Tình Yêu Hoàng Gia

Chương 62: Nữ sinh!!? thầy đang nói tôi à?




- Wow, giới quý tộc nhiệt tình thật…_ Hoàng bước ra từ chiếc Lynkan Hypersport, tao nhã mở cửa xe cho Vy ngồi bên cạnh rồi nhìn xung quanh khẽ cảm thán…

- Thế à, em cũng chẳng kém đâu nhỉ??_ Jen che miệng cười nhìn Vy đỏ mặt, đúng là bé con, mới biết yêu nên hay đỏ mặt ghê…

- Ý chị là gì thế??_ Hoàng nhíu mày nhìn cô gái đang đỏ mặt đứng bên cạnh mình, haizzz, sao cô bé này lại có thể đáng yêu thế chứ??

- Ý ở trong lời nói, Prince thông minh sao lại không biết được nhỉ??_ Jen liếc qua Vy, khuôn mặt của Vy luôn xnh đẹp đáng yêu như vậy, sở hữu bộ óc thông minh nhưng lại vô cùng ngây thơ, nhiều lúc cô gái muốn cắn lên khuôn mặt ấy một ngụm….

- Này, kẹo bông nói cậu không được nói “princess” hay “prince” ở trường học, đó là cấm kị…_ Shido bước lại nói nhỏ, nụ cười dịu dàng lại làm nhiều nữ sinh ngây ngất…

- Ơ… a, à, tôi… tôi sẽ cẩn thận…_ Jen thoáng ngơ ngác, cô không hiểu tại sao khi đứng trước người con trai này, các dây thần kinh như ngừng lại không hoạt động nữa, tim đập nhanh đến bối rối, lời nói lại lắp bắp chẳng được rõ ràng, sau một loạt phản ứng, mặt cô lại đỏ lên như trái gấc…

Quỳnh nãy giờ châm chú nhìn Jen, khẽ nở nụ cười, lại thêm một cặp nữa sao?? Nhưng mà, nhìn thái độ kia của Shido, cô không hề thấy có tí gì là thích đối với Jen, mày lại bất giác cau chặt, Jen chị nhất định phải lựa đúng người để yêu, đừng để bản thân rơi vào đau khổ…

- Chồng này, vợ muốn ăn kem…_ Tiếng Nhi nũng nịu vang lên, phàm là bạn thân của cô, ai cũng điều biết, cô là đang ghen, là đang ra uy nên giọng nói mới lớn như vậy, hừ, dám dòm ngó chồng bà à?? Vào đây, bà xử đẹp luôn!!

- Được rồi, vợ muốn sao cũng được, cuối giờ chúng ta đi, được không??_ Kiệt yêu chiều nhìn Nhi, giọng nói dịu dàng như nước, dễ dàng thõa hiệp với Nhi, phối hợp cùng cô…

- Hì hì, chồng thật là tốt…_ Nhi cười tươi, bàn tay thon dài khẽ đưa lên vỗ vỗ vài cái trên mặt Kiệt…

- Chồng chồng vợ vợ suốt ngày, thật là làm người khác nổi da gà mà…_ Jen bất mãn nhíu mày, hai cái người này thật là…

- Kệ họ đi, xem bên kia đang bàn tán cái gì kìa…_ Huy nhướng mày, anh cũng chẳng phải thể loại nhiều chuyện gì, nhưng anh nghe loáng thoáng một cái tên làm anh choáng váng…

* Tụm bên kia *

- Ê, tụi bây nghe tin gì chưa?? Con Kiều Duyên sắp đi học lại rồi!!_ Học sinh nữ nhăn nhó, dường như rất khó chịu khi nhắc đến người này…

Đúng, điều làm Huy chú ý là cái tên này, sắc mặt anh có hơi hòa hoãn một tí, nhưng vẫn mang theo nét cười, nhưng chốc lát lại nhíu mày, không thiện cảm nhìn về phía bên đó…

- Gì?? Sao nó không nghĩ học luôn đi, con nhỏ chảnh chọe đó!!_ Nhỏ kế bên khinh bỉ, nét mặt thể hiện vô cùng rõ ràng…

- Hừ, nghe nói gia đình nó phá sản rồi, đáng đời ả…_ Nhỏ đối diện nhếch môi, cười thõa mãn…

Quỳnh nhíu mày, cô bỗng dưng nhớ ra một chuyện, nhưng vẫn không nói gì, bởi cô nghĩ có lẽ người đó học trường khác, cô nghĩ nên tra một tí mới được…

