Thú Thế Chi Quân Gia Biến Hoàng Phu

Chương 34




Lần trước Lambert đi đến rừng rậm Khoa Lạc bái phỏng Phượng Tuyên, biết được Lý Thiệu Thần đã không còn ở trong phạm vi rừng rậm Khoa Lạc, hắn mờ mịt không biết nên đi chỗ nào tìm kiếm bán thú nhân làm hắn thương nhớ, đành phải phái chim tước trải rộng thế giới thay hắn tìm kiếm. Hắn đã cảm thấy được khí tức bất an rung chuyển trong hoàng thành, chính là không ngờ tới, không ngờ là Vincent người hắn tín nhiệm nhất tại thời điểm hắn suy yếu cho hắn một cú!

Hoả Chước tước chính là chim tước bị phái đi đầu tiên, nó từ trong tro tàn của Phượng Hoàng niết bàn mà sinh ra, có được một tia huyết mạch gầy còm của Phượng Hoàng, mà đúng là bằng vào điểm huyết mạch ấy giúp nó tìm được Lý Thiệu Thần ở Nha Lâm tấn.

Tuy rằng Lambert chỉ đạo nó phải tìm một bán thú nhân tóc đen dài có cả tai thú và đuôi thú, nhưng là Hoả Chước tước liếc mắt một cái liền nhận ra thú nhân phổ thông tóc bạc này chính là người bệ hạ tìm. Trên người cậu tản ra nồng hậu khí tức huyết mạch Phượng Hoàng, không chỉ là trong máu của cậu, còn có trong bụng của cậu.

Hoả Chước tước trong lòng cả kinh, chẳng lẽ nói bán thú nhân này đã mang thai?

Trách không được nhìn không thấy đuôi cùng tai thú của cậu, mặc dù không biết tóc bạc của cậu là nguyên nhân gì tạo thành, nhưng là Hoả Chước tước thập phần rõ ràng bán thú nhân mang thai sẽ thoái hóa thành hình thái thú nhân phổ thông, thú hình sở hữu trên người sẽ ngắn ngủi biến mất, chờ đến sau khi em bé được sinh ra mới có thể biến thành hình thái bán thú nhân.

Hoả Chước tước nhướng đuôi lông mày, không nghĩ tới bệ hạ cấm dục nhiều năm như vậy, mới qua kỳ động dục liền một kích tức trung, tuy rằng nói tỷ lệ bán thú nhân thụ thai là trăm phần trăm, nhưng thú nhân lực lượng càng cường đại thì năng lực sản xuất sẽ càng thấp. Dù sao thổ địa sẽ tái phì nhiêu, mầm mống không có dù sống cũng không có cách nào dựng dục. Nó dùng móng điểu nghĩ cũng biết đêm hôm đó nhất định phi thường lửa nóng.

Tư duy mạc danh kỳ diệu làm Hoả Chước tước cảm thấy nóng nóng, rất nhanh chấn chỉnh lại vung cánh hướng phía hoàng thành bay đi. Nó phải nhanh đem cái tin tức tốt này nói cho bệ hạ. Nhưng mà chờ thời điểm nó tìm được Lambert, lại khiếp sợ với hết thảy phát sinh trước mắt, cơ hồ là theo bản năng, nó cướp đi Phượng Hoàng cốt đang phong ấn Lambert, không thể để cho nó rơi vào trong tay Vincent.

Hoả Chước tước dùng tốc độ nhanh nhất cuộc đời bay ra hoàng thành, bên trong bối rối, theo bản năng hướng phía cỗ khí tức huyết mạch Phượng Hoàng khác bay đi. Người nọ là người bệ hạ tìm, trên người lại có được huyết mạch Phượng Hoàng, đại khái là người duy nhất hiện nay mà nó có thể tín nhiệm.

