóc thượng hạng, trắng nõn trong suốt lộ ra một chút màu hồng nhạt, nơi mà môi anh đi qua đều lưu lại vũng nước long lanh, bộ dạng giống như vẻ đẹp mê người của thần Venus

Anh dùng môi mình làm mềm cô, từ hai vú bắt đầu di chuyển xuống phía dưới, đi tới cái bụng nhỏ bằng phẳng của cô rồi lại đi xuống chút nữa, tiếp tục dùng lưỡi liếm quần lót tơ tằm của cô, từ ngoài đi vào trong, dùng đầu lưỡi cứng của anh thăm dò chuẩn bị lấy đi vải vóc cuối cùng của cấm địa xinh đẹp

“Thiệu Ngôn…. Đừng như vậy…..” Cô hoảng hốt đẩy gương mặt đang chôn ở giữa hai chân cô, khẩn trương, xấu hổ, sung sướng, mong đợi, toàn bộ như mạnh mẽ thoát ra đánh tới thân thể yếu ớt của cô.

Anh biết cô luôn là miệng không ứng với lòng, bởi vì nơi bí mật của cô đã sớm chảy ra dịch ngọt mê người chờ anh tới hái, anh ngẩng đầu lên bóp nhẹ cái mũi thẳng thanh tú của cô, cưng chiều nói chuyện: “Vật nhỏ không thành thật, xem anh trừng phạt em như thế nào”.

“Em….” Lời nói của cô còn chưa hết, anh liền tham dò độ ấm áp giữa hai chân cô, lúc này không còn là sự dịu dàng liếm láp ngược lại là dùng đầu lưỡi từng chút từng chút đi vào khu bí mật xấu hổ của cô, cảm nhận được sự ẩm ướt của chất dịch lỏng nhiễm ướt qua quần lót tơ tằm

Nhưng anh cũng không phải là người đàn ông dễ dàng thỏa mãn như vậy, không đợi cô đồng ý, bất chợt dùng ngón tay thô to của anh đi đến mép quần lót, không chút do dự tham dò vào bên trong, chạm nhẹ lấy lông mu mềm mại đen nhánh của cô

“Thích như vậy phải không?” Anh vừa nói chuyện mà tay anh đồng thời cũng không ngừng nghỉ như cũ, thuần thục tách ra cánh hoa đang khép chặt, tìm kiếm hạt trân châu bị giấu đi, từng chút từng chút trêu đùa nó

“A…… Em…….” Cơn sảng khoái dưới thân thật đáng sợ, giống như thủy triều không ngừng cuộn tràomãnh liệt úp tới, khiến cô ưỡn người thật cao, cắn môi kêu lên yêu kiều.

“Tại sao lại không kêu lên chứ? Kêu cho anh nghe một chút nha!” Thiên Nhi của anh thật sự là đáng yêu, nhìn trên khuôn mặt nhỏ nhắn mượt mà của cô hiện lên hai áng mây màu hồng, đôi môi khêu gợi bởi vì khoái cảm mà mím thật chặt, song hai vú mượt mà, đầy đặn của cô giống như hoa anh đào đang run rẩy trong gió, càng dụ dỗ dục vọng điên cuồng của anh, khiến ngón tay anh không chút kiêng kỵ, liên tục trêu đùa hạt trân châu đang xấu hổ của cô

“Thiệu Ngôn…….Em….. Em muốn….” Trong có thể cô sinh ra một cảm giác trống rỗng khó chịu, do đã sớm nếm trải qua những cuộc mây mưa nên cô làm sao không biết cảm giác lúc này của mình là gì, chỉ muốn mở miệng nói nhưng lại thẹn thùng không biết nên nói như thế nào.

“Em muốn cái gì? Nói cho anh biết, anh sẽ cố gắng hết mình để thỏa mãn Thiên Nhi của anh” Anh thật xấu, anh rõ ràng biết cô muốn cái gì nhưng lại cứng rắn muốn chính miệng cô nói ra.

