Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 22: Sự mập mờ mơ hồ




Một bàn toàn các loại hải sản được chế biến công phu lần lượt được các nữ phụ vụ xinh đẹp bê lên, trong lòng Như Y đau như dao cắt! Hoắc tiên sinh này rõ ràng muốn lấy mạng của cô sao?!

“Nếm thử một chút đi, mùi vị rất ngon!” Anh chỉ vào con cua to phía trước.

Vừa nhìn đã biết anh ta là khách quen ở đây, hơn nữa vừa rồi khi mới bước chân vào sảnh quản lý cũng nhiệt tình, cung kính chào đón.

“Vâng!” Như Y cũng không khách khí, thoải mái cầm lấy một con cua lột vỏ ra ăn. Tất cả mặc cho số trời đi, đằng nào cũng phải tốn tiền, không ăn mới là đồ ngốc!

Miếng thịt cua béo ngậy được đưa vào trong miệng, hương vị thơm ngon liền tràn ngập ra ngoài. THật sự là rất ngon nha, so với con cua mình mua về làm là hai vị hoàn toàn khác nhau. Còn có hôm nay là lần đầu tiên cô được ăn vây cá, cắt cắt, ăn thật ngon, khó trách người có tiền rất thích ăn món này. “Làm người có tiền thật là tốt!” Cảm xúc của cô cứ thế mà được nói ra.

“Như thế nào?” Anh ta hình như đối với vấn đề này thật sự tò mò.

“Muốn ăn cái gì liền ăn nha, mỗi ngày đều có thể ăn sơn hào hải vị, chim trời cá nước, thậm chí là những con vật quý hiếm! Hơm nãy dùng cơm trong khung cảnh này thật tốt, có cảm giác như được làm hoàng đế!” Như Y nhìn xung quanh phòng được lắp đặt những thiết bị hiện đại, nhìn bên trong toàn những người giàu có!

“Vậy ý cô là bây giờ cô đang có cảm giác được làm hoàng hậu sao?”

“Hửh?” Có cảm giác làm hoàng hậu? Vậy ý anh ta là hoàng thượng? Trong nháy mắt gương mặt Như Y hồng lên, cô không biết đối diện với người đàn ông đang đùa giỡn vô cùng mập mờ này. Chỉ là nhìn thấy gương mặt anh ta thản nhiên không có một chút ý tứ nào. Cô vội vàng cười ha ha che giấu cảm xúc lúng túng .”Hoắc tổng, anh thật xem thường tôi nha, tôi muốn làm nữ hoàng cơ, ở trên hàng tỉ người có cảm giác thật tốt!

Chỉ bằng một bữa cơm mà khoảng cách giữa bọn họ được kéo lại không ít, “Hoắc tổng” so với “Hoắc tiên sinh” nghe thân thiết hơn nhiều. “Hoắc tiên sinh” nghe rất xa lạ!

Khóe miệng anh nhếch lên tạo một đường cong hoàn mỹ, sau đó anh mang điếu thuốc bỏ vào miệng, “cạnh” đốt điếu thuốc lá. Tiếp đến từng làn khói trắng từ gương mặt anh thổi ra, tạo thành một tầng lá chắn nhàn nhạt, cô không thể nhìn thấy rõ được vẻ mặt của anh!

“Làm nữ hoàng sao? Khi làm nữ hoàng phải đánh đổi rất nhiều thứ, người thân, tình cảm thậm chí là thân thể --“ Hoắc Doãn Văn cách một tầng khói nhạt nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp trước mặt, bề ngoài rất xinh đẹp, ánh mắt rất thông minh nhanh nhẹn, nụ cười thì ngốc nghếch ngây thơ, làm việc lúc thì bình tĩnh, quả quyết nhưng lại có tư thái kiên trì ngốc nghếch.

Rất tốt, cô thật sự rất tốt! Cô gái như vậy rất được đàn ông yêu thích, thật sự rất hấp dẫn đàn ông!

Anh dừng lại một chút, lại tiếp tục nói: “Cho nên nói, cô phải làm người phụ nữ thật hoàn hảo mới có thể làm được một nữ hoàng tốt nha”

Nếu vừa rồi nhắc đến “hoàng hậu” là anh không để ý lơ đãng mà nói ra, còn bây giờ những lời anh ta nói rõ ràng là vô cùng mập mờ! Nhất là ánh mắt anh ta nhìn cô, trong suốt mà chuyên chú, giống như tia X quang muốn nhìn xuyên hết con người cô!

Như Y có thể nghe thấy được nhịp tim của mình, nó đập nhanh quá, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của cô. “Hoắc tổng, anh thật giỏi! Sao rồi, anh ăn xong rồi sao? Có muốn ăn chút tráng miệng không?”

Nói xong câu đó cô lại mắng thầm trong lòng ‘ngu ngốc, đồ ngốc, lại còn ăn thêm điểm tâm? Nếu như anh ta thật sự ăn thêm xem mày có thể làm thế nào mà trả tiền đây?’