Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 97




Đoạn Sở đối với đề nghị của Nguyên Vĩnh Nghị không hề cảm thấy động tâm, chủ yếu là do hắn vẫn còn băn khoăn trong lòng.

Chờ sau khi Nguyên Vĩnh Nghị rời đi, Đoạn Sở liền nhìn về phía Úc Thịnh Trạch hỏi: “Ngươi cảm thấy hiện tại công khai, thời cơ đã thích hợp chưa?”

Úc Thịnh Trạch đối với việc này cũng không để ý, bất quá thấy Đoạn Sở hỏi như vậy, hắn ngược lại nảy lên nghi hoặc: “Ngươi lo lắng cái gì?”

Đoạn Sở mân môi, do dự nói: “Tinh thần lực thực thể hóa lại hoàn toàn phù hợp, chúng ta mới từ trái đất trở về, trùng hợp như vậy, thật sự sẽ không bị hoài nghi sao?”

Úc Thịnh Trạch nhẹ nhàng ôm lấy Đoạn Sở, ngón tay vuốt qua xương bả vai hắn: “Nếu không có bớt hổ phách này, mà ngươi còn thề thốt phủ nhận chuyện này, ta cũng không thể khẳng định thân phận của ngươi. Dù sao nó quá mức khó tưởng tượng, cho dù là trùng hợp mấy ngàn năm khó gặp, cũng vẫn dễ làm người ta tin tưởng hơn so với thân phận thật sự của ngươi.”

Đoạn Sở cảm thấy buông lỏng, cũng là do hắn đã sớm bại lộ thân phận với Úc Thịnh Trạch, quên mất chuyện này nếu không phải người thân ruột thịt, đích thật nếu là người khác sẽ rất khó tin tưởng. Còn Nguyên Vĩnh Nghị, có thể dễ dàng khai thông, cũng là bởi vì tin tưởng Úc Thịnh Trạch.

“Chúng ta thật sự công khai?” Đoạn Sở nghiêng đầu hỏi.

Úc Thịnh Trạch nghĩ nghĩ, “Vẫn là thuận theo tự nhiên đi, không cần thiết phải nói ra. Lúc trước ngươi tự mình mở ra khoang thuyền ngủ đông, ta thấy mấy cấp dưới cũng đã hoài nghi. Mấy ngày nay ta phân phó Áo Lợi Ngươi, để hắn lộ chút tin tức ra bên ngoài là được.”

Đoạn Sở nhếch mi, nở nụ cười.

“Vậy mấy ngày này, nếu ngươi khống chế chiến hạm đi ra ngoài, liền mang ta theo được không?” Đoạn Sở chờ đợi hỏi. Hắn đối với việc ngao du vũ trụ hứng thú đã lâu, tự mình khống chế cơ giáp hoặc là chiến hạm, cùng việc ngồi quân hạm là hai loại trải nghiệm hoàn toàn bất đồng.

“Hảo.” Úc Thịnh Trạch tự nhiên không có ý kiến, dù sao Đoạn Sở lúc trước đã đề cập qua, cùng hắn kề vai chiến đấu. Hơn nữa Đoạn Sở có thể duy trì cung cấp tinh thần lực không ngừng, khiến cho hắn căn bản không cần băn khoăn về năng lượng nguyên cùng tinh thần lực bạo động, phương thức tác chiến nhẹ nhàng vui vẻ như vậy, đối với chiến sĩ chính là mơ ước.

Bất quá quyết định này, hiển nhiên đã dọa tới Phổ Lôi Tư cùng Áo Lợi Ngươi, ngay cả Nguyên Vĩnh Nghị cũng kinh ngạc không thôi.

“Ta vẫn nghĩ rằng, Tiểu Sở tính toán làm nhà bào chế thuốc hoặc gieo trồng.” Dung Thu đứng ở trước màn hình lớn tại nhà ăn trên quân hạm, vẻ mặt vặn vẹo nói.

Chỉ thấy trên màn hình lớn, một chiến hạm mini đang công kích Cửu Điểm Thanh Sa thú lạc đàn, chiến hạm di động bằng những đường cong có thể nói là quỷ dị đến mức không thể đoán được, tuyệt đối không có khả năng là chiến sĩ cấp 7 kinh nghiệm phong phú Úc Thịnh Trạch điều khiển.