“Đáng ghét… Thiệu Ngôn khiến người ta chán ghét nhất!” Tại sao luôn muốn ép cô chứ? Tại sao lại không quan tâm đến sự xấu hổ của cô chứ? Bây giờ, dòng dục vọng này cùng với sự e lệ không ngừng chống đối lẫn nhau khiến cô không biết nên làm thế nào cho phải, nước mắt cô bỗng nhiên cứ như vậy rơi ra làm đôi mắt tở nên trong veo.

Thật là anh không tốt, tại sao anh có thể chọc cho Thiên Nhi của anh khóc vậy chứ? Lúc này một sự không nỡ lan rộng trong suy nghĩ của anh, vội vã cúi người dùng miêng hôn lên những giọt nước mắt có vị mặn trên khuôn mặt cô, như an ủi có thiện ý

“Thiên Nhi đừng khóc! Em vừa khóc anh sẽ đau lòng”

“Làm sao! Anh làm sao đau lòng khi em khóc!” Anh rõ ràng luôn đùa giỡn cô xem như niềm vui thú, làm sao lại có thể đau lòng vì cô chứ?

“Có mà! Anh đương nhiên sẽ đau lòng!” Anh hà hơi lên đôi tai của cô mà nói, bới vì anh biết rõ nơi đó là nơi vô cùng sợ nhột của cô, mỗi lần chỉ cần anh làm như thế, liền khiến cho Thiên Nhi của anh nín khóc mà cười

Đúng như vậy, anh vẫn hiểu rõ cô, cô gái nũng nịu cười cười vẫn nhô vai lên muốn anh đừng hà hơi lên chỗ nhột của cô “Ghét….. Người ta sợ nhột”

“Thiên Nhi cuối cùng cũng dừng khóc, vậy…. Bây giờ, anh liền khiến cho Thiên Nhi vui vẻ được không?” Vì dụ dỗ cô cười, anh đã tìm rất nhiều cách mới tìm được một cách vừa đơn giản, thân mật lại rất hữu hiệu

Hiện tại cô đã không khóc, nhưng mà dục vọng của anh không vì thế mà có thể biến mất, ngược lại bới vì nụ cười ngọt ngào của cô mà làm cho dục vọng của anh tăng vọt một lần nữa

Đợi cô chầm chậm gật đầu có lẽ phải đợi rất lâu, vì vậy không đợi sự đồng ý của cô, anh liền đưa tay đem quần lót tơ tằm màu hồng kéo xuống, u cốc bí mật không cách nào ẩn trốn hiện rõ trước mặt anh, càng khiến cho cô xấu hổ

“Trời ơi…. Em thật đẹp…..” Đáy mắt anh chỉ tràn đầy dục vọng thấy giọt sương long lanh của hoa huy*t xấu hổ hiện ra, trong nháy mắt bởi vì cô mà dục vọng của anh trướng lên thật cao, làm hắn không cách nào chịu đựng được nữa

“Thiệu Ngôn….. Không cần!” Thân hình cao lớn của anh kẹt ở giữa hai chân cô, cặp mắt sắc bén thẳng tắp nhìn chằm chằm vào nơi riêng tư của cô, khiến cho cô vô cùng xấu hổ muốn độn thổ cho xong, vội vã muốn khép chân lại

“Vì sao không cần? Em rõ ràng là muốn” Không để cho hai chân cô thuận lợi khép lại, anh không cho phép cự tuyệt liền dùng tay tách bắp đùi của cô ra, khiến nơi thẹn thùng của cô lộ ra một lần nữa. “ Anh xem nơi này của em rõ ràng là muốn anh, còn không thành thật nói”

“Em…. Nào có….” Cô là chột dạ, cô rõ ràng nghĩ muốn anh đến phát điên, nhưng vẫn là bảo thủ dè dặt, nghiêng đầu không dám nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh không chút che giấu mà thưởng thức nơi bí mật của cô

“Không có sao?” Anh ác ý đưa ngón tay ra thổi qua làm người ta lưu luyến quên cả mở miệng, cảm nhận da thịt non mềm của cô bởi cử động của anh mà run rẩy

“A……….” Động tác anh thình lình xảy ra khiến cho cô kêu lên một tiếng, trong cơ thể cảm giác trống rỗng giống như lửa rừng không ngừng tiến đến thiêu đốt cô, khiến cô cắn chặt môi dưới chẳng biết nên làm thế nào.