Lý Thiệu Thần là bị gió lạnh thổi tỉnh, cậu chỉ nhớ rõ sau một tiếng vang nổ mạnh thật lớn, trước mắt liền tối sầm, bất tỉnh nhân sự, nhưng nhìn trạng huống hiện nay của cậu, hẳn không phải là chết rồi đến doanh địa sống lại. Cậu mở to mắt, đầu tiên nhìn đến chính là lá cây thông xanh um úc trên đỉnh đầu, trời xanh trong lành, thái dương chiếu ra những ánh nắng ấm áp, xem ra đêm trăng máu đã qua.

Bên cạnh cậu còn nằm một người, đúng là thành chủ Cesar đã biến trở về hình người, mà Tạ Trời Cao cùng Quách Tử Kiến sớm đã không có bóng dáng, chỉ ở kênh tán gẫu mật để lại mấy câu cho cậu. Đại khái là không muốn thêm phiền toái, không muốn bị người vạch trần thân phận phát hiện bí mật, cho nên mới rời đi trước, cuối cùng còn khuyên cậu sau khi tỉnh lại cũng sớm rời đi cho thỏa đáng.

Cesar còn nằm trên mặt đất hôn mê, Lý Thiệu Thần nhìn xem hoàn cảnh bốn phía, phát giác chính mình còn trong rừng rậm Khoa Lạc, vốn định trước mắt mở liệt biểu xem xét phụ cận có cái gì nguy hiểm hay không, lại ngoài ý muốn nhìn thấy tên Jeff. Theo hệ thống tự mang mục tiêu liên tuyến đi qua đi, Lý Thiệu Thần phát hiện Jeff nổi trên mặt nước.

Lý Thiệu Thần sợ hãi, vội vàng chạy xuống sông, sáng sớm nước sông lạnh lẽo thấu xương, Lý Thiệu Thần lại hồn nhiên không thèm để ý, cậu đem toàn bộ tâm thần đều đặt trên người Jeff, nhìn thấy y vì quá mệt nên hôn mê thì mới yên lòng. Cậu biết, nếu không có Jeff, bọn họ khẳng định sẽ không dễ dàng đả bại Tam Vĩ Khuyển hoàn thành nhiệm vụ còn có thể toàn thân trở ra.

Nếu như nói ngay từ đầu cậu theo tiểu hài tử đáng thương này mục đích là đến gần y, lấy lòng y, nhưng trải qua thời gian dài ở chung như vậy, Lý Thiệu Thần rất khó nói rõ ràng rốt cuộc là ai thiếu ai, Jeff không chỉ cứu tính mạng của cậu một lần, hơn nữa cậu tin tưởng, nếu lần sau cậu lại gặp nguy hiểm gì, Jeff nhất định sẽ động thân mà giúp.

Đứa bé này a…

Lý Thiệu Thần hai tay ôm lấy Jeff, trên mặt lộ ra ý cười ấm áp.

Đem Jeff ôm đến trên bờ, Quân gia cả người ướt sũng liền đổi mới một bộ vẻ ngoài, đến thời điểm dịch dung, cậu do dự một lát cuối cùng lựa chọn bảo lưu dung nhan hiện tại. Tại thời điểm hôm nay nhìn thấy Cesar, trong tim của cậu đã có tính toán.

Đỉnh đầu “Ba” một tiếng, một vật nhỏ cả người đỏ bừng từ phía trên rơi xuống, mắt đầy Sao kim rơi xuống bên chân Lý Thiệu Thần.

“ Kỷ kỷ.”

Vật nhỏ rầm rì hai tiếng, ý bảo chính mình còn sống, không đợi Lý Thiệu Thần ngồi xổm xuống bắt nó nhặt lên, Hoả Chước tước mở cánh giãy dụa đứng lên, tại bên chân Lý Thiệu Thần sôi nổi. Nó thật sự không có khí lực tái bay lên.

Bên cạnh Hoả Chước tước nằm một khối ngọc thạch kim sắc, lòe lòe tỏa sáng, Lý Thiệu Thần cảm thấy nhìn quen mắt, không tự chủ cầm lên, lúc này mới phát hiện là Phượng Hoàng cốt lúc trước Lambert lưu lại cho cậu kết quả bị cậu đặt ở trong sơn động. Thứ này như thế nào sẽ ở đây?