Nguyên Vĩnh Nghị hai mắt đồng dạng dại ra nhìn đoàn săn bắn của mình, nhịn không được ho nhẹ một tiếng. Hắn nhắc nhở Úc Thịnh Trạch, có thể công khai giá trị tinh thần lực của Đoạn Sở, cũng không nghĩ đến hắn sẽ dùng phương thức này.

“Nguyên thiếu, cửu điện hạ đây là, muốn huấn luyện cho Đoạn Sở các hạ? Tựa hồ không cần phải. . . .?” Một người trong đoàn săn bắn thấp giọng hỏi.

Bọn họ đều nhanh trợn tròn mắt, từ khi tiến vào phụ cận Y Duy Tát tinh hệ, chỉ cần ngẫu nhiên gặp được dị thú, bất luận là đi lạc đàn hay đi thành đàn, cửu điện hạ đều sẽ đi theo điều khiển chiến hạm phát động tập kích. Nhưng vấn đề là, mỗi lần cửu điện hạ phát động công kích, căn bản không giống một đại tướng quân kinh nghiệm chiến trường đầy mình, ngược lại giống như chiến sĩ tân binh mới tiến vào chiến trường dị thú.

Thẳng đến khi bọn họ từ trong miệng trợ lý Áo Lợi Ngươi của cửu điện hạ biết được, Đoạn Sở người khế ước các hạ của cửu điện hạ cũng ở trong chiến hạm, mới bừng tỉnh đại ngộ. Bất quá cởi bỏ nghi hoặc, lại làm cho bọn họ càng mờ mịt. Ai cũng biết cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch hiếu chiến, nhưng lại mang theo người khế ước của mình kéo vào chiến trường, đây không phải là đại tài tiểu dụng sao. Tinh thần lực của người khế ước, trời sinh không thích hợp chiến đấu.

Nguyên Vĩnh Nghị há miệng thở dốc, đang chuẩn bị giải thích, màn hình lớn thay đổi trong nháy mắt, Cửu Điểm Thanh Sa thú bỗng nhiên nổ tung bốn phía, sau đó chiến hạm mini mở ra một cánh cửa, chỉ nhìn thấy một cánh tay trực tiếp đem Cửu Điểm Thanh Sa thú kéo vào bên trong chiến hạm.

Nhà ăn lặng im một cách quỷ dị, một người khác nhịn không được hỏi: “Ta nghe nói giá trị tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ không cao, Cửu Điểm Thanh Sa thú chính là dị thú cấp 7, cho dù Đoạn Sở các hạ học được cách khống chế chiến hạm mini, cũng không đủ tinh thần lực, căn bản không có khả năng một mình giết chết nó. Vậy thiên phú tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ rốt cuộc là bao nhiêu?”

Chiến sĩ ở bên cạnh hoàn hồn lập tức phản bác: “Lời đồn đãi ngươi cũng tin, Đoạn Sở các hạ cùng cửu hoàng tử tinh thần lực hoàn toàn phù hợp, không cần nghĩ cũng biết thiên phú tinh thần lực rất cao!”

Người bị phản bác nhất thời bất mãn, kêu lớn lên: “Làm sao có thể là tin đồn, ta nói cũng không phải là tin đồn ở Y Duy Tát, Đoạn Sở các hạ bị kế mẫu của hắn làm hại dẫn đến bị thương thiên phú tinh thần lực, ở Đế Ma Tư đã chứng thực (chứng minh là đúng).”

Chiến sĩ cũng tức giận, cất cao tiếng nói: “Chứng thực thì thế nào, chẳng lẽ bị thương sẽ không thể tốt lên? Hắn trước mười tuổi chịu thương tổn, sau khi thức tỉnh cũng bị tính kế, đánh bậy đánh bạ nói không chừng khôi phục tinh thần lực cũng có thể a. Người khế ước xuất hiện tình trạng như vậy cũng không ít.”

Lời nói của chiến sĩ vừa thốt lên, người không rõ chân tướng đều đồng ý:

“Kình Lộ nói cũng không sai, bằng không Đoạn Sở các hạ làm sao có thể giết chết dị thú cấp 7, hơn nữa ngày hôm qua hắn còn giết hai con Ô Yên Vàng Ròng thú cấp 7.”

