Tình Yêu Có Phải Chỉ Đến Từ Một Phía?

Chương 12: Có phải tôi đã có tình cảm với cậu không?




Chỉ còn hai ngày nữa là đến diễn ra hoạt động ngoại khóa của trường,mọi người đều tất bật tập trung vào phần của mình.Vì là dịp kỉ niệm thành lập trường nên từ các giáo viên đến học sinh đều rất bận rộn.Là lớp đứng đầu về thành tích học tập nên lớp của Vy phải chuẩn bị nhiều hơn so với lớp khác.Không giống những lầ hoạt động trước lần này có cả văn nghệ nên mọi người đều rất lo lắng,đặt hết niềm tin vào Vy và Hoàng về vụ hát hò.


Còn nó thì đến giờ vẫn suy nghĩ về vụ tỏ tình nhầm tối hôm đó.


Trên đường về vừa đi Vy vừa nói chuyện với Châu.Từ lúc biết nhau tới giờ nó với Châu cứ như hai giọt nước trừ những khi đi với Quân thì lúc nào tụi nó cũng dính lấy nhau.


Hôm nay Vy ít nói hơn mọi ngày làm Châu thấy lạ,quay sang hỏi nó. Vy đắn đo một lúc rồi quyết định nói với Châu vụ tỏ tình đó.


"Có nhớ lần trước tao nói với mày có người gọi điện tỏ tình nhầm với tao lúc nửa đêm không?"


Từ sao khi thân nhau đến giờ Vy với Châu đã nói chuyện thoải mái hơn nên xưng hô mày tao kể từ đó.


"Ừ có"


"Tao biết đó là ai rồi"


Mắt Vy cụp xuống,tay mân mê điện thoại.


"Ai?"


"Là Hoàng,chắc cậu ấy tỏ tình với Yến,còn gọi với biệt danh thân mật như thế cơ mà"


"mày chắc chứ? có nhầm lẫn gì không,tao nghe bảo cậu ta từ bỏ lâu rồi cơ mà"


Vy không nói gì,mở điện thoại vào phần nhật kí điện thoại rồi đưa cho Châu xem


Trả lại điện thoại cho Vy Châu nhìn nó rồi nói:


"Hay là bỏ đi,không thích người này thì còn người khác,máy có chắc là sẽ làm Hoàng thích mày không"


"Không,tao vẫn muốn thử,biết đâu được,đến khi nào cậu ấy yêu người khác thì lúc ấy tao sẽ bỏ.Mày biết tính tao rồi còn gì tao không bỏ giở giữa chừng đâu"


Vy hếch mũi lên,da nó trắng lại có đôi mắt cười nên nhìn mặt lúc nào cũng như con nít,Châu lấy tay véo mũi nó rồi cười.Đành chịu thua thôi Vy là người quả quyết mọi việc nó đã bắt đầu là thì luôn làm cho đến khi biết được kết quả mới thôi.Từ khi chơi thân với Vy Châu đã quen với tính ngương bướng của nó rồi,nhưng cậu vẫn sợ một ngày nào đó cũng bởi cái tính ấy mà Vy sẽ làm mình bị tổn thương.





Ngoài trời đã bắt đầu mưa,cơn mua cuối mà hạ làm cho không khí dịu mát hơn.SAu khi tạm biệt Châu từ bến xe buýt,Vy đi bộ về nhà.Nó vừa đội ô vừa nhảy qua mấy vũng nước mưa.Từ nhỏ nó đã thích nghịch dưới trời mưa như thế.Có lần không chịu nghe lời bố mẹ Vy đã chạy ra ngoài tắm mưa rồi ốm nguyên một tuần sau đó. Thế nhưng vẫn không chừa.Giờ đã lớn không còn thích tắm mưa nữa nhưng nó vẫn thích cầm ô rồi nhảy qua những vũng nước như con nít.Và cũng chính những lúc trời mưa nó lại nhớ đến cậu con trai đã cùng nó tắm mưa năm 6 tuổi.