- Tôi thấy so với việc tối ngày đi nói xấu người khác, các người thảo luận về học tập còn có ý nghĩa hơn đấy, các người rảnh lắm à, có cần tôi cho làm ít việc không…_ Quỳnh nở nụ cười lạnh, mắt lãnh đạm quét từng người, đối với những người hay nói xấu sau lưng người khác, cô hoàn toàn không có thiện cảm…

- Hội… hội phó…_ Nhỏ đầu đàng lắp bắp, ai mà chưa nghe qua “chiến công” của nữ hội phó này chứ, cô gái này ra tay lúc nào cũng độc, dứt khoát hoàn toàn đáng sợ…

- Ồ, biết tôi là hội phó luôn cơ đấy!!_ Nụ cười trên môi cô biến mất, khép hờ mắt lại, cô đang rất là mệt, quay người bước đi, không quên để lại một câu…_ Trước giờ giải lao, mỗi người viết tờ kiểm điểm để trên phòng của tôi, còn nữa, mỗi người chép 100 lần nội quy trường, sáng ngày mai nộp cho tôi, các người biết hậu quả khi không làm theo rồi, nhỉ?

Nhóm người đó lạnh người, rõ ràng có người còn chưa kịp nói ra câu gì cũng bị liên lụy, họ khóc không ra nước mắt, trong lòng lôi Quỳnh ra mắng chửi, chém giết =.=, nhưng vẫn không dám không làm theo…

Nhi nuốt nước bọt, bọn họ coi như xui đi, chọc ngay người không nên chọc, nhưng cũng khó hiểu, cô biết Đặng Kiều Duyên sao?? Cô gái này có quan hệ gì với Quỳnh sao??

- Tớ không đi ăn, giờ giải lao đừng kêu tớ…_ Quỳnh thở nhẹ ra một hơi, quay sang nói với Nhi, rồi gục đầu xuống bàn, cô rất mệt rồi!

- Ơ…ùm…_ Nhi không khỏi cười khổ, hai chị em nhà này, thật là thú vị hết sức…

Giờ toán, bởi vì thầy giáo chính bị bệnh nên hôm nay thầy giáo mới vào dạy thay, và đương nhiên đã là mới thì không biết chuyện gì là chuyện bình thường…

- Nữ sinh kia, em đứng dậy cho tôi, đang giờ của tôi mà dám ngủ à, thật không lễ phép mà…_ Thầy giáo đập bàn, mặt bất mãn cùng giận dữ…

Cả lớp sợ đến im phăng phắc, đương nhiên không phải sợ ông thầy mà sợ cái người đang vô tư ngủ kia, âm thầm đổ mồ hôi lạnh, trời ạ, lại có người ngu ngốc chọc phải người này nữa rồi, mọi người đồng loạt liếc ông thầy, ánh mắt thương cảm…

Đương sự vẫn vô tư, dường như lời nói kia không tác dụng gì đến cô thì phải, làm ông thầy mới tức đến hộc máu, đập mạnh lên bàn thêm cái “Ầm” nữa…

Lúc này, Quỳnh khẽ nhíu mày, ngơ ngác nhìn xung quanh một chút, xác định đó là mình mới chỉnh lại tư thế, mặt lạnh ngàn năm nhìn ông thầy…

- Ồ, thầy đang nói tôi sao??_ Quỳnh ngước lên, ánh mắt trầm tĩnh không có gì là sợ hãi…

- Nữ sinh hỗn xược, đi ra ngoài cho tôi…_ Lời ông thầy vừa nói khiến mọi người giật thoát tim, ôi trời ơi…!!!

- Thầy đừng mở miệng ra là lại “nữ sinh” này, “nữ sinh” nọ, tôi đã nói tôi là nữ sinh sao…?_ Quỳnh thong dong mở miệng, mà câu nói “thong dong” kia lại làm mọi người trợn mắt. Gì?? Cái người này thật bá đạo mà…

______RùA_______________

Xin lỗi mọi người, đã để mọi người chờ lâu rồi, mình phải thi học kỳ II, vẫn chưa thi xong nên đây là chap tạm thời, mình sẽ đăng típ khi thi xong...

Mọi người thi tốt không?? ^^ Nếu ai chưa thi thì rùa chúc thi tốt nhá.. Good luck for you