Mặc dù hài lòng với phản ứng điên cuồng của cô nhưng vì muốn nhiều hơn nữa, ngón giữa thô ráp của anh chợt thăm dò vào bên trong hoa kính mềm mại của cô, dùng lòng ngón tay đè ép nơi yếu ớt cô thêm một chút, ngược lại từng chút từng chút trêu đùa.

“Thiệu Ngôn….. Thiệu Ngôn” Cô thật sự sắp điên mất rồi! Anh tại sao có thể làm thế với cô

Dục vọng trong cơ thể mạnh liệt cứ thế mà đến, để cho cô mất đi phương hướng, chỉ có thể trôi lơ lửng trong biển dục vọng, không cách nào tự giải cứu

“Thiên Nhi của anh, yêu thích anh đối với em như vậy sao?” Anh cảm giác được giữa hoa huy*t của cô tiết ra một mảng hoa dịch lớn lại mang theo hương vị ngọt ngào, nhiễm ướt toàn bộ ngón tay anh, đáy lòng vô cùng vui vẻ

“Em….” Anh muốn cô nói thế nào đây! Anh căn bản đang làm khó cô! Cô khẽ cắn môi dưới, không biết nên làm sao cho phải

Anh biết cô so với những cô gái bình thường khác còn hay xấu hổ hơn, nhưng cũng là cô gái nghe lời anh nhất, bởi vậy anh cong người xuống ở bên tai cô thổi một hơi rồi sau đó nhẹ nhàng nói: “Thành thật mà nói….. Em thích hay là không thích?”

Cô nhất định là choáng váng! Làm sao giọng nói anh có thể trầm thấp tựa như một loại mê hoặc, dễ dàng chi phối mọi lời nói hành động của cô

Còn cô bởi vì dục vong mãnh liệt trong cơ thể, hai gò má đỏ thắm lúc này biến thành đỏ rực lên, cô hơi buông môi dưới ra, nói với giọng vừa ngọt ngào vừa nhẹ nhàng: “Thích….. Em thích……”

Cô gái nhỏ này thật là nghe lời làm cho anh yêu thích không buông, anh vừa nghe vừa nghĩ sau đó khóe miệng nhếch lên, ở gò má cô hạ xuống một nụ hôn “Đây mới là cô gái ngoan của anh”

Lúc này anh đột nhiên đem ngón tay đang xuyên vào hoa đạo mà rút ra, nhìn cánh hoa trắng mịn của cô bày ra một lượng mật dịch tơ mỏng trong suốt dính vào ngón tay của anh, bộ dạng này có bao nhiêu mập mờ

“Ừ…….Ưmh…..” Cảm giác mãnh liệt lúc đầu bỗng biến mất, trong nháy mắt một cổ trống rỗng, lạnh lẽo chợt tràn đến làm cho cơ thể cô thấy sợ hãi, đem cánh hoa ngọt ngào di chuyển lên cao giống như khẩn cầu anh xâm nhập vào

“Thế nào?” Anh là biết rõ nhưng vẫn hỏi

“Thiệu Ngôn…….. Em………” Cô không biết làm sao, chân mày nhíu chặt không có một chút thư giãn

Cô muốn anh, thật là nhớ, thật là muốn, ở sâu trong tâm cũng muốn, cô muốn có tất cả những gì thuộc về anh, ngoại trừ thân thể anh ra, còn muốn có nhất chính là lòng anh lẫn linh hồn anh

“Thiên Nhi của anh, nói cho anh biết, em muốn anh sao?” Chính anh cũng phải ẩn nhẫn khoái cảm khi chạy băng băng trong cơ thể cô không ngừng, vì lợi ích của mình, anh không nên làm khó cô quá.

