Tinh Linh Trên Vai Dã Thú

Chương 54: Trước khi rời đi




Đuổi Aggreko đi rồi Carlos mới đi vào trong lều . Trên chiếc giường lớn mềm mại thoải mái , Estes đang say ngủ.

Carlos ngồi ở bên giường ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cậu. Lời nói hôm nay của tộc trưởng khiến cho hắn có dự cảm không tốt . Thú nhân khát vọng á thú nhân đã đến một mức độ gần như điên cuồng . Tuy rằng hiện tại Estes thuộc về hắn nhưng nếu tất cả mọi người đều cho rằng Estes là á thú nhân vị thành niên thì hắn sẽ bị trừng phạt vì chạm vào á thú nhân chưa thành niên , mà cậu cũng sẽ không thuộc về hắn nữa.

Bất quá rất may Estes cũng đã trưởng thành , mà tộc nhân của cậu cũng rất nhanh sẽ tới đón .

Nghĩ như vậy hắn liền yên tâm lại , Carlos liền làm ấm thân thể rồi mới chui vào ổ chăn.

Cảm giác được độ ấm bên người , Estes tự động tiến lại gần , tìm một tư thế thoải mái lại tiếp tục ngủ .

Trên đỉnh núi ở phương xa , ánh tà dương ( mặt trời buổi chiều ) đang chiếu những tia nắng cúi cùng trong ngày trước khi hoàn toàn khuất bóng phía sau rặng núi. Từ phía hội trường truyền tới từng trận huyên náo, đó là bữa tiệc tối đốt lửa trại do các thú nhân tổ chức.

Huyên náo như vậy cũng không ảnh hưởng đến mộng đẹp của Estes , nhưng loại tình huống này cũng không kéo dài được bao lâu . Sau nửa đêm , khi những âm thanh ồn ào kia bắt đầu di động mà thực không may là đám tạp âm này lại đang đi về phía bọn họ.

Những tiếng rên rỉ đứt quãng tựa như thống khổ lại tựa như khoái hoạt hòa cùng suyễn thanh dụ hoặc lại khiến người căm giận . Ngay từ đầu những âm thanh này chỉ như gió thoảng có cũng như không , nhưng dần dần lại không biết kiềm chế quên hết tất cả .

Estes cau mày lăn qua lộn lại cuối cùng vẫn không thể nhịn được mở mắt ra :

” Nửa đêm nửa hôm rồi có để cho người khác ngủ không a! “

Tiếng rống to làm cho thanh âm kỳ quái ở bên ngoài tạm dừng một lát nhưng rất nhanh sau đó những âm thanh kia không những không giảm mà ngược lại còn tăng lên tựa như đang hướng cậu thị uy vậy .

“Carlos ! Anh đi đuổi bọn họ đi a!”

Không ngủ đủ nên tâm tình Estes không được tốt lắm . Cậu nhờ Carlos làm cho mấy thanh âm chán ghét kia biến mất hết đi!

“Chỉ sợ không được , bọn họ cũng thuê lều ngủ lại như chúng ta ” . Carlos xoay người đem cậu đặt dưới thân.

” Đây là tự do của bọn họ , chúng ta chỉ có thể trách lều trại cách âm quá kém mà thôi “

” Bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Hơn nửa đêm rồi còn không đi ngủ đi” Estes ngáp một cái, không mấy thanh tỉnh hỏi.

” Làm một ít việc thú vị ấy mà” . Carlos cười khẽ :

“Có cảm thấy mấy âm thanh này nghe quen tai hay không?”

Quen tai? Estes mơ mơ màng màng vểnh tai lên nghe . Khi cậu nghe rõ những âm thanh kia đại biểu cho ý tứ gì liền lập tức thanh tỉnh , cả khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ như trái cây chín vậy.

Này này này không phải là cái kia sao ? ! ! !

“ Bọn họ , bọn họ……”

Estes hiện tại cũng không phải cậu nhóc ngây thơ cái gì cũng không biết để cho Carlos lừa lên trên giường nữa rồi . Kể từ khi cậu trong lúc vô ý nhìn một chút “Phim tình cảm” vẫn luôn bị Carlos nghiêm lệnh cấm xem , cậu đã học được không ít này nọ. Vì thế cậu còn bởi vì Carlos lừa gạt mà náo loạn một trận lớn, đây cũng là lý do vì sao bọn họ từ lần đó về sau không còn có chuyện da thịt thân cận nữa.

“Mùa xuân luôn dễ dàng làm cho tâm tình xao động, không phải sao?” ngón tay của Carlos ở trên khuôn mặt hồng nhuận của cậu như có như không đảo qua.

