Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 16 - Chương 148: Tranh giành trung đội trưởng (1)




Nói không chừng Vương Tranh thật sự phải ở hành tinh Titan Dida dưỡng lão, trừ phi là chủ động buông xuôi kiếp sống người lính, nhưng mà nếu Vương Tranh thật sự làm như vậy, cũng hoàn toàn mất đi uy hiếp cùng ảnh hưởng đối với Lear, không hề có tư cách làm đối thủ của Lear.

…….

Hành tinh Titan Dida, Vương Tranh thật sự nước sôi lửa bỏng, hoặc là nói chính hắn đã tẩu hỏa nhập ma, mười lăm robot đã hoàn thành vệ sinh bảo dưỡng. Nhưng mà Vương Tranh cũng không có tính trở về nghỉ ngơi, lại nấu thêm hai gói mì, từ trong tủ đá lấy ra một chân giò hun khói cuối cùng, sau khi xử lý xong đống đồ ăn này, hắn lại robot thám báo kia ra, hiển nhiên đã thật lâu không ai dùng qua, một lần nữa lắp đặt ở trên cánh tay treo máy móc.

……..

Cùng lúc đó, xa xôi liên bang hệ Mặt Trời, khu quân đội Trái Đất, trong văn phòng tham mưu, Mông Điềm đang xử lý lượng lớn văn bản, nàng mặc chế phục sĩ quan quân đội liên bang, khí chất lạnh nhạt, giống như bông hoa băng trên núi tuyết, làm cho người ta quý trọng nhưng không cách nào giữ lấy cũng không dám tiếp cận.

- Mông Điềm, trước tiên ngươi nghỉ ngơi một chút, thuận tiện, đem phần văn kiện này giao cho tướng quân Mông Ngao, nhờ hắn phê chỉ thị một chút.

Thái độ của rưởng phòng phòng tham mưu rất thân thiện đối với Mông Điềm, nếu không phải Mông Điềm yêu cầu hắn phải kiên trì dùng đãi ngộ nghiêm khắc dành cho người mới đến, thậm chí hắn sẽ không giao nhiều việc cho Mông Điềm.

Toàn bộ phòng tham mưu đều rõ ràng thân phận của Mông Điềm, con gái tướng quân Mông Ngao, người có năng lực X thuộc tính Hàn Băng hiếm có, cũng có quân công là công tích IG, hiện tại ở trong này chỉ là làm lớp mạ vàng, về sau tương lai sẽ không có giới hạn, nói không chừng vài năm sau sẽ trở thành thủ trưởng của bọn họ.

- Vâng, thưa trưởng quan.

Mông Điềm đứng lên, một chút cũng không câu nệ tiếp nhận văn kiện, sau đó rời khỏi văn phòng bộ tham mưu cất bước, nhìn thẳng không chớp mắt, gặp đồng nghiệp chào hỏi, mới có thể lộ ra một nụ cười gật đầu đáp lại.

Đi tới trước cửa phòng Mông Ngao, Mông Điềm nhẹ nhàng gõ cửa:

- Báo cáo, phòng tham mưu Mông Điềm.

- Vào đi.

Giọng Mông Ngao truyền ra.

Mông Điềm đẩy cửa mà vào:

- Thưa tướng quân. Đây là văn kiện từ bộ tham mưu.

- Ha ha, trước buông xuống đi. Ừm, trông được lắm, càng ngày càng có bộ dáng của người lính, ở bộ tham mưu có quen không?

- Tốt, thưa tướng quân.

Mông Ngao sờ sờ cái mũi, bản thân hắn chỉ có một đứa con gái, tuy rằng mình càng ngày càng vừa lòng biểu hiện của nàng, tiếc nuối lúc trước không sinh con trai đã hoàn toàn buông xuống. Nhưng mà đã lâu rồi hắn cũng không nghe được Mông Điềm gọi hắn một tiếng cha rồi, đây là việc rất nghiêm trọng, hiện tại, ở nhà Mông Điềm đều gọi hắn là tướng quân.

Phải nghĩ biện pháp.

“ Tít Tít..”

Đúng lúc này, điện thoại của Mông Ngao nhẹ nhàng chấn động, Mông Ngao khẽ nhíu mày, đưa mắt nhìn tin tức điện thoại truyền đến. Nhất thời sửng sốt, bỗng nhiên cười to một tiếng:

- Ha ha, trời không tuyệt đường người, tên nhóc này, cái mạng rất lớn. Không tệ, không tệ, vô cùng không tệ!

Mông Điềm ngẩn ra, cho dù thân là con gái của Mông Ngao, nàng cũng rất ít khi thấy Mông Ngao có bộ dáng cao hứng như thế. Một lần trước đó, vẫn là ở trên IG có đột phá mang tính lịch sử.

- Tướng quân, sự tình gì mà cao hứng như vậy?

Vốn không nên hỏi, nhưng mà rốt cục Mông Điềm vẫn không nhịn được lòng hiếu kỳ .