“Em……..” Đôi mắt chứa đầy lửa tình của cô nhìn vào đôi mắt anh, môi khẽ cắn rồi nhẹ nhàng gật đầu, “Ừ, em muốn, em muốn”

Thật là khiến người ta xấu hổ! Cô vậy mà gan lớn nói liên tục từ muốn đến hai lần

Nhưng đối với hắn mà nói đây chính là khích lệ lớn nhất, cô gái này trước giờ luôn xấu hổ vậy mà giờ có tiến bộ, không lưỡng lự liền gật đầu nói muốn, khiến cho anh vui vẻ, khóe miệng cũng nhấc lên “ Ngoan, cô gái nhỏ của anh, anh liền cho em”

Anh thốt ra hết câu lại thuận tay đem quần cởi ra, giải phóng cự long nóng bỏng bị nhốt nãy giờ, sau đó động thân một cái, đem vật nóng sớm đã ngóc cao để trên cánh hoa mềm mại của cô, nhẹ nhàng hoặc nặng nề mà cọ xát

“Trời ơi! Chỗ đó của em thật đẹp thật mềm”. Bị dính đầy dịch ướt ngọt ngào chảy ra từ nhụy hoa mềm mại, khiến anh lúc đầu không thể thuận tiện tiến vào nhưng điều đó cũng làm anh cứng rắn ở giữa cánh hoa mềm mại ấy đâm vào, mang đến một khoái cảm làm hai người không thể nói nên lời

“A……Ừ…… Thiệu Ngôn….. Anh thật đáng ghét…..” Anh mạnh mẽ liên tục ma sát cẩn thận tới địa phương sâu nhất của cô, hình thành một cổ dục vọng mãnh liệt như thủy triều hướng cô đánh úp tới, khiến cô không cách nào kiềm chế được mà kêu ra tiếng.

Giờ đã đáng ghét, vậy lát nữa phải làm sao đây?" Hắn có ngụ ý cuối nhìn cô, khi hắn nói chuyện, hắn cũng đưa vật nóng của mình vào hoa huy*t nhỏ hẹp của cô.

"A... Ừ...." Con đường hẹp đột nhiên bị lắp đầy không ngừng co rúc mãnh liệt, ngọn lửa dục vong nhanh chóng đốt lan ra như muốn thiêu hủy cô.

“Trời ơi, Thiên Nhi của anh thật chăt…..” Bị vách tường thịt nhỏ hẹp bọc lại chặt chẽ cảm giác thật tốt, tốt đến nỗi anh thiếu chút nữa không kiềm được chính mình, sẽ điên cuồng ở trong cơ thể nhỏ nhắn của cô mà chạy nước rút

Thế nhưng anh sẽ không làm như vậy, vì anh muốn cô có thể nhắm mắt lại hưởng thụ thật tốt khoái cảm tuyệt vời mà anh mang lại, để cho thân thể cô vĩnh viễn không quên được sự tồn tại của anh

Anh biết, anh ích kỷ, chỉ là anh thật sư muốn có được cô một cách trọn vẹn cũng là chuyện thứ hai trên đời anh muốn

“Thiệu Ngôn….. Thiệu Ngôn…. Không cần rời khỏi em….. Vĩnh viễn cũng không muốn rời khỏi em….” Cô vươn cánh tay ôm lấy đầu vai anh thật chặt, cái ôm chặt này tựa như một đứa bé sợ mất đi bảo bối của mình.

Anh không có trả lời, anh chỉ tựa cằm vào đầu cô, đâm vào một cái nữa mới có thể đưa mình vào cơ thể nhỏ nhắn của cô hoàn toàn.

"Ừ........... A……...."