Phượng Hoàng cốt kim sắc cùng thời điểm lúc trước nhìn thấy không quá giống nhau, nguyên bản nhan sắc vàng ròng hiện tại phiếm màu ửng đỏ, bên trong che kín hồng sắc huyết tuyến giống như cây tử đằng, tinh tế mà nói, có chút giống mạch máu trải rộng thân thể, nhìn qua không giống như là một tảng đá, mà thật sự là một Phượng Hoàng giương cánh muốn bay.

Lý Thiệu Thần lắc đầu, cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.

Hoả Chước tước thấy Lý Thiệu Thần nhặt lên Phượng Hoàng cốt, chính mình lại khôi phục một ít khí lực, hai cánh mở ra, giống như một đạo lửa cháy xẹt qua trời cao, biến mất tại phía chân trời. Lý Thiệu Thần trong lòng có nghi vấn, kết quả quay đầu chỉ nhìn đến một viên đỏ ở chân trời.

“ Thật sự là vật nhỏ kỳ quái.”

Lý Thiệu Thần đem Phượng Hoàng cốt thu vào trong vật phẩm lan, kết quả hệ thống gợi ý vật phẩm ấy không thể thao tác như thế, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy. Chẳng lẽ này thật sự là Phượng Hoàng? Lý Thiệu Thần không xác định nghĩ như vậy.

Cậu nghĩ nghĩ, quyết định vẫn là trước đem thứ này thu hồi. Lý Thiệu Thần không nhìn thấy, nguyên bản huyết khối khô cạn trên tay cậu bởi vì ngâm nước hơi có chút hòa tan, máu loãng dính trên Phượng Hoàng cốt, thế nhưng chậm rãi thẩm thấu vào, mà nguyên bản Phượng Hoàng thường thường không có gì lạ nay ánh mắt bỗng nhiên lóe sáng, giống như là con mắt thật sự.

Như thế nào đem hai người hôn mê kéo trở về, Lý Thiệu Thần nghĩ thật khó, để ai ở một mình tại chỗ này đều không an toàn, mà cậu lại không thể một lần đem hai người đều mang đi. Ai, thật sầu người! Lý Thiệu Thần buồn rầu trảo trảo tóc. Cũng may không đợi cậu phiền táo bao lâu, liền có một đội sĩ binh tiến đến tìm người, Lý Thiệu Thần nhìn cứu tinh ánh mắt lóe sáng làm các ca ca trong đoàn binh nháy mắt không được tự nhiên, ngải mã, ánh mắt này thật là đáng sợ. Cũng may bọn lính đều đã được nghiêm chỉnh huấn luyện, mặt không đổi sắc trước ánh mắt như lang như hổ của Lý Thiệu Thần, đem hai người hôn mê nâng lên hồi doanh địa.

Thành chủ hôn mê bất tỉnh cũng không phải là việc nhỏ, Lý Thiệu Thần làm người chứng kiến, bị thập phần khách khí mời ở lại trong quân doanh, mà còn bị an bài tại trong trướng bồng được người bảo hộ. Cái cảnh tượng này thật sự rất quen thuộc, chẳng lâu trước đây cậu cùng Jeff cũng là tại đây dưới dạng bị bảo hộ, đồng dạng một người thanh tỉnh một người hôn mê, chẳng qua đổi đối tượng thôi.

Bất quá cũng không lâu lắm, đã có người tiến đến thỉnh bọn họ đổi đến một cái lều trại xa hoa khác, lại là dâng trà lại là thỉnh quân y, Jeff đang hôn mê bất tỉnh tức thì bị an bài nằm ở phía trên một khối da thú trân quý, Lý Thiệu Thần bĩu môi, cảm khái đãi ngộ trước sau khác biệt thật đúng là lớn.

