Tổng Giám Đốc Rất Phúc Hắc

Chương 15: Chung sống một phòng




Hàn Triết Si ở bên cạnh nắm tay ho khan một tiếng, Tống Tử Hàm không quay đầu nhìn lại nét mặt của hắn. Lâm Gia Khỉ ngay từ đầu đã chú ý tới người đẹp trai ngồi bên cạnh Tống Tử Hàm rồi, chỉ là soái ca một mực rất lặng yên, không biết có phải quen biết Tống Tử Hàm hay không.

Lâm Gia Khỉ nhỏ giọng hỏi: “Ngươi có quen người bên cạnh sao?”

Tống Tử Hàm rất muốn lắc đầu nói không biết, chỉ là người qua đường, nhưng là nói như vậy sau này bá đạo tổng giám đốc nhất định sẽ chậm rãi tra tấn cậu, điểm này Tống Tử Hàm rất rõ ràng, cho nên, bất đắc dĩ nhẹ gật đầu, giới thiệu nói: “Là tổng giám đốc công ty của chúng ta.”

Nữ hài càng thêm kinh ngạc, một đôi mắt tỏa ra ánh sao, cái này không phải là Cao Phú Soái trong truyền thuyết đó sao, không nghĩ tới trong hiện thực thật sự có! Trong nội tâm thập phần muốn đi đến gần, nhưng nhìn lấy Hàn Triết Si một bộ gương mặt băng sơn mỹ nhân, liền sinh ra một loại cảm giác sợ hãi không dám tới gần.

Hàn Triết Si mặt không biểu tình từ trên ghế đứng lên nói một câu, “Nhanh lên máy bay thôi.”

Tống Tử Hàm đối với nữ hài bên cạnh nói: “Ta đang gấp, đi trước nha.”

Lâm Gia Khỉ còn muốn nói điều gì, nhưng lại kẹt tại yết hầu, sau đó gọn gàng linh hoạt nói một câu “Đi nhanh đi.”

Từ K thành đến Hàng Châu mất ba giờ máy bay, sau khi lên máy bay, Tống Tử Hàm có chút khẩn trương.

Hàn Triết Si cầm tay cậu đặt trên đùi mình. Tống Tử Hàm trong nội tâm khẽ giật mình, muốn rút ra, lại bị cầm chặt, Hàn Triết Si nghiêng đầu nhìn cậu “Lần đầu tiên ngồi máy bay?”

Tống Tử Hàm nhìn thoáng qua tay bị hắn cầm chặt, khẽ gật đầu.

Hàn Triết Si vuốt ve bàn tay cậu “Nhắm mắt lại, hít sâu.”

Tống Tử Hàm kéo tay lại, nhỏ giọng nói: “Buông ra.”

Hàn Triết Si dựa vào ghế tựa phía sau, nhắm mắt lại nói: “Nhanh làm.”

Tống Tử Hàm bất đắc dĩ, đành phải nghe hắn nói dựa vào ghế dựa nhắm mắt lại, tay vẫn bị hắn nắm. Hàn Triết Si được một tấc lại muốn tiến một thước, đem ngón tay cắm vào khe hở, cùng cậu mười ngón đan xen.

Tống Tử Hàm giật giật ngón tay, thoáng cái mở to mắt nhìn người bên cạnh, “Buông ra.”

Hàn Triết Si chỉ là nhàn nhạt đáp: “Đừng ngừng, tiếp tục.”

Tống Tử Hàm bất đắc dĩ, nhưng là lại không muốn bị hắn chế trụ như vậy, vì vậy dùng ngón cái cùng ngón trỏ nhéo một cái trên tay Hàn Triết Si, dùng lực tuyệt đối là rất lớn, còn trên ngón tay của hắn để lại một vết móng tay rất sâu, nhưng là Hàn Triết Si vậy mà mày cũng không nhăn một chút.

Tay người này là làm từ chất liệu gì vậy? Có phải nói hắn thường xuyên cường hành nắm tay người khác, bị véo đã thành quen, mất cảm giác rồi hay không.

Bởi vì bị véo hai lần, Hàn Triết Si đều không buông tay, cho nên Tống Tử Hàm liền buông tha.