Thính lực của hắn rất tốt nên hắn có thể dễ dàng nghe ra mấy âm thanh khiến cho người ta phiền lòng này phát ra từ hai thú nhân. Đây cũng là một chuyện vô cùng bình thường ở thế giới khuyết thiếu á thú nhân như thế này.

Nhìn nụ cười không đứng đắn trên mặt Carlos, Estes liền lập tức nổi lên cảnh giác, nắm chặt chăn bao lấy bản thân :

“Anh suy nghĩ cái gì mà cười quái dị (dâm đãng, đáng khinh) như vậy?”

Rõ ràng tới vậy sao? Carlos điều chỉnh lại biểu tình.

“Không có, em nhìn nhầm rồi. Lui ra xa như vậy làm gì? Em không sợ lạnh sao?” nói xong liền kéo cậu sát lại gần.

Estes hồ nghi đánh giá hắn , quả thật không còn phát hiện vấn đề gì nữa nên cũng liền ngoan ngoãn mặc hắn kéo sát lại, dù sao buổi tối vẫn rất lạnh.

Bất quá hiển nhiên tâm cảnh giới của Estes buông lỏng quá sớm. Đối phó với cậu Carlos có rất nhiều biện pháp.

Cho nên đêm nay Estes lại bị ăn, trở thành ngọn nguồn tạo ra tạp âm đầu tiên.

Sáng sớm hôm sau Estes lại bị đánh thức. Cậu ai oán quay đầu trừng mắt nhìn Carlos ngồi ở bên cạnh , gương mặt liền 囧 .

“Vốn đã không được ngủ ngon rồi , bên ngoài còn đang nháo cái gì a ?” Như thế nào tinh thần mọi người lại tốt như vậy a mới sáng sớm đã ầm ĩ như vậy .

Carlos đang giúp cậu thượng dược. Tối hôm qua nhất thời không khống chế được khiến cho trên người Estes nơi nơi đều là hôn ngân và dấn ngón tay, nhìn thấy mà tâm hắn vừa khó kiềm chế lại vừa đau lòng.

Nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, Carlos đáp :

“Hẳn là thú nhân vị thành niên đã trở lại”

“Vậy nghi thức sắp bắt đầu rồi?”

Tuy rằng mở màn ngày hôm qua chả có gì hay để xem nhưng Estes đối với nghi thức tiếp theo vẫn rất mong chờ. Nhưng chỉ cần nghĩ tới bộ dạng của mình hiện tại cũng biết là không thích hợp ra ngoài a , vì vậy một đôi mắt mang dao nhỏ xoát một cái bắn về phía Carlos .

“Đều là lỗi của anh hại em hiện tại không thể ra ngoài !”

Đối với cái trừng mắt mà Estes tự nhận là uy lực mười phần kì thực là vô cùng khả ái, Carlos rất muốn cười. Nhưng hắn biết nếu mình thật sự nở nụ cười thì nhất định nhóc con trước mắt này sẽ lại sinh khí .

“Mới có một vài người quay lại thôi, những người khác vẫn còn chưa trở về cho nên còn phải đợi rất lâu nữa”

“Thật lâu cũng chỉ trong ngày hôm nay mà thôi , nhưng hiện tại xương cốt trên người em rã rời hết rồi làm sao còn khí lực mà đứng lên đây?”

“Để anh ấn ấn cho em , sẽ thoải mái hơn a”

Carlso một bên mát xa cho cậu , một bên ăn đậu hủ , trong lòng lại không ngừng cảm thán làn da của cậu thật mềm mại mà, xúc cảm quá tốt.

Quả thực rất thoải mái, động tác của Carlos rất thành thạo. Estes hưởng thụ nhịn không được hừ hừ.

“Ân….bên phải một chút….đúng, chính là chỗ đó…ân…..”

“Em mà còn hừ như vậy anh sẽ khống chế không được chính mình nữa nga” Carlos đè thấp thân mình, hơi thở cực nóng phun ở phía sau gáy Estes.

Estes cảm giác sau gáy có một hơi thở nóng ấm , phía sau bởi vì thú nhân ở quá gần mà dễ dàng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể làm cho cậu nhịn không được hồi tưởng lại một tràng điên cuồng tối hôm qua…

Những việc càng không muốn hồi tưởng thì lại càng nhớ rõ ràng. Một màn dâm mĩ phiến tình ngày hôm qua cứ bồi hồi ở trong đầu. Cậu chỉ cảm thấy nửa người được giấu ở trong chăn lại một trận xôn xao tựa như có cái gì đó muốn thức tỉnh.

Không được tự nhiên giật giật thân mình , không muốn để cho thú nhân phát hiện ra biến hóa kia , Estes kẹp chặt hai chân lại không biết rằng động tác như vậy lại càng thêm hấp dẫn lực chú ý của thú nhân.