“Đúng, ta nhớ rõ lúc trước trên trái đất, hải tặc vũ trụ phái tới hơn mười cơ giáp dị thú, Đoạn Sở các hạ chính là trực tiếp đem hai người thường đưa vào phi hành khí, chính mình lại hồn nhiên không sợ đứng ở bên ngoài, cửu điện hạ cũng không có ý kiến gì, khẳng định cũng biết năng lực của Đoạn Sở các hạ, căn bản không cần lo lắng.”

“Vậy ngươi nói. Vì cái gì Đoạn Sở các hạ phải giấu diếm thiên phú giá trị tinh thần lực thật sự?”

“Ai che giấu, có lẽ chỉ là lười giải thích thôi? Trước kia ở Y Duy Tát, mỗi người đều nói Đoạn Sở các hạ là phế vật, hắn cũng chưa bao giờ giải thích. Ngươi xem cuối cùng, Đoạn Sở các hạ không dựa vào thiên phú tinh thần lực, vẫn có thể chế tạo ra ra bánh kẹo có công hiệu ngưng thần khai thông.”

“Ha ha ha, lời này không tồi, có thể đánh vào thể diện của Đoạn gia, mới chính thức đã nghiền!”

“. . . . . .”

Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu không khỏi hai mặt nhìn nhau, phát hiện chính mình đã sắp hoàn toàn không chen miệng được vào cuộc thảo luận này, bọn họ đã có thể đoán được việc tinh thần lực của Đoạn Sở nếu lộ ra, sẽ làm cho Đoạn gia đã tự mình đẩy một người khế ước vĩ đại rời đi sẽ mất mặt tới cỡ nào.

Mà trong nhà ăn mọi người đều nghị luận, trung tâm chỉ huy tác chiến cũng đồng dạng như thế.

“Giá trị tinh thần lực Đoạn Sở các hạ, ít nhất đã ngoài cấp A!” Một gã chiến sĩ cấp 6 khẳng định nói. Đối với bọn họ những người cấp dưới trung thành và tận tâm với Úc Thịnh Trạch mà nói, chủ soái của bọn họ có thiên phú cực cao, người khế ước xứng đôi với hắn, tự nhiên là càng vĩ đại càng tốt.

“Nhưng là ta nghe nói, Đoạn Sở các hạ sau khi cùng đại tướng quân ký khế ước, hôn mê suốt năm ngày, có thể hay không, thiên phú tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ ngang ngửa với đại tướng quân?” Tạ Tâm Viễn là người ít kiên nhẫn nhất, trong thanh âm khó nén kích động.

Những người khác vừa nghe, ánh mắt đều chuyển hướng Áo Lợi Ngươi: “Áo Lợi Ngươi, ngươi là trợ lý của đại tướng quân, giá trị tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ, rốt cuộc là bao nhiêu?”

Áo Lợi Ngươi vẻ mặt đau khổ buông tay: “Ta thật sự không biết, ta chỉ biết Biên Ý hội trưởng của hiệp hội nhà bào chế thuốc từng hoài nghi, thiên phú tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ không hoàn toàn bị phá hủy, còn đề nghị Đoạn Sở các hạ xem xét một lần nữa. Mà vương hậu cũng từng nhắc tới, nước trà cùng gối trà tựa hồ đối với việc chữa trị tổn thương tinh thần lực cũng có tác dụng.”

Ở đây Trữ Cao thiếu tướng có địa vị cao nhất nheo lại hai mắt: “Nếu là như vậy, cực kỳ có thể là tinh thần lực của Đoạn Sở các hạ khôi phục không sai biệt lắm, đại tướng quân mới có thể đồng ý cho Đoạn Sở cá hạ đi săn bắn dị thú. Dù sao, sức chiến đấu cao, mới có thể tự bảo vệ mình.”

Đám người Tạ Tậm Viễn sửng sốt, lập tức nhớ tới nội loạn trong đệ tam quân, cùng với chuyện Đoạn Sở bị người ám toán, không khỏi thở dài.