Thời điểm tiếp viên hàng không đi ngang qua nhìn thấy bọn họ nắm tay, che miệng cười cười, Tống Tử Hàm mặt đỏ lên, nghiêng đầu vụng trộm liếc mắt nhìn Hàn Triết Si,  bá đạo tổng giám đốc vậy mà cũng không e lệ!

Máy bay hạ cánh, tại sân bay đã có nhân viên chuyên môn tiếp đón.

Hàn Triết Si cùng Tống Tử Hàm theo nhân viên tiếp đón một đường đến khách sạn năm sao. Đúng lúc là thời gian ăn cơm trưa, công ty bên kia đã phái tới nhân viên tiếp tân an bài .

Bình thường cùng Hàn Triết Si ăn cơm rất nhiều lần, Tống Tử Hàm cũng không có gì câu nệ.

Ăn cơm xong liền tới gian phòng đã đặt trước, chỉ có một gian phòng, nói cách khác Tống Tử Hàm cùng với bá đạo tổng giám đốc ở một gian! Tống Tử Hàm đưa ra yêu cầu muốn ra một phòng khác, bị Hàn đại tổng giám đốc một hơi bác bỏ.

Ngày mai sẽ là đại hội đồng cổ đông, đến lúc đó Hàn Triết Si có thể phải đi họp một ngày, thảo luận tương lai phát triển của công ty cùng bổ nhiệm lại ban giám đốc.

Hàn Triết Si hôm nay bề bộn nhiều việc, vội vàng xem bảng báo cáo tài vụ của công ty gần một năm qua để ngày mai còn dùng tới.

Tống Tử Hàm lần đầu tiên chứng kiến Hàn Triết Si bình thường không làm việc đàng hoàng chỉ biết đùa giỡn nhân viên lại rất nghiêm túc công tác như vậy, đối với máy tính một bộ thương nghiệp tinh anh.

Tống Tử Hàm thời điểm mang coffee cho hắn, nhìn hắn chuyên chú làm việc thiếu chút nữa cho rằng đây không phải bản thân!

Bình thường bá đạo tổng giám đốc hay đùa giỡn cậu tại sao lại có thể có một mặt nghiêm túc như vậy!

Tống Tử Hàm đem coffee đặt ở góc bàn, Hàn Triết Si vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, từ dưới chồng văn kiện rút ra một tập hồ sơ, đưa cho Tống Tử Hàm “Đem phần tư liệu này xem kỹ một lần, làm thành một phần báo cáo nhanh cho ta.”

Tống Tử Hàm tiếp nhận tập hồ sơ, lên tiếng, “Ân.”

Lần đầu tiên cùng tổng giám đốc đại nhân chính thức đàm công sự, nếu như về sau đều là đàm công sự sẽ tốt hơn.

Tống Tử Hàm đem tài liệu chăm chú xem một lần, mượn máy tính của khách sạn đem một phần văn bản sửa lại thành mấy ngàn chữ, đem tiêu đề cùng với trọng điểm nhất nhất lấy ra, đợi lát nữa Hàn Triết Si sẽ không cần phải tìm kiếm nữa.

Bữa tối là phục vụ viên mang vào, bên trên toa ăn bày đầy món ăn, nhìn qua cũng biết rất phong phú, nhưng là để trên bàn cơm trong phòng khách gần cửa sổ, không ai đẩy tới.

Tống Tử Hàm làm xong phần tài liệu rồi đem báo cáo copy đến USB, sau đó đưa đến trong thư phòng cho Hàn Triết Si.

Hàn Triết Si tiếp nhận USB, nói một câu, “Đồ ăn mang tới chưa vậy?”

Vừa rồi hắn một mực tại thư phòng, cũng không biết rõ tình huống bên ngoài, Tống Tử Hàm nói: “Đã tới rồi.”

Hàn Triết Si đem USB để ở một bên, nhéo nhéo mi tâm, “Em ăn cơm trước đi.”

Tống Tử Hàm vừa muốn nói gì, Hàn Triết Si ánh mắt tiếp tục chuyển qua trên máy vi tính. Kỳ thật, lời mời tham gia đại hội cổ đông hơn mười ngày trước cũng đã nhận được thông tri, biển liên bảng báo cáo tài vụ của công ty cùng một ít công văn cũng đã mang tới, chỉ là Hàn Triết Si thích nước tới chân mới nhảy, ngày mai khai mạc đại hội cổ đông thảo luận về vấn đề tài chính cùng với việc bổ nhiệm ban giám đốc, hắn vậy mà hôm nay mới nghiên cứu bảng báo cáo tài vụ cùng tình huống công ty!

