Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 6




– Tin buồn là có một bạn bị điểm 20.

Cả lớp nhốn nháo không biết là ai, còn nó thì biết rõ, nó có làm được gì đâu mà không bị 20 điểm chứ. Cô lại tiếp tục:

– Kim Hisun, em có bị áp lực gì không?

Nó liền đứng dậy, động tác ngại ngùng làm cho Ina chướng mắt, nó nhìn quanh cả lớp, mọi ánh mắt đang chĩa thẳng vào nó, nó lo lắng không biết nên lấy lí do nào thì… A có rồi

– Dạ, em vẫn chưa quen được vì mới chuyển qua đây ạ.

– Ừm.

Cô giáo lại nói tiếp:

– Thế giờ cô cần một bạn tình nguyện giúp Hisun kèm thêm việc học. Em nào đồng ý thì giơ tay lên.

Ngay lập tức, hai cánh tay cuối lớp được giơ lên, người đó không ai khác chính là hắn và Seho, việc hai người giơ tay lên làm cô giáo bất ngờ, cả lớp thì không thể tin vào mắt mình, Ina khẽ nhăn mặt khi thấy cả hắn cũng dơ tay, nhìn nó, trong đầu cô nghĩ:

” Con nhỏ đó làm gì mà hai hotboy của trường hi sinh vì cô ta thế không biết”

Nó nhìn hai người mà phân vân chẳng biết chọn ai, thấy nó đang khó xử, cô liền gỡ rối:

– Hisun cứ chọn ai em thích làm thầy giáo là được.

Nó quay đầu nhìn hắn, thấy hắn nhìn mình với đôi mắt bị ai ép phải giơ, nó bĩu môi, quay đầu bên Seho thì nó thấy dễ chịu hơn, có vẻ anh ta chiếm nhiều cảm tình trong nó, nó liền nói ngay với cô:

– Em chọn Seho.

Cô cười, rồi đưa bàn tay về phía hắn như ra hiệu:

– Sao em lại không chọn hội trưởng.

– Tại vì em thấy thân với Seho hơn ạ. – nó cười đáp lại

Cô giáo gật đầu đồng ý rồi nói:

– Hai em đến trường học buổi tối, trường ta sẽ mở của cho việc học kèm cho các em.

– Vâng ạ. – Nó và Seho đồng thanh.

Còn hắn thì bị chính hôn thê tương lai từ chối vì cảm thấy thân với người khác, thấy tức giận là cái chắc. Hắn liếc qua nhìn Seho, giữa đôi mắt hai người như thần giao cách cảm:

” Mày mà làm gì con bé là chết, tốt hơn hết mày tránh xa con bé ra”

” Hisun là gì của mày mà nói với tao hả, cô bé chọn tao mà. Mày đang ghen sao.”

” Mày….”

Hắn nhìn Seho một cách hết sức cảnh giác, Seho muốn chọc tức hắn nên đưa tay vỗ vai nó:

– Học trò nghe lời thầy nhé.

– Vâng ạ – Kèm theo là nụ cười tươi của nó

Hắn nhìn cảnh đó mà chỉ muốn đấm cho Seho một cái cho hả giận, nhưng rồi hắn bỗng suy nghĩ lại:

” mình bị gì thế này, sao lại gây gỗ với hắn vì con nhỏ kia chứ. Mày tỉnh lại đi Jihun ơi.”

Sau giờ học, khi mọi người về hết, chỉ còn lại nó với hắn, hắn uýnh cùi chỏ vào tay nó, nói giọng có vẻ bực tức:

– Đi về.

– Anh bị làm sao vậy?

– Sao là sao, cô khùng hả?!

– Có phải anh giận vì tôi không chọn anh không?

– Cô có thôi không hả, sao phải giận chứ, cô là gì của tôi.

– Nếu thế thì tôi xin lỗi, tui thấy anh dạy tui môn khác cũng đâu có sao. Tui tệ nhiều môn lắm.

– Cái con này… đã bảo đừng là thôi đi mà.

Vừa kết thúc câu, hắn đuổi theo nó, cả hai chạy ra sân trường, rồi vòng vòng một chút thì ra ngoài cổng. Trên đường về, cả hai cứ đùa đùa mãi rồi cười phá lên. Lúc này trong đầu hai người lại có hai suy nghĩ khác về đối phương:

” Hihi, cứ nghĩ hắn khó ưa lắm cơ, nhưng công nhận có người về chung thế này vui thiệt” – Nó nghĩ.

” Con bé này cũng không tệ, ba mẹ cũng biết chọn đấy chứ” – Hắn nghĩ.

Sau khi về nhà, nó thay đồ xong thì liền đi ra ngoài, hắn đang đọc sách, thấy lạ hắn hỏi:

– Cô đi đâu đấy, không lo nấu ăn đi.

– Tôi đi mua sắm, vả lại cũng có thứ cần lấy ở nhà cũ.

– Để tôi chở cô đi cho, dù gì thì cũng đang rảnh.

– Ừmk, thank you.

Rồi hắn gấp quyển sách lại đi chuẩn bị đồ. Ra ngoài, hắn dắt xe ra đưa mũ cho nó, hắn không quên nhắc:

– Nhớ đừng ngồi gần nghe, tôi thấy khó chịu.

– biết rồi – Nó gài mũ nhăn mặt rồi trèo lên xe.

Hắn phóng đi một vèo tới siêu thị, chiếc xe dừng kịch lại bất ngờ, theo quán tính người nó chạm vào lưng hắn.

” Cô ta chạm vào mình ư, đáng ghét… nhưng… sao mình thấy thật thoải mái, híc.. zui quá đi mất” – Hắn nghĩ

” ọe… trước sau gì thì ổng cũng chửi cho coi” – Nó lo sợ

5s… – xuống xe.

Mặt nó đần ra ngạc nhiên, không hiểu sao hắn không nói gì nó, thậm chí còn vui vẻ đi vào. thấy nó vẫn đứng ngây người, hắn khó chịu

– cô không vào àh?

– Ơ… co…. có – Rồi nó chạy lại chỗ của hắn.

Sau khi có những thứ cần thiết, cả hai lái xe ra về, nó cầm theo mấy bịch đồ lỉnh kỉnh. Đi gần tới cổng trường thì cả hai thấy Seho đứng ở đó, nó bảo hắn dừng xe lại. Móc đồ ăn lên xe nó lại gần chỗ Seho cười vui vẻ:

– Way… làm gì mà đứng đấy.

– Chờ cậu chứ gì nữa, tính không học sao?

– Học hôm nay lun àh? – nó ngạc nhiên.

– Ừmk. Giờ mình vào được chưa.

– Ơ… được, chờ mình chút nhé.

Nó lại chỗ khác nhắn tin cho hắn ” Ê, anh về nhà trước đi, tui đi học đây. Bye”

Hắn đọc tin nhắn mà tức lộn ruột, hắn đập mũ xuống đất, làm nó nhìn mà giật bắn người, hắn tay chống nạnh lẩm bẩm:

– Cái con này, cô thật là đáng ghét mà.

Nhưng rồi hắn nhặt mũ lên rồi lái xe về…

Ina bước ra từ ngõ, cô thấy cả. Cái lon coca đã bị bóp nát từ hồi nào, cô tự hứa là sẽ dành lại hắn từ tay nó bằng bất cứ giá nào, nếu không cô sẽ không còn là Choi Ina