Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng

Chương 78: Thủ hộ ngươi vĩnh viễn...vĩnh viễn




Bến cảng Magnolia, một con thuyền đậu ở đây.

Thuyền trưởng một bên chỉ đạo công nhân dỡ hàng hóa xuống, một bên thỉnh thoảng nhìn một hướng khác, dáng dấp đang chờ đợi cái gì.

Cách đó không xa, các Ma Đạo Sĩ của Fairy Tail tụ tập, ánh mắt hội tụ trên người Noah, không nói gì.

Noah cũng vậy, nhìn qua từng đồng bọn, đến tận khi thuyền trưởng cách đó không xa thúc giục, hít sâu một hơi, gật đầu với mọi người.

"Mọi người, chúng ta chia tay ở nơi này đi!"

"Noah ca ca." Lisanna không kìm được gọi Noah một tiếng, trên mặt tràn đầy không nỡ.

"Nhớ chiếu cố tốt chính mình."

"Yên tâm." Noah tiến lên, vuốt đầu nhỏ của Lisanna.

"Đây không phải lần đầu tiên ta ly khai Fairy Tail để tu hành rồi. Ngươi không cần quá lo lắng."

"Nói cũng đúng." Erza nói giỡn.

"Bằng thực lực của Noah, dù gặp tai nạn biển cũng có thể sống tốt đấy. Chúng ta không cần lo lắng dư thừa."

"Nha, mặc dù không quen thuộc đảo Tenrou, nhưng nếu Đệ nhất hội trưởng cũng ở đó, cho dù là âm hồn, cũng có thể chiếu cố Noah thật tốt chứ?" Gray khó được ăn mặc quần áo chỉnh tề, mỉm cười với Noah.

"Cũng đừng khiến người đã khuất nhọc lòng vì ngươi đó."

"Lần sau lại phân thắng bại đi!" Natsu nắm chặt nắm đấm, nhếch miệng cười.

"Lần sau, ta tuyệt đối sẽ không thua!"

"Yêu!" Happy kêu lên một tiếng, mặt mũi tràn đầy không muốn lấy một con cá từ trong ba lô sau lưng mình, một bên chảy nước miếng, một bên nhịn đau rơi lệ, run rẩy đưa tới trước mặt Noah.

"Ta liền đem bảo vật quý giá nhất của ta cho ngươi đi...ô ô ô..."

"...Ý tốt của ngươi ta nhận..." Noah dở khóc dở cười nói.

"Đã quý giá như vậy, vậy thì phải giữ lại, đừng lãng phí."

"Yêu!" Giống như diễn trò, Happy thu cá về thật nhanh. Biểu hiện khôi hài kia, khiến thương cảm khi ly biệt biến mất không ít, khiến nhiều người đều lộ ra dáng tươi cười.

"Thuận buồm xuôi gió!" Đám người Cana, Levy chỉ nói một câu đơn giản, liền không nói thêm gì nữa.

Noah gật đầu đáp lại, dừng lại một chút, quay đầu, nhìn bên cạnh Lisanna.

Ở đó, Mira vẫn ăn mặc gợi cảm như cũ, đuôi ngựa màu trắng rủ xuống sau lưng, ôm tay, không nói lời nào.

"Hừ!" Thấy Noah nhìn mình, ánh mắt Mira hơi trốn tránh, ngay sau đó lại hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, không định nói gì.

Thấy thế, Noah nhún vai, trêu trọc.

"Hi vọng khi ta trở về, ngươi trở nên ôn nhu một chút!"

"Ngươi muốn đánh nhau sao?" Mặt Mira đỏ lên, lập tức trừng Noah, mặt mũi tràn đầy sát khí, nhưng lời nói ra lại thành như vậy.

"Chẳng lẽ nếu ta trở nên ôn nhu, ngươi sẽ trở về sao?"

Noah nhíu mày, nghiêm túc suy tính một chút, có chút buồn cười nói.

"Cũng không phải là không được. Chờ ngươi trở nên ôn nhu, có lẽ ta cũng đã trở về rồi!"

Sắc mặt Mira trì trệ, trầm mặc.

Không ai thấy, trong đôi mắt xinh đẹp của Mira lóe lên vẻ suy nghĩ, dùng âm thanh chỉ mình nghe được, nhẹ giọng lẩm bẩm.

"Trở nên ôn nhu liền trở về...sao?..."

"Elfman." Noah ngửa đầu, nhìn về phía Elfman, người có vóc dáng còn cao hơn mình.

"Hi vọng khi ta trở về, ngươi đã trở thành một nam tử hán. Đừng hở ra là bị Mira bắt nạt, ngươi phải học bảo hộ người nhà mới được, biết không?"