Tống Tử Hàm không nói gì, quay người đi ra ngoài.

Hàn Triết Si theo màn hình máy tính ngẩng đầu “Bật đèn lên.”

Hiện tại đã nhanh bảy giờ đồng hồ, mùa hè màn đêm đến tương đối trễ, trời chiều dây dưa đợi đến lúc bảy giờ vẫn chưa hoàn toàn biến mất, ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ sát đất rọi vào trong phòng ánh lên một tầng kim quang.

Tống Tử Hàm mở vung, bên trong là mỹ vị phương Tây ngon miệng.

Tống Tử Hàm nhìn thoáng qua cửa thư phòng, trầm mặc một chút, nghĩ nghĩ, đem bàn ăn che lại. Cất bước đi tới cửa thư phòng, vặn tay nắm cửa, nhìn người ngồi phía sau bàn làm việc đối với laptop chuyên chú, mặc dù giọng rất nhỏ, nhưng rõ ràng, “Đồ ăn đã đưa tới, nhân lúc còn nóng ra ăn đi.”

Hàn Triết Si ngẩng đầu, nhìn Tống Tử Hàm, “Em đây là đang mời ta và em cùng nhau ăn tối?”

Tống Tử Hàm lập tức hối hận, đóng cửa, “Coi như ta chưa nói gì.”

Thế nhưng mà, Hàn Triết Si sẽ không bỏ mất cơ hội, lập tức buông xuống công tác trong tay, cất bước ra cửa. Tống Tử Hàm thấy hắn ra cửa, khuôn mặt dễ nhìn mang theo tươi cười tà mị, trong nội tâm không hiểu sao run lên.

Hàn Triết Si cùng Tống Tử Hàm ngồi đối diện nhau trên bàn cơm hình chữ nhật màu ngọc lưu ly xanh biếc, vừa rồi phục vụ viên mang đồ ăn tới còn kèm theo một chai rượu đỏ, Tống Tử Hàm sống chết không uống rượu đỏ, Hàn Triết Si cũng không có uống.

Hàn Triết Si nhìn Tống Tử Hàm, thẳng tắp mà nhìn. Tống Tử Hàm một tay cầm dao một tay cầm dĩa thuần thục cắt một khối thịt bò trong mâm, bị hắn nhìn đến không thoải mái, nhịn không được hỏi một câu “Nhìn cái gì?”

“Nhìn em.” Hàn đại tổng giám đốc tươi cười tà mị, dĩa ăn cầm trên tay vươn tới đĩa của Tống Tử Hàm, đem khối thịt bò cậu vừa cắt cầm đi, không chút nào khách khí mà bỏ vào trong miệng.

Tống Tử Hàm rất bình tĩnh, giống như sớm đã thành thói quen đối với hành vi bá đạo này của tổng giám đốc, cho nên không nói gì.

Bá đạo tổng giám đốc đem một khối thịt trong đĩa mình bỏ vào đĩa Tống Tử Hàm, một lát sau, hắn nói: “Như vậy rất tốt.”

Tống Tử Hàm giương mắt xem hắn, “Cái gì rất tốt?”

Hàn Triết Si bưng lên cốc nước bên cạnh uống một ngụm, “Hương vị gia đình.”

Tống Tử Hàm không rõ hắn nói hương vị gia đình là chỉ cái gì, chỉ trầm mặc, tiếp tục ăn bò bít-tết. Hàn Triết Si đã cầm lên khăn ăn lau miệng, sau đó lại uống một ngụm nước, từ trên ghế đứng lên nhìn nhìn đồng hồ treo trên tường “Lúc chín giờ mang cho ta một cốc coffee nóng đến thư phòng.”

Tống Tử Hàm còn chưa có đáp ứng, Hàn Triết Si đã cất bước hướng về thư phòng đi mất.

Tống Tử Hàm dùng cơm xong lại tiến vào thư phòng, hỏi Hàn Triết Si có công tác nào cần cậu làm hay không, Hàn Triết Si liền phân phó cậu đi xem chương trình dạy mát xa một chút, lát nữa mát xa cho hắn.

Tống Tử Hàm trực tiếp bỏ qua! Này là cái thể loại công tác gì!