Tiếng thở dài phát ra từ miệng của hai người, thật là chặt, lại giao hợp không gì ngăn cách, cảm giác này thật là tốt đẹp.

Đã không cách nào chú ý đến cái khác nữa, anh trước nhẹ nhàng đong đưa cái eo rộng của mình, để cho vật nam tính từ từ ở trong cơ thể nhỏ hẹp của cô mà co rút, mỗi một cái đánh thẳng vào chỗ sâu nhất của hoa tâm, đâm vào cuối nơi mềm mại của cô

“A……. Ừ……….” Hoa tâm của cô tiết ra mật dịch ngọt ngào khiến con đường giao hợp của hai người dễ dàng hơn, mà cô đã không còn cách suy nghĩ được chuyện gì nữa, bởi vì trong đầu nàng, lòng cô chỉ có mình anh

Cô rất thích anh, liệu anh có thể cho cô một lời hứa hẹn chân thật nhất sao???

Cô biết từ trước đến nay anh không dễ dàng nhận lời hứa hẹn với ai, bởi vì nếu anh đã nhận lời thì anh tuyệt đối sẽ giữ đúng lời hẹn đó, lời nói đáng giá ngàn vàng ấy của anh sẽ không vì để ý cô mà nói ra, con người anh không thể dừng lại ở này

Cô nên làm cái gì mới phải đây? Cô tuyệt đối không thể rời bỏ anh, bởi vì cô yêu anh yêu nhiều hơn chính bản thân cô

“Thiên Nhi………..Em thật đẹp………..” Anh nhẹ nhàng gọi tên cô và chỉ có anh mới có thể gọi nhũ danh thân thiết của cô, cúi đầu ngậm hôn lên vành tai của cô, ghé vào lỗ tai anh nhẹ nhàng nói qua lời nói ngọt ngào

Anh thật xấu! Thực sự là xấu! Anh biết rõ cô sẽ không có cách nào chống lại lời đường mật của anh, nhưng vẫn là thích nói cho cô nghe

Khát vọng của cô càng ngày càng mãnh liệt, anh vừa bắt đầu đúng tốc độ trước sau thong thả chậm rãi, thế mà vẻ đẹp của cô quá hấp dẫn anh, làm cho anh không chịu nổi ham muốn điên cuồng, tốc độ là một chút so với một chút lại càng nhanh hơn

Bên trong phòng vang dội tiếng thân thể vỗ đánh giống như bản nhạc dâm mỹ không ngừng phát ra, tiếng chiếc giường rung cũng gia nhập vào trong bản nhạc, làm nền cho chương nhạc đầu khiến người ta mặt đỏ tim đập

“Thiệu Ngôn……… Chậm một chút…….” Tốc độ của anh thật là nhanh, khiến cho cô không cách nào đi theo sự vận động của anh để điều chỉnh hô hấp, chỉ có thể giống như một đứa bé bất lực nắm chặt vai anh, cố gắng đuổi kịp tốc độ

Anh làm sao có thể chậm lại! Cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của cô, môi anh đào khẽ nhếch, bộ dạng thật xinh đẹp, tim của anh không ngừng sinh lòng yêu thương, ham muốn quyết liệt muốn vùi vào sâu trong cơ thể cô cũng tăng vọt

“Không! Thiên Nhi của anh, anh muốn em vĩnh viễn vĩnh viễn chỉ thuộc về anh, anh muốn đem em làm hư, để cho em đời này chỉ có thể bị anh sở hữu”

Anh bá đạo dừng sức ra vào mạnh mẽ, gấp gáp mà muốn ở trên người cô tạo ra ấn ký chỉ thuộc về anh

Anh thật quá đáng! Nhưng độc tài cũng tốt!

Cô biết rõ anh sẽ không thể hứa hẹn cùng cô, nhưng mà lòng cô lại vẫn là không ngừng đắm chìm lại đắm chìm, coi như để cho cô đắm chìm vào trong hõm sâu đáy biển, cô cũng không oán không hận

Nên làm gì bây giờ?