Chờ Đoạn Sở lại một lần nữa hoàn thành nhiệm vụ trở về quân hạm, liền phát hiện ánh mắt các chiến sĩ trên quân hạm nhìn về phía hắn đều thay đổi, lại càng không nói gì đến việc hắn mang theo Cửu Điểm Thanh Sa thú đi vào viện chế thuốc, mấy người khế ước nhà bào chế thuốc bên trong, cũng đều có vẻ mặt ánh mắt khác thường. Chờ từ trong miệng Áo Lợi Ngươi biết được nội tình, Đoạn Sở nhịn không được nhếch môi cười.

Úc Thịnh Trạch đối với Áo Lợi Ngươi vừa lòng gật đầu, vẫy lui hắn, kéo Đoạn Sở vào trên ghế, cười khẽ hỏi: “Hiện tại không cần lo lắng?”

Đoạn Sở “Ân” một tiếng, hắn cũng không nghĩ tới, chằng qua là lúc nãy dưới sự chỉ huy của Úc Thịnh Trạch, hắn điều khiển chiến hạm tiêu diệt mấy con dị thú, những người đó lại có thể não bổ ra đủ loại chân tướng, hơn nữa còn tìm được giải thích hợp lý, thật sự là ngoài dự kiến, đương nhiên kết quả như vậy không thể tốt hơn. Về phần sau khi công khai đưa tới ghen ghét, làm người khác đố kị là chuyện bình thường, Đoạn Sở tuyệt không lo lắng.

“Đúng rồi, ngươi vừa rồi có phải nhận được thông tin gì, là có chuyện gì sao?” Đoạn Sở nhớ tới cái gì, vội vàng đứng dậy.

Úc Thịnh Trạch cũng có chút nghi hoặc, đem vòng thông tin giơ ra cho Đoạn Sở: “Là tổng chỉ huy quân bộ cùng hội nguyên lão chỉ thị, yêu cầu trong ba ngày chạy về Đế Ma Tư, tham gia yến hội do hoàng cung tổ chức.”

Đoạn Sở kinh ngạc nhướng mày: “Chúng ta ngày mai là có thể đến Đế Ma Tư, thời gian đi đến vừa kịp. Nhưng yến hội cung đình, vì sao quân bộ, nguyên lão lại biết?”

Úc Thịnh Trạch trầm ngâm một lát, ở trước mặt Đoạn Sở, dùng vòng thông tin liên lạc Áo Lợi Ngươi: “Áo Lợi Ngươi, quân bộ gần đây có hành động gì đặc biệt không?”

Hư ảnh Áo Lợi Ngươi xuất hiện trước mặt hai người, cung kính trả lời: “Cửu điện hạ, không có.”

Úc Thịnh Trạch có chút đăm chiêu gật đầu, “Như vậy hội nguyên lão thì sao, từ khi Đoạn Kỳ Diệu qua đời, chín nghị viên thiếu một người, thay thế bổ sung bằng chiến sĩ cấp 8 rồi sao?”

Áo Lợi Ngươi lắc lắc đầu: “Không có, nửa năm qua các đại gia tộc ở bên trong Đoạn gia vẫn tranh chấp không ngớt, nghiệp đoàn chiến sĩ cùng nghiệp đoàn người khế ước khoanh tay đứng nhìn, chọn người thay thế bổ sung vẫn chậm chạp không định ra được.”

Sắc mặt Úc Thịnh Trạch trở nên quái dị, trong lòng Đoạn Sở kỳ quái, không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận, Úc Thịnh Trạch đã cắt đứt thông tin, nhìn Đoạn Sở cười nói: “Trở về liền đụng phải yến hội thăng lên cấp 9 của chiến sĩ. Xem ra, chúng ta cần đến chúc mừng.”

Đoạn Sở nở nụ cười, chuyện này đối với hắn là chuyện tốt, không cần một mình yết kiến. Đoạn Sở lôi kéo Úc Thịnh Trạch hưng trí bừng bừng đoán: “Chính là vị chiến sĩ cấp 8 ấy thành công thăng cấp?”

Úc Thịnh Trạch tự nhiên không rõ ràng lắm, mà sau khi hắn liên hệ với đại hoàng tử Úc Hồng Trì, thế nhưng lại bị cảnh cáo, tốt nhất không cần mang Đoạn Sở cùng đi dự tiệc.



Tháng Ba 6, 2016

98