Trạch Thiên Ký

Quyển 1 - Chương 178-1: Dựa vào tường lâu, chặt đứt qua lại (p1)




Những đạo kim tuyến này dừng ở trên mặt Trần Trường Sinh nhưng lại không thể khiến ánh mắt của hắn nhíu lại. Hắn nhìn chằm chằm Cẩu Hàn Thực, tiếp tục đi tới trước, tốc độ trong lúc đó chợt tăng lên, như một tia chớp đi tới trước người Cẩu Hàn Thực.

Trần Trường Sinh dùng chính là Chung Sơn Phong Vũ Kiếm, không phải là một chiêu có uy lực mạnh nhất có thể long trời lở đất mà là một chiêu khác, gặp việc khó không hề lùi bước, chiêu thứ bảy—— khảng khái nhất kiếm.

Khảng khái là từ phản nghĩa của keo kiệt, có thể dùng ở trường hợp bao la hùng vĩ, tỷ như khẳng khái chịu chết, cái từ này ở trong một số thời điểm đại biểu cho khí độ nào đó, khí độ không quan tâm tới sinh tử.

Người của Trần Trường Sinh cùng với kiếm của hắn, liền có khí độ tiếp thu như thế, hoàn toàn không thấy thái dương trên đầu kiếm của Cẩu Hàn Thực, không nhìn tới kiếp pháp hùng mạnh, thần bí nhất của Ly Sơn Kiếm Tông.

Nếu Cẩu Hàn Thực không đổi chiêu khác, chắc chắn ngay sau đó Trần Trường Sinh sẽ bị Kim Ô Bí kiếm trực tiếp chém thành hai đoạn, mà đồng thời kiếm của hắn cũng sẽ cắt ngực bụng của Cẩu Hàn Thực. Thức thứ bảy của Chung Sơn Phong Vũ Kiếm có khí phách khẳng khái, nhưng trên phương diện uy lực lại không theo kịp Kim Ô Bí kiếm, Cẩu Hàn Thực trúng một kiếm này có thể sẽ chết, cũng có thể bị trọng thương, vấn đề là ở chỗ không ai biết kết quả là gì.

Các đại nhân vật bên cửa sổ lầu hai nhìn ra dụng ý của Trần Trường Sinh liền kinh hô ra tiếng. Cẩu Hàn Thực lại có cảm giác vô cùng dị thường, giây lát sau liền sinh ra vô số ý niệm trong đầu—— Trần Trường Sinh muốn cùng hắn đồng sinh cộng tử, thời khắc đấu sinh tử hắn tự nhiên sẽ không chấp nhân, bởi vì hắn mạnh hơn, vốn là có khả năng chiến thắng.

Ly Sơn kiếm quét qua, Kim Ô kiếm trong nháy mắt chuyển thành thế phòng thủ.

Hai thanh kiếm vẫn không gặp nhau, chặt chẽ không gì sánh được.

Một kiếm khẳng khái của Trần Trường Sinh căn bản không có biện pháp lại gần chỗ yếu hại của Cẩu Hàn Thực.

Chỉ thấy trong Tẩy Trần Lâu vang lên một tiếng, kình ý văng khắp nơi, Trần Trường Sinh lộn ngược vòng bay ra, tạo thành một vòng tròn trên không trung rơi xuống trên mặt đất, tạo ra bọt nước dưới chân.

Trong lầu một mảnh an tĩnh. Mọi người ở lầu hai đều mang vẻ mặt phức tạp nhìn Trần Trường Sinh, Kim Ô Bí kiếm cường đại khủng bố như thế, không ngờ Trần Trường Sinh chỉ dùng một phương pháp đơn giản như vậy liền phá nát.

Đương nhiên, cái này trên thực tế không hề đơn giản. Nếu không phải Trần Trường Sinh hạ bút thành văn, không có được Chung Sơn Phong Vũ Kiếm linh hoạt sắc bén nhất… chỉ một chiêu lui ra tạo cho Cẩu Hàn Thực một loại cảm giác áp bách hùng mạnh, hơn nữa không toát ra bất kỳ cảm xúc yếu đuối nào thì sao có thể khiến Cẩu Hàn Thực buông tha cho cục diện tốt như thế?

Trần Trường Sinh lại nhanh chóng lao về phía trước, đoản kiếm mang theo tiếng cười vang mãnh liệt, cách không đâm về phía Cẩu Hàn Thực.

Trên mặt của hắn không có biểu lộ gì, cảm giác tinh thần phán chấn xuất hiện lúc trước dường như chỉ là ảo giác, một lần nữa trở nên trầm mặc mà chất phác, lại kiên định như cũ.

Đây là kiếm gì? Mọi người xem cuộc chiến đều không ngừng suy đoán.

Cẩu Hàn Thực nâng kiếm lên, mang theo chân nguyên kình ý khủng bố, trực tiếp phá tan từng màn mưa trong lầu, kiếm ý từ bốn phương tám hướng đánh úp về phía Trần Trường Sinh.

Trần Trường Sinh vẫn vẻ mặt không thay đổi như cũ, vẫn như lúc trước, nhìn cũng không nhìn, cũng không để ý, toàn bộ tâm thần đều đặt trên kiếm của mình, dùng trình độ chuyên chú tới khủng bố đâm tới một kiếm.

