Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 14 - Chương 42: Tự rước lấy nhục (1)




Thân là đại ca, làm nhiệm vụ đuổi ruồi bọ cũng là một trong các nghĩa vụ.

Thời điểm ở trung học, Tử Tô cũng không thiếu người theo đuổi, nàng cùng Nhạc Tinh quả thật là hai người ưu tú nổi bật nhất, từ khi Nhạc Tinh biến mất, mà gần đây thanh danh của Diệp Tử Tô lại lan truyền lớn, mỹ danh bên ngoài, một ít người động ý niệm trong đầu, lần tụ hội bạn học này có ý nghĩa không ở trong lời a.

Kỳ thật Vương Tranh không có hứng thú đối với loại tụ hội này , thời điểm ở trường học mặc dù so sánh có một chút chêch lệch, nhưng dù sao cũng là bạn học, cảm giác cười cái là xong, chỉ là sau khi lên Đại Học, đã đi làm, những thứ này bắt đầu có mùi vị biến đổi, nhưng tình huống như thế, Vương Tranh cũng không muốn quá mức thanh cao.

Hạ Lam ở một bên mỉm cười:

- Dịch bạn học, ngươi thông tim chậm rồi, vị này chính là Vương Tranh, đội trưởng IG hệ Mặt Trời, sự kiêu ngạo của học viện Chiến Thần.

- IG? À, ta nhớ ra rồi, múa côn bắn súng, chậc chậc, quốc gia phải dựa vào các ngươi bảo vệ, tương lai là quan binh siêu cấp!

Dịch Tây Tư gật gật đầu, cười cười, thế này mới làm động tác mời vào, rất hiển nhiên, cái gì mà lầu ba là nơi người quen biết trước tụ hội đều là nói dối, mà là nơi tụ tập những kẻ thành công trong xã hội.

Vương Tranh cười cười:

- Quên đi, ta sẽ đi lầu một, vừa rồi ta có nhìn thấy mấy người Tiểu Lữ cùng lớp với ta, ta đi qua nói chuyện với bọn họ.

Dịch Tây Tư ánh mắt lóe lóe:

- Vậy ngươi cứ tùy ý, có rảnh cũng có thể đi lên tâm sự. nghe trong tin tức giới thiệu IG, vẫn là rất thú vị.

Đây là điển hình căn bản là không thèm để ý, Diệp Tử Tô hiển nhiên dự đoán được như vậy, đối với Vương Tranh vụng trộm nháy mắt mấy cái, có điểm làm nũng, ai biểu ngươi là đại ca đây, loại sự tình này liền phụ trách giải quyết đi.

Hạ Lam còn lại là hướng về phía Vương Tranh nháy mắt, ngốc a, lầu một là chuẩn bị cho người thường. Lầu ba mới là trọng điểm mấu chốt của lần tụ hội này. Bạn học xây dựng mạng lưới quan hệ, chính là mạng lưới quan hệ để kiếm tiền, mọi người có phân chia trình tự, phân cấp khác nhau. Trong trường học còn đỡ, một khi ra trường học, bước vào xã hội, sắc thái này liền càng thêm rõ ràng, mọi người phải có tự mình hiểu lấy a.

Vương Tranh hướng về phía Hạ Lam cười:

- Tử Tô, ngươi đi trước đi, ta ở bên dưới nói chuyện một chút rồi sau đó sẽ đi lên, bằng không lên rồi liền sượng mặt.

Vương Tranh cũng không có ý tứ trêu chọc.

Diệp Tử Tô cười:

- Ta cũng đi xem, đã lâu không gặ, có điểm nhớ bọn họ.

Nói xong, liền đi theo Vương Tranh cùng nhau vào thang máy.

Dịch Tây Tư ngẩn người, Hạ Lam cũng giật mình há to miệng, không phải đâu. Cho dù Diệp Tử Tô có ngây thơ như thế nào, cũng sẽ không thực sự coi trọng người như thế a?

Đừng nói ngươi là đội trưởng gì, cho dù ngươi là chiến sĩ siêu cấp cũng là cái mặt hàng chịu chết a, cũng không phải là quan quân gì, chiến sĩ robot lục quân, nói thô tục gọi là hy sinh chuyên nghiệp a.

Trong thang máy, Vương Tranh nhìn nhìn Diệp Tử Tô:

- Có phải đã sớm biết được rồi hay không?

Diệp Tử Tô cười cười, nhẹ nhàng khoác tay lên cánh tay Vương Tranh:

- Không được sao?

Vương Tranh nhún nhún vai:

- Đi, không thành vấn đề, tuyệt đối xứng chức!

Hai người hiểu ý cười, Diệp Tử Tô cũng bất đắc dĩ, hiện tại nàng rất hot, rất đáng chú ý, cự tuyệt đều không cự tuyệt được, trăm ngàn lần đừng xem nhẹ sức chiến đấu cùng lực kéo dài của nam nhân lưu manh. Theo đuổi không ngừng, lại là bạn học, dùng tay còn không đánh khuôn mặt tươi cười, mọi người đều nói, tiếp hay không tiếp là hoàn toàn xem ở ngươi, nhưng có thích hay không là quyền tự do của ta.

