Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 12 - Chương 1: Tranh giành đội trưởng (1)




Tiếu Phỉ nói, đối với thế cục Ngân Minh, Tiếu Phỉ hiểu biết rất nhiều.

Lâm Hồi Âm là một ca sĩ đương nhiên không có lực lượng lớn như vậy, nhưng sau khi thân phận của nàng sáng tỏ liền không giống với. Mọi người không thể không đoán ý đồ chính trị ở mặt sau, nhưng vô luận như thế nào đều là hiện tượng tốt.

Chính sách của đế quốc Aslan hiển nhiên là chính xác, xa thân gần đánh. Lấy tình huống trước mắt của hệ Mặt Trời, khẳng định sẽ hoan nghênh một đồng minh cường thế như vậy, tuy rằng liên bang hệ Mặt Trời ở thế yếu, nhưng cũng nhờ vào địa vị lịch sử. Ở thời điểm mấu chốt thêm một phiếu đối với đế quốc Aslan cũng rất quan trọng.

Không thể không nói, sau khi người Aslan bắt đầu động não, thì càng thông minh hơn nếu so với người liên bang cùng các đế quốc.

Làm một học viên của học viện quân sự, Vương Tranh cũng không phải cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, học phần chính trị quốc tế là môn bắt buộc. Hơn nữa tương đối quan trọng, đây cũng là mặt khác biệt giữa học viên của học viện quân sự cùng binh lính bình thường, cái nhìn đại cục phải đỡ hơn, tuy rằng mấy thứ này không nhất định có thể chuyển hóa thành sức chiến đấu trực tiếp, nhưng từ góc độ quả thật là phi thường hữu dụng. Thứ này quyết định phạm vi một chiến sĩ sẽ thăng tiến.

Binh lính không muốn làm tướng quân không phải binh lính tốt, từ xưa đến nay đều thông dụng.

So sánh với các mặt khác, Vương Tranh ở mặt này còn cần học tập nhiều hơn.

Đại hội nghiên cứu và thảo luận lần này có quy cách rất cao, mấu chốt là có nhà tài trợ lớn, địa điểm an bài hội nghị trên Sao Hỏa là khác sạn cao cấp năm sao Ngân Quang của Jipu, Jipu là một trong các thành phố có danh tiếng ở Sao Hỏa, kinh tế phi thường phát đạt.

Để lại phương thức liên hệ, Trương Phường bước đi, người Sao Hỏa làm việc luôn hấp tấp, cũng không có khách sáo quá nhiều như người Trái Đất.

Hội nghị được tiến hành ngay trong khách sạn cao cấp, rất thuận tiện, khoảng cách chính thức bắt đầu còn một ngày, Vương Tranh cùng Tiếu Phỉ đều có thể nghỉ ngơi một chút.

Tiếu Phỉ có chuyện của riêng nàng, Vương Tranh một người tự nhiên không ngốc được, đã đến Sao Hỏa, hắn đương nhiên muốn đặc biệt đi dạo vòng vòng nhìn xem.

Dù sao cho đến bây giờ, lịch sử Sao Hỏa cũng xem như đủ lâu, nhất là Thiên Sư giáo của bọn họ lại nổi tiếng khắp hệ Mặt Trời.

Vương Tranh rất có hứng thú đối với lịch sử, từ nhỏ đã xem không ít, đương nhiên thời điểm kia là làm thành chuyện xưa về anh hùng, nhất là một ít lịch sử không chính thống, ở năm đó trong chiến dịch đối kháng chủng tộc trùng Zagora, Sao Hỏa đã làm ra cống hiến nổi bật.

Mà trên đoạn lịch sử này, tuyệt đối không thể bỏ qua nhà họ Liệt cùng Thiên Sư giáo.

Xem như kiếm hai lưỡi đi, theo Vương Tranh, nhà họ Liệt cùng Thiên Sư giáo thành tựu Sao Hỏa vinh quang, nhưng hắn cảm thấy một gia tộc thống trị trường kỳ một hành tinh không tính là cái gì chuyện tốt.

Đế quốc Aslan tuy rằng là chế độ đế quốc, nhưng ở mặt tiến cử cùng trọng dụng nhân tài lại làm rất đúng chỗ, rất khó tưởng tượng làm sao đem huyết thống cùng nhân tài thống trị các mặt kết hợp tốt như vậy, đáng tiếc Vương Tranh cũng không phải chuyên nghiệp trong việc xử lí quan hệ giữa người với người.

- Vương... Tranh, thật sự là ngươi!

Phía sau Vương Tranh truyền đến một giọng nói vui mừng.

Vừa quay đầu lại, hai người đều là người quen, một người cao lớn uy mãnh, một người đáng yêu kiều nhỏ nhắn.

Radon cùng Tạ Nhã Đình của Karaka, hai người này...

- Ha ha, Vương Tranh, thật là ngươi.

Radon cười sang sảng nói.