Trong Tẩy Trần Lâu vang lên một tiếng kiếm rít thê lương.

Kiếm pháp của Trần Trường Sinh không tinh diệu như kiếm pháp của Cẩu Hàn Thực, nhưng kiếm của hắn rất đơn giản, nhận xét cũng đơn giản, cuối cùng hai kiếm lại gào thét xông vào nhau.

Rốt cục hai kiếm vẫn không có cơ hội gặp nhau.

Vẫn là cục diện đồng sinh cộng tử, đồng quy vu tận.

Cẩu Hàn Thực rít gào từng tiếng, trong tiếng hét tràn ngập phẫn nộ và một chút bất đắc dĩ.

Ly Sơn kiếm trong tay hắn dường như tản ra đủ loại hoa.

- Phồn Hoa Tự Cẩm.
Lầu hai truyền tới tiếng kinh hô.

Vào thời khắc cuối cùng, Cẩu Hàn Thực liền thay đổi kiếm, cũng thuận thế mà đi, biến Vũ Hoa thành nhiều loại hoa, một chiêu xuất ra, nháy mắt liền lưu lại mấy đạo vết thương trên vai của Trần Trường Sinh.

Chiêu thức lần này vô cùng tinh diêu, có thể nói là thể hiện nội tình và tiêu chuẩn của Ly Sơn Kiếm Tông một cách hoàn mũ, chỉ có điều dù sao cũng là thay đổi kiếm tạm thời, chung quy cũng khiếm khuyết chút tinh thần khí phách.

Chiêu này của hắn phồn hoa như gấm, tuy rằng khiến Trần Trường Sinh bị thương nhưng lại không cách nào đánh bại Trần Trường Sinh, đồng thời, cánh tay phải của hắn cũng bị kiếm của Trần Trường Sinh cắt ra một đạo vết thương.

Sau khi Trần Trường Sinh tiến vào Thông U Cảnh và hai lần đấu kiếm với Cẩu Hàn Thực, cuối cùng cũng chấm dứt, hắn đều dùng kiếm chiêu đồng quy vu tận, dường như không nghĩ tới có thể chiến thắng đối phương.

Hai người đứng ở hai đầu Tẩy Trần Lâu, bình tĩnh coi khinh, trầm mặc không nói, giữa vô số tầng mưa dường như che đi rất nhiều chuyện, cũng che khuất dung mạo của nhau.

Vẻ mặt Cẩu Hàn Thực lạnh lùng, bởi vì hắn đã xác định Trần Trường Sinh muốn làm cái gì.

Trần Trường Sinh nắm đoản kiếm trong tay, gật đầu thăm hỏi về phía hắn, tỏ vẻ thật có lỗi.

Đúng vậy, Trần Trường Sinh không bằng Cẩu Hàn Thực, cho dù tu hành có khắc khổ thế nào, thiên phú có cao ra sao, xem qua nhiều Đạo Tạng hơn nữa thì hắn vẫn không bằng Cẩu Hàn Thực, bởi vì Cẩu Hàn Thực tu hành cũng rất khắc khổ, thiên phú cũng rất cao, cũng đọc nhiều Đạo Tạng, mà tuổi của Cẩu Hàn Thực lại lớn hơn so với hắn, thời gian tu hành cũng dài hơn.

Cho dù Trần Trường Sinh đau khổ tìm kiếm, dựa vào đối chiến Đại Triều Thí không ngừng nâng cao, mãi cho tới lúc thành công Thông U vẫn không thể trở thành đối thủ của Cẩu Hàn Thực.

Tẩy Tủy không thành công, sau đó lại tiếp tục Tẩy Tủy, mạo hiểm nguy hiểm tính mạng mà Sơ Chiếu, sau đó tiếp tục không ngừng Sơ Chiếu, cho đến cuối cùng không hiểu sao trở thành Thông U, lại vẫn không có biện pháp thắng được đối thủ hùng mạnh hơn trên con đường tu hành, cảm giác này có chút chua xót, nhưng Trần Trường Sinh lại không nghĩ như vậy.

Trần Trường Sinh không thất vọng, cũng không tuyệt vọng, ngược lại hắn lại tràn ngập lòng tin mình sẽ thắng được trận đối chiến này, bởi vì hiện tại hắn đã lấy được tư cách đồng sinh cộng tử với Cẩu Hàn Thực.

Trước khi nâng cấp, trước lúc Thông U chênh lệch giữa hắn và Cẩu Hàn Thực quá lớn, muốn cùng đối phương đi chết là đều không thể được, hiện tại ít nhất hắn đã lấy được loại tư cách này.

Vậy là đủ rồi.

Bởi vì không ai có nhiều kinh nghiệm hơn hắn khi đối mặt với tử vong.

Nói một cách khác, không ai hơn được hắn trong vấn đề sinh tử.

Cẩu Hàn Thực không thể hiểu được sự hùng mạnh của Trần Trường Sinh trong phương diện này, nhưng hắn có thể cảm giác được sự hùng mạnh của việc này, như vậy nếu hắn muốn chiến thắng Trần Trường Sinh nhất định phải lấy ra phương diện hùng mạnh nhất của bản thân.