Cô thật lòng yêu anh, giống như là cô gái thời xưa chỉ trông chờ một nam nhân, một cô gái ngốc từng ngày ngồi bên cửa sổ chờ đợi nam nhân của mình trở về

Không chỉ là đau xót trong lòng còn là vui mừng khôn khiết, khóe mắt cô chảy ra một dòng nước mắt trong suốt “ Thiệu Ngôn…….. Em yêu anh”

Cô vừa nói lời yêu vừa ôm chặt lấy anh, nhưng anh luôn giống như cát biển dù mở rộng bàn tay nắm chặt lấy, nhưng cát vẫn trượt ra khỏi kẽ ngón tay từng chút.

“Thiên Nhi, anh cũng yêu em” Giọng nói trầm thấp của anh quanh quẩn ở bên tai cô, một câu yêu nàng kia cũng khiến cho cô vui vẻ nở nụ cười.

Mà theo chỗ giao hợp của hai người chậm rãi chảy ra mật dịch ngọt ngào nhiễm ướt bên trong bắp đùi họ, sau cùng rơi trên khăn trải giường tạo thành một mảng nước lớn

Cô thật sự không được, bởi vì ở trong cơ thể cô có một trận trí mạng khoái cảm mạnh mẽ lao đến, bao phủ cả người cô, làm cho cô chỉ có thể ôm chặt lấy tấm lưng rộng lớn của anh, tựa như ôm bè gỗ di động làm thế nào cũng không chịu buông tay

“A…….. Đừng……….Không được…………A.........….” Cô kêu to

Nhưng dục vọng mạnh mẽ cùng với thể lực của anh còn chưa phát tiết xong, chỉ có không ngừng tiến lên lại tiến lên, rút ra đâm vào một cái lại mạnh hơn một cái, cố gắng ở trong hoa đạo nhỏ hẹp của cô lưu lại ấn ký của mình

“Chờ một chút, chờ anh thêm một chút nữa” Anh an ủi cảm xúc bất an của cô

“Thiệu Ngôn………… Không cần a! A………………” Cảm giác được hoa huy*t ngọt ngào của cô không ngừng co rút mạnh mẽ, tạo nên ham muốn khiến người ta sợ hãi

Nhưng mặc cho cô bám lấy bè gỗ ra sao thì đợt sóng dục vọng vô tình đó cuối cùng cũng đem cô cuốn theo, cô kêu lên một tiếng cuối cùng rồi buông tay ra cảm thấy tứ chi không còn sức mà xụi lơ, chỉ có thể bị động mặc cho anh tận tình chạy băng băng

Trong đầu cô không có bất kỳ suy nghĩ đáng nói, một mảng trống rỗng chứng minh là cô đã đi đến đỉnh điểm. Cô giống như con chim nhỏ trên trời cao không ngừng bay vụt trên không trung, lâng lâng làm cho cô cảm thấy hết sức thoải mái

Kích tình chạy nước rút nhưng lại không có dấu hiệu dừng lại, anh không ngừng lôi kéo eo nhỏ của cô khiến thân thể nhỏ nhắn hướng gần tới chính mình, ý đồ làm hai người kết hợp không sứt mẻ, hoàn mỹ nhất.

“Thiên Nhi……… Em là thiên sứ nhỏ của anh……..” Anh nỉ non nói ra lời chân thật từ đáy lòng

Ngay sau khi một hồi điên cuồng đánh tới, anh cuối cùng cũng đạt tới đỉnh điểm, đem mầm móng nóng bỏng nhất của anh bắn vào sâu trong hoa tâm, cuối cùng mới xụi lơ bên cạnh cô gái

“Em thật đẹp” Anh đưa bàn tay ngăm đen thô ráp cẩn thận vuốt ve hai gò má nhỏ mịn của cô, đôi mắt chim ứng sắc bén tràn đầy vẻ nhu tình

