Tiểu Thư Siêu Quậy

Chương 5




Thiện ra ngoài gọi điện luôn cho tam quân về. Tam quân là tay chân thân cận của Alice và Mary, gồm 3 người: Hạo Quân; Nam Quân; Vương Quân. 3 người này mỗi người giỏi 1 việc nhưng cũng may có cái to cao đẹp trai, biết nhiều võ. Hạo quân 18 tuổi, tên này tinh nghịch, giống trẻ con, nhưng lại là 1 hacker mũ trắng rất giỏi. Nam quân 19 tuổi, am hiểu các loại vũ khí và am hiểu cả về các thế lực mạnh trên thế giới. Vương quân 20 tuổi: chững trạc, lo trước sau đầy đủ, có thể nói đây là gia sư của Alice, ngoài ra đây là tướng quân dạy anh em trong bang học võ giỏi hơn. Lúc này trong phòng vip 1 Alice vẫn rất tức giận....- 3 cái đứa này, tách nhau ra thì làm được gì, mỗi đứa 1 vẻ, Vương quân không lo, nhưng mà....2 cái đứa chết dẫm kia chỉ có được cái khó qua ải mỹ nhân._ Alice tức tối nói với Mary

- Tao biết rồi, mai chúng về sẽ cho chúng biết tay_ Mary cố gắng làm nó bớt tức.

- mai tao phải chặt đầu chúng mất, tức điên lên này_ Alice nắm chặt tay, nghiến răng ken két.

- Thôi mày hạ hỏa cho tao nhờ, tức mới giận làm gì cho nó nhanh già, ngốc!_ Mary nói mà cứ như hắt nước lạnh vào mặt nó

- Hừ..... Mày nói cũng đúng, nhan sắc trời ban của tao việc gì phải vì 3 tên đó mà tàn phai_ Alice xoa mặt

- ọe ra_ Mary thấy nực cười quá

- hahahaha.... tao đùa xíu mà_ alice cười lớn

Thế là 2 đứa chúng nó ngồi trong phòng nói chuyện với nhau, chốc chốc lại rộ lên những chàng cười được gọi là không nên dành cho con gái. Khoảng 1 giờ sáng chúng mới về. Cũng ở bar đó có 2 người con trai ngồi ở 1 góc kín đã chứng kiến mọi chuyện mà 2 cô không hề hay biết, mấy cô về mà 2 chàng vẫn chưa về. 2 chàng chính là Key và James

- Không ngờ lại như thế_ James ngơ ngác nói

- Đúng là thiên sinh lệ chất, đã thế thân phận còn kinh ngạc hơn_ Key cầm ly rượu nói ( Thiên sinh lệ chất có nghĩa là trời xinh quyến rũ xinh đẹp)

- Không biết có còn gặp lại không nhỉ_ James tiếc nuối nói

- Muốn là được, Về._ Key lạnh lùng nói rồi đứng dậy rời khỏi quán bar MyMy cùng James

* Biệt thự Thủy tiên, phòng Vy*

Đã 2 giờ sáng, Vy vẫn chưa ngủ, cô nhìn về phía ánh trăng rọi vào cửa sổ. Dòng suy nghĩ của cô đã bắt đầ từ khi cô cố ngủ nhưng chưa thể.

" Tại sao mỗi khi mình nhắm mắt, khuân mặt lạnh lùng đó lại hiện ra? anh ta nào có đẹp trai gì đâu chứ? Liệu mình có gặp lại người đó không nhỉ? còn hẳn 3 điều hắn phải làm cơ mừ. Đôi mắt nâu sâu đến khó đoán nội tâm, mi thì như con gái vừa cong vừa dài, đôi môi cong lên vén ra 1 nụ cười làm khuân mặt càng hoàn mỹ, mũi không quá cao mà cũng không thấp. Cao, dáng đẹp, biết nói chuyện. Cũng thú vị đấy" nghĩ đến đây Vy sực nhớ vội lắc đầu nhầm xua ý nghĩ vừa rồi. " Mình nghĩ gì vậy chứ, không thể yêu tên đó được, thế gian còn nhiều người. Đi ngủ để mai đi học nèo." Vy nghĩ thế rồi kéo chăn, nhắm mắt, nở 1 nụ cười rồi ngủ luôn.

* Biệt thự Snow *

Ở đây có 1 sự trùng hợp không phải là ngẫu nhiên, mà là trời định chăng. 1 chàng trai vào giờ này không ngủ lại đi nghĩ về 1 người con gái có phải là bị thần tình yêu bắn cung trúng không nhỉ? " Người con gái đó khác với những người khác. Có thể biết cô ấy không ham vinh hoa phú quý. Đôi mắt ánh lên đôi điều tinh nghịch bướng bỉnh. Cao đấy nhưng vẫn lùn hơn mình, tính làm người mẫu cho ai xem mà gầy dữ. Nghĩ lại cái lúc đấy là biết ngay đanh đá rồi. Nhưng ông trời ơi, sao trên đời lại có người như thế: Thiên kiều bá mị, tiên tư ngọc sắc, nguyệt mi tinh nhãn. Liệu cô ta có đi phẫu thuật thẩm mĩ không nhề? howizz dù gì cũng ngủ đã." (t/g: xinh đẹp tự nhiên đấy bố, phẫu thuật cái con khỉ). Khánh nhắm mắt ngủ và trong lòng nhen lên 1 suy nghĩ nữa: Người ấy ngủ ngon nhé!

( Thiên kiều bá mị: xinh đẹp quyến rũ. Tiên tư ngọc sắc: dung mạo như tiên, khí chất như ngọc. Nguyệt mi tinh nhãn: lông mày như trăng, mắt như sao)