Càng gần ngày diễn ra hoạt động thì mọi việc càng trở nên gấp rút. Mọi người đã đồng ý nhận phần việc thuyết trình hộ Vy để nó tập trung hơn vào phần biểu diễn nhưng Vy không chịu mà nhận làm cả.Nó nghĩ mọi người trong lớp đều có nhiệm vụ riêng của mình rồi nên Vy không muốn phiền đến mọi người nữa. Từ khi vào lớp,nhờ bản tính nghịch ngợm hòa đồng vui vẻ nhưng đầy trách nhiệm của Vy nên ai cũng quý nó.


Đến ngày cuối cùng Vy và Hoàng cũng đã tập xong bài biểu diên cho mình.Lúc đầu Vy nghĩ Hoàng sẽ không chịu tập chung với mình nhưng mọi thì đều ngược lại.Hoàng trở nên gần gũi với nó hơn.Thi thoàng lúc luyện tập còn trêu đùa với nó.Khoảng cách của hai đứa đã rút ngắn lại.Vy thấy vui lắm.





----------dải phân cách:ngày diễn ra hoạt động--------





Từ sáng sớm mọi người đã tập trung đầy đủ.Buổi sáng là phần thuyết trình về các môn học.Theo thứ tự bộc thăm thì môn toán sẽ thi đầu tiên sau đó là Anh,Văn,Hóa,...


Lớp nó đại diện môn toán là Việt Anh,Văn là nó,Anh là Hoàng, các môn còn lại phan chia cho các thành viên khác trong lớp.Việt Anh và Hoàng nhanh chóng hoàn thành phần thi của mình không một chút khó khăn.Đến lượt Vy,nó thấy hồi hộp hơn vì đây là lần đầu tiên nó thi như vậy.Mặc dù nắm chắc kiến thức trong tay nhưng Vy vẫn không khỏi lo lắng. Việt Anh bảo nó không cần quá lo vì đây chỉ là một hoạt động để học sinh trao đổi kiến thức thôi có giải thì càng tốt nhưng nó vẫn luôn muốn mang được chút thành tích gì đó về cho lớp.Việt Anh là người như vậy luôn bên cạnh động viên Vy khiến nó thấy bình tĩnh hơn nhiều.





Và cứ thế Vy đã hoàn thành phần thuyết trình của mình thành công hơn dự kiên.Bài diễn thuyết của nó rất hút người nghe khiến ai cũng chăm chú lắng nghe cho đến phút cuối.





----------------dải phân cách:Buổi tối------------





Sau khi kết thúc hoạt động về kiến thức liên môn vào buổi sáng buối tối là phần thi văn nghệ của các lớp.


Vy bị các stylist riêng mà lớp đầu tư cho nó kéo vào phòng để trang điểm.Dù không đến mức là hoa khôi của trường nhưng với khuôn mặt ưa nhìn của nó sau khi trang điểm lên ai cũng phải ngạc nhiên.


Chính Hoàng cũng không kìm nổi mà nhìn Vy một lúc lâu.Bình thường lúc nào cũng nhí nhảnh nghịch ngợm nhưng giờ nhìn Vy bây giờ như một con người khác,Vy ngồi trên chiếc ghê salon khuôn mặt thanh tú với đôi mắt cười hút hồn người.Hoàng cứ nhìn nó mãi cho đến khi có tiếng thông báo đến phần thi của mình.Hai người cũng đi ra cách gà,Việt Anh lại gần đông viên nó và Hoàng.


Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Vy Hoàng ghé sát tai nó:


"Đừng suy nghĩ gì cả,cứ nhìn tớ mà nhảy"


Tiếng Hoàng văng vẳng bên tai Vy nó như có thêm động lực bình tính hơn,quay sang nhìn Hoàng gật đầu rồi cười.


Lại là nụ cười không thấy mặt trời của Vy,Cậu thấy mình như có gì đó thay đổi.....