Toàn Năng Cao Thủ

Chương 25: Nhân duyên đã định 2




-Cậu còn có gì để giải thích?

Quý Phong hừ một tiếng.

-Nếu như không phải Đồng Lôi nói lỡ miệng, mình còn không biết cậu chính là anh ruột của cô ấy, cái cậu này, quả thực là không đơn giản đấy!

Trương Lỗi cười khổ nói.

-Mình che giấu thân phận, cũng là vì bất đắc dĩ. Thật ra, là do hoàn cảnh gia đình, cha mình là người tin vào chuyện “Cùng nhi phú nữ”, nên không cho mình nói ra thân phận thật của mình.

-Cái gì? Thì ra là như vậy, vậy cậu thật là không may rồi!

Quý Phong cười ha ha một tiếng. Đối với câu chuyện “Cùng nhi phú nữ”, hắn cũng biết.

Dân chúng tại huyện Mang Thạch lưu truyền một câu nói, gọi là “Cùng nhi phú nữ”. Câu “cùng nhi” ý nói ngay lúc con cái còn nhỏ phải được nuôi dạy nghiêm khắc, sau này lớn lên mới trở thành người tốt được, nếu nuông chiều từ bé, khi lớn sẽ khó nên người.

Hơn nữa, việc xuất thân trong một gia đình giàu có sẽ khiến cho con người thiếu sự trải nghiệm từ thế giới bên ngoài. Đến khi bước ra thế giới rộng lớn bên ngoài, bản thân sẽ không độc lập, chống chọi được. Đó là lý do không nên nuông chiều con cái, sau này lớn lên sẽ không đủ mạnh mẽ để xây dựng cuộc sống riêng cho mình.

“Phú nữ”, ý nói về cách nuôi dạy con gái, đừng quá nuông chiều, đừng cho cô ta hưởng thụ cuộc sống giàu sang, sung túc một cách quá dễ dàng, phải dạy dỗ để cô ta hiểu được giá trị của vật chất. Có như vậy, sau này trưởng thành, cô ta mới đủ kiến thức, kinh nghiệm để không bị những điều phù phiếm mê hoặc.

Có nhiều cô gái vì ham mê sự giàu có, ham hưởng thụ, đã làm những việc sai trái, đã bán rẻ phẩm hạnh của người con gái. Tuy rằng, bề ngoài tỏ vẻ thanh cao, sang trọng, nhưng trên thực tế, điều là những thứ xa hoa, phù phiếm, như gió thoảng qua rồi bay đi mất. Cuối cùng, chỉ bản thân mình bị tổn thương và ngày càng lún sâu vào con đường tội lỗi!

Đây là cách giáo dục con cái “ Cùng nhi phú nữ” được lưu truyền tại huyện Mang Thạch từ rất nhiều năm.

Chỉ có điều, tuy rằng tư tưởng giáo dục này được lưu truyền từ rất lâu đời. Nhưng những người dùng tư tưởng này để giáo dục con cái của mình thì rất ít.

Nhất là đối với con cái, có thể làm được tới "cùng nhi" bây giờ thì càng ngày càng ít. Hầu hết gia đình, đối với con cái đều rất nuông chiều, đặt trong lòng bàn tay sợ lạnh, ngậm trong miệng sợ tan ra.

Đây là xã hội gì mà con cái lại được chiều chuộng như vậy. Nguyên nhân là vì cha mẹ của bọn họ trước đây cũng đã được nuông chiều, cũng không được dạy dỗ nghiêm khắc!

Về phần "Giàu nữ " thật ra thì rất lưu hành. Chỉ cần gia đình khá giả một chút, cha mẹ cũng sẽ không để con cái của họ phải chịu khổ!

Nhưng mà, cha của Trương Lỗi là người đứng đầu là huyện Mang Thạch, cũng có thể gọi là xưng hùng một phương, nên ông phải nghiêm khắc với con của mình, thậm chí là không cho phép Trương Lỗi nói thật về thân phận của mình. Có thể che giấu được thân phận trước nhiều người như vậy, Trương Lỗi đã rất xuất sắc!

Suy nghĩ cẩn thận, Quý Phong lập tức cảm thấy rất kinh trọng vị thư ký Huyện ủy này, thân là thư ký Huyện ủy, cho dù ông ấy làm quan thế nào, thì chí ít cũng phải giáo dục được con cái khiêm khắc, đây đúng là một người biết cách làm cha, cũng là một người cha tốt!

-Cha của cậu làm như vậy cũng vì muốn tốt cho cậu thôi!

Quý Phong giơ ngón tay cái lên, tán thưởng nói.

Trương Lỗi cười khổ nói.

-Tránh sang một bên! Cậu còn châm chọc mình, không nói gạt cậu, cuộc sống của mình quả thực là thê thảm không thể kể hết. Trong nhà cha mình đối em gái mình là rất tốt, thương yêu vô cùng. Nhưng mà đối với mình, cha mình lại không hề thân thiện, cả ngày nghiêm mặt, mình ở trước mặt ông thở mạnh cũng không dám! Vì không để cho người khác đoán được thân phận của mình, còn không cho mình nhận mẹ của mình!