"Bảo hộ người nhà..." Elfman khẽ giật mình, sau đó nhìn Mira và Lisanna, trong mắt hiện lên vẻ kiên định.

"Ta muốn trở thành nam tử hán! Bảo hộ người nhà!"

"Như vậy là ok rồi!" Noah vỗ vỗ bả vai của Elfman, cuối cùng. nhìn về phía Makarov.

"Hết thảy cẩn thận!" Một câu lời ít mà ý nhiều, nói ra tất cả cảm xúc trong lòng Makarov.

"Vâng!" Noah lui về sau một bước, lại nhìn qua tất cả đồng bạn trong Fairy Tail.

"Như vậy, các vị, ta đi trước, sau này gặp lại!"

Lưu lại những lời này, Noah không tiếp tục do dự, trong biểu tình hòa hoãn của thuyền trưởng, leo lên thuyền biển.

"Tạm biệt!"

"Tạm biệt! Noah!"

"Noah ca ca! Phải sớm trở về a!"

"Cố gắng tu hành! Đừng khiến Đệ nhất coi thường!"

"Chúng ta rất mong đợi tam đại Ma pháp của Fairy Tail đó!"

"Đừng khiến chúng ta thất vọng a!"

Bến cảng, dưới thuyền biển, một đám Ma Đạo Sĩ của Fairy Tail vẫy tay với Noah, khiến trong lòng Noah tuôn ra từng dòng nước ấm, quay lưng đi.

Dưới tình huống như vậy, thuyền biển chậm rãi xuất phát, hướng hải dương mênh mông, chạy đi.

Đứng trên boong thuyền, đưa lưng về phía bến cảng, lúc này, trong lòng Noah chỉ còn một ý nghĩ.

Hi vọng, đừng chảy nước mắt khi biệt ly.

"Noah —— ——!"

Ngay khi ý nghĩ này hiện lên trong lòng Noah, một tiếng kêu vang dội từ bến cảng truyền tới.

Noah quay người, nhìn hướng bến cảng.

"—— ——!"

Sau một khắc, toàn thân Noah chấn động, trong mắt xuất hiện thần sắc đờ đẫn.

"Hô —— ——!"

Trong động tác cực kỳ chỉnh tề, tất cả mọi người của Fairy Tail do Makarov dẫn đầu, đều giơ một cánh tay lên, giơ ngón cái và ngón trỏ ra, dùng một động tác tay hình số 7 ngược, chỉ hướng chân trời.

Đó là động tác tay chỉ có người của Fairy Tail và người quen thuộc Fairy Tail mới có thể hiểu.

—— ——" Dù ngươi ở phương nào, chúng ta đều nhìn ngươi vĩnh viễn, thủ hộ ngươi vĩnh viễn." —— ——

Đây chính là ý nghĩa của động tác tay riêng của Fairy Tail.

Một tay Noah đã chăm chú chộp vào mạn thuyền, thân thể nghiêng về phía trước, giống như muốn nhìn rõ người nhà của mình. Tay chộp vào mạn thuyền đang run rẩy, thần sắc chấn động kịch liệt, tất cả cảm tình trong lòng rốt cuộc không thể cưỡng chế, toàn bộ phun trào.

Noah nhắm mắt lại, cố gắng điều chỉnh cảm xúc trong lòng, một cánh tay cũng đã giơ cao, bày ra động tác tay giống mọi người, chỉ hướng chân trời xa xa.

Trong phút giây này, lòng Noah, vô cùng tin tưởng một sự thật.

Chỉ có Fairy Tail, mới là nhà của mình...

Chính mình, nhất định sẽ trở về lần nữa...

...

Đảo Tenrou...

Mang theo túi hành lý, Noah đi xuống thuyền biển, leo lên Thánh Địa của Fairy Tail một lần nữa.

Hai ngày trôi qua, lại đi tới đảo Tenrou, Noah có thể cảm giác được đảo Tenrou đã khác với lần đầu mình đến.

Khác ở chỗ, ma lực tràn ngập trong đại địa của đảo Tenrou không hỗn loạn như lần trước, lưu động một cách trật tự, hội tụ đến phương hướng của cây Tenrou.

Nhìn cây Tenrou to lớn cách đó không xa, Noah nhắm mắt, che ngực mình.

"Thùng thùng —— ——!"

Cùng lúc đó, trái tim Noah nhảy lên, cảm giác kêu gọi càng mãnh liệt.

Noah không do dự.

Giống như muốn tóm lấy cảm giác này, Noah siết chặt ngực.

"Ông —— ——!"

Không có điềm báo trước, không gian quanh người Noah bắt đầu vặn vẹo, bao phủ thân thể của Noah, chìm ngập thân hình Noah.

Sau đó, Noah, biến mất tại chỗ.