Tố Thủ Khuynh Thiên, Tà Quân Cưng Chiều Phi

Chương 7: Lăng nhục




Lạc Khinh Ca thấy hắn không để ý tới nàng, trong chốc lát liền mất hết hứng thú chơi đùa.

Cúi đầu nhìn một chút thân thể chính mình, giá y mặc trên người đã biến thành nhiều mảnh nhỏ treo trên người nàng, trung y bên trong cũng đã thành màu xám xo, toàn thân tản ra mùi hôi thối ghê tởm.

"Ai, bây giờ ăn mày có lẽ còn sạch sẽ hơn so với ta." Lạc Khinh Ca ghét bỏ cau mày một cái, ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh.

Thấy cách đó không xa có một con sông nhỏ, nàng lập tức dùng hết tốc lực chạy sang bên kia.

Vừa chạy vừa gạt bỏ thành công y phục trên người, đến bờ sông thì chỉ còn lại một cái yếm và một cái quần thật mỏng.

"Sông nhỏ a, ta tới." Lạc Khinh Ca hét lớn một tiếng, thả người kích động tiến lên nhảy vào trong nước, bắt đầu vui sướng thanh tắm.

Ở đây bây giờ mùa chính là mùa hè nên nước cũng không có lạnh lắm, tắm cũng vừa phải.

Long Lăng Thiên nghe được động tĩnh, chậm rãi mở hai tròng mắt, đúng dịp thấy một màn Lạc Khinh Ca đang tắm. [Nguyệt: Đoạn này ta chém]

Bóng lưng tuyết trắng gần như trong suốt ở dưới ánh mặt trời, hiện lên hào quang nhàn nhạt, mái tóc đen nhánh dán trên tấm lưng tuyết trắng, cảnh tượng này đúng là chọc mắt người mà.

Nàng vui sướng vuốt mặt nước, bọt nước văng khắp nơi, người cùng với nước tạo thành một bức tranh thuỷ mặc.

Nữ nhân chết bầm, nhân phẩm kém, không nghĩ tới da mặt cũng dày như vậy, hắn- một đại nam nhân ở chỗ này, lại đi cởi cởi hết quần áo!

Long Lăng Thiên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, hoảng hốt vội vàng xoay người, tránh né một màn này.

Lạc Khinh Ca chơi nước một hồi, đột nhiên, nhớ tới một việc.

Nàng hình như còn chưa xem hình dạng của cổ thân thể này.

Tạm dừng động tác, rất nhanh trên mặt nước chập chờn hiện ra gương mặt của một nữ tử tuyệt sắc.

Đây là một gương mặt xa lạ, linh hoạt kỳ ảo xinh đẹp tuyệt trần, giữa hai hàng lông mày lộ ra một tia anh khí, còn có một chút tính trẻ con, đôi mắt to tròn trong suốt hữu thần.

Lạc Khinh Ca xoa bóp gò má của mình, đối gương mặt này nàng cảm thấy tương đối hài lòng.

May mắn là không phải một gương mặt xấu xí, nữ nhân thích chưng diện, nàng tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.

Lấy một chút nước rửa mặt, nước hơi lạnh, khiến cho đầu óc lộn xộn của nàng thanh tỉnh một chút.

Ngẩng đầu thấy Long Lăng Thiên xoay người, có chút nghi hoặc, nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Hài tử này lúc nào xoay người."

Con ngươi ở trên cơ thể Long Lăng Thiên nhìn một chút, thấy hắn một thân bạch y nay đã trở thành màu xám, cả người không có một chút sạch sẽ.

Lạc Khinh Ca mâu quang lóe lên, khóe môi câu lên một chút tươi cười giảo hoạt.

Nàng rón rén đi lên bờ, lặng lẽ tới phía sau Long Lăng Thiên, đem hắn mạnh mẽ bế lên: "Tiểu quai quai, lại đây, tỷ tỷ tắm rửa cho ngươi."

Khi đang nói chuyện, Lạc Khinh Ca liền ôm hắn nhảy vào trong sông.

"Buông." Long Lăng Thiên nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, gương mtj nhỏ nhắn phấn nộn tràn đầy tức giận.

Muốn đẩy ra nhưng bất đắc dĩ hắn hiện tại không có một chút công lực mào cả, khí lực của nữ nhân này lại rất lớn, hắn căn bản là không thoát thân được.

"Tiểu hài tử phải vệ sinh sạch sẽ, hiểu chưa." Lạc Khinh Ca giam cầm tiểu thân thể của hắn, một lát sau liền đem y phục của Long Lăng Thiên y thoát sạch.

"Xú nữ nhân! Buông! Có nghe hay không!" Long Lăng Thiên nhất thời tức đến bể phổi.

Một đại nam nhân như hắn thế nhưng lại bị nữ nhân lột sạch, sau này truyền ra ngoài hắn biết làm người như thế nào a.

Lạc Khinh Ca nghe vậy, mày liễu liền dựng thẳng, "Ba ——" một tiếng, ở trên cái mông nhỏ của Long Lăng Thiên đánh một cái rồi nói: "Tiểu hài tử như ngươi như thế nào một chút lễ phép cũng không có, phải gọi ta là tỷ tỷ có biết không."

"Cút ngay!" Long Lăng Thiên tức giận đến nỗi thân thể run lên, hận không thể giết chết Lạc Khinh Ca.

Nữ nhân đáng chết! Lại dám nhục nhã hắn như vậy!