Thuật Dạy Thê

Chương 6-2




Lúc này, Hoa Nguyệt Đào bỗng nhiên nhớ tới Quý Cát Lôi nói hai người quen biếtở Hoa Đào Hương......

Nói như vậy, hắn nhất định là biết rõ chuyện ở Hoa Đào Hương!

“Quý công tử, ngươi đã ở Hoa Đào Hương sao? Vậy ngươi nhất định biết cô nương ở chỗ đó có cái gì đáng để học tập đúng không?” Hoa Nguyệt Đào vội vã muốn biết Hồ tiên phu tử muốn nàng học tập cái gì?

“Cô nương? Học tập?” Quý Cát Lôi dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng. “Ngươi hỏi cái này làm cái gì?”

“Ta muốn đến Tích Hoa Lâu để học tập những công việc mà cô nương ở đó làm.”

Lời nói của Hoa Nguyệt Đào cơ hồ làm cho Quý Cát Lôi phát điên! Nàng lại muốn đến Tích Hoa Lâu bán rẻ tiếng cười?

“Ngươi có biết việc ở Tích Hoa Lâu không? Còn có nghề nghiệp của các cô nương tại Hoa Đào Hương” Quý Cát Lôi cắn răng, một chữ, một chữ phát ra từ kẽ răng.

Hoa Nguyệt Đào gật gật đầu.

“Biết nha! Không phải là kỹ nữ sao!”

“Vậy ngươi có biết kỹ nữ làm việc gì không?”

Phải làm chuyện gì? Nàng nào có biết! Hồ tiên phu tử lại chưa nói.

“Ta không biết......”

Quý Cát Lôi bỗng nhiên rống to với nàng, “Ngươi không biết kỹ nữ làm cái gì, mà cũng dám đến Tích Hoa Lâu sao? ”

“Ta...... Ta......” Hoa Nguyệt Đào bị hắn rống sợ lắp ba lắp bắp .

“Ta ta cái gì!” Quý Cát Lôi quả thực sắp phát điên . “Ngươi muốn đến Tích Hoa Lâu làm việc đúng không? Ngươi muốn học tập cô nương thanh lâu để lấy lòng nam nhân đúng không?”

Tuy rằng nàng không hiểu hết những gì Quý Cát Lôi nói, nhưng chỉ cần vâng theo ân nhân là được rồi, cho nên nàng liều mình gật đầu.

“Được, tốt lắm!” Quý Cát Lôi tức giận gọi hạ nhân. “Mang nàng đi tắm thay quần áo.”

Nhân loại đều tắm rửa như vậy sao?

Hoa Nguyệt Đào hơi nước bốc lên ở bồn tắm lớn, trong bồn còn có cánh hoa, hương thơm bốc lên thoang thoảng.

Nàng cho nha hoàn lui ra, sau đó mới cởi xiêm y lấy chút nước rửa qua chân sau đó tiến vào bồn tắm.

Ai! Cũng không biết Quý Cát Lôi trúng tà gì, cứ nhất quyết gọi nàng là Tiểu Nguyệt Nguyệt.

Đúng vậy, cha mẹ đều gọi nàng như vậy, nhưng ngoại trừ cha mẹ ra không có ai gọi nàng như vậy cả, cho nên nàng khẳng định Quý Cát Lôi nhận sai người!

Tiểu Nguyệt Nguyệt trong miệng Quý Cát Lôi rốt cuộc là ai? Là cô nương ở Hoa Đào Hương sao?

Tiểu Nguyệt Nguyệt này có quan hệ như thế nào với hắn?

Có thể làm cho hắn nhớ nhung như vậy, nhất định là có chỗ hơn người.......

Hoa Nguyệt Đào nghĩ nghĩ, thả lỏng trong bồn tắm, không bao lâu liền tiến vào mộng đẹp......

Đợi lâu không thấy nàng đi ra, Quý Cát Lôi lo lắng tiến vào nhìn, đập vào mắt là hình mỹ nhân đồ đang ngủ: Hoa Nguyệt Đào đang ngủ dựa vào bồn tắm.

Dung nhan nàng khi ngủ rất ngây thơ, làm cho hắn không đành lòng khiển trách nàng, nhưng nàng ngủ thật sự là sâu, giống như dù cho có thiên lôi xuống nàng cũng không tỉnh dậy.

Làm sao nàng có thể ngủ ngon lành như vậy sau khi đã đối diện với hắn chứ?

Nàng có đang cười hắn si ngốc hay không, bị nàng đùa bỡn; Nàng có đang cười hắn ngu dốt hay không, lại rơi vào cạm bẫy của nàng mà không tự biết......

“Tỉnh dậy, ngủ ở trong bồn tắm dễ bị cảm lạnh .” Quý Cát Lôi ra tiếng gọi nàng tỉnh lại.

“Đừng ồn......” Nàng nâng người lên khỏi mặt nước một chút, vốn dĩ đôi nhũ hoa đang bị cánh hoa che lấp cũng trồi lên, sau đó lại bịlàn nước che lấp.

Giọng nói kia như giọng rên rỉ lúc hoan ái, rồi lõa thể trước mắt làm khơi lên dục vọng của hắn.

Giờ phút này nàng không hề phòng bị, vẻ mặt xinh đẹp động lòng người, làm cho hắn nhịn không được vươn tay vuốt ve hai vai của nàng, ngón tay phủ lên da thịt trắng hồng của nàng.