-Cậu đấy, đừng đang ở trong phúc không biết phúc!

Quý Phong cười mắng một tiếng, nhưng trong lòng thì có chút ảm đạm. Cho dù người khác có cha tốt hay xấu, nhưng ít ra còn biết được cha họ là ai. Nhưng bản thân mình, còn không biết cha mình là ai?

Bản thân mình ngay cả cha hình dáng thế nào cũng không biết, trong nhà cũng không có một tấm ảnh chụp của cha, cũng không biết chút tin tức gì về cha, qua nhiều năm như vậy, chưa từng có nghe mẹ nhắc tới cha, Quý Phong mỗi lần hỏi thăm mẹ, đều khiến cho mẹ đang ôn hòa trở nên đau lòng, thậm chí có lúc còn tức giận Quý Phong.

Trong tình huống như vậy, Quý Phong sao lại đành lòng chọc giận mẹ?

Vậy nên cho tới bây giờ, Quý Phong vẫn không có chút tin tức gì về cha.

Tuy rằng, Trương Lỗi là bạn thân nhất của Quý Phong nhưng Trương Lỗi cũng không biết được hoàn cảnh gia đình của Quý Phong, bởi vậy, lúc nói về cha của mình, Trương Lỗi cũng không chú ý lắm đến sắc mặt của Quý Phong.

Hắn cười nói.

-Cậu này, nói thật, mình tình nguyện sinh ra trong một gia đình bình thường, không muốn là con của thư ký Huyện ủy! Mình thấy rằng, cha và ông nội kỳ vọng rất nhiều ở mình, điều này làm cho mình có chút ít không thở nổi, sở dĩ lúc bình thường mình ăn mặc như tên côn đồ, đều chỉ là vì cố ý chống đối, chính là nghĩ mà thấy tức giận, buông lỏng một chút mà thôi!

Quý Phong nghe có chút mơ hồ, không khỏi hỏi.

-Cái tên này, cha và ông nội đều rất nghiêm khắc với cậu hay sao?

Trương Lỗi cười nói.

-Là như vậy này, trong nhà mình, cha mình chính là người cực kỳ nghiêm khắc, nghiêm khắc đến đáng sợ. Còn ông nội mình, cũng là một người nghiêm khắc nhưng chỉ nghiêm khắc với cha mình, đối với mình thì rất thương yêu. Nghiêm khắc như vậy mới khiến người khác nể phục. Đáng tiếc là, cha mình bây giờ đang ở huyện Mang Thạch làm thư ký Huyện ủy, không có ý định trở về quê, chính vì thế mình mới không được ở cạnh ông mình!

Quý Phong chợt hiểu ngay, đối bối cảnh gia đình Trương Lỗi, trong lòng cũng có một sự thấu hiểu tương đối.

Nhìn ra, bối cảnh gia đình Trương Lỗi không chỉ có cha làm thư ký Huyện ủy đơn giản như vậy, gia đình hắn nhất định còn có người làm quyền cao chức trọng. Hơn nữa, tên này sở dĩ đi tới huyện Mang Thạch, có thể là cùng cha đến huyện Mang Thạch nhậm chức thư ký Huyện ủy!

-Người anh em, hãy tự biết đủ đi, có lẽ một ngày cậu sẽ phát hiện có một người cha quản cậu nghiêm khắc thật ra cũng là một loại hạnh phúc!

Quý Phong vỗ vỗ Trương Lỗi bả vai, mỉm cười nói.

-Đúng vậy đó, mình rất thấy đủ, ngoại trừ thỉnh thoảng người cha nghiêm khắc của mình đột nhiên nổi giận, còn lúc ông bình thường thì quả thật cũng không tệ!

Trương Lỗi khoác lác khoe khoang nói.

Quý Phong dứt khoát quay đầu đi chỗ khác, không để ý Trương Lỗi đang luyên thuyên!

-Đúng rồi, Quý Phong!

Trương Lỗi đột nhiên thay đổi chủ đề.

-Nghe nói hôm nay có cô giáo dạy tiếng Anh mới đến, mọi người còn nói cô ấy là một người rất xinh đẹp đó, thế nào, có tính toán gì hay không?

-Tính toán gì?

Quý Phong kinh ngạc nhìn Trương Lỗi, vừa chỉ chỉ phía hướng Đồng Lôi, cười lớn rồi nói.

-Trương Lỗi, em của cậu có thể còn ở đây, nếu như cậu muốn làm chuyện xấu, cô ta có lẽ sẽ biết đó!

-Cô ta làm sao lại biết...Tên này, không phải muốn đi tố cáo mình đấy chứ? Mình tin tưởng cậu nhất định sẽ không có suy nghĩ như vậy!

Trương Lỗi khẩn trương nói.