Tiểu Ma Y Chín Tuổi

Quyển 3 - Chương 22: Tắm bồn Trúc Cơ (1)




Rầm rầm oanh, đỉnh lò mở ra, một viên đan dược được hình thành, dược hương tỏa ra, hiện trường lâm vào một mảnh triều dâng.

Mỗi người trên mặt đều là vô cùng vui sướng, kích động nhìn một màn diễn ra, hò hét, hoan hô liên liên tiếp.

“Thật không tin nổi, nhanh như vậy đã thành!” Một thiếu niên nhịn không được hô lớn.

“Mười lăm người luyện đan, mười lăm đan thành!” Những tiếng hô nhỏ dần nổi lên, thanh âm thật không dám tin những gì đang diễn ra.

Mười lăm cái đỉnh lò tất cả đều mở ra, mười lăm viên đan dược tự động từ đỉnh lò bay lên, thành đan nhiều như vậy ai có thể tin được chứ?

Ngay cả Diệp Văn tôn giả luôn luôn trấn định cũng không thể trấn định được, một tay vuốt râu, con ngươi màu bạc hiện lên vẻ mãn nguyện, vui mừng nhìn mặt bàn phía trên.

Tây Môn Thịnh nắm chặt quyền, trong lòng chứa đầy nhiệt huyết, tưởng nhớ lại thời trẻ của chính mình, đứng trên đàn luyện đan ngẩng cao đầu, phần tuổi trẻ tràn đầy sức sống ở đây cuốn hút từng người xem.

“Đan dược sở luyện đúng là phẩm chất không giống bình thường, mời chư vị dựa theo trình tự chờ giám khảo đánh giá.” Trên đài người chủ trì tuyên bố, nhất thời có người tiến lên đem đan dược sở luyện của các vị đan giả trình lên bàn giám khảo.

Giám khảo thỉnh thoảng gật đầu, theo thứ tự xem mười lăm viên đan dược, trong đó đan dược của Lăng Chấn là độ khó cao nhất, Tống Tiểu Hổ là nhất phẩm cầm máu đan, phẩm chất lần lượt được đánh giá, tỉ lệ đúng là rất hoàn hảo.

Diệp Văn vừa lòng gật đầu, đứng lên, hướng lên trên đài mà đi.

Xôn xao, trên sân ồ lên, mọi người vỗ tay nồng nhiệt, ánh mắt nóng rực nhìn Diệp Văn tôn giả. Nếu lần này luyện đan giả vì là chủ lực của trận đấu mà có được đan dược tứ phẩm do Diệp Văn tôn giả luyện chế thì không thể nghi ngờ đây là trân đấu kinh tâm động phách nhất từ trước tới giờ và cả về sau nữa.

Diệp Văn tôn giả hai tay hư nâng,ý bảo mọi người im lặng, “ Biểu hiện của các vị luyện đan sư ta thực rất vừa lòng, lần này luyện đan khôi thủ, không thể nghi ngờ chính là Lăng Chấn đan giả, quán quân của đợt khảo hạch lần này, phần thưởng cũng là tứ phẩm linh hồn phục nguyên đan, đồng thời ban cho Lăng Chấn cùng Tống Tiểu Hổ làm người chỉ dạy trong luyện đan đường, kế tiếp đan dược được bán ra, mọi người tự điều hành....”

Diệp Văn tôn giả dứt lời, Lăng Chấn lập tức ngây ngốc tại chỗ, hắn vừa nghe thấy cái gì?

Thưởng cho tứ phẩm linh hồn phục nguyên đan, còn được cỉ dạy trong luyện đan đường, thật sự là hắn không có nghe lầm sao?

Dưới sân hò reo như sấm dậy, mọi người vui mừng, đan dược chờ đợi bấy lâu cuối cùng cũng sắp được bán ra.

Diệp Văn tôn giả từ từ đi xuống, các vị giám khảo cũng đứng dậy rời khỏi bình thẩm đài, đã không còn mấy vị cường giả, hiện trường nhất thời được thả lỏng, thoải mái sinh động.