Bất quá Carlos lúc này cũng không tính làm gì, thân thể của Estes cũng không chịu nổi “Vận động” quá độ .

Lại mát xa cho Estes thêm một lúc , Carlos giúp cậu mặc quần áo và uy cậu ăn vài thứ. Ở bên trong nói chuyện thêm một lát thì bên ngoài vang lên tiếng kèn.

“Đi thôi, những á thú nhân vị thanh niên đều đã trở lại rồi” Carlos ôm lấy Estes chuẩn bị rời lều ,

“Chờ chút”

Estes ý bảo hắn dừng lại, đem giường bỏ vào tay nải rồi thu thập mấy thứ mình bỏ ra khỏi túi xong rồi mới nói :

“Đi thôi”

Carlos thấy cậu làm vậy cũng không nói gì, dù sao sau khi nghi thức hoàn thành bọn họ cũng sẽ không trở lại nữa.

Bởi vì thân thể của Estes vẫn không thoải mái nên Carlos không đặt cậu ngồi ở trên vai mình mà ôm cậu đi xem nghi thức. Mấy thú nhân bên đường thấy vậy đều lộ ra biểu tình tươi cười ái muội sau đó đều tránh sang hai bên nhường đường .

Bởi vì vấn đề độ cao nên Carlos cũng không có đứng lẫn ở trong đám người mà đi thẳng tới dưới đài để Estes có thể nhìn thấy hết mọi thứ trên đài.

Trên đài vẫn giống như lần trước có tộc trưởng của các bộ lạc và các trưởng lão cùng với những thú nhân trẻ tuổi tham gia nghi thức lần này. Tựa hồ cùng với hôm trước không có gì khác biệt nhưng Estes liếc mắt một cái liền nhìn thấy một vị thú nhân cách ăn mặc không giống những người khác.

Đó là một lão thú nhân nhưng lại rất có tinh thần . Khuôn mặt bị phong sương ăn mòn lộ vẻ bi thiên tươi cười. Một thân trường bào xanh đậm không một nếp nhăn , pháp trượng trong tây tựa như quải trượng bình thường nhưng cũng không biết là từ xương thú nào tạo thành, trên mặt che kín các loại hoa văn cổ quái khiến thị giác của người hỗn loạn.

Thú nhân trên đài đang nói mà dưới đài là một mảnh an tĩnh.

“Vị kia chính là Tế tự?” Estes nhỏ giọng nói hỏi.

“Ân” trong mắt Carlos cũng có vài phần tôn kính. Tế tự đối với thú nhân mà nói chính là người phát ngôn của thần, là hóa thân của tín ngưỡng.

Trên đài, vài vị tộc trưởng xem xét con mồi mà mấy vị thú nhân trẻ tuổi đem về . Sau khi thương thảo liền tuyên bố tất cả đều thông qua khảo nghiệm.

“Các ngươi đều là niềm kiêu ngạo của thú nhân tộc” An Định tán dương nói.

Vài vị thú nhân trẻ tuổi vui vẻ ra mặt. Điều này có nghĩa họ đã được chấp nhận, từ nay về sau bọn họ đã là một thú nhân trưởng thành rồi.

“Như vậy Tế tự , những việc khác làm phiền ngươi rồi”

An Định cũng không tiếp tục thao thao bất tuyệt mà là cung kính nhìn về phía Tế Tự.

Tế tự gật gật đầu , tiến lên vài bước đứng ở trước mặt mấy thú nhân vừa mới được công nhận trưởng thành bắt đầu sứ mệnh của hắn.

Thú nhân trẻ tuổi quỳ gối trước mặt hắn , thành kính cúi đầu.

Ngôn ngữ tối nghĩa khó hiểu được Tế tự đọc ra , Estes nghe không hiểu gì cả nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được hơi thở tự nhiên ở quanh thân Tế tự dần tụ tập , càng ngày càng nhiều lực lượng tự nhiên chậm rãi thành một cơn gió xoáy nhỏ , nhiễu loạn không khí dao động tứ phương.

Càng ngày càng mạnh , gió xoáy chậm rãi mở rộng , những thú nhân ở trong phạm vi hoạt động của nó bắt đầu có chút đứng không vững.

Estes vốn nghĩ đây thực bình thường nhưng thú nhân lại bắt đầu xuất hiện bối rối.

“Sao lại thế này?”

An Định nhìn về phía Gabi , người sau liền lắc đầu, hiển nhiên bọn họ đều chưa từng trải qua việc như vậy.

Tinh linh trên vai dã thú

Tác giả: Du Du Tiên

Editor: lynzmix

Beta: Shoorin Yumi