Thượng Tá Không Quân Xấu Xa

Chương 128-2: Dịu dàng ngắn ngủi (2)




"Sau khi tôi rời khỏi thành phố T, đột nhiên có một ngày Lâm Tư Kỳ tìm được tôi, cô ta nói cho tôi biết, Giang Tâm Giao xui khiến thị trưởng Lục cho người tìm cô , chuẩn bị dạy dỗ cô, hơn nữa Giang Tâm Giao còn dự định đem tất cả đổi lên trên người tôi. Lúc ấy tôi cũng không hề để ý, nhưng ngày thứ hai, tôi lại nhận được tin tức, cô bị người ta chặt đứa một cánh tay, mà Mộ Ly cùng Lãnh Dạ Hi rối rít phái ra người tìm tôi. Tôi mới biết, chuyện gì đã xảy ra. . . . . ."

"Là Giang Tâm Giao làm!" Quý Linh Linh bỗng dưng trợn to hai mắt, trong bụng một hồi sôi trào.

"Chính xác mà nói là Lục Chính Hạo, giúp cho Giang Tâm Giao, cũng giúp cho những người tập kích cô chạy trốn."

"Làm sao cô biết những thứ này?" Quý Linh Linh trên mặt tràn đầy kinh ngạc, cô hoàn toàn tưởng tượng không tới.

"Đây là Lâm Tư Kỳ nói cho tôi biết, cô ta nói muốn giúp tôi, giúp tôi liên lạc với Giang Tâm Giao, khiến Mộ Ly cùng Lãnh Dạ Hi đừng tìm tôi. Lúc ấy, tôi cũng không biết là chuyện gì xảy ra , rõ ràng không phải tôi làm nhưng...tôi lại sợ, đồng ý với cô ta. Tôi còn nhớ đêm hôm đó, trăng sáng rất tròn, cô ta mang theo tôi đi tới một ngõ hẻm nhỏ, tôi không thể thấy rõ được gì, đột nhiên, trên mặt một hồi đau rát. . . . . . Tiếp đó, tôi liền kêu cứu, lại nghe thấy tiếng cười của rất nhiều người. . . . . . Ha ha, cứ như vậy, cô cũng biết chuyện sau đó rồi." Vu Uyển Tình thuận tay cầm lên ly nước, ừng ực uống liên tiếp mấy ngụm lớn.

Thì ra là, đây tất cả, Vu Uyển Tình bị hủy dung, thì ra uất ức như vậy, cô ta chuyện gì cũng không có làm, cư nhiên liền. . . . . .

"Tư Kỳ Nami cùng cô không cừu không oán, cô ta tại sao lại có dính dán đến trong đó?"

"Ha ha, còn nhớ sựu việc tại sao Tư Kỳ Nami đánh cô không? Chỉ là bởi vì biết cô và Mộ Ly có quan hệ, cô ta loại chuyện đọc ác nào mà không thẻ làm. Trong lúc họ biết, tôi cùng Lục Vân Thiên bỏ thuốc cho Mộ Ly, họ liền theo dõi tôi. . . . . ."

"Cả ba người bọn họ đều yêu Mộ Ly!"

"Yêu, họ cũng yêu, hơn nữa yêu đến. . . . . ." Biến thái! Yêu đến mãnh liệt đoạt lấy!

"Nôn. . . . . ." Đột nhiên cảm giác buồn nôn đánh tới, khiến Quý Linh Linh không nhịn được che miệng nôn ra một trận, "Nôn nôn. . . . . ." Bởi vì trong quá trình ốm nghén, cô cũng không ăn cái gì, lúc này chỉ có thể nôn khan, nôn đến nước mắt cũng chảy ra.

" Quý Linh Linh, cô làm sao vậy. . . . . ."

"Không có. . . . . ." Quý Linh Linh đối với cô ta giơ tay lên, một cái tay liên tục vỗ lồng ngực của mình, "Không có việc gì, không. . . . . . Không cần lo lắng. . . . . ."

"Hãy nghe tôi nói, có thể tâm lý của cô sẽ chịu không nổi, tôi, Lục Vân Thiên, cùng Mộ Ly căn bản không có cái gì, chỉ là bởi vì tôi hạ dược đối với anh ấy. Cho nên bọn họ mới phá hủy mặt của tôi, phá hủy một nhà Lục Vân Thiên. Ngày hôm qua,mẹ của Lục Vân Thiên mới qua đời, nghe nói là do Lục Chính Hạo làm giận đến chết . . . . . ."

Nghe Vu Uyển Tình những lời này, Quý Linh Linh chỉ cảm thấy cảm giác của mình thay đổi hàng loạt, họ quá đáng sợ, thủ đoạn của bọn họ quá ghê gớm rồi, thì ra yêu một người, lại có thể làm ra loại chuyện đáng sợ như vậy, quá đáng sợ. . . . . .

" Bà Lục. . . . . ."

"Ha ha, Lục Vân Thiên mặc dù không có bị hao tổn gì, nhưng mà cô ta bây giờ cũng không hơn gì tôi, Nghiêm Tử Tuấn đối với cô ta hờ hững, mối quan hệ của cô ta và Lục Chính Hạo cũng đã chấm dứt, cô ta chỉ còn một người thân duy nhất là mẹ mà thôi, nhưng là bây giờ cũng đã mất. . . . . . Cô nói thử xem,cuộc sống của Lục Vân Thiên bây giờ thật ra thì so với tôi xem ra còn khó khăn hơn không phải sao? Sống không bằng chết" Lời nói của Vu Uyển Tình, rõ ràng là chế giễu, nhưng nét mặt của cô ta lại hiện lên đầy nét khổ sở.

Cô ta và Lục Vân Thiên, thật ra là những người phụ nữ đáng thương nhất.

"Tôi. . . . . . Thật xin lỗi, hôm nay của chúng ta chỉ nói đến đây thôi, thân thể của tôi không thoải mái." Quý Linh Linh bây giờ không muốn tiếp tục nói chuyện với Vu Uyển Tình, hiện tại cô đã không còn tâm tình nữa.

"Cuối cùng nói thêm câu nữa thôi."

Quý Linh Linh đã đứng dậy, dừng bước, nghe Vu Uyển Tình nói tiếp.

"Mộ Ly hiện tại dù nói là không còn yêu cô nữa, nhưng cô cũng không cần hoàn toàn tin tưởng như thế."

"Hả?"

Vu Uyển Tình cũng không nói thêm gì nữa, chỉ để lại cho cô một ánh mắt thâm túy. Thế nhưng câu nói này, lại sâu sắc ghi tạc trong đầu Quý Linh Linh.