“Cuối cùng cũng có thể bán ra đan dược.” Thiếu niên hô lớn, vẻ mặt kích động nhìn trên đài, ý niệm thúc giục, không gian giới chỉ chứa đầy kim tệ lóa mắt cũng như hưởng ứng.

“Thanh tâm đan, cầm máu đan, dưỡng nhan đan,....Tùy tiện một loại đan dược trong đó cũng có giá không nhỏ!” Một thiếu niên có vẻ khá giả, ánh mắt nóng rực nhìn chư vị đan giả trên đài.

“Tốt lắm, hiện tại mời chư vị đan giả bày ra đan dược của bản thân, mọi người dưới đài có thể ra giá tùy ý, người ra giá cao nhất sẽ có được đan dược.” Người chủ trì nói, toàn trường sôi trào, không ít người hướng tới kẽo giãn khoảng cách xung quanh, bất quá, chỉ trong nháy mắt mọi người đã vây kín xung quanh đài.

Ánh mắt Lăng Chấn khẽ tránh, tầm mắt xuyên qua mọi người, dừng tại trên người Chỉ Yên “Thực xin lỗi, ta không muốn bán ra!” Lăng Chấn thản nhiên nói, lắc mình một cái, đi thẳng khỏi đài, mọi người ngốc lăng, không có dự đoán mọi chuyện sẽ thành ra như vậy.

“Thật xin lỗi, đan dược của ta đã sớm có chủ.” Lăng Chấn vừa mới xuống đài, lại có một đan giả khác đứng ra, cự tuyệt nói.

“Của ta cũng vậy!”

“Còn có ta...”

.....

....

Lả tả, mười bốn vị nhị phẩm đan sư đồng loạt rời đi, toàn bộ thoáng chốc chỉ còn lại Tống Tiểu Hổ đứng đó.

Mọi người ngạc nhiên, đồng loạt trừng lớn mắt, trên mặt là một mảnh mờ mịt, hiện tại không phải là đang bán đan dược sao? Tại sao mới đó mà tất cả đều đi rồi?

“ Thật xin lỗi, làm ơn nhường đường một chút!” Lăng Chấn đi đầu, đối với đám đông đang chặn đường nói, đám người liền tách ra hai bên nhường đường.

Mười bốn vị đan sư lần lượt rời đi, mọi người mới từ ngốc lăng lấy lại tinh thần, kinh ngạc nhìn bóng dáng bọn họ.

“Sao lại thế này nhỉ, tại sao mới đó mà đã rời đi rồi?” Một thiếu niên kinh hô.

“Đúng vậy, không phải bây giờ nên bán ra đan dược sao, không ngờ đều đi cả rồi!” Một thiếu niên khác ý đồ muốn gọi chư vị đan giả trở lại mà hô lớn.

“Trời ơi, những đan dược tốt đều chạy cả rồi!” Đám người còn lại kêu thảm.

....

Nhìn chúng đan sư đi càng đi càng xa, mọi người xoay người, lại đem tầm mắt hướng đến Tống Tiểu Hổ một mình trên đài.

Bị nhiều người như vậy nhìn chăm chú, Tống Tiểu Hổ bất giác run lên, sắc mặt cực kì thiếu tự nhiên, sớm biết như thế, hắn hẳn là nên cùng mấy vị đan giả kia rời đi.

Đan dược đại tái rơi vào kết thúc, mọi người trên sân lần lượt rời đi.

“Thật thất vọng, vậy mà không thể mua được đan dược!” Sa Toa thở dài một tiếng, từ chỗ ngồi đứng lên, cùng đám người Chỉ Yên tùy tiện rời đi.

Sau ba canh giờ, đan dược đại tái cuối cùng cũng kết thúc, mọi người lần lượt rời đi, thời gian ăn trưa cũng sắp đến, để cho Sa Toa, Sa Long đi ăn cơm, Chỉ Yên một mình tới luyện đan đường.

Ngày hôm qua trúc cơ dịch luyện thành, nếu không phải sáng nay tổ chức đan dược đại tái, nàng đã sớm luyện trúc cơ rồi, tại kí túc xá không thể luyện, duy nhất chỉ có luyện đan thất là yên tĩnh và hoàn hảo nhất.

