Tôi Sợ Gió Thổi Bay Mất Em

Chương 6: Nấu cơm cho tôi ăn đi,tôi đói rồi !




Tình yêu không theo sự mong đợi của chúng ta. Nó huyền diệu, tinh tuý và thuần khiết. & ta sẽ chẳng bao giờ nhận ra được tình yêu bắt đầu khi nào., chỉ biết rằng ta đã yêu họ rất nhiều....

Hắn dừng xe trước dinh thự trắng, với những thảm cỏ xanh bạt ngàn...

-"" xuống xe""- hắn lạnh lùng nói.

Nó dường như đang giận hắn vì làm nó mất tiết học nên lặng lặng xuống xe, không nói gì. Bước ra khỏi chiếc BMW màu đen của hắn, nó dường như rất bất ngờ trước cảnh vật trước mắt. Nó tự đánh vào mặt mình vừa nói:-""Đẹp quá đi,... Mình đang nằm mơ giữa ban ngày sao"",...

-"" Không phải mơ"" - hắn đáp.

-"" Không phải mơ á. Thế trên đời này có nơi tuyệt vời như này sao tôi chưa từng thấy trên TV?"" cô vừa ngắm nhìn quang cảnh vừa nói

Hắn nhếc mép rồi nói:

-"" Ngắm đủ chưa, vào nhà đi, tôi đói rồi vào nhà nấu đồ ăn cho tôi rồi ra mà ngắm tiếp.""

Nó vẫn lạ ngạc nhiên nói:

-"" Nhà anh ở đâu? gần đây ư. ""

Hắn không phí lời với nó mà kéo tay nó đi vào dinh thự trắng. Trong đầu nó giờ có hàng ngìn câu hỏi vì sao?. Đang đi chợt nó dừng lại nói:

-"" Anh định dẫn tôi vào đây hả""

Hắn gật đầu: -"" ừm, không được sao.""

-"" anh giỏi nhỉ? xin được làm thuê ở nơi to đẹp thế này, xướng gê.. hì hì ""

Hắn bất lực nhìn cô nói: "" Cô nghe cho kĩ Đây là nhà tôi, tôi mướn cô về đây nấu ăn cho tôi.. giờ thì vào được chưa.""

Nó vỗ vai hắn cười nói:

-"" Anh nhìn lạnh lùng thế mà cũng biết nói đùa sao... hihi tôi không ngờ đấy"".. hahaa..hihi

Hắn bất lực trước nó nói: "" Vào thôi"".

Hắn và nó bước vào cửa dinh thự được mở ra. Mọi người bên trong đã đứng sẵn ở 2 bên cúi đầu, đồng thanh nói:

-"" Chào mừng cậu chủ trở về Trung quốc"".

-"" ừm... Các người trở về vị chí làm việc đi.""- hắn nói đầy uy quyền.

Tên đứng đầu nói: "" Nhưng thưa cậu, cậu có muốn ăn j không để tôi bảo đầu đi bếp làm.""

Hắn nói: "" Chắc lại là đồ ăn tây, Ta không muốn ăn. Ngươi cứ làm việc của người đi""..

-"" Dạ. thưa cậu"". Sau câu nói của hắn mọi người tản ra.... Họ bắt đầu đi làm việc của mình, nơi đây lại trở lên yên tĩnh.

Đợi mọi người đi hết nó kéo tay hắn nói: - "" Anh là chủ nhân ở đây thật hả"".

-"" cha tôi mới là chủ nhân thực sự ở đây. Cô không nghe họ gọi cậu chủ chứ không gọi ông chủ à. ""

-"" ồ.. cũng như nhau mà thôi. "" nó nói

Hắn chỉ tay vào bên trong nói: -"" đi nấu cơm cho tôi ăn đi, tôi đói rồi""

Nó nói:"" nhà anh rộng thế này tôi làm sao tìm được nhà bếp""

- "" đi theo tôi"" hắn nói. Rồi nhanh chân bước. Đúng là dinh thự nhà giàu có khác, nhà bếp cũng rộng đẹp bằng cả cái nhà.

Nó mở tủ lạnh ra để lấy đồ lấu ăn... Nó nhìn đống thức ăn, sau đó lại nhìn hắn đang đứng bên cạnh hét lên:

-"" nhà anh nuôi voi à mà tủ lạnh nhiều đồ ăn thế..!""

- "" Tôi không bị điếc, cô không cần phải hét lớn như vậy."" - hắn nói.

