Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng

Chương 57: Các thiếu niên thiếu nữ, những người đã từng non nớt




" Hô —— ——!"

Ngay khi cửa sổ được mở ra, một làn gió mát thổi về phía Noah, khiến hắn sảng khoái hít một ngụm không khí mới mẻ, cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái, tâm cũng tan ra.

Bốn năm rồi.

Bốn năm trôi qua.

Chính mình, rốt cuộc trở về nơi này một lần nữa.

Hoài niệm sao?

Có lẽ có.

Nhưng, càng nhiều là xúc động.

Dù bốn năm không trở về, gian phòng của Noah vẫn giống lúc ly khai như đúc, thậm chí không có dù chỉ một hạt bụi. Ngay cả quần áo trong tủ cũng được sắp xếp gọn gàng, dù Noah đã không mặc vừa.

Điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa, dù Noah không ở Fairy Tail, vẫn có người ngày nào cũng quét dọn gian phòng, lại không tự tiện di động đồ vật của hắn, duy trì tất cả như lúc hắn mới ly khai.

Nghĩ vậy, sao Noah có thể không cảm động?

Đương nhiên, Noah có thể đoán được là ai quét dọn gian phòng của mình, quét dọn trong bốn năm.

"Thực sự là..." Trong đầu hiện lên bóng hình xinh đẹp đã lâu không thấy, Noah cười cười.

"Phải cảm tạ nàng thật tốt mới được..."

Khi Noah đang đắm chìm trong hồi ức và xúc động, sau lưng Noah, một âm thanh bao hàm khó tin và không dám xác định vang lên.

"Noah...ca ca?..."

Nghe âm thanh quen thuộc lại lạ lẫm này, Noah xoay người, nhìn sau lưng mình.

Ở đó, một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp đang đứng.

Đó là một thiếu nữ khoảng 15,16 tuổi, có mái tóc ngắn mềm mại trắng như tuyết, tướng mạo tinh xảo.

Thiếu nữ đứng ở đó, thần sắc kích động nhìn Noah, âm thanh cũng run run.

"Noah ca ca, là ngươi sao?"

Nhìn thiếu nữ biến hóa không ít so với bóng người trong trí nhớ này hô hoán chính mình bằng giọng điệu quen thuộc, Noah chỉ bình tĩnh nhìn nàng, biểu tình trên mặt càng ngày càng nhu hòa.

"Dù ta đã rời đi bốn năm, nhưng nếu ta không nhầm, nửa năm trước, ngươi đã tìm được ta ở dã ngoại, còn không đến mức không nhận ra ta chứ?"

Nói xong, Noah gọi lên tên của thiếu nữ trước mắt.

"Lisanna..."

Lisanna rốt cuộc xác định người trước mắt là chủ nhân của gian phòng này. Biểu tình do dự và không xác định trên khuôn mặt tinh xảo biến thành kích động, nhào hướng Noah.

"Noah ca ca!"

Không nghĩ đến Lisanna sẽ tới, Noah bị Lisanna ôm một cái thật mạnh, suýt nữa té lăn quay.

Nhưng Lisanna hoàn toàn không để ý, dùng sức ôm chặt Noah, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng cọ cọ trên ngực hắn.

"Noah ca ca! Ngươi rốt cuộc trở lại rồi! Quá tốt! Quá tốt!"

Cảm thụ xúc cảm hài lòng và mùi thơm dễ ngửi của thiếu nữ trong ngực, trái tim chưa từng bị dao động trong bốn năm của Noah cũng bị dao động rồi.

Đừng nói là hiện tại, dù là bốn năm trước, Lisanna cũng chỉ dắt tay Noah, ôm cánh tay Noah. Mặc dù có lúc cũng làm nũng để Noah cõng nàng, nhưng từ trước đến nay chưa từng ôm Noah.

Cho nên, không nghi ngờ chút nào, đây là lần thứ nhất Lisanna ôm Noah.

Điều này, khiến Noah rất dao động. Hắn chưa từng tiếp xúc thân mật với bất kỳ cô gái nào. (Sự tình Mira và Lisanna hôn trộm hắn, hắn không biết)

Huống hồ, Lisanna trước kia không thể so với Lisanna bây giờ.

Ít nhất, bị Lisanna ôm chặt, Noah có thể cảm giác được bộ ngực mềm mại đã bắt đầu phát dục giấu ở dưới áo nàng.