Mông Ngao hơi có thâm ý nhìn Mông Điềm liếc mắt một cái, về Vương Tranh, vốn là tính vĩnh viễn không chủ động đề lên, nhưng mà hiện tại cũng có thể nói ra.

- Không phải ngươi vẫn muốn biết Vương Tranh ở nơi nào sao?

Mông Điềm ngẩng đầu, ánh mắt rõ ràng có chút chớp động, sau một lúc lâu, nàng mới khẽ gật đầu, trong lòng đã có cảm giác không thoải mái, trực giác nói hiện tại trạng thái của Vương Tranh không phải tốt lắm.

Nhưng mà lý trí lại nói cho nàng, điều này sao có thể! Vương Tranh là thiên tài như vậy, công thần như vậy, làm sao có thể sẽ không tốt? Sở dĩ bây giờ còn không có tin tức, hẳn là ở một ngành đặc thù.

Giống như Trương Như Nam, biến mất nửa tháng, lần trước xuất hiện ở quân khu Trái Đất, đã là sĩ quan thiếu úy dự bị.

Ngay cả không đáng tin cậy nhất như Trương Sơn cũng được đi vào thực tập trong bộ đội Robot đặc chủng của liên bang.

Huống chi là Vương Tranh phóng ra tia sáng kỳ dị ở IG?

Mông Ngao mỉm cười, thản nhiên nói:

- Vương Tranh bị phái đến hành tinh Titan Dida.

Cái gì!

Mông Điềm có tính cách lạnh như băng, đều phải mở to hai mắt nhìn!

Bọn họ vài người của học viện Chiến Thần đều luôn luôn suy đoán Vương Tranh đi về phía nào, vài ngành đặc biệt thần bí là có khả năng nhất.

Nhưng mà, hành tinh Titan Dida!

Lần trước mới ở trong tin vắn quân đội Mông Điềm đã trông thấy đến hành tinh lạc hậu này, đầu tiên hấp dẫn lực chú ý của nàng, là hành tinh này có hạn chế với vũ khí năng lượng, khẳng định người Maya sẽ không có hứng thú đối với hành tinh này, sau đó là khoáng thạch Titan siêu trọng lực đại biểu cho lợi ích thật lớn.

Lúc ấy, nàng phán đoán thế cục hành tinh Titan Dida là hành tinh này tất nhiên sẽ lâm vào trong lửa chiến tranh không có chừng mực, cấp bậc nguy hiểm màu cam.

- Thế này không công bình!

Mông Điềm hơi có chút tức giận, nàng có lý do để nổi giận, không chỉ có bởi vì Vương Tranh là bạn học của nàng, là bạn bè của nàng, liên bang hệ Mặt Trời muốn quật khởi, làm sao có thể còn đùa giỡn loại thủ đoạn chính trị này? Vương Tranh là nhân tài, nên để cho hắn bừng sáng lên mới đúng, nếu so với các thành viên IG khác như bọn hắn cùng vị trí hiện tại, hành tinh Titan Dida kia tính là cái gì?

Mông Ngao im lặng nhìn Mông Điềm, thẳng đến ánh mắt của nàng bình tĩnh trở lại, mới lại tiếp tục thản nhiên nói:

- Phi thuyền vận chuyển Vương Tranh đi đến hành tinh Titan Dida, xảy ra chút sự cố, tín hiệu phi thuyền bị Ngân Minh phán định là hải tặc nên đã khai hỏa. Nhưng mà ai cũng không ngờ, tên nhóc này lại còn sống, lại có đảm lượng đi Ngân Minh bên kia báo danh, mạng rất cứng rắn, lá gan đủ lớn, ha ha, tốt lắm, rất tốt.

Mông Điềm nghe được hết hồn:

- Là ai làm?

Nhưng mà Mông Ngao đứng lên, vỗ vỗ bả vai con gái:

- Tốt, việc này con biết đến là được, đừng tìm người khác nói, tên nhóc này nạn lớn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời, liên bang, lão Mông ta còn không có thói quen bỏ qua cho người khác! Đi ra ngoài đi, tương lai, còn có rất nhiều chuyện cần con đi làm.

Mông Điềm miệng hơi mấp máy, sau đó gật đầu thật mạnh, một chút không câu nệ xoay người rời đi, nàng biết, phụ thân là cố ý nói cho nàng, là nàng đừng quá ngây thơ.

Nhìn bóng dáng Mông Điềm, Mông Ngao cũng khe khẽ thở dài, có một số việc kỳ thật hắn cũng chỉ có bất đắc dĩ. Hắn có thế lực mạnh đến cỡ nào, lực ảnh hưởng cũng chỉ là ở giới quân đội, huống chi, hắn cũng có đối đầu, muốn làm chút chuyện, sẽ có trở ngại. Ở trên chuyện tình của Vương Tranh, cũng không phải hắn chưa từng ra sức, nhưng mà đối thủ mượn thế quá lớn, nghiền áp lại đây, hắn cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận.

:line-break'>