Tôi Sợ Gió Thổi Bay Mất Em

Chương 4: Trái đất quả là tròn.... hi vọng anh sẽ nhận ra em




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cuộc sống là hình vuông bởi vì nó có 4 cạnh: yêu, ghét và vui, buồn, chúng lần lượt song song nhau và không bao giờ thiếu nhau được…Tình bạn là hình tam giác bởi vì nó có 3 cạnh:yêu thương, chung thuỷ và cảm thông, chúng lần lượt nối với nhau và không bao giờ tách rời…Tình yêu là hình tròn bởi vì tình yêu không bao giờ có bắt đầu và kết thúc, bạn cứ đi và đến một ngày, bạn sẽ phải quay trở lại nơi mà bạn bắt đầu…


Bầu trời những ngày cuối tháng, trong vắt và cao vời vợi, gió hững hờ và mây xa xôi, cũng giống như ký ức của nó.



Thoáng cái đã 1 năm trôi qua kể từ khi gặp hắn.


***

6h 45"

""I love you

Deutgo issnayo

Only you

Nuneul gamabwayo.

Barame heutnallyeo on geudae sarang

Whenever, wherever you are

Whenever, wherever you are

Ohohoh love, love, love"" ( tiếng chuông báo thức của nó kêu lên).

Nó chồm dậy, nhanh chóng mặc đồng phục vội vàng khoách ballo xuống nhà. Vừa dắt xe đạp vừa nói vọng vào nha:

- "" Con ko ăn sáng đâu mẹ ko cần chuẩn bị đầ ăn cho con đâu ""

Mẹ nó từ trong bếp vọng ra: - "" Ăn sáng rồi đi con, mẹ nấu xong hết rồi.""

Nó lễ phép đáp

-"" Thôi mẹ, con không ăn đâu, muộn học rồi. Ra chơi con lên căng-tin ăn cũng được"".... ko đợi mẹ trả lời nó nói tiếp "" con đi học đây mẹ"".

rồi nó phi như thiêu thân đến trường may là vừa kịp.

Hôm nay đầu tuần như thường lệ bọn nó phải tập trung ở sân trường nghe kế hoạch. Đi ngang qua tòa nhà hiệu bộ nó nhìn thấy cái bóng quen thuộc, người kia là ai mà trông giống hắn vậy. Nó đang băn khoan suy nghĩ thì Lô hân hân đập mạnh vào vai nó nói:

-"" Làm gì mà đứng ngây ra thế? bộ chưa tỉnh ngủ hả...??? ""

Nó quay đầu lại nhìn hân hân nói:

-"" Không phải..!! chỉ là nhìn nhầm người thôi..""

Lô Hân Hân tủm tỉm cười nói: -"" ak... thì ra là vậy! Nghe thiên hạ đồn hôm nay có học sinh mới chuyển đến đây,""

Nó nhún vai đưa 2 tay ra nói: - "" Đó là chuyện bình thường mà, trường mình tháng nào chẳng có h/s chuyển đến, chuyển đi..:v """

Lô hân hân lại nói: "" Tôi còn chưa nói hết mà, nghe nói là cháu thầy hiệu trưởng mới bên Pháp về, buổi hay nay chủ yếu là giới thiệu học sinh mới đấy.""

Nó khoách tay hân: - "" thật hả,... mà đi tập trung rồi nói tiếp"""

Sân trường có vẻ náo nhiệt, thi nhau bàn tán về học sinh mới, nó vs hân ngồi một góc tai đeo by Advertise" target="a652c_1480431256_santruyencom_379598"> headphone mặc kệ cho thầy hiệu trưởng giới thiệu người mới, các nữ sinh khác thi nhau hò reo, cả hân cũng hò hét theo.

Nó cảm thấy ồn ào dựa vào lưng hân hân. Vì nó không muốn nghe tiếng ồn lên bật volume to lên.

Tự nhiên không khí im lặng, nó muốn biết xung quanh xảy ra điều gì liền tháo by Advertise"> headphone ra rồi ngước lên sân khấu.... Ak thì ra học sinh mới đang phát biểu,,,,... chẳng có j hay ho rồi nó lại cúi đầu... ak... mà khoan đã,.. hình như người mới trông quen quen..., nó nhìn lại..... hả.... là hắn nnnnnnnnnnnnn ân nhân của nó..... cuối cùng thì nó đã gặp lại hắn.

Nó tử nhủ: -"" Trái đất quả là tròn.... hi vọng anh sẽ nhận ra em....""


Buổi giới thiệu tròn vẹn 30" cuối cùng đã kết thúc. Nó quay sang nói với Hân:

-"" Bà cứ về lớp trước đi, tôi ra kia có chút chuyện""...

Hân gật đầu:

-"" ừm, thế tôi về lớp trước đây... bey bà""

Đợi Hân đi rồi nó mới di chuyển lại chỗ hắn hơn. Chỗ hắn đứng bây giờ bị vây tròn bởi đám nữ sinh háo sắc. Nó chẳng biết lại gần hắn bằng cách nào, nó cũng chẳng biết hắn còn nhớ nó không. Đã hơn 1 năm rồi chắc hắn ko còn nhớ nó đâu, bây giờ mà ra chỗ hắn nhớ hắn không nhận ra thì chỉ tốn công bọn nữ sinh gét.

Nghĩ vậy nên nó chỉ đứng đó nhìn hắn một lúc rồi bước vào lớp. Nó lớp nó là 11b3 ở tầng 3 còn lớp hắn là 12c* ở tầng 5.

-----------------------------------------------jung hyo seo------------------------------------------------------------------