“Ưmh………” Cô đã không còn hơi sức để mở mắt ra nhìn người đàn ông cô yêu nhất, chỉ có nhẹ nhàng mà dùng tiếng thở dốc hùa theo lời nói của anh

“Thiên Nhi……… Anh thật sự yêu em……. Em là thiên sứ của anh………” Lời nói ồm ồm nói ở bên tai cô, tình cảm chân thành này không dễ dàng nói ra bởi giọng nói gần mất tiếng chậm rãi bật ra khỏi miệng

Ý thức cô đã dần dần phiêu về phương xa, cô nhàn nhạt bĩu môi rồi từ từ thiếp đi, nhưng trong mộng lời nói ngọt ngào của anh vẫn như cũ quanh quẩn trong giấc mộng của cô

Cô cảm thấy vừa ngọt ngào vừa đau khổ, bời vì người đàn ông cô yêu nói anh yêu cô, nói cô là vật sở hữu của riêng anh

Thế nhưng, anh nói cô là của anh cũng là một chuyện bá đạo, bởi vì trong lòng cô đã sớm hiểu rõ, người đàn ông này không phải là người yêu tốt, bời vì anh chỉ nói yêu cô, nhưng cũng không có khả năng nguyện ý vì cô mà dừng lại mà lại giống như cánh chim ưng, nhẫn tâm để lại một mình cô bất lực đứng lặng im trên thảo nguyên mênh mông, mỗi ngày ngửa đầu nhìn trời xanh chờ anh trở về

Yêu vậy, được coi là yêu sao? Cô thật sự không biết…. Nước mắt lại chậm rãi rơi xuống, nhiễm ướt cái gối màu hồng

Mở mắt ra lần nữa, rèm cửa màu trắng vẫn như cũ, nhưng là người đàn ông bên cạnh lại sớm chẳng biết đi đâu….

Lúc này, đồng hồ báo thức trên đầu giường vang lên Nhạc Thiên cũng đã mở mắt. Cô bắt tay đem đồng hồ tắt đi sau lau đi nước mắt trên mặt, mới tiếp tục đứng dậy

Đã ba năm rồi, cuộc sống không có anh tính ra đã ba năm mười ngày, cô cho là mình đã sớm đem người đàn ông vô tình này quên mất không còn một mống, thế nhưng hôm nay tại sao cô lại mơ thấy cảnh tượng hoan ái cuối cùng của hai người chứ?

Không cần nghĩ! Chẳng qua là một người đàn ông thôi sao! Mất đi người đàn ông này, trời cũng không sập xuống, như cô còn không phải sống thật tốt a, vùi đầu vào công việc chớp mắt cũng đã ba năm mười ngày sao?

Ngẫm lại trước đây cái gì nói không có anh, cô sẽ sống không nỗi, lời nói cũng chỉ là nhất thời mê muội mà thôi!

Nhạc Thiên tự giễu cười mình bước xuống giường đi tới phòng tắm, nhìn đôi mắt ửng đỏ trong gương liền cảm thấy buồn cười

Cô thật ngốc, khóc cái gì chứ? Giống như anh tự cho mình là người đàn ông phong lưu mới không phải cái gì cũng tốt, cô sớm rời khỏi anh là phúc khí của cô

Ở trong lòng, Nhạc Thiên tự đông viên chính mình, cô rửa mặt, đánh răng xong mới trở về phòng ngủ, chuẩn bị đi làm

Nên bỏ qua quá khứ, người là phải hướng tương lai mới đúng! Cô nhìn trang phục phù hợp của mình trong gương, hướng tới mình cười cười cũng nắm chặt quả đám vì mình động viên

Cô gắng lên! Hôm nay phải cố gắng thật tốt!

Rất tốt! Đi thôi! Nhạc Thiên nhắc túi xách lên cầm chìa khóa xe đi tới của chính, hôm nay là một ngày mới!

Hết chương 1