Tổng Tài Thử Hôn

Chương 25




“Thế sao không mang theo di động? Ta gọi cho ngươi mà không được, gọi ở nhà cũng không có người nhấc máy, còn đang sợ ngươi xảy ra chuyện gì?” Điều này giải thích vì sao hắn lại xuất hiện ở nhà lúc này.

Giờ phút này trong lòng nàng ruốt gan rối loạn.

Hắn thoạt nhìn thật sự để ý nàng, lại nghĩ hắn cùng nàng có chung tình cảm, cuối cùng vẫn là đem mọi chuyện coi là tốt đẹp.

“Ta có mang.” Nàng lấy di động trong túi ra, thấy màn hình tối đen: “Ta trước khi ra ngoài đã thay pin... A, ta đã quên khởi động máy.” Nàng vẻ mặt bừng tỉnh, đây vốn là việc ngoài ý muốn nhưng không hiểu sao lại khiến cho nàng cảm thấy như mình phạm tội vậy.

Hướng Quân Ngạn nhíu mi, chậm rãi đi về phía nàng, nàng vẫn đứng ngây ngốc tại chỗ, đợi thân hình cao lớn của hắn đến gần nàng, một giây tiếp theo nàng đã nằm trong lòng hắn.

“Làm ơn, đừng làm cho ta lo lắng.” Hắn thật sâu thở ra, sau mấy giờ căng thẳng, cuối cùng cùng đã thỏ phào nhẹ nhõm.

“Ta còn đã nghĩ ngươi chắc đang trong phòng tắm hay lại ngồi thêu hoa nên không nghe thấy tiếng điện thoại, cũng không thể nghe điện thoại, ta cứ năm phút lại gọi một lần, liên tục trong một giờ.... Ngươi doạ ta sợ chết khiếp.”

Quý Thư Ny theo thói quen vòng tay ôm lấy thắt lưng hắn, hương vị quen thuộc bao quanh nàng, bên tai nghe hắn trong giọng nói bộc lộ hết cảm xúc ra ngoài, trong lòng không tránh khỏi một chút đau lòng.

Nếu là nửa tháng trước, nàng sẽ vì nghe hắn nói những điều này mà cảm động không thôi, nhưng hiện tại nàng đã và đang nghĩ, hắn chẳng qua lo “đối tượng” có chuyện này nọ mà thôi, khiến cho lòng nàng dâng lên cảm giác bi ai.

“Ngươi gần đây bị sao vậy?” Hướng Quân Ngạn hơi kéo nàng ra, cẩn thận xem xét.

Hắn không phải không phát hiện nàng gần đây có nhiều điểm quái dị, nói chuyện, cười đùa cũng không giống như trước tràn đầy sức sống, hắn vẫn lưu ý thời gian nàng đi gặp “lão bằng hữu” (hana: kinh nguyệt nhứ, từ này ta học của truyện trộm một chiếc cốc...hahaa), nếu hắn đoán không sai thì việc nàng mang thai khiến cho tâm lý nàng bất ổn,vì thế gần đây hắn không dám làm phiền nàng mang cơm trưa cho hắn, lo lắng nàng đi trên đường có thể bị đụng trúng hay phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn (hana: đấy, ta đã nói rồi mà, Hướng ca tuy có chút vô sỉ nhưng có trái tim yêu mãnh liệt...Hướng ca của em... ca sắp khổ rùi... nhập viện nữa chứ.... Ta xì poi đấy nhứ...hahaa)

Quý Thư Ny định tiếp tục dùng nụ cười giả của nàng suốt tuần qua cười với hắn, nhưng nhìn thấy sự quan tâm lo lắng của hắn, nàng đột nhiên mềm lòng....

“Ta vừa rồi......” Nàng cố hết sức duy trì ngữ điệu bình thường: “Ta vừa rồi đi bệnh viện, bác sĩ nói ta có thai....”

“Ân.” Hắn gật gật đầu, lộ ra mỉm cười.

“Ngươi đã sớm biết rồi đúng không?” Nàng miễn cưỡng cười.

“Chúng ta là vợ chồng, hơn nữa buổi tối không chỉ là ôm chăn bông nói chuyện phiếm, mang thai là chuyện bình thường mà.” Hắn như không phát hiện nụ cười quái dị của nàng, cười tươi nói.

“Nhưng thời gian thụ thai của ta là trước khi kết hôn.” Nàng đã mang thai tám tuần, theo như tính toán của nàng thì đúng vào ngày hai người phát sinh quan hệ lần đầu tiên (hana: yêu nghiệt. Một cái ăn ngay, sợ quá....)

Rốt cục hắn cũng phát hiện nụ cười của nàng gượng gạo cứng ngắc, Hướng Quân Ngạn trầm mặc không nói.

Nháy mắt, nàng cảm thấy trái tim mình như đóng băng: “Ngươi căn bản không có mang đồ bảo hộ...”

“Ta có. Không phải mỗi lần đều mang sao.” Hắn phản bác. “Chúng ta đã kết hôn, cũng có kế hoạch sinh con....”

“Ngươi căn bản là không đem ý kiến của ta coi ra gì!” Quý Thư Ny dùng âm lương thật to ngăn lời hắn: “Chúng ta căn bản không có chung ý kiến, sau ta đã nhượng bộ ngươi, trên thực tế ngươi cũng chưa trả lời sự nhượng bộ của ta. Ngươi chỉ biết làm theo kế hoạch của ngươi, sau đó đợi có kết quả để bắt ta không thể không chấp nhận, giống như bây giờ!” Nói xong câu cuối cùng nàng gần như đã khóc lên: “Ngươi hoàn toàn không tôn trọng ta!”

Bị sự phản ứng kích động của nàng dọa, Hướng Quân Ngạn vội vã giải thích trấn an: “Ta không....” (hana:ca sai rồi đừng cãi cố nữa...chẹp)

“Ngươi xem ta là gì? Công cụ giúp ngươi sinh con hay sao?” Nàng lần nữa kích động chặn lời hắn: “Ngươi chẳng qua cũng chỉ muốn một cái “máy đẻ” mà thôi! Ngươi là cái đồ hỗn đản!” Ngươi căn bản không yêu ta, câu cuối này nàng chỉ có thể hét lên trong lòng.

“Thư Ny, ta không phải...”

“Không cần gọi tên ta!” Nàng dùng sức đánh vào ngực hắn.

Lo lắng nàng quá xúc động có thể ảnh hưởng đến cục cưng và thân thể, Hướng Quân Ngạn đành mặc theo không phản bác.

“Được, ta không gọi tên ngươi!” Hắn đưa hai tay lên đầu hàng. Đường đường là một đại tổng tài, hiện tại không thể tìm ra trên người hắn một chút khí thế bức người bình thường, mặc cho vợ yêu phát tiết giận dữ, cũng ngoan ngoãn cầu xin tha thứ: “Vợ yêu, thật sự không...”

“Ta không phải vợ yêu của ngươi!” Nàng lại đánh hắn.”Ta không cần gả cho ngươi!” Mấy ngày liên tiếp áp lực đè xuống, cộng thêm cảm giác khó chịu từ cổ lúc nào cũng muốn trào ra, nàng kích động nhìn hắn hét lên: “Ta muốn ly hôn!”