Lý Thiệu Thần từ trong miệng quân y biết được Cesar đã tỉnh lại, chỉ là bởi vì cùng Tam Vĩ Khuyển chiến đấu bị thương không nhẹ, yêu cầu hảo hảo tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, cho nên hiện tại không có phương tiện lại đây cảm tạ bọn họ trợ giúp. Cesar thành chủ cố ý dặn, nhất định phải hảo sinh chiêu đãi hai vị ân nhân, quân đội tạm thời sẽ không rời đi Nha Lâm trấn, bọn họ có thể tại trong quân doanh an tâm trụ, dưỡng tốt thân thể sau đó rời đi cũng không muộn.

Lời này nói đến tâm ý của Lý Thiệu Thần, cậu vốn đã muốn ở lại quân doanh, hiện tại giúp cậu quang minh chính đại tiến vào, có đạo là thỉnh thần dễ dàng đưa thần khó, muốn đuổi cậu đi đã không còn dễ dàng nữa. Trước cậu còn phải hỏi một chút tính toán của Jeff, cũng không biết tuổi của y có đủ tiêu chuẩn tòng quân hay không.

Jeff vào ba ngày sau tỉnh lại, trong lúc bị Lý Thiệu Thần cung hảo ăn hảo uống, trừ bỏ quân doanh chủ trướng không thể vào, còn lại muốn xuất hành cũng không hạn chế bất luận cái gì, thậm chí thời điểm trở về trấn còn có nhân viên hộ vệ đi theo, xác thực phong cảnh một phen. Sau khi thân thể thành chủ Cesar khôi phục cũng gặp qua vài lần, trừ bỏ cảm kích Lý Thiệu Thần trợ giúp, còn mấy lần hữu ý vô ý đề cập tới năng lực của Lý Thiệu Thần.

Tuy rằng y chưa từng hỏi cụ thể là năng lực gì, chính là lộ ra chút tò mò, nhân tiện du thuyết Lý Thiệu Thần gia nhập quân đội, vì nước cống hiến vân vân. Lý Thiệu Thần cũng không có lập tức đáp ứng lời mời của thành chủ Cesar, cũng không có cự tuyệt, chỉ nói phải đợi sau khi Jeff tỉnh lại cùng thương lượng một phen, lại cho y câu trả lời thuyết phục. Cesar ngược lại đối với loại thái độ này của cậu rất là thưởng thức, không kiêu không nóng, khiêm tốn hữu lễ, đối cậu yêu thích càng thêm một tầng.

Sau khi Jeff tỉnh lại, Lý Thiệu Thần cùng y nói tỉ mỉ một chút tình hình nhiều ngày nay, sau nói đến chuyện tòng quân Jeff có chút do dự. Cũng không phải nói y không nguyện ý rời đi Nha Lâm trấn, lão thú nhân đã qua đời thiệt nhiều năm, y tại trấn trên vô ưu vô lự rời đi cũng không phải không thể. Chính là dựa theo tuổi thú nhân, y coi như là vị thành niên, không đủ để tòng quân, nếu đang trong quân đội mà đột nhiên đến kỳ động dục, trong đây một đống lớn toàn là thú nhân giống đực như vậy, y không biết trong mơ hồ lại cùng ai ai lăn sàng đâu.

Tính ra động dục kỳ cũng chính là đại sự trong cuộc đời thú nhân, không thể quyết định qua loa như vậy, hơn nữa, vạn nhất bí mật mình là hải tộc bị quân đội phát hiện, kết quả đã có thể không xong.

Ở một phương diện khác, y lại biết Lý Thiệu Thần bức thiết muốn tiến vào quân đội, nhìn đôi mắt đối phương đầy chờ mong, lời cự tuyệt đến bên miệng lại bị y nuốt trở về. Y gật gật đầu, cuối cùng vẫn là đáp ứng.

Lý Thiệu Thần hoan hô một tiếng, cao hứng phấn chấn mà đi ra cửa tìm thành chủ Cesar, mà Jeff ở lại trong trướng bồng, thì vuốt trân châu màu bạc trên cổ trầm mặc, trên mặt trân châu mượt mà một đạo khe có thể thấy được rõ ràng.