"Ta...ta biết ngươi cao hứng, ta cũng rất cao hứng." Noah hơi lúng túng.

"Nhưng không cần kích động như vậy chứ? Nửa năm trước chúng ta đã gặp mặt mà?"

"Ngươi cũng biết đã nửa năm chúng ta không gặp mặt!" Lisanna ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Noah, tức giận nói.

"Trước kia, ngày nào chúng ta cũng cùng một chỗ. Nhưng bốn năm nay, chúng ta gặp nhau không đến mười lần, ngươi còn không cho ta kích động!"

"Được rồi được rồi, ta biết rồi." Noah chỉ có thể đầu hàng, đè xuống dao động trong lòng, duỗi tay, như khi còn bé, ôn nhu vuốt đầu Lisanna.

"Ta trở lại rồi."

"Hoan nghênh trở về!" Lisanna vui vẻ cười, lại vùi mặt vào ngực Noah, hài lòng nói.

"Thật hoài niệm mùi vị của Noah ca ca..."

"Ngay cả mùi của ta ngươi cũng nhớ hả?" Noah dở khóc dở cười, đẩy Lisanna ra khiến nàng hơi bất mãn, nhìn chung quanh.

"Nha đầu, bốn năm qua là ngươi quét dọn gian phòng cùa ta hả?"

"Ừ!" Lisanna cũng không che giấu, gật đầu.

"Noah ca ca không ở, Mira tỷ cũng không ở trong công hội thường xuyên, hay đi ra ngoài công tác. Elfman ca ca luôn chơi cùng bọn Natsu, Gray. Erza thì hoặc đi ra ngoài công tác như Mira tỷ, hoặc tu hành ở bờ sông rừng rậm. Chỉ có một mình ta rất nhàm chán, cho nên khi không có việc ta sẽ quét dọn gian phòng một chút để giết thời gian."

"Như vậy ah..." Noah cảm khái, nhìn Lisanna.

"Ngươi cũng thay đổi rất nhiều..."

""Phải không?" Lisanna ngượng ngùng cười cười, nhưng không dời ánh mắt, vẫn nhìn chằm chằm Noah.

"Có phải càng có mùi vị phụ nữ hay không?"

"Vẫn giống trước kia, nhân tiểu quỷ đại." Noah gõ đầu Lisanna, giãy giụa tay của nàng, đi hướng bên ngoài.

"Đi thôi! Đi chào hỏi mọi người!"

"Đợi đã nào...! Noah ca ca!"

Lisanna vội vàng đuổi theo, hai người cùng đi hướng quầy rượu ở tầng một.

...

Vừa tới quầy rượu, một hồi âm thanh huyên náo truyền vào trong tai Noah.

Đứng ở đầu cầu thang, Noah nhìn các thành viên của công hội đang đàm tiếu, đùa giỡn, trong lòng dâng lên lòng trung thành.

Quả nhiên, vẫn là Fairy Tail tốt nhất.

"Mọi người!"

Lisanna kêu hướng mọi người trong công hội.

"Xem ai đã trở về nè!"

Nghe vậy, mọi người dừng lại động tác, nhìn về phía đầu cầu thang. Khi nhìn thấy thiếu niên đang cười đứng cạnh Lisanna, tất cả mọi người đều trừng mắt.

Các thành viên cũ bốn năm trước đã ở trong Fairy Tail, có người há to miệng, rất giật mình, có người đang lau mắt mình, tưởng mình nhận lầm người.

Mà các thành viên mới gia nhập Fairy Tail trong bốn năm này thì nhìn các tiền bối ở chung quanh, gương mặt mờ mịt.

Công hội đang huyên náo, bỗng hoàn toàn yên tĩnh.

Sau mười giây.

"Noah?"

"Đó là Noah chứ?!"

"Là Noah!"

"Noah trở lại rồi!"

"Noah trở lại rồi!"

Các thành viên cũ nhận thức Noah đều hoan hô.

"Noah?"

"Noah là ai?"

Các thành viên mới không biết Noah thì trố mắt nhìn nhau.

"Noah —— ——!"

Sau một khắc, một thiếu niên có tóc màu anh đào, đeo khăn quàng cổ, tuổi cỡ Lisanna vọt ra, giơ lên quả đấm thiêu đốt ngọn lửa, tràn đầy hưng phấn đánh hướng Noah.

"Phân thắng bại với ta a —— ——!"