Thượng Vị - Luyện Nhục Tiểu Miên Áo

Chương 22: Hoang dâm vô độ [1]




Lời nói này của anh nghe như là một lời hứa hẹn lâu dài, nhưng quyền chủ động lại hoàn toàn nằm ở trong tay anh. Hứa Trình không biết lúc nào Hàn Diễn Phong sẽ chán ghét mình, có thể là một tháng, có thể là một năm, đương nhiên, càng có thể là sau khi Du Thanh trở về, tiểu biệt thắng tân hôn mà… Còn tương lai, cậu nghĩ cũng không dám nghĩ. Giữa bọn họ tình dục tới quá mức mãnh liệt, nhất định cũng sẽ qua đi càng nhanh, có lẽ qua giai đoạn tuần trăng mật này hai người bọn họ sẽ xem như hai người xa lạ.

Đột nhiên trong tâm của Hứa Trình quyết định làm liều không suy nghĩ nữa. Cuối cùng trong khoảng thời gian này, cậu chỉ muốn đem những gì tốt nhất của mình dâng hiến cho đối phương. Hàn Diễn Phong nói qua thích thân thể cậu như vậy cậu sẽ đem thân tâm giao hết cho anh, tuy rằng chỉ là một bạn giường cậu cũng muốn làm một bạn giường nghe lời nhu thuận.

Hai ngày tiếp theo Hứa Trình càng khắc sâu cảm nhận được cái gì là chân chính hoang dâm vô độ. Hai ngày cuối tuần này so sánh với vài lần làm tình của mấy ngày trước có thể nói là không tiết chế. Hai người từ sớm đến muộn đều cùng một chỗ dây dưa cọ xát, hơn phân nửa thời gian dùng để hôn môi và làm tình, thậm chí khi ăn cơm cũng ôm nhau cùng một chỗ miệng đối miệng đút cho nhau.

Toàn thân Hứa Trình đều phủ đầy hôn ngân hồng hồng tím tím, cúc huyệt vừa sưng vừa đỏ, bị thao mảnh liệt quá mức thường xuyên làm cho không thể khép lại, ẩn ẩn lộ ra nộn thịt đỏ hồng bên trong.

Thao đến khi một chút âm thanh cũng nói không ra cuối cùng Hàn Diễn Phong mới bỏ qua cho cậu, ôm cậu về trên giường kéo vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve thấp giọng cười nói: “Trình Trình, em nói, nếu lại chơi một lần nữa anh có thể thật sự chết ở trên người em không?”

“…”

“Anh ở trên người em chịch đến mệt chết, em có bị anh chơi đến thích chết không. Tiểu bảo bối, người khác có thể nghĩ chúng ta tự tử vì tình không?”

“…”

Hàn Diễn Phong hôn hôn lên đỉnh đầu của cậu, anh an ủi nói: “Ngoan, đừng lo lắng, ông xã sẽ không cùng em tự tử vì tình… Đã chết thì không thể thao em được tổn thất rất lớn nha…”

Ai lại đi lo lắng chuyện này a… Hứa Trình biết không thể ứng phó với trình độ da mặt dày của anh nên dứt khoát cuộn thành một đoàn, đầu thật sâu vùi vào trong khuỷu tay giả vờ không nghe thấy gì cả. Hàn Diễn Phong cười kéo chăn đắp cho người trong lòng giờ đang co tròn lại nó: “Được rồi, không đùa em nữa, đêm nay nghỉ ngơi, ngày mai ở nhà chờ anh đi làm về nha.”

Có đôi khi Hứa Trình sẽ sinh ra một ảo giác cậu và Hàn Diễn Phong là một đôi tình nhân thật sự. Sáng sớm cùng nhau ăn điểm tâm, đưa đối phương xuống lầu, buổi tối chuẩn bị tốt thức ăn chờ đối phương trở về, rồi mới cùng nhau ôm lăn lên giường, tuy rằng… số lần làm tình so với đôi tình nhân bình thường có lẽ nhiều hơn một chút. Nếu như không có thợ trang hoàng nhà cửa mỗi ngày gọi điện thoại báo cáo tiến độ có lẽ cậu sẽ thật sự xem nơi này như nhà của mình.

—-

“Tiểu bảo bối…” Hàn Diễn Phong từ phía sau ôm lấy cậu tiếp nhận cái thìa trong tay cậu ném qua một bên nghe “Ba” một tiếng, hạ thể cương cứng chầm chậm đụng vào cậu.

Hứa Trình quay đầu lại, mở miệng nghênh đón nụ hôn của anh, phần eo không tự giác vặn veọ theo tiết tấu của đối phương. Còn Hàn Diễn Phong thì một bên cởi quần áo của hai người ra, một bên cười khẽ: “Tiểu bảo bối em thật ngoan… phối hợp với ông xã càng ngày càng ăn ý…”

Cả hai người rất nhanh đã gần như trần trụi, Hàn Diễn Phong vỗ vỗ mông của Hứa Trình: “Ngoan, nhấc mông cao một chút cho ông xã đi vào…”

Hứa Trình thuận theo dựa vào trên bàn bếp, mông cao cao nhếch lên, một vật thể lửa nóng thô cứng đâm vào miệng huyệt đang khép mở chậm rãi thẳng tiến đi vào bên trong. Hàn Diễn Phong cúi người hôn đối phương, tán thưởng nói: “Tiểu bảo bối bên trong của em vừa mềm lại vừa chặt… Mỗi lần đều cắn ông xã không buông…”

dương v*t trượt đến chỗ sâu nhất, lập tức bị tràng thịt mềm mại gắt gao cuốn lấy. Hàn Diễn Phong vẫn giữ tư thế cắm vào đem Hứa Trình ôm đến phòng ngủ đi, mỗi khi đi một bước dương v*t đều hung hăng đâm vào điểm nhạy cảm nhất của Hứa Trình làm cậu không chịu được rên rỉ.

Vào phòng ngủ, Hàn Diễn Phong đặt cậu trên ở trên giường, nâng hai cái đùi của cậu khoát lên trên vai của mình đại dương v*t chậm rãi mà đi vào.

“Ông xã…” Hứa Trình đưa tay bắt lấy ngón tay của đối phương cúi đầu kêu: “Ông xã… Nhanh lên một chút…”

Tiếng chuông điện thoại chói tai đột nhiên vang lên, dương v*t trong cơ thể hơi dừng lại, Hứa Trình ngừng thở nhìn Hàn Diễn Phong lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường để đến bên tai: “Ah, bảo bối?”