Vương Tranh cũng vui vẻ:

- Thật sự là rất trùng hợp, hai ngườ các ngươi i tới đây là..."

Nhìn ánh mắt Vương Tranh, Tạ Nhã Đình biết Vương Tranh hiểu lầm:

- Radon là... chú nhỏ của ta.

Đối với mối quan hệ này, Tạ Nhã Đình buồn bực phải chết, ban thân mình sinh ra sớm như vậy để làm chi.

- Ha ha, theo trên bối phận là như thế, kỳ thật nói thẳng ra chúng ta là ngang hàng luận giao.

Radon cười nói

Vương Tranh cười cười:

- Ta còn tưởng rằng có tiện nghi có thể chiếm a.

- Các ngươi xấu lắm, sẽ khi dễ ta!

Tạ Nhã Đình tức giận đến dậm chân.

Radon có hứng thú đánh giá Vương Tranh:

- Nhã Đình nói với ta, ở Lilan Calos gặp được một người cũng gọi là Vương Tranh, trùng hợp là hắn cũng là ở học viện Chiến Thần, lúc ấy ta cũng suy nghĩ có trùng hợp đến như vậy hay không?

- Vương Tranh, ngươi cũng đến tham dự đại hội sao?

- Đúng vậy, tiến sĩ Tiếu Phỉ để cho ta tới, coi như ta đến Sao Hỏa du lịch.

- Ha ha, tên nhóc nhà ngươi thực khó lường, đi theo con đường chinh chiến hay nhà khoa học đây? Rốt cuộc muốn phát triển theo con đường nào, nếu ngươi trở thành nhà khoa học, ta sẽ vỗ hai tay tán thành, thiếu đi một đối thủ cạnh tranh.

Trong năm đội trưởng dự bị, Radon có cá tính là hào sảng nhất, cái này cũng không giống phong cách của nước cộng hòa Karaka, đều nói mọi người ở thành phố không gian từ nhỏ đã keo kiệt, nhưng Radon cũng không như vậy.

- Khẳng định a, Vương Tranh là nhà khoa học có tiềm chất cao nhất của hệ Mặt Trời chúng ta. Hắn là người có tuổi nhỏ nhất gia nhập hội quán Du Già. Đó là câu lạc bộ của các nhà khoa học cao cấp nhất, làm cho thầy của chúng ta đều hâm mộ muốn chết.

Tạ Nhã Đình hoàn toàn trái ngược với vẻ trầm mặc khi ở Lilan Calos, vô cùng hoạt bát. Có thể là gặp lại ngoài ý muốn mà vui mừng a.

Vương Tranh lắc đầu:

- Ta tiến vào khoa Vật Lý là chuyện hiểu lầm. Đã chuyển tới khoa điều khiển robot, lý tưởng của ta chính là trở thành một chiến sĩ điều khiển robot.

- Đó là đương nhiên, ngươi nếu không thể trở thành chiến sĩ robot, tuyệt đối là tổn thất của chúng ta!

Radon nói, hiển nhiên lấy tính cách của Radon tuyệt đối sẽ không sợ cạnh tranh

Tạ Nhã Đình há to miệng, người có tiền đồ như vậy, thế nhưng lại liều sống liều chết đi làm chiến sĩ điều khiển robot gì đấy. Chẳng lẽ mang thêm lớp vỏ sắt nhảy đến nhảy lui liền hấp dẫn đến như thế sao?

Radon là như thế này, Vương Tranh cũng như vậy.

- Các ngươi tới chỗ này là?

- Nhã Đình tham gia hoạt động kia với các ngươi, ta đến Sao Hỏa gặp mặt một người bạn, ngươi nhất định sẽ có hứng thú. Một người rất thú vị.

- Vậy sao?

- Liệt Nghiễm, hàng thật giá thật người nhà họ Liệt, tên nhóc này phản nghịch một đoạn thời gian, hiện tại chuẩn bị trở về, hắn sẽ tham gia giai đoạn thứ hai của IG. Thế lực của đám người Sao Hỏa tăng mạnh a.

Radon nói.

Mấy thứ này đối với thành viên bình thường của IG mà nói giống như nói nhảm mà thôi.

Nhưng mà Vương Tranh không xa lạ gì với Liệt Nghiễm, nhưng mà không xác định có phải cùng một người hay không.

- Sao Hỏa nhà họ Liệt, ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu.

- Vậy cùng nhau đi đi, tên nhóc kia rất hiếu khách, hơn nữa người cũng giống như ngươi, rất thú vị.

- Chú ….nhỏ .... Ngươi không cần nên học theo người xấu có được không, Vương Tranh là người có thể trở thành nhà khoa học lớn!

Tạ Nhã Đình tức giận bất bình nói.

Radon sờ sờ đầu Tạ Nhã Đình:

- Nhóc con, chuyện người lớn ngươi cũng đừng quản.

Hai người lưu lại Tạ Nhã Đình đang trợn mắt há to mồm, nhóc con...