Tiểu Thụ Mạnh Mẽ Nhất Trong Lịch Sử (Sử Thượng Tối Cường Tiểu Tiểu Thụ)

Chương 29




” Thanh âm thật đẹp, đẹp nhất thiên hạ, theo ta đi, đảm bảo ngươi sau này sung sướng hưởng thụ, hưởng vinh hoa phú quý không hết.” Trần viên ngoại *** loạn xoa nắn tay nhỏ bé cuả Tiểu Bảo.

“A! ? Ta đã có vợ rồi, cái kia có thể mời buông tay không?” Tiểu Bảo lễ phép nói, dùng sức muốn rút tay về.

Trần viên ngoại này khiến hắn thấy rất buồn nôn, gã còn dây dưa như vậy, hắn sẽ nhịn không được cho gã một quyền, hắn không muốn gây chuyện nha.

“Bỏ tên đó, theo ta đi.” Nói đoạn, Trần viên ngoại liền đem cái môi to như lạp xưởng của mình đánh tới muốn hôn lên môi Tiểu Bảo.

Ngay lúc Tiểu Bảo nhịn không được dự định cho tên Trần viên ngoại một kích thiết quyền thì một tiếng gầm lên từ phía sau truyền đến.

“Buông tay bẩn thỉu của ngươi ra, cút!” Liễu Phong Liễm vẻ mặt tức giận từ lầu hai phi xuống, một cước đá bay Trần viên ngoại, lôi Tiểu Bảo kéo vào trong lòng bảo hộ.

“Ai u!” Một tiếng “Bịch” Trần viên ngoại bị đá ra thật xa, va vào bình dân trên cửa.

“A, lão gia!”

Một đống hạ nhân của Trần viên ngoại chạy qua nâng dậy Trần viên ngoại bị rơi không nhẹ.

“Các ngươi còn đứng đó nhìn cái gì, đánh cho ta!” Trần viên ngoại đỡ lấy thắt lưng, phẫn hận chửi bậy.

“Rõ!” Toàn bộ đám gia đinh tuân lệnh, đồng loạt hướng Liễu Phong Liễm cùng Tiểu Bảo vây lấy. Liễu Phong Liễm thân hình bất động, chỉ vung tay, một đám người liền bị đánh bay về  phía chỗ Trần viên ngoại, cùng Trần viên ngoại ngã thành một đống cùng kêu rên.

“Chết tiệt, toàn bộ cút ngay cho ta, đè chết ta rồi.” Trần viên ngoại bị đè phía dưới sắc mặt tối sầm, cố sức đẩy ra thân người đè phía trên.

Trong đám người xem náo nhiệt, có người cười ha ha, có người chỉ trỏ, có người cúi đầu nghẹn cười, rất náo nhiệt.

Liễu Phong Liễm dạy bảo xong không thèm để ý tiếng kêu rên không ngừng phía sau chút nào, đi thẳng tới chỗ chưởng quỹ, từ trên tay đang run run của chưởng quỹ tiếp nhận lấy lương khô, lôi theo Tiểu Bảo đi ra ngoài, trước khi đi còn đạp Trần viên ngoại hai cái, lúc này mới hả hận nghênh ngang đi.