Tiểu Lữ thành tích ở lớp học cũng ở nhóm kế cuối, cho nên, ở lớp học quan hệ cùng Vương Tranh, Nghiêm Tiểu Tô xem như không tệ, cuối cùng là có trao đổi.

Có thịt cùng nhau ăn, gặp nạn đều tự chạy, chết đạo hữu không chết bần đạo cái loại này.

Nhưng không thể không nói, loại bạn nhậu này, tuy rằng không thành thật với nhau như Nghiêm Tiểu Tô , nhưng mà là tính tình rất hợp, tách ra đã hơn một năm, đột nhiên gặp được, trong lòng vẫn ra vui vẻ, thật hoài niệm.

- Vương Tranh! Ha ha!

Tiểu Lữ từ ghế ngồi đứng lên, đang muốn đánh về phía Vương Tranh, đến cái ôm kiểu gấu, bỗng nhiên thấy Diệp Tử Tô ở phía sau Vương Tranh, răng rắc, nháy mắt khuôn mặt tươi cười của hắn dập nát thành bột mì tinh run rẩy khẩn trương:

- Diệp….Diệp… Bạn học Diệp tại…tại sao ngươi lại ở đây?

Diệp Tử Tô cười cười:

- Không phải là tụ hội bạn học hay sao? Như thế nào, bài xích ta chăng?

- Như thế nào dám, tránh ra, ha ha, bạn học Diệp, mời vào trong, ha ha.

Một nam bạn học khác đứng lên, vẻ mặt kích động tươi cười, trong lòng có một vạn con ngựa điên cuồng chạy như điên, bà mẹ nó, nữ thần không đi lầu ba, chạy tới nơi này làm cái quái gì? Sớm biết như thế, hắn sẽ không mặc bộ đồ 500 đồng tiền đến đây, như thế nào cũng phải thuê mấy bộ lễ phụcx hoa loại 10.000 đồng tiền Ngân Hà, thất bại a.

Nói nghe rất êm tai, sân nơi này không đủ, có thể lên xuống lầu lẫn nhau, nhưng trên thực tế, mọi người cũng rõ ràng là chuyện gì xảy ra, dù sao cũng là lầu ba chi tiền, cũng khó mà nói cái gì, có tự tin lắm cũng có thể đi lầu ba a.

Diệp Tử Tô mắt nhìn Vương Tranh, nháy ánh mắt với Vương Tranh hai ba lần, liền đi tới giữa đám người chào hỏi, nhân duyên của nàng rất tốt. Tuy rằng xinh đẹp, nhưng mà cũng được nữ sinh ưa thích, nhất là cách ăn mặc của nàng, là chong chóng chỉ chiều gió thị hiếu mới của những nữ sinh ở nơi này.

Nháy mắt, một đám nữ sinh đã vây quanh nàng:

- Tử Tô, vòng tai của ngươi thật đệp, nhất định rất đắt?

- Thứ này thì không, không mắc lắm, nhãn hiệu D&D, 300 đồng tiền Ngân Hà.

- Không thể nào, trong cửa hàng D&D không có đôi này a!

- Là mặt hàng trên mục lục của hội viên đặc biệt, bởi vì ở cửa hàng của bọn họ ta mua không ít đồ, không cẩn thận lên tới hội viên kim cương, cho nên mới có phát mục lục này cho ta. Mặt trên đều là một khoản riêng biệt, tuyệt không lặp lại, đều xem rất được, các ngươi nếu ai thích, ta có thể hỗ trợ mưa số lượng lớn nha.

- Thật sự? Có gây phiền toái hay không?

- Không sao cả, còn có thể giúp ta kiếm điểm hội viên tích lũy, không có hứng thú thì thôi vậy.

- Có có có, nhanh lên lấy mục lục ra nhìn xem nào.

Diệp Tử Tô cùng các nữ sinh nói chuyện cởi mở, hiển nhiên không có chuyện tình để cánh mày râu có thể xen mồm, lúc này Tiểu Lữ mới nhớ lại Vương Tranh:

- Vãi hàng, anh bạn, ngươi làm cái quỷ gì nha, Diệp hoa khôi đi ở đằng sau ngươi, ngươi cũng không phát hiện sao? Nghe nói ngươi là đội trưởng IG hệ Mặt Trời, trâu bò nha, làm vẻ vang vì nhóm huynh đệ!

- Tạm thông qua đi, nói như thế nào ta cũng là tài liệu để làm tướng quân.

Vương Tranh cười nói.

- Chém, ngươi sẽ vịt chết mạnh miệng chém đi, ta cũng nhìn phân tích trên diễn đàn chuyên nghiệp, dường như là vì cân bằng Lear, Liệt Tâm còn có Achilles Ortiz mới chọn ngươi.