Đi vào luyện đan đường,đám người Lăng Chấn cũng đang ở đó, nhìn thấy Chỉ Yên ánh mắt chợt lóe, trên mặt hiện vẻ vui sướng mà xông tới.

“Chỉ Yên đồng học đến đây, đây là thanh tâm đan ta vừa mới luyện chế, mời nhận lấy.” Lăng Chấn từ trong lòng lấy ra bình sứ đựng thanh tâm đan, đưa tới tay Chỉ Yên.

“Đây là dưỡng nhan đan!”

“Đây là bòi nguyên đan!”

....

Mọi người vây xung quanh Chỉ Yên, đều lấy ra đan dược mình luyện chế, phía sau phía trước đều hướng Chỉ Yên mà đưa tới.

Nhìn mọi người vẻ mặt nhiệt tình, Chỉ Yên có chút chịu không nổi.

“Cám ơn mọi người, những thứ này ta đều nhận!” Chỉ Yên gật gật đầu, nếu Sa Toa lấy được những đan dược này hẳn là sẽ vui vẻ lắm đây.

Mọi người vốn dĩ trong lòng không yên, lúc này nhìn Chỉ Yên sảng khoái mà nhận lấy như thế, một đám vui vẻ, nháy mắt thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Chỉ Yên đồng học không cần khách khí, số đan dược này ngươi cứ nhận lấy cũng là vinh hạnh của chúng ta.” Một hai vị đan sư nhị phẩm nịnh hót nói.

“Đúng vậy, Yên Nhi tiểu thư luôn luôn hướng lên cao, chúng ta chỉ sợ những đan dược này không hợp mắt ngươi thôi.” Một đan sư khác gật đầu phụ họa.

“Ha ha, cũng là nhờ phúc của Yên Nhi tiểu thư, nếu không phải ta một lòng luyện chế thanh tâm đan vì ngươi, thật sự ta cũng không có phúc mà thuận lợi đạt được vị trí cao trong đợt đại tái này, nói như vậy, ta còn phải cảm tạ ngươi.” Lăng Chấn vẻ mặt hồng quang, khiêm tốn nói.

Nghe hắn nói như vậy, mọi người lại dồn ánh mắt lên trên người hắn, thật sự hâm mộ cùng ghen tị, tứ phẩm linh hồn phục nguyên đan đó, toàn bộ đại tái, chỉ có hắn cùng Tống Tiểu Hổ là có vinh dự như vậy.

Không chỉ có như vậy, hắn còn được Diệp Văn tôn giả hứa hẹn, được giảng bài trong luyện đan đường, đan thuật của hắn đúng là rất cao, chỉ là nghĩ lại sẽ không ngăn nổi một trận nhiệt huyết sôi trào.

Nhìn một đám người vui sướng trào dâng, Chỉ Yên chỉ nhàn nhạt cười “Mọi người tiếp tục đi, ta phải lên trước rồi!” Hướng mọi người nói một tiếng, Chỉ Yên liền rời đi, đi vào đan thất trên lầu ba.

Cửa đá mở ra, dạ minh châu trên đỉnh đầu đồng loạt phát sáng, ý niệm vừa động, một thùng tắm bằng gỗ được đặt ngay chính giữa phòng, Phi lão không biết đã nhẹ nhàng đi ra từ khi nào, toàn thân bạch sắc, con ngươi màu bạc cũng nhiễm lên mong đợi.

“Lấy nước suối trong vòng tay càn khôn đổ đầy thùng, lần đầu có thể sử dụng ba giọt Trúc Cơ dịch luyện thể!” Phi lão dứt lời, rầm một tiếng, thùng tắm đã được đổ đầy nước suối, Chỉ Yên lấy ra một chiếc bình thủy tinh thuần khiết một màu, chất lỏng bên trong phát ra ánh sáng mờ ảo xinh đẹp, ánh sáng đỏ đậm như ngọc, thật mê hoặc lòng người.