Nó mỉm cười, tay cầm đống đồ ăn dơ lên nói: -"" anh muốn ăn gì ""

-"" gì cũng được. Chỉ cần đồ ăn của người trung quốc cái gì tôi cũng ăn "" - hắn nghiêm túc nói.

-"" thế tôi nấu 2 bát mì xào nha"". nó nói.

-"" thế cũng được. Nhưng hình như trong tủ đủ nguyên liệu để làm Gà Kung Pao,Hoành thánh, Bánh bao, Thịt lợn chua ngọt,Vịt quay Bắc Kinh ( Peking Duck),sủi cảo... cô làm hết đi""- hắn thản nhiên nói, không để ý đến khuân mặt ngạc nhiên của nó. Rồi đi ra ngoài

Nó định hỏi hắn sao lại nấu nhiều thế nhưng thôi. Nó bắt tay vào làm.

Nửa tiếng sau gian bếp đầy mùi thơm của thức ăn. Hắn từ gian khách đi vào nói:

"" Cơm chín chưa. Tôi đói năm rồi.""

Nó đang bận rộn với đám hỗn độn trong bếp nói:"" muốn nhanh thì vào phụ một tay đi. Tôi sắp kiệt sức rồi"".

Hắn nhanh tay lấy chiếc tạp dề đeo vào quay sang nói với cô: -"" Buộc dây tập dề cho tôi"".

Nó quay lại vòng ra đằng sau buộc dây cho hắn.

"" ok. được rồi đó. Trông anh hợp với tạp dề đỏ đấy. Giờ anh sang kia phụ tôi lặn hoành thánh đi. tôi sào nốt mì.""Hắn đứng sang bên cạnh nó lặn hoành thánh.

Rất nhanh chỉ 15" sau hăn đã lặn xong đưa cho nó nói: -"" xong rồi. Giờ tôi đi dọn bàn ăn cô, làm nốt nha.""

nó: "" ừm. anh lặn nhanh và đẹp thật đấy... ""


Cuối cùng đã xong hơn tiếng đồng hồ lao lực trong nhà bếp giờ có thể hưởng thụ rồi. Nó ngồi vào bàn ăn nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp mấy món ăn mà nó làm. Hổn hển nói:

-"" xong rồi, anh đi gọi mọi người vào ăn đi.""

Hắn đáp: -"" Chỉ có tôi với cô ăn thôi. bọn họ đều ăn hết rồi.""

Nó đứng dậy, giận dữ nói: -"" Thế sao anh bắt tôi làm nhiều thế này cho ai... anh thật là... ""

Hắn chăm chú nhìn vào bàn ăn nói: "" Tôi & cô "" nói xong hắn xới 2 bát cơm lên rồi bắt đầu ăn....

Nó nhìn hắn ăn rất ngon miệng, rồi cũng nguôi giận bắt đầu cầm bát lên ăn... Do cả ngày chưa ăn gì lên nó & hắn đã đánh chén hết thức ăn trên bàn. Trông hắn & nó ăn rất ngon.

Ăn xong hắn nói: - "" Đồ ăn cô nấu rất ngon,... ăn xong rồi thì đứng dậy tôi đưa cô về ""

-" Mấy giờ rồi..." vừa nói nó ngó vào điện thoại " chết tôi rồi nhanh thế đã 6 rưỡi rồi, về tôi phải ăn nói thế nào với ba me đây ""

Hắn nói: "" yên tâm tôi đã gọi điện xin ba mẹ cô rồi. ""

Nó nói cảm ơn, rồi đi dọn dẹp bát đúa. Thấy nó rửa bát hắn nói:-"" cô hôm nay vất vả rồi, lên nhà xem Tv đi để tôi rủa bát cho"".

-------------------------------------------------> 5" sau hắn lên phòng khách. nó thấy hắn ngạc nhiên hỏi:

-"" anh rửa bát nhanh thế. Chưa tới 10" đã xong đống bát đĩa đó rồi. chắc bửn lắm để tôi xuống tráng lại bát đũa""

-"" không cần. Có cô giúp việc rửa rồi "" hắn đáp.

Nó nghe vậy không nói gì nữa chú tâm xem TV....


Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu. Có thể ăn nửa bữa, nửa đêm nhưng không thể đi nửa đường chân lý, yêu bằng nửa trái tim.


---------------------------------------------------------- jung hyo seo