Tình Yêu Của Em, Vẫn Đợi Trên Bờ Biển Xa Xôi

Chương 1




Năm 2009, tôi mười bảy tuổi, đang học năm thứ hai cao trung, nhà trường chuyển vào một bạn học mới, anh ấy không đẹp trai, nhưng khiến cho người khác cảm thấy rất thân thiết. Anh ấy là Diêu Dục.

Này, Diêu Dục thân yêu, anh còn nhớ rõ câu chuyện của chúng ta không? Anh còn nhớ rõ hẹn ước của chúng ta không? Có nhớ rõ, trên thế giới này vẫn còn một người như em?

Em nghĩ lần đầu tiên gặp mặt của chúng ta rất tốt đẹp.

Anh chuyển đến chưa được bao lâu, dường như không quen thuộc với ngôi trường này. Ngày đó anh cười hỏi em: “Bạn học, cho hỏi thư viện ở đâu?” Em kiên nhẫn nói vị trí cụ thể của thư viện cho anh, còn chỉ rõ đường đi đến đó, khiến anh hòa nhã nhìn em nói tiếng “cảm ơn”. Sau khi anh xoay người rời đi, em cảm thấy có một dòng nước ấm thâm nhập cõi lòng.

Thật ra, em rất đáng thương, cha mẹ ra đi vì một tai nạn xe cộ từ năm em năm tuổi, em được bà ngoại nuôi lớn, vì thế có vài bạn học còn nói em là loại con hoang không cha mẹ. Về sau nghe những lời này nhiều rồi, em cũng quen dần, nhưng thực tế, mỗi khi có người nói như vậy, nội tâm em vẫn không nén được đau đớn.

Ai cũng bảo trẻ con không có cha mẹ như cỏ mọc hoang, đại khái em chính là loại cỏ dại như thế, mọc ở góc kín không người thăm hỏi.

Thư viện là nơi em thích đến nhất, chìm đắm vào tiểu thuyết rồi hâm mộ cuộc sống của những nhân vật chính trong truyện. Em không ngờ anh cũng thích đến nơi đó.

Lần thứ hai nói chuyện với anh là ở trong thư viện yên tĩnh, khi ấy chúng ta đều chú ý tới một quyển sách. Chúng ta vươn tay lấy quyển sách kia gần như cùng lúc, tay của em và anh khẽ va chạm, sau đó như bị điện giật rút về, không hẹn mà đồng thanh: “Bạn đọc trước đi!”

Bởi vì quyển sách này, chúng ta thành bạn tốt. Chúng ta thường xuyên thảo luận về các câu chuyện từng đọc, dần dà nói chuyện với nhau nhiều hơn, vì thế những người thích đưa chuyện trong lớp bắt đầu bàn tán: “Nghe nói Diêu Dục và Hạ Thuần đang yêu nhau.”, “Quan hệ của bọn họ tốt lắm đó!” Mỗi lúc như vậy, em chung quy không chịu được mà tìm người bịa đặt tranh cãi một hai, mà anh thì sao, chỉ ở bên cạnh nhìn, im lặng cười.

Mối quan hệ bắt đầu như hoa chớm nở, em vốn nghĩ chúng ta cũng sẽ có một kết thúc như hoa nở rộ, nhưng cuối cùng em mới biết mình đã sai lầm biết bao.